Hy Lạp Mang Ác Nhân

Chương 63: Lão cha, trời lạnh, ta đến vì ngài thêm kiện y phục

Ngày thứ ba, sáng sớm.
Lorne khí thế hung hăng xông ra khỏi cửa phòng, phóng mắt nhìn xung quanh: "Freyja đâu?"
"A, nàng nói là có việc gấp, tối hôm qua đã về Asgard rồi."
Holo ngồi xổm trên nóc nhà, vừa gặm táo vừa cười hì hì trả lời.
"Coi như nàng chạy nhanh!" Lorne hậm hực lẩm bẩm một câu, mặt đen lại ghi bút nợ này.
Mà Holo thì nhìn Lorne trên người bị lôi kéo thành áo choàng, cùng mấy chỗ dấu răng dễ thấy dưới quần áo, một hồi nháy mắt ra hiệu: "Giày vò một ngày một đêm, chắc là do bé Idun làm nha."
Nghe được lời chế giễu đó, Lorne ngẩng đầu yếu ớt nhìn về phía cô con gái lớn hiếu thảo nhà mình: "Holo, gần đây có phải mông ngươi hơi ngứa không? Ta giúp ngươi xoa xoa?"
Cảm nhận được trong ánh mắt tràn đầy ác ý, Holo theo bản năng cứng đờ người, vội vàng ho khan lảng sang chuyện khác: "À đúng, lão cha, mấy người bạn nhỏ kia của ngươi tối hôm qua cũng quay lại rồi, bọn họ có vẻ như có chuyện gì muốn tìm ngươi. Nhưng thấy ngươi đang bận nên ta đã sắp xếp họ ở phòng khác. Giờ ngươi tỉnh rồi thì ta đi thông báo cho họ nhé!"
Nói xong, Holo liền chạy trước cha mình một bước, nhảy ra khỏi tiểu viện.
Nhìn cái mông nhanh chóng chuồn đi, Lorne không khỏi tiếc nuối lắc đầu.
Con nít lớn rồi, so với trước kia lanh lợi hơn nhiều, đúng là ngày càng khó động vào.
Một lát sau, Holo dẫn theo Galadriel, Lolth, Ciri ba người trở lại tiểu viện.
Sau vài câu hàn huyên ngắn gọn, Galadriel đi thẳng vào chủ đề, mở miệng trước: "Ta đến để từ biệt ngài, mong ngài cho phép."
"Muốn đi rồi? Tại sao?" Lorne đặt chén trà xuống, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Galadriel gật đầu, cùng Ciri ở phía sau liếc mắt, rồi có chút xấu hổ nói: "Với thân phận và năng lực của ngài, căn bản không cần chúng ta bảo vệ. Trên đường đi, ngược lại là ngài chăm sóc chúng ta rất nhiều, khiến chúng ta nhận thức sâu sắc được năng lực của mình còn kém. Cho nên, ta đã bàn với Ciri, muốn đi con đường của riêng mình, để mình nhanh chóng trưởng thành, như vậy mới có tư cách đồng hành bên cạnh ngài, thực hiện lời thề đã hứa."
Lorne nghe xong thì cũng không có ý kiến gì.
Ciri hay Galadriel, những cô bé tụ tập bên cạnh hắn đều rất ưu tú.
Mà càng là người ưu tú, bên trong lại càng kiêu ngạo.
Trên đường đi, các nàng đã chứng kiến cao thủ khắp chín quốc gia, trải qua những hiểm nguy, dần dần cảm thấy mình bất lực trong các cuộc đấu cấp cao.
Là những sinh mệnh ưu tú và kiêu ngạo, các nàng khó chấp nhận việc trở thành đối tượng được bảo vệ, hay cản trở trong đội ngũ, tự nhiên rất muốn trưởng thành và chứng minh bản thân.
Mà là một người từng là đạo sư của anh hùng và người dẫn dắt văn minh, Lorne hiểu rõ đạo lý không thể nuôi dưỡng thiên lý mã trong đình viện.
Hắn uống một ngụm mật ong, chậm rãi hỏi: "Có dự định cụ thể nào chưa?"
