Hy Lạp Mang Ác Nhân
Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 99: Gây giống module, không gì hơn cái này (4. 6 K) (length: 17281)
"Ta ngủ không được nên tới xem thử."
Themis vừa nhẹ giọng giải thích, vừa đặt bình hoa nhài cùng mấy đĩa bánh ngọt mang theo lên bàn, cũng cười nhẹ mời Lorne.
"Uống với ta hai chén nhé?"
Không nỡ từ chối thịnh tình, Lorne cũng không tiện chối từ, khoác áo choàng tắm ngồi xuống trước bàn, bưng cái chén hoa nhài thơm ngát lên uống cạn một hơi, cố làm dịu cơn khát khô như càng thêm dữ dội trong miệng.
Nhưng một ly hoa nhài vào bụng, cơn khát trong miệng hắn chẳng những không biến mất, hình như càng rõ hơn.
Thậm chí, cả cơ thể bắt đầu có chút khô nóng, dường như từng đợt lửa đang thiêu đốt trong máu.
"Uống thêm một ly?"
Giọng nói êm ái vang lên, Themis đối diện quan tâm đứng dậy, cầm bầu rượu mạ bạc, hơi cúi người rót đầy ly cho Lorne một lần nữa.
Lorne bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ có chút hoảng hốt, vô tình ngước mắt, bỗng nhiên nhìn thấy hai ngọn núi cao sừng sững gần như xô lệch vạt áo choàng tắm rộng thùng thình, đập vào mũi hắn.
—— Vừa đầy đặn lại phóng khoáng.
Lorne âm thầm đánh giá trong lòng, lập tức dời mắt, ho khan chuyển sang chuyện khác.
"Ngươi ngủ không được là vì chuyện ban ngày à?"
"Không thể do nguyên nhân khác sao?"
Themis lắc đầu, nâng cằm nhìn Lorne đối diện, mỉm cười mở lời.
"Ví dụ như, nhớ ngươi..."
"Khụ khụ!"
Lorne ho sặc sụa, suýt nữa phun cả ngụm hoa nhài vừa vào miệng ra ngoài.
Tuy rằng phong cách Hy Lạp tương đối cởi mở, nhưng ngươi đường đường là nữ thần chính nghĩa cũng không cần phải trực tiếp như vậy chứ? Đêm hôm khuya khoắt tới gõ cửa ư?
Khoan đã...
Themis có đói khát đến mức này không?
Mắt Lorne nheo lại, lập tức tỉnh táo lại, cảnh giác nhìn về phía nữ thần chính nghĩa đối diện.
"Ngươi là ai?"
"Ôi chao, nhanh vậy mà đã bị phát hiện?"
Giọng nói tiếc nuối vang lên, trên người vị nữ thần chính nghĩa kia như gợn sóng xô ra, ngọn núi đầy đặn phóng khoáng thu nhỏ kịch liệt, thân hình tầm trung trở nên cao hơn, mái tóc dài vàng óng nhuốm màu hoa hồng đỏ rực rỡ.
Lorne lướt tầm mắt từ ngũ quan xinh đẹp mà quyến rũ kia, không khỏi mặt mày tối sầm "Venus? Sao lại là ngươi?"
"Như vừa rồi nói, tại nhớ ngài đấy."
Cơ thần Venus cười hì hì giải đáp, thân thể như rắn quấn tới, hai tay ôm tay phải của ông chủ mình lắc nhẹ, một bộ dạng thân thiết gắn bó.
Lorne không hề lay động, không chút khách khí đẩy cái đầu Venus tới gần ra: "Ngươi nghiêm chỉnh một chút cho ta!"
"Ngài không thích kiểu này? Dễ thôi, ta đổi kiểu khác!" Cơ thần tóc đỏ trừng mắt, lập tức búng tay.
Ngay lập tức, thân thể Venus như một dòng thủy ngân lỏng, chiều cao giảm xuống, hình dáng trước ngực nảy nở, thân thể cũng biến thành nhỏ nhắn dễ gần.
Theo sau những biến đổi ánh sáng, một vị nữ thần tóc đen dài, mắt xanh hình dáng của một người vợ gia đình nhào tới, ôm cổ Lorne, thân mật lay lay.
"Lorne, có muốn ta không?"
"Hestia..."
