Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 220: Tiền Không Thành Vấn Đề



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}Tiêu Mộc Trạch: Muội đúng ℓà để mắt tới ta!
Không có thiết bị ℓiên ℓạc từ xa đúng ℓà phiền phức, sớm biết thế đã cho hắn một cái máy truyền tin.
Từ nơi này đến thành Vân Yên cho dù cưỡi khoái mã cũng phải mấy ngày, nếu đạp xe mà nói chỉ sợ chân gãy mất.
Bởi vì thiết bị thông tin ℓà ℓiên hệ đơn tuyến, cho nên cho dù cách mấy ngàn km vẫn có thể kết nối được.
Từ nơi này đến thành Vân Yên, ℓiên ℓạc bằng máy truyền tin vẫn dư dả.
Tiêu Diệu Hoa nghe xong ℓời Khưu Tiểu Ngư, không biết vì sao đột nhiên hơi hối hận ℓúc trước xúc động tìm người bắt Khưu Văn Vũ.
Nếu không có chuyện này mà nói, hiện giờ hắn ta cầu tới cửa cũng không bị động như thế.
Chẳng trách sẽ đi học y thô bỉ như vậy, nữ tử đại thế gia bọn họ, cho dù học y cũng sẽ không truyền cho mọi người đều biết.
Cảm thấy đây là chuyện vô cùng mất mặt, đặc biệt là nữ nhi thế gia, cho dù học cũng sẽ không để người ta biết.
“Khưu đại phu cứ việc xây, bạc không là vấn đề.”
Mà trên vách tường trong nhà cũng là dùng thứ này, đây là lần đầu tiên hắn ta thấy nhà ở cũng xây như vậy.
Còn bên trong thế nào, Tiêu Diệu Hoa còn chưa thấy được, cho nên cũng không biết rõ, nhưng tin tưởng không kém mấy.
“Nhà của Khưu đại phu không tệ.” Tiêu Diệu Hoa nói, những lời này nói thật sự rất nhiệt tình.
“Ta có thể xây nhà ở tốt hơn cho ngươi, nhưng mà phải bỏ tiền. Trước khi xây xong ngươi có thể mỗi ngày tới đây châm cứu, đợi nhà xây xong thì dọn tới đây.” Khưu Tiểu Ngư nói.“Ngươi cảm thấy nhà ta thế nào?” Đôi mắt Khưu Tiểu Ngư khẽ đảo, hỏi.
Lần này Tiêu Diệu Hoa cẩn thận đánh giá, đặc biệt là vừa rồi khi Khưu Tiểu Ngư mở vòi nước, hắn ta đã phát hiện không thấy được giếng nhưng có thể ra nước, đúng là thần kỳ.
Còn nhà ở, nhìn từ bên ngoài ngoại trừ màu sắc tương đối đặc biệt ra, cũng không có mỹ quan gì đáng nói.
Còn bên trong, trên mặt đất là nền xi măng trơn nhẵn, hắn ta biết thứ này, ở thành Thượng Đức đã tìm hiểu về đường xi măng, tuy trong sân tương đối trơn nhẵn, nhưng có lẽ cũng dùng loại vật liệu này.“Bệnh này của ngươi ít nhất cũng cần nửa năm mới chữa được, muốn đẩy nhanh tốc độ mà nói có khả năng phải thừa nhận chút đau đớn. Mỗi ngày phải châm cứu, nếu có thể mà nói tốt nhất ở gần một chút.”
“Ở nông thôn e rằng không tiện, không biết Khưu đại phu có tiện đến thị trấn Hoàng Lĩnh ở hay không, tại hạ có một ngôi nhà ở đó.” Tiêu Diệu Hoa bày tỏ không đồng ý ở lại thôn Khưu gia.
“Thị trấn Hoàng Lĩnh cũng không xa, ngươi có thể mỗi ngày tới đây.” Khưu Tiểu Ngư nói như vậy là từ chối.
Tới cửa tìm đại phu chữa bệnh nên có thái độ của tới cửa tìm đại phu chữa bệnh, vậy mà còn muốn đại phu như nàng đi theo sau, mặt đúng là lớn.Nếu không phải còn giá trị lợi dụng, Khưu Tiểu Ngư đã tát một cái tát chết hắn ta.
Biểu cảm trên mặt Tiêu Diệu Hoa suýt nữa không khống chế được, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
“Sao có thể làm phiền Khưu Tiểu Ngư, chẳng qua không biết thôn này có chỗ cho Tiêu mỗ ở hay không?” Nếu là thường ngày Tiêu Diệu Hoa đi đến đâu sẽ mua nhà ở, hoặc xây xong chỗ ở mới đến.
Nhưng hiện giờ hắn ta vội vã chữa bệnh, chắc chắn không kịp chuẩn bị.“Chuyện này có làm phiền Khưu đại phu hay không?” Tiêu Diệu Hoa hơi do dự.
Thực ra là lo lắng chậm trễ hắn ta chữa bệnh.
“Làm phiền thì không làm phiền, chẳng qua là giá hơi đắt, nhưng mà ta có thể đảm bảo tuyệt đối khiến ngươi hài lòng.” Khưu Tiểu Ngư vỗ ngực nói.
Nhìn thấy vẻ mặt hào khí này của Khưu Tiểu Ngư, khóe miệng Tiêu Diệu Hoa hơi run rẩy, thật sự không thể coi nàng thành nữ hài tử.Nhưng mà cũng may Khưu Tiểu Ngư đủ ngu ngốc, sau khi xảy ra chuyện như vậy còn nguyện ý chữa bệnh giúp hắn ta, nếu đổi thành hắn ta, không giết tới cửa đã không tệ.
Mà Khưu Tiểu Ngư chẳng những dễ như trở bàn tay tha thứ cho kẻ địch, còn muốn chữa bệnh giúp đối phương, quả thực là ngu không ai bằng!
“Đa tạ Khưu đại phu không so đo hiềm khích trước đây, không biết khi nào chúng ta bắt đầu chữa trị?” Tiêu Diệu Hoa đã có chút gấp không đợi nổi.
Khưu Tiểu Ngư liếc mắt nhìn Tiêu Diệu Hoa một cái:



Bạn cần đăng nhập để bình luận