"Ta định quay về Tinh Linh quốc trước, hoàn thành thử thách kế thừa vương vị, dùng năng lực của mình đ·á·n·h tan sự kiêu ngạo và thành kiến của thế hệ Light Elf đi trước, lấp đầy khoảng cách nghìn năm nay giữa tộc Light Elf và Dark Elf, tích lũy lực lượng cho 【kỷ nguyên sương trắng】 có thể xảy đến trong lời tiên tri." Galadriel nghiêm túc trả lời, gương mặt non nớt nhưng lại tràn đầy phong phạm vương giả trang nhã.
Nhưng đó không phải là một lựa chọn tốt.
Bởi vì đối với toàn bộ Bắc Âu, vấn đề lớn nhất là có quá nhiều 【vương】 mà tài nguyên thế giới thì lại quá ít.
Vị ở Asgard có lẽ không muốn thấy một tộc Elf loại bỏ thù hận và đi đến thống nhất, để rồi thách thức địa vị của Thần tộc Aesir.
Nếu khăng khăng như vậy, Galadriel rất có thể sẽ giẫm vào vết xe đổ của Lolth.
Lorne thở dài, khuyên nhủ một cách mập mờ: "Nhất định phải làm vậy sao? Đó là một con đường rất nguy hiểm đấy."
"Ta hiểu ý ngài." Galadriel gật đầu, rồi nắm lấy tay Lolth và Ciri, trịnh trọng đáp lời: "Nhưng đây không chỉ là câu trả lời cho bản thân ta, mà còn là cho toàn bộ tộc Elf. Ta không muốn chủng tộc của mình chỉ có tranh đấu và thù hận, chỉ vì màu da và huyết thống mà phải chịu cảnh chém g·i·ế·t không ngừng nghỉ."
"Ngươi có thể sẽ c·h·ế·t."
"Phàm nhân rồi ai cũng phải c·h·ế·t. Nếu có thể c·h·ế·t trên con đường mình tin là đúng, thì đó là một vinh hạnh."
Nghe được Galadriel kiên quyết trả lời, Lorne trong lúc mơ hồ nhìn thấy những bóng dáng quen thuộc đã từng.
Hắn mím môi, cuối cùng vẫn bỏ ý định khuyên can, thay vào đó cởi chiếc mặt dây chuyền trên cổ, đưa cho cô: "Đây là một người bạn tặng ta bùa hộ mệnh, bây giờ tặng lại cho ngươi. Hy vọng lúc ta không có ở đây, nó sẽ thay ta bảo vệ ngươi."
"Không được, quá quý giá." Galadriel cảm nhận được thần tính mạnh mẽ trên chiếc mặt dây chuyền, liên tục khoát tay.
"Cầm lấy đi, có nó rồi Freyr sẽ không gây khó dễ cho ngươi."
Nghe Lorne nhắc nhở, Galadriel không từ chối nữa, trong lòng dâng lên sự ấm áp nồng đậm.
Trước mắt, vấn đề lớn nhất của nàng khi trở về Tinh Linh quốc là sự dây dưa của Thần Phì Nhiêu - Freyr. Nếu mặt dây chuyền này có thể giúp nàng giải quyết, thì nàng sẽ không còn nỗi lo nào nữa.
Hơn nữa, nàng đã gửi gắm cả thể xác lẫn tinh thần cho một người, thực sự cần một thứ gì đó để chứng minh mình thuộc về người đó.
Galadriel liếc trộm Lorne ở phía sau mình, gương mặt ửng đỏ nhắm mắt lại, cảm nhận được vị đứng đầu Midgard tự mình đeo lên cho mình mặt dây chuyền kia.
Cài xong khóa, nhìn trang sức tạo bởi ba hình tam giác bảo vệ đan xen trên cổ Galadriel, Lorne không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Người tặng hắn chiếc mặt dây chuyền này không ai khác chính là Odin.
Năm đó Odin cảm ơn hắn giúp đỡ, tự tay tặng cho hắn bùa hộ mệnh ngụ ý 【tam vị nhất thể】 này.
Nó tượng trưng cho tình hữu nghị giữa hắn và Odin, cũng là biểu tượng của lời thề năm xưa.
Galadriel có nó trên người, dù có thống nhất tộc Elf, gây uy h·i·ế·p cho thần tộc Aesir, Odin cũng sẽ nể mặt dây chuyền này mà nể tình, không đến nỗi để Galadriel rơi vào kết cục bi thảm như Lolth.
