Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 259: Ăn Tết Thổ Phỉ Vào Thôn



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Chỉ có thể ℓàm hậu cần, Lại Tư chưa bao giờ oán trời trách đất, trái ℓại phát huy dị năng của mình tới tận cùng, phát minh không ít thứ tốt.
Chẳng qua có một số thứ căn cứ không cho phép dị năng giả ngầm ℓàm, ví dụ như quả cầu năng ℓượng, súng năng ℓượng, các ℓoại vũ khí tấn công.
Lại Tư không muốn gia nhập phía chính phủ, muốn ℓuôn đi theo Khưu Tiểu Ngư, cho nên rất nhiều thứ nàng ta biết ℓàm nhưng không dám ℓàm.
Biết ích ℓợi của chuyện này ℓớn cỡ nào, cho nên muốn chiếm ℓàm của riêng, nhưng thôn Khưu gia có công văn của quan phủ, mấy ngọn núi gần đó đều thuộc về thôn Khưu gia.
Dọa đám người người phái người đi nói gặp quỷ.
Vì thế tết nhất, vậy mà thôn Khưu gia gặp cảnh ngộ thổ phỉ xuống núi.
Mã phỉ tập kích thôn, chuyện lớn như vậy đám thị vệ ẩn nấp ở chỗ tối không có biện pháp âm thầm giải quyết, vì thế kinh động thôn dân.
“Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng…”“Rốt cuộc là ai nói thổ phỉ vào thôn?”
Lúc này thôn trưởng cầm chiêng đi ra: “Tôi đã bảo người đi gọi Tiểu Ngư, thổ phỉ đã bị người ta chặn ở cửa thôn.”
Giống như là vì phụ họa lời thôn trưởng, lúc này âm thanh keng keng vang lên, vô cùng rõ ràng ở trong ban đêm yên tĩnh.
“Chẳng lẽ là Tiểu Ngư ngăn cản bọn họ?”Lúc này bọn họ đi mua chắc chắn là không được, cho nên bọn họ định đi trộm.
Trộm ra xong, bọn họ có người bên trong quan phủ, đến lúc đó tốn chút tiền sửa người sở hữu là được.
Chuyện như vậy không phải là lần đầu tiên bọn họ làm, đều đã quen.
Kết quả không nghĩ tới bọn họ còn chưa thành công tiến vào thôn Khưu gia, người được phái đi đều bị đánh hôn mê ném ra.“Mã phỉ tới, mọi người chạy mau.”
Lúc này toàn bộ thôn đèn đuốc sáng trưng, thực ra có mấy nhà còn chưa ngủ.
Có một số người thì mới nằm xuống, đang chuẩn bị tiến hành vận động tạo sinh mệnh.
Kết quả nghe thấy tiếng gõ la, cứng lên cũng mềm xuống.“Chắc chắn là Tiểu Ngư, không ai lợi hại hơn Tiểu Ngư.”
“Vậy các ngươi nói sai rồi, không phải Tiểu Ngư, hẳn là người vị Tưởng lão tiên sinh lúc trước để lại.”
Nhưng mà lúc này mấy nhà hợp tác mời đến đều là cao thủ, tuy Tiêu Mộc Trạch và Tưởng Ngạo Thạch để lại không ít người, cộng vào cũng khoảng hơn 30 người.
Nhưng chỉ có thể miễn cưỡng chặn ngoài thôn, lúc này đã có mấy người bị trọng thương ngã xuống đất.Nằm xuống cũng bò dậy.
Trên mặt cả đám lộ vẻ hoảng sợ, dù sao cuộc sống chạy nạn mới qua đi không lâu.
Không nghĩ tới mới an ổn lại gặp thổ phỉ tới cướp.
Trên mặt các thôn dân lộ vẻ chua xót, cả đám chạy ra ngoài, cầm toàn bộ đèn trong nhà trong tay, chiếu sáng cả thôn như ban ngày.Bọn họ có thể là vì Khưu Tiểu Ngư ở đây, tuy trong lòng hoảng loạn nhưng không còn sợ hãi như khi bị người Tác-ta đuổi giết.
“Thôn trưởng rốt cuộc là có chuyện gì thế? Không phải nói nơi này cách thành Thượng Đức không xa, căn bản không có thổ phỉ ư?”
“Đúng vậy đúng vậy, rốt cuộc là sao thế?”
“Tiểu Ngư đâu, sao không thấy Tiểu Ngư ở đây?”
Trong bọn họ có ba cao thủ hạng nhất, mà bên bọn họ chỉ có một cao thủ hạng nhất, ngoài ra đều ℓà cao thủ hàng hai hạng ba.
Đợi bọn họ chết hết xong, các thôn dân có thể sống sót hay không thì chỉ có thể xem vận may.





Bạn cần đăng nhập để bình luận