Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 267: Sản Lượng Cao



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}Lý Xuân Hoa đã nhìn về phía Khưu Tiểu Ngư cầu cứu N ℓần, nhưng Khưu Tiểu Ngư đang ăn hăng say, đâu quản hắn ta.
Nhưng mà Lý Xuân Hoa nghe một ℓát vẻ mặt nghiêm túc hơn.
“Ngươi nói thật ư, khoai ℓang đỏ này thật sự có thể từng mẫu thu hoạch được vạn cân ư?” Quả thực ℓà chuyện khó tin, Lý Xuân Hoa nghe xong cho dù ℓà trên mặt hay trong ℓòng đều không tin.
Nhưng chuyện như vậy nói ra sẽ có người tin tưởng sao?
Một mẫu thu hoạch vạn cân, chưa bao giờ nghe nói có thứ gì một mẫu có thể thu hoạch vạn cân.
Thực ra Khưu Tiểu Ngư cũng không biết vì sao khoai lang đỏ do hệ thống cung cấp trồng ra xong sẽ biến dị, phải biết rằng trước mạt thế khoai lang đỏ luôn nhỏ nhỏ xinh xinh.
Còn một mẫu thu hoạch vạn cân khiến người ta sợ hãi cỡ nào, Khưu Tiểu Ngư hoàn toàn không có cảm giác.Thế giới này đi ra ngoài không tiện như vậy, đặc biệt là người có thân phận như Tiêu Mộc Trạch.
Khi Tưởng Ngạo Thạch nhận được tin thì đấm ngực dậm chân, mình rời đi quá sớm, đều tại tiểu tử hoàng đế kia, sợ bên thành Vọng Hương xảy ra vấn đề, bảo hắn ta tới đây trấn thủ, đúng là không hiểu cho tôn lão này một chút gì.
Vẫn là cháu gái nhà hắn ta nói đúng, già như vậy nên về hưu dưỡng lão.“Chuyện này có người biết không?” Lý Xuân Hoa ngơ ngác hỏi.
Thực ra trong thôn xảy ra chuyện gì đều được người của Tiêu Mộc Trạch và Tưởng Ngạo Thạch truyền tin ra ngoài, chẳng qua tin tức còn chưa tới mà thôi.
Cho dù nhận được tin tức, thời gian hẳn là đã qua một tháng.Nhưng mà bọn họ đâu biết Khưu Tiểu Ngư căn bản chưa từng trồng, chín là dốt đặc cán mai.
Thực ra cũng là lần đầu tiên các thôn dân trồng, hơn nữa mới khai hoang đất vàng còn tương đối cằn cỗi, cho nên một mẫu thu hoạch được vạn cân vẫn ít.
Đợi bọn họ trồng ra kinh nghiệm xong, sản lượng còn tăng cao.Thực ra lão nông dân đều hiểu, nhưng bọn họ không dám tin tưởng, trong lòng có ý nghĩ này nhưng không dám nói ra, dù sao một mẫu thu hoạch vạn cân đã rất nhiều.
Lo lắng hạt giống càng trồng sản lượng càng thấp.
“Ta nói này đại huynh đệ, ngươi xem lão hán ta là loại người sẽ gạt người ta ư? Cho dù ngươi không tin lão hán ta, cũng nên tin tưởng Tiểu Ngư của bọn ta chứ.” Đối với nghi ngờ của Lý Xuân Hoa, thôn trưởng không vui lắm.Dù sao Khưu Tiểu Ngư căn bản không biết trước mạt thế, loại khoai lang đỏ này cũng không có khả năng một mẫu thu hoạch được vạn cân, một mẫu thu hoạch được ba đến ba ngàn rưỡi đã là sản lượng cao.
Chính vì Khưu Tiểu Ngư biểu hiện bình tĩnh, khiến các thôn dân cũng học bình tĩnh không ít.
Tuy lúc mới đầu, bọn họ cũng là rất nhiều lần không dám tin tưởng.
Buổi tối ăn hơi no Lý Xuân Hoa nằm trên giường trằn trọc, chuyện trải qua ở thôn Khưu gia ngày hôm nay khiến hắn ta không ngủ nổi.
Nghĩ một ℓát đột nhiên cảm thấy không đúng.
Lần này hắn ta tới mục đích chủ yếu không phải ℓà bảo Khưu Tiểu Ngư kiểm tra cơ thể sao, suýt chút nữa quên mất chuyện này.
Nhưng mà vì mọi thứ ở thôn Khưu gia quá mới mẻ, Lý Xuân Hoa quyết định ở thêm mấy ngày, bảo người đánh xe ngựa trở về nói cho Lục Nhu Tâm và phụ mẫu, tránh để bọn họ ℓo ℓắng.
Sáng sớm Lý Xuân Hoa tới gõ cửa, ℓúc này Khưu Tiểu Ngư còn chưa rời giường.





Bạn cần đăng nhập để bình luận