Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 109: Đêm Khuya Tìm Đến



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}Phụ mẫu sầu bạc đầu, thậm chí muốn nhận từ dòng bên con thừra tự, bởi vì hắn ta là con một.
Nhưng mà Lý Xuân Hoa không muốn, hắn ta không sợ người khác biết hắn ta không thể có con, khám rất nhiều đại phu, mỗi ngày đều uống thuốc.
Mỗi ngày gặp hắn ta đều ngửi thấy được đủ mùi thuốc, quả thực như ấm sắc thuốc di động, trong nhà một ngày ba bữa đưa thuốc cho hắn ta.
Người gác cổng đang ôm nữ nhân của mình, chuẩn bị tiến hành vận động nguyên thủy nhất, kết quả lại nghe thấy tiếng gõ cửa.
Lúc này là người đều sẽ bực bội, cho nên giọng điệu không tốt lắm.
“Là ta, Khưu Văn Vũ, cùng trường với thiếu gia nhà ngươi, có việc gấp tìm hắn!”Người gác cổng giật mình, đây là chuyện lớn, không thể để người ta rời đi.
Khưu Văn Vũ biết đối phương chắc chắn sẽ mở cửa, cho nên nói xong thì chậm rãi rời đi.“Đã tối muộn rồi, thiếu gia đã ngủ, ngày mai lại đến!” Người gác cổng kia không có ý đi truyền lời.
“Vậy ngày mai ta trở lại nói với thiếu gia nhà ngươi đã tìm được đại phu có thể chữa khỏi cho hắn.” Sau khi Khưu Văn Vũ nói xong thì phát ra động tĩnh rời đi, quá xấu xa.“Không phải là thiếu gia nhà ngươi đã ngủ rồi sao?” Khưu Văn Vũ nhướng mày, nếu có người quen sẽ phát hiện động tác nhướng mày này giống y như đúc Khưu Tiểu Ngư.
“Đây là chuyện lớn, cho dù ngủ tiểu nhân gọi người dậy cũng sẽ không có ai trách móc nặng nề, nói không chừng còn được thưởng.” Người gác cổng kia cười đến vẻ mặt nịnh nọt.…
“Nhanh đi mở cửa đi, đừng chậm trễ chuyện của thiếu gia.” Tức phụ của người gác cổng nhanh chóng đẩy người gác cổng.“Nếu là như vậy, vậy đi thôi!” Khưu Văn Vũ thản nhiên nói.
“Vâng vâng, Khưu công tử đi theo tiểu nhân.” Đây không phải là lần đầu tiên Khưu Văn Vũ tới nhà Lý Xuân Hoa, nếu không đã không ngựa quen đường cũ như vậy.Người gác cổng mở cửa thì phát hiện đã không còn ai, nhìn thấy một chút ánh sáng thì vội vàng đuổi theo.
“Khưu công tử, Khưu công tử đi thong thả…” Hắn ta vội vàng chạy đến trước mặt Khưu Văn Vũ nhận lỗi: “Ngươi xem, buổi tối ngươi tới đây sao bọn ta có thể để ngươi đến một chuyến tay không được, mau vào đi! Đều là tiểu nhân không phải, ngươi đừng trách móc!”
Sở dĩ người gác cổng khinh thường Khưu Văn Vũ, là vì Khưu Văn Vũ nghèo.
Nhưng mà nhiều người trong tư thục đều cảm thấy Khưu Văn Vũ là vì thấy trong nhà Lý Xuân Hoa có tiền mới nịnh bợ hắn ta.
Nhưng Lý Xuân Hoa biết không phải, Khưu Văn Vũ cũng hoàn toàn không thiếu tiền.
Người gác cổng dẫn theo Khưu Văn Vũ vào ngoại viện, lúc này Lý Xuân Hoa còn đang ở thư phòng học tập, đâu có ngủ.
Lý Xuân Hoa nhìn lướt qua người gác cổng, bảo hắn ta đi xuống nhận hai lượng tiền thưởng.
“Đa tạ thiếu gia, đa tạ Khưu công tử!” Người gác cổng kia cười tít mắt, vội vàng lui ra, trong lòng vô cùng cảm kích Khưu Văn Vũ.
“Những lời Hảo Học huynh mới nói là thật sao?” Nhìn hạ nhân lui ra, Lý Xuân Hoa mới kích động hỏi.
Hảo Học là tự của Khưu Văn Vũ, lấy tự hiếu học không biết mệt mỏi!





Bạn cần đăng nhập để bình luận