Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 238: Biến Thái Giết Người Là Không Cần Lý Do



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}“Người đâu, ℓau sàn nhà một ℓần nữa.” Vẻ mặt Tiêu Diệu Hoa không kiên nhẫn nói.
Tiêu Diệu Hoa dặn dò xong thì đi ra khỏi phòng.
Nghĩ thầm may mà hắn ta không ở phòng này, nếu không sẽ vô cùng khó chịu.
Khưu Tiểu Ngư nhìn tiến độ trên giao diện của hệ thống, có ℓẽ nàng có thể đẩy nhanh tốc độ.
Còn Tiêu Diệu Hoa có đau chết hay không, Khưu Tiểu Ngư sẽ không để hắn ta chết dễ dàng như vậy, ít nhất trước khi nhiệm vụ hoàn thành sẽ không để hắn ta chết.
Vốn dĩ cần nửa năm mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, Khưu Tiểu Ngư quyết định rút ngắn thời gian.
Vì thế Tiêu Diệu Hoa lại đến giờ châm cứu lần nữa.
Trong khoảng thời gian này hắn ta cảm thấy cơ thể hắn ta càng ngày càng có lực, càng ngày càng nhẹ nhàng, là cảm giác trước đây chưa từng có.Hơn nữa Tiêu Diệu Hoa sẽ không dễ dàng sinh bệnh như trước, trước đây mỗi tháng sẽ phát bệnh một lần, nhưng từ lúc Khưu Tiểu Ngư chữa bệnh cho hắn ta thì không còn tái phát.
“Hôm nay sẽ thay đổi phương án chữa trị, ta nhìn thấy cơ thể ngươi dạo này không tệ lắm, hẳn là có thể chịu được đau đớn lớn hơn nữa.” Vẻ mặt Khưu Tiểu Ngư không chút biểu cảm nói.
Tiêu Diệu Hoa không nhìn ra được có gì không đúng, bởi vì gần như mỗi lần hắn ta tới đây châm cứu, Khưu Tiểu Ngư luôn không có chút biểu cảm đối với hắn ta.
“Chịu đựng đau đớn lớn hơn sao? Vì sao?” Tiêu Diệu Hoa cảm thấy khó hiểu.Không phải là Khưu Tiểu Ngư biết hắn ta đối phó Nhị Thiết, cho nên ra tay với hắn ta đấy chứ?
Không thể trách Tiêu Diệu Hoa nghĩ như vậy được, dù sao Nhị Thiết mới xảy ra chuyện, Khưu Tiểu Ngư đã thay đổi phương án chữa trị, thật sự quá trùng hợp.
“Ta không trói ngươi, ngươi chắc chắn ngươi có thể nhịn được, khi đau đớn không giãy giụa không rút châm hay không? Bớt nói linh tinh, đừng chậm trễ thời gian của ta.”
Khưu Tiểu Ngư cố định người xong, vung tay lên, mười mấy ngân châm bay từ trong túi ra, sau đó cắm vào trong người Tiêu Diệu Hoa.Lúc trước Khưu Tiểu Ngư bảo hắn ta ngồi châm cứu, lúc mới đầu châm phía sau còn có thể nhịn, sau này lại châm phía trước cũng bảo hắn ta ngồi.
Hỏi qua Khưu Tiểu Ngư có nằm châm cứu không, lúc này Tiêu Diệu Hoa mới bảo người chuẩn bị phiến đá sạch sẽ này.
Đột nhiên Tiêu Diệu Hoa phát hiện, Khưu Tiểu Ngư trói chặt cố định toàn bộ tay chân hắn ta.
Trong lòng Tiêu Diệu Hoa hoảng hốt: “Ngươi đang làm cái gì thế?”Có lẽ là trong khoảng thời gian này Khưu Tiểu Ngư vẫn luôn tận tâm tận lực chữa trị giúp Tiêu Diệu Hoa, cho nên khiến Tiêu Diệu Hoa cảm thấy Khưu Tiểu Ngư sẽ không động tay động chân vào chuyện này, còn vô cùng tin tưởng.
“Vậy thì bắt đầu đi, nằm xuống.”
Tiêu Diệu Hoa đã quen, Khưu Tiểu Ngư sẽ trực tiếp chữa bệnh ở sân cho hắn ta, chưa bao giờ cho hắn ta vào nhà.
Cho nên thành thật nằm trên phiến đá, phiến đá này là hắn ta bảo người chuẩn bị.“Chẳng lẽ ngươi không muốn sớm chữa khỏi sao?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
“Ngươi là nói có thể rút ngắn thời gian chữa trị sao? Vậy có đáng ngại gì đối với cơ thể ta không?” Tiêu Diệu Hoa vẫn rất yêu quý cơ thể mình, nếu có thể mà nói, hắn ta tình nguyện lâu một chút, không muốn mạo hiểm.
“Càng chữa khỏi sớm càng tốt đối với cơ thể, chẳng qua trong lúc chữa trị tương đối đau đớn, lúc trước cũng là sợ ngươi không chịu nổi, mới lựa chọn phương án này.” Khưu Tiểu Ngư nói.
“Một khi đã như vậy, chút đau đớn này ta có thể chịu được, cứ dựa theo phương pháp chữa trị của Khưu đại phu đi.”
Lúc mới đầu Tiêu Diệu Hoa còn không có cảm giác gì, đang định mở miệng bảo Khưu Tiểu Ngư mở trói cho hắn ta, kết quả mở miệng vậy mà không kêu ra tiếng.
Sau đó cảm giác đau đớn mãnh ℓiệt đột nhiên đánh úp ℓại, Tiêu Diệu Hoa há to miệng không phát ra âm thanh, gân xanh nhô ℓên đầy cổ.





Bạn cần đăng nhập để bình luận