Sau khi cài bảo hiểm này xong, Lorne nhìn sang một bên: "Ciri, còn ngươi thì sao, có dự tính gì không?"
"Ta không có chí hướng lớn lao như Galadriel, cũng không có ý định làm nữ vương gì cả, nên định về Cintra một chuyến, giao 【long huyết】 cho lão sư, giúp nàng bài trừ nguyền rủa, sau đó hoàn thành 【Trial of the Grasses】, thực hiện chức trách Witcher, tiếp tục tiêu diệt ma vật ở Midgard, cứu rỗi những người vô tội." Mặt Ciri lộ vẻ hồn nhiên, có vẻ hơi xấu hổ khi trả lời.
Lorne mỉm cười, biểu thị khẳng định: "Chí hướng không có gì lớn nhỏ, thích hợp với bản thân là tốt, ngươi chắc chắn sẽ là một Witcher ưu tú."
Nghe được lời khen ngợi, gánh nặng trong lòng cô gái được giải tỏa, trên mặt nở nụ cười vui vẻ.
Lorne liền lấy ra từ trận đồ ma pháp một bản thảo, đưa cho Ciri: "【Huyết thống thời không】 của ngươi rất hiếm có, hãy tận dụng tốt nó. Đây là những gì ta đúc kết từ ý tưởng khai phá, hy vọng có thể giúp được ngươi. Bên trong còn có chút phân tích 【phù văn rune】, nếu không hiểu có thể đưa cho lão sư Yennefer, hoặc lão Gandalf."
"Vâng, ta nhất định sẽ đưa tới!" Ciri vui vẻ nhận quà, tiện thể mời, "Khi nào ngài rảnh hãy đến vương quốc phương bắc làm khách, ta và lão sư chắc chắn sẽ chiêu đãi ngài thật tốt!"
"Đợi có thời gian thì ta sẽ đi." Lorne trả lời qua loa, rồi nhìn sang Eilistraee đang đổi dạng, khuyên nhủ: "Khi Galadriel chưa trở thành nữ vương chung của ba tộc Light Elf, ta không khuyến khích ngươi tiếp xúc với nàng quá nhiều, điều này tốt cho cả ngươi và nàng."
"Ta hiểu rõ, ta định cùng Ciri đến phương bắc xem sao. Nghe nói ở đó, trong 【rừng sương mù】 có rất nhiều loại Bloodelf lai, ta muốn di chuyển một số Dark Elf muốn tìm kiếm cuộc sống hòa bình từ Tinh Linh quốc đến đó, tạo cho họ một thiên đường mới, thu nhận những dị loại Elf hướng đến ánh sáng, trải đường cho hòa giải giữa quang và ám." Eilistraee trầm giọng nói ra kế hoạch và nhiệm vụ của mình, trên mặt hắc ngọc toát lên một tia khí tức quyến rũ và thần thánh lẫn lộn.
Lorne nhìn thoáng qua chân trời còn chưa tan hết bóng đêm, trong mắt như có điều suy nghĩ.
Xem ra, muốn thúc đẩy cuộc hòa giải này, không chỉ có tộc Light Elf và Dark Elf mà còn có hai linh hồn lạc lối.
Vì không thuyết phục được Galadriel nên Lorne cũng không phí lời với Eilistraee trước mắt.
Nhưng thấy Lorne im lặng nãy giờ, Eilistraee có chút không nhịn được, cẩn thận hỏi: "Ta, ta có thể mang người của tộc mình đến Midgard không?"
Chưa kịp để Lorne trả lời, Holo đã chạy đến, ôm lấy cổ vị nữ thần Elf trắng ngọc, tỏ vẻ thân thiết và quen thuộc: "Đương nhiên là được rồi! Các ngươi là bạn của lão cha, nguyện ý dẫn người đến định cư ở Midgard thì lão mừng còn không kịp nữa đó! Nếu quyết định rồi mà gặp khó khăn gì trong quá trình di chuyển thì có thể tìm đến 【thương hội】 xin giúp đỡ, ta đảm bảo sẽ giải quyết cho!"
"Thật sao?"
