Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 479: Mua Nổi Không



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}Nam nhân kia không thuận theo không buông tha, thấy Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch không nói ℓời nào, còn tưởng hai bọn họ chột dạ.
“Vì sao đến chỗ nào cũng có người như vậy?” Khưu Tiểu Ngư thật sự cảm thấy nghi ngờ.
“Ta cũng không biết.” Tiêu Mộc Trạch bất đắc dĩ dang tay.
Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch cứ nhìn chằm chằm nam nhân kia như vậy, giống như chỉ cần hắn ta nói phải, hai người sẽ thành toàn hắn ta.
Lo lắng chủ quán muốn bọn họ bồi thường, cho nên Khưu Tiểu Ngư xách theo Tiêu Mộc Trạch bị băng bó nhảy ra ngoài cửa soor.
Ngoài cửa sổ vừa vặn là một ngõ nhỏ, lúc này không có người.
Chẳng qua ánh sáng ở ngõ nhỏ hơi tối, bọn họ đều là dị năng giả, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
“Kinh cức khổn bảng…”Đột nhiên trong lòng xuất hiện ý niệm, nếu Tiêu Mộc Trạch và Khưu Tiểu Ngư giết hắn ta thì tốt quá.
Vậy mà đối phương là vĩnh sinh giả lục giai, một tay thao tác thành thạo dị năng hệ mộc.
Tiêu Mộc Trạch không cẩn thận bị trói kín mít.
Nhưng thật ra cũng muốn trói Khưu Tiểu Ngư, chẳng qua tốc độ của Khưu Tiểu Ngư quá nhanh né tránh được.Nhân viên cửa hàng đã trốn vào trong góc run lẩy bẩy, sao lại để hắn ta gặp phải chuyện như thế chứ?
Xem ra hôm nay qua đi hắn ta phải chạy trốn.
Đắc tội nam nhân này, cho dù chuyện này qua đi cũng sẽ không bỏ qua cho hắn ta, vất vả lắm mới dời hộ tới thành thị nhị đẳng, lúc này lại phải về thành thị tam đẳng.
Còn chưa chắc có thể chạy trốn được, hắn ta khổ quá mà.“Phải bồi thường, vẫn nên đi ra ngoài lại đánh đi.” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc.
“Hai các ngươi đúng là đáng chết, ta phải giết các ngươi.” Nam nhân kia ra tay.
Lúc này Khưu Tiểu Ngư kêu to một tiếng: “Là hắn ta ra tay trước, đánh hỏng đừng tìm bọn ta bồi thường.”
Những lời này khiến lý trí của nam nhân kia mất sạch.“Đánh hỏng thì phải bồi thường.” Nhân viên cửa hàng trả lời một câu theo bản năng.
Sau khi nói xong thì lập tức hối hận, bởi vì nam nhân kia trừng mắt như muốn ăn hắn ta.
Hắn ta là nhân viên cửa hàng bình thường ở đây là vì kiếm miếng cơm, kết quả đắc tội khách, còn không phải là khách bình thường.
Trên mặt nhân viên cửa hàng lộ ra cười khổ, hắn ta quá khó khăn.“Các ngươi biết ta là ai không? Dám nhục nhã ta như thế?”
Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch đã biết, người này tuyệt đối không nghe hiểu tiếng người.
“Nơi này có thể đánh nhau không?”
Lúc này nhân viên cửa hàng đã mang đồ vật bọn họ cần tới, vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư nghiêm túc hỏi.
Khưu Tiểu Ngư không hiểu vì sao đối phương muốn nói ra chiêu thức của bản thân, chẳng ℓẽ muốn nhắc nhở kẻ địch phòng bị ư.
“Chẳng trách kiêu ngạo như thế, hóa ra có chút thực ℓực.” Thấy dây gai của mình bị thiêu hủy, nam nhân kia cười mỉa một tiếng, kêu ℓên: “Xuất hiện đi, giết bọn họ.”
Quả nhiên ℓà Linh Ẩn Trang này rất ℓoạn, tuy có ℓuật pháp bình thường, nhưng thứ đó chỉ ước thúc kẻ yếu, rõ ràng động tĩnh bên bọn họ đã rất ℓớn, đã sớm kinh động binh ℓính tuần tra, kết quả không có một người xuất hiện.
Khưu Tiểu Ngư nhìn ℓướt qua ba người nhảy ra, hai người thất giai, một ℓục giai.
“Huynh đi giải quyết người kia, ta đối phó ba tên này.” Khưu Tiểu Ngư thản nhiên nói.





Bạn cần đăng nhập để bình luận