Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 484: Không Gian Còn Dùng Được Không



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}Muốn bảo nàng nhanh chóng rời đi, đừng chui đầu vô ℓưới.
Kết quả máy truyền tin mới gọi đi, Khưu Tiểu Ngư và Tiêu Mộc Trạch đã nhảy tới trước mặt nàng ta, trên đỉnh đầu phá ra cái động to.
Lại Tư trợn mắt há miệng, có chút không dám tin nhìn hai người.
“Lão đại, dị năng của ta bị giam cầm, hiện giờ không dùng được, bọn họ đang đợi các ngươi tới.”
Giọng nói lạnh nhạt kèm theo uy nghiêm, hoàn toàn không cảm nhận được cảm xúc.
Cuối cùng, nam nhân kia lộ mặt.
Khưu Tiểu Ngư sửng sốt ngây ra tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt nam nhân kia.
Tiêu Mộc Trạch đã nhận ra không thích hợp, vươn tay dùng sức nắm lấy tay Khưu Tiểu Ngư, Khưu Tiểu Ngư lấy lại tinh thần.Khưu Tiểu Ngư ngây ngốc, sau đó ném linh châu ngũ hành cho Lại Tư.
“Không gian còn dùng được không?” Khưu Tiểu Ngư vừa hỏi vừa quăng dị năng chữa trị lên người nàng ta.
“Không dùng được.” Lại Tư lắc đầu, nếu có thể sử dụng không gian, nàng ta đã sớm lấy quả cầu năng lượng ra nổ chết đám người này.
Chính vì mọi chuyện xảy ra quá nhanh, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, đã bị giam cầm dị năng trong cơ thể.Hiện giờ Lại Tư lo lắng có phải Lưu Vân đã xảy ra chuyện hay không?
Dị năng của Khưu Tiểu Ngư dạo một vòng trong cơ thể Lại Tư, mang đi những dược lực áp chế dị năng.
Lại Tư lập tức ném linh châu ngũ hành vào trong không gian, nhanh chóng tăng dị năng của nàng, lúc này cũng không hỏi Khưu Tiểu Ngư lấy đâu ra nhiều linh châu ngũ hành như thế.
Gom đủ linh châu ngũ hành không gian nhanh chóng mở rộng, lại tăng dị năng của bọn họ, cuối cùng cũng tới đỉnh cửu giai.Không phải hắn ta!
Nam nhân kia nhìn lướt qua Khưu Tiểu Ngư, sau đó nhìn về phía Tiêu Mộc Trạch.
Có lẽ ở dưới cái nhìn của hắn ta người lợi hại nhất là Tiêu Mộc Trạch, cho dù là Lại Tư hay Khưu Tiểu Ngư, chỉ là hai nữ nhân mà thôi không lợi hại chỗ nào.
Nhìn hắn ta còn có thể thất thần, đúng là nữ nhân nông cạn.Trong mắt nam nhân kia hiện lên khinh thường.
“Sao thế, có gan tới thành trung tâm, hiện giờ không có gan nói chuyện à?”
Tiêu Mộc Trạch sửng sốt một lát mới phát hiện nam nhân này coi hắn thành người đứng đầu, đang nói chuyện với hắn.
Trong lòng Tiêu Mộc Trạch cảm thấy buồn cười, cảm thấy nam nhân này đúng là không có mắt nhìn, phải nói là vô cùng tự phụ, còn khinh thường nữ nhân, nếu không đã không coi hắn thành người đứng đầu.Lại Tư và Khưu Tiểu Ngư đkhông nói chuyện, hắn chỉ có thể đứng ra.
“Chẳng qua là kinh ngạc Linh Ẩn Trang tạo ra bút tích lớn như vậy, để nhiều người như thế tới đối phó mấy bọn ta.” Vẻ mặt Tiêu Mộc Trạch bình tĩnh.
“Người ngoại lai đáng cho bọn ta coi trọng, nhưng mà cũng cho ta kinh ngạc, ngoại trừ vị tiểu cô nương này, vậy mà hai vị đều đạt tới đỉnh.” Nam nhân kia nói.
Mà Khưu Tiểu Ngư đang âm thầm quan sát nam nhân, trong lòng cảm thấy vô cùng nghi ngờ, vì sao trông giống như vậy, nếu không phải không đủ quen thuộc mà nói, thật sự sẽ nghĩ hai người là một.Bởi vì dị năng nhanh chóng tăng lên dẫn tới xuất hiện đau đớn, khiến gương mặt Lại Tư trắng bệch, một lúc lâu sau mới khôi phục bình thường.
Lúc này bọn họ đã bị vây quanh.
“Xem ra là chúng ta đã lâu không đi ra ngoài, thế giới bên ngoài đã có nhiều vĩnh sinh giả như vậy sao, vĩnh sinh giả của Linh Ẩn Trang bọn ta khoảng thời gian trước là bị các ngươi giết chết ư?”
Trong bóng đêm một nam nhân cao lớn bước ra, mỗi một bước chân giống như là bùa đòi mạng, trên mặt tất cả vĩnh sinh giả đều lộ ra vẻ kính sợ.
Tiêu Mộc Trạch và Lại Tư thì kinh ngạc, vậy mà nam nhân kia không nhìn thấu thực ℓực của Khưu Tiểu Ngư, coi nàng thành người thường?
Quả nhiên ℓà đủ mù, nhưng mà đây ℓà chuyện tốt đối với bọn họ.
“Năm cửu giai, mười bát giai, những người còn ℓại không dưới ngũ giai.” Quả nhiên ℓà xuất động nhiều người, Khưu Tiểu Ngư nói.
Ánh mắt nam nhân này nhìn về phía Khưu Tiểu Ngư, trong mắt hiện ℓên hiểu rõ, cuối cùng cũng biết rõ vì sao Khưu Tiểu Ngư ở trong đội ngũ, hóa ra ℓà có bản ℓĩnh này.





Bạn cần đăng nhập để bình luận