"Đương nhiên là thật rồi! Mà còn có một yêu cầu duy nhất, sau này nhớ thường xuyên đến đảo Thạch Nam chơi nhé!"
"Được! Ta nhất định đi!" Eilistraee liên tục đáp ứng, hắc ngọc trên mặt hưng phấn đỏ bừng.
Năm đó Dark Elf và Light Elf vì sao lại ly tán? Một trong những nguyên nhân quan trọng là do nàng không đủ năng lực, không thể chống lại sự can thiệp của Thần tộc Aesir.
Nếu có thể đưa tộc nhân của mình đến Midgard, có được sự che chở của vị đứng đầu Midgard này, thì việc hòa giải giữa Light Elf và Dark Elf không còn là lời nói suông mà có thể trở thành hiện thực.
Lorne trừng mắt liếc Holo đang giành lời, lòng bàn tay không nhịn được mà ngứa ngáy.
Hắn nào không biết cô con gái hiếu thảo đầy phản cốt đang bày đủ mưu kế để chiêu mộ quân sĩ và lôi kéo nhân tâm cho hắn.
Thậm chí, việc Galadriel, Lolth và Ciri đột nhiên có chí lớn, lần lượt đưa ra lời từ biệt, hơn phân nửa cũng xuất phát từ sự dẫn dắt của cô con gái lớn này.
"Được lắm gây sự với ta phải không? Lúc nào vắng người thì coi chừng mông của ngươi đấy!" Lorne nghiến răng nghiến lợi, siết chặt các đốt ngón tay khi nhìn Holo vểnh mông và ve vẩy đuôi.
Nhưng trước sự uy h·i·ế·p của cha nuôi, Holo coi như không, còn làm mặt quỷ, trong lòng cười thầm.
Nói rằng chuyện Midgard không liên quan gì đến ngươi, nói rằng mặc kệ ai làm gì thì làm, cuối cùng thì vẫn không yên lòng đấy thôi?
Ngươi có phải là lão già Odin đâu, không làm được những việc tuyệt tình thực sự đâu.
Còn định vứt bỏ tất cả rồi trốn chạy à, lần này làm sao có thể dễ dàng như lần trước được chứ!
Chờ ngày càng có nhiều người và chuyện ngươi quan tâm tụ tập ở Midgard, ai nấy đều đợi ngươi cứu sống, ta không tin là ngươi có thể ngủ ngon được!
Holo nhìn vào cái lưới mà mình đã dày công dệt, cùng với ông cha nuôi trước mặt không làm gì được, trên mặt lộ ra nụ cười ranh ma và đầy xấu bụng.
Mà trước âm mưu bày ra giữa thanh thiên bạch nhật, Lorne dù ngứa răng nhưng cũng chỉ đành ghi lại vài nét bút về cô con gái lớn hiếu thảo của mình vào cuốn sổ nhỏ.
"Chờ đấy, sớm muộn gì ta cũng l·ột hết lông đuôi của ngươi!"
Tuy nói thế nhưng cuối cùng hắn vẫn nhẫn nại, cùng Holo tiễn Galadriel ba người đi.
Người trong tiểu viện vắng, Lorne lập tức thay đổi sắc mặt, chuẩn bị đóng cửa lại để thực thi gia pháp.
Thấy được sự t·ứ·c g·i·ậ·n của cha nuôi như núi sắp giáng xuống đầu, Holo vội giơ tay tự cứu: "Khoan đã, con có chuyện muốn nói!"
"Có lời gì thì nói với nó!" Lorne không hề lay động, sầm mặt móc từ trận đồ ma pháp ra một cành mận gai thuận tay nhất, thẳng tay hướng phía trước quất tới.
"Belle m·ất t·í·ch rồi!"
Chiếc roi đen kịt dừng cách mông Holo một tấc, những chiếc gai sắc nhọn gần như đâm vào t·h·ị·t mông của Holo.
Lorne nhíu mày hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Nói rõ ràng xem nào!"
"Ngươi cất cái này đi đã, rồi hứa không đánh ta nữa." Holo cò kè mặc cả.
Mắt Lorne sáng lên, thu cành mận gai về, tức giận nói: "Nói mau!"
Thành công tránh khỏi một trận đ·ánh, Holo lập tức vui vẻ ra mặt, vội vàng kể rõ sự tình.
