Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 471: Tuyển Chọn Vĩnh Sinh Giả



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}Quả nhiên ℓà dị năng giả không giống với người thường, thi thể tương đối khó thiêu sạch.
Nếu ℓà người thường, bị quả cầu ℓửa của Tiêu Mộc Trạch tấn crông như thế đã trở thành tro tàn, căn bản không có khả năng để ℓại xương trắng.
Ba vĩnh sinh giả bị giết chết, có hai người không gian bùng nổ ra.
Không biết mấy tên cướp này giết bao nhiêu người mới tích cóp được nhiều ℓệnh bài như vậy.
Quan quân canh giữ cửa thành ngáp một cái, bắt đầu sắp xếp người vào thành.
Kiểm tra chứng nhận thân phận, kiểm tra giỏ đồ của đám bá tánh có thứ gì.
Nhìn thấy có đồ ăn ngon thì lấy ăn, nhà thì lấy gà nhà thì lấy trứng, không có gì để lấy thì bị đá một cái cho hả giận.
Tiêu Mộc Trạch nhìn thấy cảnh này, vẫn luôn nhíu mày.Nhưng rõ ràng là đám bá tánh đã quen, trên mặt chết lặng, hoàn toàn không có biểu cảm phẫn nộ hay bất mãn.
Khi tới lượt Tiêu Mộc Trạch và Khưu Tiểu Ngư, sắc mặt quan quân kia thay đổi, trên mặt lộ ra biểu cảm khác hoàn toàn, sợ hãi kính sợ còn kèm theo lấy lòng.
Có lẽ là biết được thân phận của bọn họ từ chứng nhận thân phận, cho nên thay đổi lớn như vậy.
Cuối cùng hai người cũng tiến vào thành thị cấp hai, tiến vào thành là đường lát đá sạch sẽ, so với thành thị cấp ba có thể nói là khác biệt như trời với đất.Kiến trúc thoạt nhìn cũng càng thêm xa hoa, ngay cả mặt đường cũng rộng rãi hơn không ít, bố trí của cửa hàng ở hai bên cũng khác biệt, quả nhiên là cấp bậc rõ ràng.
Sáng sớm tiếng rao hàng tiếng thét to vô cùng náo nhiệt.
Lực tinh thần của Khưu Tiểu Ngư đảo qua, phát hiện vĩnh sinh giả ở thành thị cấp hai hơn hai phần ba thành thị cấp ba.
Cho dù là đám người bày quán ở ven đường, có trên một nửa đều là vĩnh sinh giả.Hai người nhặt một số thứ có tác dụng, sau đó dùng lửa thiêu những thứ còn lại.
Trên mặt đất ngoại trừ dấu vết bị đốt trụi ra, thì không để lại gì, ngay cả thi cốt của vĩnh sinh giả cũng bị Tiêu Mộc Trạch dùng lửa đốt thành tro tàn lần nữa.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, đã có người lục tục đi tới cửa thành, khi thấy Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch thì hơi kinh ngạc.
Có lẽ không nghĩ tới có người đến còn sớm hơn bọn họ.Nhưng mà nói tới chuyện này, chẳng lẽ loại lệnh bài này rất thường thấy ở Linh Ẩn Trang sao?
Hay là nói ba người giết người có mục tiêu?
Khi bọn họ còn chưa tới gần, Khưu Tiểu Ngư đã cảm nhận được hơi thở khiến người ta vô cùng chán ghét từ người bọn họ, đó là hơi thở giết rất nhiều người mới có thể sinh ra.
Khưu Tiểu Ngư vì là dị năng hệ chữa trị, cho nên vô cùng nhạy cảm đối với loại hơi thở này, đây cũng là lý do nàng mở miệng bảo Tiêu Mộc Trạch giết người.Vốn định đi tới chào hỏi, thì thấy Khưu Tiểu Ngư thu sô pha vào không gian, vì thế đều dừng bước.
Vĩnh sinh giả không phải người bọn họ có thể tiến lên bắt chuyện.
Khưu Tiểu Ngư là vì cảm thấy có người muốn tiến tới, cảm thấy đình hóng gió này hơi nhỏ, cho nên mới thu sô pha và, không nghĩ tới lại dọa người ta chạy mất.
Rất nhanh trời dần sáng, cửa thành đến giờ mở ra, lục tục có người đứng xếp hàng.Hai người tìm quán ven đường ăn bữa sáng.
Bởi vì là quán ven đường nên không có nhiều bàn, cho nên hai người chỉ có thể ghép bàn với người khác.
Người ngồi cùng bàn với bọn họ chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một cái, sau đó rời mắt đi, bắt đầu nói chuyện của mình.
Tuy hai người thay đổi diện mạo, nhưng đều là diện mạo bình thường tương đối phổ biến, ngoại trừ khí chất tương đối xuất chúng ta, thì không hấp dẫn người khác.
“Nghe nói không, hai ngày nữa sẽ ℓà ℓần tuyển chọn mỗi năm.”
“Hình như tuyển chọn nam nay sớm hơn năm vừa rồi.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận