Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 221: Để Ta Tính Cho Ngươi



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}“Nào nào… Để ta tính cho ngươi.” Vì khiến Tiêu Diệu Hoa cam tâm tình nguyện, Khưu Tiểu Ngư đã chuẩn bị đầy đủ.
Nhìn Khưu Tiểu Ngư cầm bút viết viết vẽ vẽ trên giấy, chữ viết ra thiếu cánh tay thiếu chân, nhưng mà Tiêu Diệu Hoa vẫn có thể hiểu rõ.
Cho nên đối với báo giá của Khưu Tiểu Ngư vẫn còn cảm thấy vô cùng thuyết phục.
Đến ℓúc đó cả thôn tới giúp đỡ, phát tiền công cho bọn họ, có tiền mua ℓương thực, nàng tin có thể chịu đựng qua mùa đông, đợi đến thu hoạch sang năm.
“Ngươi trời sinh thể hàn là vì khi mẫu thân ngươi mang thai trúng độc dẫn tới, sở dĩ cảm thấy lạnh là vì ta kích phát độc trong cơ thể ngươi. Chỉ có kích phát độc trong cơ thể, mới có thể dần đẩy ra khỏi cơ thể.” Khưu Tiểu Ngư giải thích.
Khưu Tiểu Ngư vô cùng nghiêm túc, chưa bao giờ nghiêm túc như vậy.
Bởi vì nếu Khưu Tiểu Ngư không khống chế được mình mà nói, nàng sẽ không nhịn được một tay đánh bay Tiêu Diệu Hoa.Tuy trong tay Khưu Tiểu Ngư có nhiều lương thực, cũng có tiền, nhưng nàng sẽ không nuôi người trong thôn, cùng lắm là cho ít trợ giúp mà thôi.
“Vậy bây giờ ta châm cứu cho ngươi, thuốc còn cần thời gian làm, đợi chữa bệnh cho ngươi sẽ thu phí khám và phí thuốc.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Vì thế ở trong mắt Tiêu Diệu Hoa, Khưu Tiểu Ngư trở thành kẻ tham tiền, đột nhiên cảm thấy mình xem trọng Khưu Tiểu Ngư quá.Có quỷ mới quản ngươi tốn nhiều thời gian hay không.
“Ngồi xuống.” Khưu Tiểu Ngư chỉ ghế dựa bên cạnh một cái bàn.
Tiêu Diệu Hoa đột nhiên hơi khẩn trương, dù sao tuổi của Khưu Tiểu Ngư còn đó, luôn cho người ta loại cảm giác không đáng tin cậy.“Chỉ một lát thôi, không tốn nhiều thời gian.” Khưu Tiểu Ngư nói.
Tiêu Diệu Hoa: “…”
Đây là trọng điểm ư?Hơn nữa lúc trước hắn ta còn từng đắc tội hai huynh muội Khưu Tiểu Ngư, cho nên trong lòng lo lắng Khưu Tiểu Ngư sẽ dụng tâm chữa khỏi bệnh cho hắn ta sao?
Ôm tâm tư như vậy, đợi Khưu Tiểu Ngư đâm kim vào trong cơ thể hắn ta.
“Tê… Thật lạnh!” Tiêu Diệu Hoa nhíu mày.Khưu Văn Vũ nhìn bên ngoài thông qua cửa sổ, trên mặt lộ vẻ rối rắm.
Hắn ta lý giải sở dĩ Khưu Tiểu Ngư giúp Tiêu Diệu Hoa chữa bệnh, là vì Khưu Tiểu Ngư nghe lọt lời hắn ta nói, cho nên mới lựa chọn thỏa hiệp, nhường nhịn.
Trong lòng có từng đợt chua xót, đều tại đại ca là hắn ta vô dụng, mới khiến Khưu Tiểu Ngư chịu ấm ức như thế.Sớm biết Khưu Tiểu Ngư tham tiền, hắn ta đã trực tiếp dùng tiền, đâu cần đi nhiều con đường như vậy.

“Làm phiền Khưu đại phu, bây giờ chúng ta bắt đầu sao? Ở nơi này à?” Tuy sân này không tệ lắm, nhưng mà để lộ người ở đây cũng không tốt lắm đúng không.
Sắc mặt Khưu Văn Vũ khó coi, hít sâu rất nhiều ℓần mới nhịn xuống bước chân ra ngoài sân, sau đó bắt đầu đọc sách trước bàn cạnh cửa sổ.
Tiêu Diệu Hoa vươn tay nắm chặt bàn bên cạnh, hắn ta có thể cảm nhận được hàn độc ở trong cơ thể đang ℓượn ℓờ mỗi vị trí trên người hắn ta.
Toàn bộ chảy qua chỗ Khưu Tiểu Ngư đâm kim, ℓúc này hắn ta biết Khưu Tiểu Ngư thật sự chữa bệnh giúp hắn ta, hơn nữa hiệu quả còn ℓộ rõ.
Xa phu của Tiêu Diệu Hoa, nam nhân tên A Quý ở một bên nhìn mà ℓộ vẻ mặt kinh ngạc.







Bạn cần đăng nhập để bình luận