Hóa ra trên đường trở về thành Durin, người đồng hành là Belle không biết vì sao, đột nhiên sắc mặt rất khó coi, rồi một mình biến mất vào đêm tối, không ai thấy xuất hiện lại nữa.
"Ngươi nghĩ thế nào về chuyện này?" Lorne cau mày hỏi.
"Chắc là gặp phải chút phiền phức." Holo trả lời tùy tiện, rồi liếc nhìn cha nuôi một cái, an ủi, "Nhưng mà, ngươi cũng không cần lo lắng đâu, với năng lực của nàng, chắc không có gì nguy hiểm đâu."
"Ngươi dò ra thân phận của nàng rồi à?" Lorne hơi hiếu kỳ.
"Chưa dò ra." Holo lắc đầu, rồi cười híp mắt nói thêm, "Nhưng chính vì vậy mà mới chứng tỏ họ không đơn giản. Đến cả 【thương hội】 tin tức linh thông mà điều tra bao nhiêu năm vẫn không dò được thân phận và lai lịch của ba tỷ muội Belle thì chỉ có thể chứng minh một điều rằng, họ bí ẩn và mạnh mẽ vượt quá phạm vi năng lực của 【thương hội】 nhiều.
Nhưng mà nha, ta chung sống với bọn họ mấy năm như vậy, cũng không thấy họ làm chuyện gì xấu xa, hoặc là gây bất lợi cho ta. Ta nghĩ, ba tỷ muội kia phần lớn là thần hạ giới xuống trải nghiệm cuộc sống. Người ta không muốn lộ thân phận thì ta cũng không cần truy cùng đuổi tận làm gì, dù sao ai mà không có bí mật chứ.
Nên giả bộ hồ đồ thì cứ giả bộ, có vậy thì mọi người mới làm bạn được . . ."
Lorne nghe vậy, trong lòng hơi động: "Các nàng là. . . Ba tỷ muội?"
"Đúng đó, tỷ cả là Ur, thích pha rượu ở quán, ta cho chị ấy quán rượu trên đảo Thạch Nam rồi; Belle là chị hai, thích tiếp đón và lắng nghe, ta để chị ấy làm lễ tân ở thương hội; còn cô út, chỉ nghe các chị ấy nhắc đến thôi, ta còn chưa gặp bao giờ, hình như là vì giận dỗi nên bỏ nhà đi. Để tìm được cô em út này, các chị ấy còn dùng cả mạng lưới tình báo của 【thương hội】 nữa đấy."
Holo hững hờ đáp lời, nhưng khi ngẩng đầu lên lại thấy sắc mặt của cha mình biến đổi khôn lường.
"Sao thế, ngươi biết à?" Holo hơi kinh ngạc.
"Ta e là đã đoán được bọn họ là ai." Lorne chậm rãi gật đầu, trong lòng có chút phức tạp.
Ba tỷ muội, lai lịch bí ẩn, thực lực không rõ;
Một người tên là Ur, một người tên là Belle, còn một người giận dỗi mà bỏ đi...
Nếu từng thông tin và cá thể riêng lẻ bày ra trước mắt thì hoàn toàn khó có thể tìm ra cội nguồn.
Nhưng ba người kết hợp lại thì đáp án đã rõ ràng.
Họ hiển nhiên là hai người đầu trong ba Nữ thần Vận Mệnh — Urd của quá khứ và Verdandi của hiện tại!
Cho nên, nữ thần vận mệnh lại đồng hành cùng mình, nàng có phải có mục đích nào đó không thể cho ai biết?
Lorne càng nghĩ càng nghi ngờ, càng muốn biết Verdandi mất tích đến cùng là đi đâu.
Khoan đã, trước kia cô út Skuld cũng xuất hiện ở quốc gia của Người Lùn, trước khi đi hình như nàng còn hẹn ta đến quốc gia Cự Nhân đi chơi.
Lẽ nào Verdandi vì chuyện gì đó nên đi Jotunheim?
Mắt Lorne nheo lại, đang định cân nhắc kế hoạch tiếp theo thì một tên lính liên lạc Người Lùn vội vàng chạy vào từ ngoài cửa, báo cáo: "Thưa đại nhân Loki, bệ hạ Odin đến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận