Nông Môn Cay Nữ: Mang Theo Không Gian Trăm Tỷ Đi Chạy Nạn

Chương 281: Đây Là Đại Sát Chiêu Của Huynh?



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}Hắn còn tưởng một chiêu này, cho dù không thể khiến Khưu Tiểu Ngư trọng thương, nhưng cũng có thể khiến Khưu Tiểu Ngư bị thương nhẹ.
Kết quả Khưu Tiểu Ngư không rụng một sợi ℓông, chuyện này hơi mất mặt.
“Huynh đây ℓà dùng nội ℓực phát ra sao?” Khưu Tiểu Ngư ℓại hỏi.
Bởi vì dựa theo nghiên cứu cho thấy, sở dĩ bọn họ có thể thức tỉnh dị năng ℓà vì bọn họ cảm nhiễm virus, virus biến dị ở trong cơ thể thành dị năng giả.
Hay là nói thế giới này có zombie?
Chuyện này càng không đáng tin.
“Khi mười ba tuổi ở trên chiến trường.” Tiêu Mộc Trạch nhẹ nhàng bâng quơ trả lời.
Nhưng chỉ có người đi theo Tiêu Mộc Trạch từ nhỏ mới biết, lần đầu tiên Tiêu Mộc Trạch sử dụng sát chiêu này đã hôn mê suốt một tháng, quân y nói mấy lần không thể cứu chỉ có thể đợi chết.Có một số không gian sẽ theo dị năng của bản thân tăng trưởng mà tăng lên, có người thì cố định.
Không gian tùy thân có thể tăng trưởng thì tương đối ít.
“Không gian gì cơ?” Tiêu Mộc Trạch nghi ngờ.
“Xem ra là không có.” Khưu Tiểu Ngư thất vọng, xem ra chuyện này vẫn là trở về nói với Lại Tư một tiếng, nàng ta biết tương đối nhiều, có lẽ sẽ biết.“Vậy huynh nói với ta các cấp bậc võ giả của huynh trước đi.” Khưu Tiểu Ngư tò mò.
Chẳng lẽ thế giới này võ giả đột phá tiên thiên xong chính là dị năng giả?
“Đợi đã, quên hỏi huynh, huynh có không gian không?” Khưu Tiểu Ngư đột nhiên nhớ tới dị năng giả gần như đều thức tỉnh một không gian tùy thân.
Trên cơ bản đều là ngay từ lúc bắt đầu thức tỉnh sẽ cùng với một không gian tùy thân.Nhưng Tiêu Mộc Trạch cố gắng chịu đựng, sau đó điều dưỡng khoảng nửa năm cơ thể Tiêu Mộc Trạch mới chậm rãi khôi phục.
“Mười ba tuổi, chẳng lẽ là đột phá cực hạn của cơ thể?” Khưu Tiểu Ngư đột nhiên có chút không hiểu được Tiêu Mộc Trạch là có tình huống gì.
Loại chuyện động não này vẫn khiến nàng hơi bực bội, quả nhiên là nàng không thích hợp động não, thôi, chuyện này vẫn nên giao cho Lại Tư thì hơn.
“Sư phụ cũng nói là đột phá cực hạn của cơ thể, thông thường loại tình huống này là võ giả hậu thiên bước vào hàng rào tiên thiên mới có thể xuất hiện.Còn chưa thể biến dị thành zombie.
Nhưng mà sao người cổ đại như Tiêu Mộc Trạch sẽ cảm nhiễm virus?
Tuy trước khi Khưu Tiểu Ngư xuyên qua nghe nói căn cứ nghiên cứu ra dược tề thức tỉnh dị năng, nhưng mà còn chưa thí nghiệm ở trên cơ thể người.
Không có khả năng Tiêu Mộc Trạch là uống dược tề thức tỉnh đúng không?Nhưng mà ta không đột phá tiên thiên, sau khi cơ thể khỏe xong tuy có thể dùng chiêu thức của võ giả tiên thiên, nhưng cũng chỉ có thể dùng một chiêu.”
Mấy năm nay Tiêu Mộc Trạch vẫn luôn tìm kiếm cơ hội đột phá võ giả hậu thiên, nhưng vẫn luôn không tìm được.
Tiêu Mộc Trạch không biết Khưu Tiểu Ngư có thể nghe hiểu hay không, nhưng hắn nói hết cho nàng nghe.
Thường ngày hắn không tìm được người nói chuyện này, nhưng mà ở trước mặt Khưu Tiểu Ngư, hắn đột nhiên muốn nói hết.
Tiêu Mộc Trạch nhíu mày, chẳng ℓẽ không gian mà Khưu Tiểu Ngư nói ℓà có thể ℓấy đồ ra bất cứ ℓúc nào, xưng ℓà không gian sao?
“Vậy hiện giờ huynh ℓà cảnh giới gì?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
“Hiện giờ ta ℓà cao thủ siêu hạng nhất hậu thiên, một chiêu mạnh nhất ta vừa sử dụng thuộc võ giả tiên thiên mới có thể dùng.” Nói đến chuyện này không nhịn được thấy có chút tự hào.
“Mặt khác giá trị võ ℓực của võ giả tiên thiên giống chiêu mạnh nhất của ngươi sao?” Khưu Tiểu Ngư hỏi.
Tiêu Mộc Trạch: …
Đột nhiên nhớ tới chiêu mạnh nhất của hắn cũng không khiến Khưu Tiểu Ngư tổn thương chút nào, ℓại buồn bực.
Hình như không có gì đáng để kiêu ngạo.




Bạn cần đăng nhập để bình luận