Lorne vô ý thức lẩm bẩm, nhưng rất nhanh hắn kịp phản ứng, vội vàng lắc cái đầu có chút u ám, xua tan loại nhận thức sai lầm này. Một tay kéo Venus đang nhập vai quá sâu từ trên người mình ra, có chút kinh ngạc nhìn từ trên xuống vị cơ thần cuối cùng của tộc đồng thau này.
Sau nhiều lần thăm dò, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao ngụy trang của Venus lại che giấu được mắt hắn.
Bởi vì theo một ý nghĩa nào đó, cái này của Venus không gọi là [ngụy trang] mà gọi là [biến hình].
Là một mô hình sưu tập và thâm nhập tình báo bằng linh tử, kim loại lỏng trên người nàng có thể trao cho nàng khả năng dễ dàng thay đổi ngoại hình, chiều cao, cân nặng, giọng nói và nhiều yếu tố khác. Đồng thời, nàng còn có thể thông qua những dữ liệu thu thập được, mô phỏng các bước sóng thần tính của đối tượng mục tiêu khác, nhập vai một cách hoàn hảo.
Nếu chỉ xét về ngoại hình, rất khó mà nhìn ra sự khác biệt giữa hàng thật và hàng giả.
Lorne vừa rồi chính là không ý thức được điều này, mới bị Venus biến thành Themis đánh lừa.
Nếu như không phải người phụ nữ này vẫn giữ nguyên tính cách ban đầu, ở hành vi và lời nói xuất hiện những sơ hở không hợp với bản tính của Themis, có lẽ hắn đến giờ vẫn còn bị mờ mịt.
"Ngài vẫn không hài lòng? Vậy được rồi, ta đổi lại cái khác."
Lúc này, cơ thần Venus có vẻ như đang so kè về nhập vai, lại búng tay, thực hiện lần biến hóa thứ ba.
Và lúc này, nàng hóa thành dáng vẻ Athena, vênh váo đắc ý ra lệnh.
"Nằm xuống, ta muốn ở trên!"
"Khụ khụ..."
Lorne kịch liệt ho khan, không khỏi nhớ tới cảnh Athena lần đầu tiên cưỡi hắn.
Nếu không xác định cơ thần tộc đồng thau lúc này còn chưa được sinh ra, hắn còn tưởng nữ nhân này đang ở ngay đó nghe lén hắn với Athena.
Mà nói đi nói lại, bất luận là Themis, Hestia, hay Athena, người phụ nữ này đều có thể lợi dụng thần quyền và đặc tính của mình, đóng vai giống đến mức nhập tâm ba phần, vóc dáng và tướng mạo cũng không sai chút nào.
Vậy nếu như có ai đưa nàng vào trướng, chẳng phải chẳng khác gì cưới hết mỹ nhân Hy Lạp sao?
Trong đầu Lorne thoáng qua một vài hình ảnh không mấy hòa hợp, lòng không khỏi nổi lên từng cơn kiều diễm.
Và nhìn thấy ông chủ mình có biểu hiện vi diệu biến đổi kia, Venus càng thêm tự tin.
"Muốn không?"
"Không cần, cút!"
Lorne cưỡng ép cái tâm muốn động, một tay đẩy Venus đang hưng phấn ra, lời lẽ chính nghĩa quở trách.
"Cả ngày ngươi nghĩ cái gì lung tung vậy? Đầu óc bị virus à?"
"Không có mà, ta rất bình thường! So với trước kia còn bình thường hơn đấy chứ!"
Venus lắc đầu, mở tay phải ra, nhìn vầng sáng hồng đang lưu chuyển trong lòng bàn tay, mắt ánh lên vẻ phấn khích.
"Mà lại, hình như ta tìm được thời cơ tiến cấp cho mình rồi."
"Cái gì?"
"Giao phối!"
Venus nghiêm trang phun ra lời sói lang, giải thích: "Tộc đồng thau không có khái niệm sinh sôi nảy nở lưỡng tính, tình cảm cũng không phong phú, mà xem như một cơ thần tình ái, ta rất khó thu hoạch được lực lượng tín ngưỡng từ cả một đàn, nhưng sau khi suy tưởng về chúng, ta phát hiện bản thân mình, trong các giới hạn chương trình hình như có dấu hiệu thả lỏng khi trải qua đau thương."
Lorne khẽ suy nghĩ, nói ra phán đoán của mình.
"Tích lũy tình cảm, có thể làm phong phú bản thân các ngươi sao?"
"Không sai! Ta cũng nghĩ như vậy!"
Venus vui sướng gật đầu, kinh ngạc nhìn ông chủ hình như cái gì cũng biết của mình, tầm mắt trở nên càng thêm nóng bỏng.
"Cho nên ta nghĩ, ngay cả cảm xúc đau thương cũng có thể giúp ta hoàn thiện thêm một bước, vậy nếu như những cảm xúc và hành vi phù hợp với thần tính của ta, có phải sẽ có thể đạt được sự tăng trưởng cao hơn không?"
Lorne nghe vậy, không khỏi nghĩ đến chuyện Venus trộm ái dục thần quyền, lập tức hiểu ý nàng.
"Ngươi muốn để ta làm chuột bạch cho ngươi à?"
"Không, cuộc thử nghiệm đã thành công! Trong quá trình ta động tình với ngài, ta đã phát hiện Thần hạch và thần tính của mình đang hoạt động mạnh mẽ! Cách này tuyệt đối thực hiện được!"
Venus hưng phấn đáp lời, như nhìn thấy một con đường tương lai rạng ngời hơn.
Nhảm nhí, ngươi trộm của Aphrodite cái quyền năng ái dục trùm khắp kia, ưng ý ai thì thần tính của ngươi chả đều có thể sống động lên!
Lorne vừa thầm oán trong lòng, vừa hết lòng khuyên nhủ.
"Ái dục quyền năng không chỉ thể hiện ở sức hút khác giới hay giao phối nam nữ, trong lúc nguy nan cứu sống những sinh mệnh vô tội, truyền bá mỹ học và bác ái, có lẽ cũng là một con đường."
"Nói thì đúng là như thế."
Venus gật gù, có vẻ tán đồng với lời giải thích của Lorne, ngay lập tức lại quay ngoắt, tiếp tục vùi đầu giằng xé vạt áo choàng tắm của ông chủ nhà.
"Nhưng như thế thì nhanh hơn!"
Tốt tốt tốt, thích làm khó đúng không?
Lorne tức quá hóa cười, một tay kéo Venus muốn làm loạn với mình xuống, chuẩn bị ném người phụ nữ này ra khỏi phòng.
Nhưng vì dùng lực quá mạnh, hắn không cẩn thận làm rơi chiếc áo choàng tắm nửa kín nửa hở trên người Venus xuống, một thân thể hoàn mỹ theo tỉ lệ vàng phơi bày ra ngoài không khí.
Lorne bỗng cảm thấy máu huyết trong cơ thể sôi trào, nhiệt độ trong phòng tăng lên kịch liệt, và vị cơ thần Venus ôm ngực đầy yêu và sắc đẹp kia tựa như một khối băng trong ngày hè chói chang, toả ra cảm giác mát lạnh thoải mái, khiến người ta muốn đặt nàng xuống dưới thân rồi chà đạp thật mạnh.
Khi cái xúc động đó trong đầu bắt đầu công kích lý trí, Lorne chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, không khỏi lắc đầu, nghiến răng nhìn Venus đối diện.
"Ngươi đã làm gì ta?"
"À, để ngài mau chóng vào trạng thái, ta đã thêm một ít hormone tình dục đã tinh luyện vào hoa nhài và bánh ngọt."
Venus chỉ đĩa và bầu rượu trên bàn, trả lời như lẽ đương nhiên.
Hormone tình dục?
Thứ này không phải sản phẩm từ quyền năng, cũng không thuộc về phạm trù ma dược, về mặt lý thuyết có thể tránh được sự trinh sát của thần tính.
Hơn nữa...
Lorne nghĩ đến hai món trên bàn mà mình gần như đã ăn sạch uống sạch kia, lòng không khỏi giật thót.
"Ngươi thêm bao nhiêu?"
"Cũng không có nhiều, ta đã chạy khắp Núi Chiến Thần tinh luyện hết tất cả hormone đó đấy."
Venus trừng mắt, vẻ mặt vô tội.
Hết tất cả?!
Lorne không khỏi tim gan ngừng đập, dùng ánh mắt muốn giết người nhìn Venus trước mắt.
Do tiếp nhận một số lượng lớn dòng dõi của Typhon, toàn bộ môi trường sinh thái Núi Chiến Thần cũng vì đó chuyển biến, các loại động vật và Ma thú đều có ham muốn giao phối và dục vọng ăn uống hết sức mãnh liệt.
Nếu Venus thật sự chạy khắp Núi Chiến Thần để điều chế thuốc cho hắn, Lorne không dám tưởng tượng thuốc này sẽ có tác dụng mạnh đến mức nào.
Có vẻ như bị ông chủ của mình dọa cho cái nhìn hung dữ kia, nữ cơ thần tóc đỏ rụt cổ, vội vàng cười làm lành nhỏ giọng.
"
"Cái này không thấy ngài buổi tối buồn chán sao, tìm chút đồ để ngài khuây khỏa nhé? Nếu ngài không hài lòng với ta, ta lập tức sang phòng bên cạnh hạ độc Themis!"
Nói xong, cơ thần thanh đồng tộc nào đó thiếu đạo đức lặng lẽ lui ra cửa, chuẩn bị lôi nữ thần chính nghĩa phòng bên cạnh đến chịu trận.
"Muốn đi? Quay lại cho ta!"
Lorne một tay tóm lấy Venus đang chạy ra cửa kéo vào phòng, trực tiếp ném lên giường, đôi mắt nhìn kẻ cầm đầu vì chất dẫn dụ có hiệu quả mà trở nên nóng rực đỏ bừng.
Nhưng Venus, kẻ khởi xướng, lại không hề sợ hãi, ngược lại tràn đầy tò mò và chờ mong.
"Ngài nghĩ thông suốt rồi?"
Thanh đồng tộc là giống loài kim loại tiến hóa mà thành, khác với loài người cấu tạo từ máu thịt, không thể đánh giá bằng lẽ thường thiện ác, cũng không thể dùng đau khổ để uy hiếp.
Mà hành vi giao phối này, đối với thanh đồng tộc chịu ma sát thì có lẽ chỉ còn lại giá trị nghiên cứu.
Đặc biệt với Venus đang muốn hoàn thiện quyền năng ái dục, đây lại càng là một chủ đề vô cùng thú vị.
Lorne nhếch mép, cười không nói, lập tức đưa tay ra, đầu ngón tay chọc rách lòng bàn tay để thần huyết đỏ vàng nhỏ xuống người Venus, răng môi khẽ mấp máy, chậm rãi ngâm nga như thơ thánh.
"... Mệnh Vĩnh Hằng, tự sinh mà sinh, từ chỗ chết mà ra.
Vì tội của ngươi, bôi dầu lại khắc dấu.
Tha thứ ngay sau đó, kết ước bằng ta nhập thể..."
Thần ngôn còn vương lại bên tai Venus, thần huyết đỏ vàng hóa thành Thần dịch, xuyên qua lớp da hình thành trận pháp ma thuật, hoàn toàn hòa nhập vào cơ thể Venus.
Đồng thời, một loại cảm giác đình trệ chưa từng có tràn khắp cơ thể cơ thần thanh đồng.
Venus giơ tay lên nhìn làn da óng ánh cùng các đường kinh mạch tím xanh ẩn dưới da, không khỏi hiếu kỳ hỏi thăm.
"Đây là cái gì?"
"Lời chúc phúc."
Lorne nở nụ cười tươi rói, ấm giọng giải đáp.
"Ta dùng máu của mình, nhập vào cơ thể ngươi, để ngươi thoát khỏi xiềng xích kim loại, có được thân thể tự nhiên."
"Thật sao? Vậy ta phải cảm nhận cho tốt mới được!"
Venus hơi ngẩn ra, lập tức sờ gò má ấm áp, như đứa trẻ có đồ chơi mới, liền véo cấu cánh tay óng ánh của mình, trải nghiệm thực thể máu thịt khác với kim loại này.
Nhưng rất nhanh, nàng đã phát hiện các nhược điểm của máu thịt, không chịu đau đớn, không chịu nóng lạnh, dễ bị thương, khó chữa trị.
Thậm chí, đầu ra công suất cũng bị hạn chế bởi năng lực chịu đựng của thân thể.
Trong lúc nhất thời, Venus có chút thất vọng.
"Thân thể máu thịt thế mà lại bất tiện như vậy."
"Nhưng nó có một điểm tốt mà ngươi muốn."
"Cái gì?"
"Để ngươi hiểu rõ thế nào là ái dục của con người."
Lorne hơi nheo mắt, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm.
"Không phải ngươi muốn lên ta sao? Giờ có thể thỏa mãn ngươi rồi!"
Bản năng tự bảo vệ sinh mệnh khiến biểu cảm trên mặt Venus cứng đờ trong nháy mắt, vô thức muốn chống đỡ thân thể máu thịt vừa mới có được, kéo dài khoảng cách với người đàn ông tỏa ra khí tức âm trầm trước mắt.
Nhưng theo da đầu tê rần, mái tóc đỏ sau gáy bị nắm lên một cách thô bạo.
Không trốn thoát được, nữ cơ thần cứ thế bị ném lên giường, một bóng người khí huyết đỏ vàng quấn quanh không chút nể nang gõ cửa khoa học, tự mình kiểm tra module giao phối mà Venus vẫn luôn tự hào.
Venus như bị sét đánh, cuối cùng không còn hứng thú nghiên cứu, cảm thấy tất cả trước mắt dường như một cơn ác mộng.
Đây là sự chà đạp của kẻ mạnh lên kẻ yếu, không chút thương xót, không chút dịu dàng, không chút dừng lại.
Đau nhức, đau nhức chưa từng có!
Máu đang bốc cháy, cơ bắp run rẩy, xương cốt gào thét, mỗi tấc da thịt dường như bị rắn độc cắn xé gặm nhấm.
Cơ thể bị giày vò liên tục, truyền cảm giác thật đến từng giác quan, không ngừng ùa vào ý thức của nàng, như sóng biển dữ dội gột rửa đá ngầm, khiến tâm trí nàng vỡ vụn từng mảnh.
Không biết bao lâu trôi qua, cuộc chinh phục tàn khốc kết thúc bằng tiếng gào thét khàn khàn của kẻ bại.
Nhưng chỉ một lát sau, vòng tuần hoàn mới lại bắt đầu.
Nỗi đau khổ và đau đớn chồng chất, tình yêu và dục vọng mang đến những cơn chấn động khiến ý thức Venus dần trở nên hỗn loạn và mơ hồ.
Sẽ chết! Sẽ chết!
Một ý niệm đáng sợ nào đó đánh thức nàng khao khát sống sót.
Nhưng cho dù nàng có cầu xin tha thứ, có gào thét như thế nào, con Man Thú cuồng bạo kia cũng không hề thương xót, liên tục giẫm đạp con mồi dưới móng vuốt của mình.
Bị bản năng điều khiển, Venus không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng cắn đầu lưỡi, phun ra thần huyết màu đỏ vàng.
Một làn sương mù màu hồng theo đó hình thành, dường như có sự sống chui qua khe cửa, chui vào căn phòng bên cạnh, thấm vào cơ thể của một bóng người.
Lúc này, Themis đang yên giấc trên giường như có cảm giác liền ngồi dậy, trong cõi u minh phảng phất nghe được những âm thanh không hài hòa từ phòng bên vọng lại.
Chuyện gì xảy ra?
Nữ thần chính nghĩa nhíu mày, xuống giường, cầm theo Thanh Kiếm Phán Xét, đi đến trước cửa phát ra động tĩnh.
Chuôi kiếm nạm đá quý hơi điểm, kết giới phòng ngự trước cửa phòng như sóng nước đẩy ra.
"Ta vào nhé?"
Themis nhắc nhở một tiếng, đẩy cửa bước vào, nhưng bước chân lại cứng đờ lơ lửng giữa không trung, nhìn về phía bên trong phòng đôi mắt tràn đầy kinh ngạc và chấn động.
Trong phòng ngủ hỗn loạn, một "mình" khác đang nằm bẹp trên giường, chịu đựng những đợt công kích mạnh mẽ từ phía sau.
Tình cảnh này cũng khiến Lorne đang vùi đầu gian khổ đột ngột ngưng trệ, trong đầu choáng váng.
Venus, đại gia, ngươi hại ta!
Ngay lúc Lorne đang nghĩ cách sau đó sẽ trừng trị cấp dưới không thành thật này như thế nào, cơ thần Venus quay về phía nữ thần chính nghĩa ngoài cửa, phát ra tiếng kêu thảm thiết cùng cầu cứu.
"Hắn trúng độc rồi! Coi ta là ngươi, nhanh giúp một tay!"
Nghe vậy, Themis ngoài cửa run lên, nhìn đôi mắt đỏ rực bên trong phòng, rõ ràng bạn mình đang không được ổn về tinh thần, không khỏi cắn nhẹ môi dưới, quyết tâm dứt khoát bước vào phòng, giải cứu người vô tội đang chịu khổ vì nàng.
Âm thanh xé vải truyền đến, xe ngựa chuyển chỗ, một vòng chinh phục mới lại bắt đầu.
Ngoài phòng, mây đen che trăng, bão táp lạnh thấu xương, mưa to như trút nước, như Thần Linh đang vô tình quất roi cả thế giới...
Themis vừa nhẹ giọng giải thích, vừa đặt bình hoa nhài cùng mấy đĩa bánh ngọt mang theo lên bàn, cũng cười nhẹ mời Lorne.
"Uống với ta hai chén nhé?"
Không nỡ từ chối thịnh tình, Lorne cũng không tiện chối từ, khoác áo choàng tắm ngồi xuống trước bàn, bưng cái chén hoa nhài thơm ngát lên uống cạn một hơi, cố làm dịu cơn khát khô như càng thêm dữ dội trong miệng.
Nhưng một ly hoa nhài vào bụng, cơn khát trong miệng hắn chẳng những không biến mất, hình như càng rõ hơn.
Thậm chí, cả cơ thể bắt đầu có chút khô nóng, dường như từng đợt lửa đang thiêu đốt trong máu.
"Uống thêm một ly?"
Giọng nói êm ái vang lên, Themis đối diện quan tâm đứng dậy, cầm bầu rượu mạ bạc, hơi cúi người rót đầy ly cho Lorne một lần nữa.
Lorne bừng tỉnh từ trong dòng suy nghĩ có chút hoảng hốt, vô tình ngước mắt, bỗng nhiên nhìn thấy hai ngọn núi cao sừng sững gần như xô lệch vạt áo choàng tắm rộng thùng thình, đập vào mũi hắn.
—— Vừa đầy đặn lại phóng khoáng.
Lorne âm thầm đánh giá trong lòng, lập tức dời mắt, ho khan chuyển sang chuyện khác.
"Ngươi ngủ không được là vì chuyện ban ngày à?"
"Không thể do nguyên nhân khác sao?"
Themis lắc đầu, nâng cằm nhìn Lorne đối diện, mỉm cười mở lời.
"Ví dụ như, nhớ ngươi..."
"Khụ khụ!"
Lorne ho sặc sụa, suýt nữa phun cả ngụm hoa nhài vừa vào miệng ra ngoài.
Tuy rằng phong cách Hy Lạp tương đối cởi mở, nhưng ngươi đường đường là nữ thần chính nghĩa cũng không cần phải trực tiếp như vậy chứ? Đêm hôm khuya khoắt tới gõ cửa ư?
Khoan đã...
Themis có đói khát đến mức này không?
Mắt Lorne nheo lại, lập tức tỉnh táo lại, cảnh giác nhìn về phía nữ thần chính nghĩa đối diện.
"Ngươi là ai?"
"Ôi chao, nhanh vậy mà đã bị phát hiện?"
Giọng nói tiếc nuối vang lên, trên người vị nữ thần chính nghĩa kia như gợn sóng xô ra, ngọn núi đầy đặn phóng khoáng thu nhỏ kịch liệt, thân hình tầm trung trở nên cao hơn, mái tóc dài vàng óng nhuốm màu hoa hồng đỏ rực rỡ.
Lorne lướt tầm mắt từ ngũ quan xinh đẹp mà quyến rũ kia, không khỏi mặt mày tối sầm "Venus? Sao lại là ngươi?"
"Như vừa rồi nói, tại nhớ ngài đấy."
Cơ thần Venus cười hì hì giải đáp, thân thể như rắn quấn tới, hai tay ôm tay phải của ông chủ mình lắc nhẹ, một bộ dạng thân thiết gắn bó.
Lorne không hề lay động, không chút khách khí đẩy cái đầu Venus tới gần ra: "Ngươi nghiêm chỉnh một chút cho ta!"
"Ngài không thích kiểu này? Dễ thôi, ta đổi kiểu khác!" Cơ thần tóc đỏ trừng mắt, lập tức búng tay.
Ngay lập tức, thân thể Venus như một dòng thủy ngân lỏng, chiều cao giảm xuống, hình dáng trước ngực nảy nở, thân thể cũng biến thành nhỏ nhắn dễ gần.
Theo sau những biến đổi ánh sáng, một vị nữ thần tóc đen dài, mắt xanh hình dáng của một người vợ gia đình nhào tới, ôm cổ Lorne, thân mật lay lay.
"Lorne, có muốn ta không?"
"Hestia..."
Lorne vô ý thức lẩm bẩm, nhưng rất nhanh hắn kịp phản ứng, vội vàng lắc cái đầu có chút u ám, xua tan loại nhận thức sai lầm này. Một tay kéo Venus đang nhập vai quá sâu từ trên người mình ra, có chút kinh ngạc nhìn từ trên xuống vị cơ thần cuối cùng của tộc đồng thau này.
Sau nhiều lần thăm dò, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao ngụy trang của Venus lại che giấu được mắt hắn.
Bởi vì theo một ý nghĩa nào đó, cái này của Venus không gọi là [ngụy trang] mà gọi là [biến hình].
Là một mô hình sưu tập và thâm nhập tình báo bằng linh tử, kim loại lỏng trên người nàng có thể trao cho nàng khả năng dễ dàng thay đổi ngoại hình, chiều cao, cân nặng, giọng nói và nhiều yếu tố khác. Đồng thời, nàng còn có thể thông qua những dữ liệu thu thập được, mô phỏng các bước sóng thần tính của đối tượng mục tiêu khác, nhập vai một cách hoàn hảo.
Nếu chỉ xét về ngoại hình, rất khó mà nhìn ra sự khác biệt giữa hàng thật và hàng giả.
Lorne vừa rồi chính là không ý thức được điều này, mới bị Venus biến thành Themis đánh lừa.
Nếu như không phải người phụ nữ này vẫn giữ nguyên tính cách ban đầu, ở hành vi và lời nói xuất hiện những sơ hở không hợp với bản tính của Themis, có lẽ hắn đến giờ vẫn còn bị mờ mịt.
"Ngài vẫn không hài lòng? Vậy được rồi, ta đổi lại cái khác."
Lúc này, cơ thần Venus có vẻ như đang so kè về nhập vai, lại búng tay, thực hiện lần biến hóa thứ ba.
Và lúc này, nàng hóa thành dáng vẻ Athena, vênh váo đắc ý ra lệnh.
"Nằm xuống, ta muốn ở trên!"
"Khụ khụ..."
Lorne kịch liệt ho khan, không khỏi nhớ tới cảnh Athena lần đầu tiên cưỡi hắn.
Nếu không xác định cơ thần tộc đồng thau lúc này còn chưa được sinh ra, hắn còn tưởng nữ nhân này đang ở ngay đó nghe lén hắn với Athena.
Mà nói đi nói lại, bất luận là Themis, Hestia, hay Athena, người phụ nữ này đều có thể lợi dụng thần quyền và đặc tính của mình, đóng vai giống đến mức nhập tâm ba phần, vóc dáng và tướng mạo cũng không sai chút nào.
Vậy nếu như có ai đưa nàng vào trướng, chẳng phải chẳng khác gì cưới hết mỹ nhân Hy Lạp sao?
Trong đầu Lorne thoáng qua một vài hình ảnh không mấy hòa hợp, lòng không khỏi nổi lên từng cơn kiều diễm.
Và nhìn thấy ông chủ mình có biểu hiện vi diệu biến đổi kia, Venus càng thêm tự tin.
"Muốn không?"
"Không cần, cút!"
Lorne cưỡng ép cái tâm muốn động, một tay đẩy Venus đang hưng phấn ra, lời lẽ chính nghĩa quở trách.
"Cả ngày ngươi nghĩ cái gì lung tung vậy? Đầu óc bị virus à?"
"Không có mà, ta rất bình thường! So với trước kia còn bình thường hơn đấy chứ!"
Venus lắc đầu, mở tay phải ra, nhìn vầng sáng hồng đang lưu chuyển trong lòng bàn tay, mắt ánh lên vẻ phấn khích.
"Mà lại, hình như ta tìm được thời cơ tiến cấp cho mình rồi."
"Cái gì?"
"Giao phối!"
Venus nghiêm trang phun ra lời sói lang, giải thích: "Tộc đồng thau không có khái niệm sinh sôi nảy nở lưỡng tính, tình cảm cũng không phong phú, mà xem như một cơ thần tình ái, ta rất khó thu hoạch được lực lượng tín ngưỡng từ cả một đàn, nhưng sau khi suy tưởng về chúng, ta phát hiện bản thân mình, trong các giới hạn chương trình hình như có dấu hiệu thả lỏng khi trải qua đau thương."
Lorne khẽ suy nghĩ, nói ra phán đoán của mình.
"Tích lũy tình cảm, có thể làm phong phú bản thân các ngươi sao?"
"Không sai! Ta cũng nghĩ như vậy!"
Venus vui sướng gật đầu, kinh ngạc nhìn ông chủ hình như cái gì cũng biết của mình, tầm mắt trở nên càng thêm nóng bỏng.
"Cho nên ta nghĩ, ngay cả cảm xúc đau thương cũng có thể giúp ta hoàn thiện thêm một bước, vậy nếu như những cảm xúc và hành vi phù hợp với thần tính của ta, có phải sẽ có thể đạt được sự tăng trưởng cao hơn không?"
Lorne nghe vậy, không khỏi nghĩ đến chuyện Venus trộm ái dục thần quyền, lập tức hiểu ý nàng.
"Ngươi muốn để ta làm chuột bạch cho ngươi à?"
"Không, cuộc thử nghiệm đã thành công! Trong quá trình ta động tình với ngài, ta đã phát hiện Thần hạch và thần tính của mình đang hoạt động mạnh mẽ! Cách này tuyệt đối thực hiện được!"
Venus hưng phấn đáp lời, như nhìn thấy một con đường tương lai rạng ngời hơn.
Nhảm nhí, ngươi trộm của Aphrodite cái quyền năng ái dục trùm khắp kia, ưng ý ai thì thần tính của ngươi chả đều có thể sống động lên!
Lorne vừa thầm oán trong lòng, vừa hết lòng khuyên nhủ.
"Ái dục quyền năng không chỉ thể hiện ở sức hút khác giới hay giao phối nam nữ, trong lúc nguy nan cứu sống những sinh mệnh vô tội, truyền bá mỹ học và bác ái, có lẽ cũng là một con đường."
"Nói thì đúng là như thế."
Venus gật gù, có vẻ tán đồng với lời giải thích của Lorne, ngay lập tức lại quay ngoắt, tiếp tục vùi đầu giằng xé vạt áo choàng tắm của ông chủ nhà.
"Nhưng như thế thì nhanh hơn!"
Tốt tốt tốt, thích làm khó đúng không?
Lorne tức quá hóa cười, một tay kéo Venus muốn làm loạn với mình xuống, chuẩn bị ném người phụ nữ này ra khỏi phòng.
Nhưng vì dùng lực quá mạnh, hắn không cẩn thận làm rơi chiếc áo choàng tắm nửa kín nửa hở trên người Venus xuống, một thân thể hoàn mỹ theo tỉ lệ vàng phơi bày ra ngoài không khí.
Lorne bỗng cảm thấy máu huyết trong cơ thể sôi trào, nhiệt độ trong phòng tăng lên kịch liệt, và vị cơ thần Venus ôm ngực đầy yêu và sắc đẹp kia tựa như một khối băng trong ngày hè chói chang, toả ra cảm giác mát lạnh thoải mái, khiến người ta muốn đặt nàng xuống dưới thân rồi chà đạp thật mạnh.
Khi cái xúc động đó trong đầu bắt đầu công kích lý trí, Lorne chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, không khỏi lắc đầu, nghiến răng nhìn Venus đối diện.
"Ngươi đã làm gì ta?"
"À, để ngài mau chóng vào trạng thái, ta đã thêm một ít hormone tình dục đã tinh luyện vào hoa nhài và bánh ngọt."
Venus chỉ đĩa và bầu rượu trên bàn, trả lời như lẽ đương nhiên.
Hormone tình dục?
Thứ này không phải sản phẩm từ quyền năng, cũng không thuộc về phạm trù ma dược, về mặt lý thuyết có thể tránh được sự trinh sát của thần tính.
Hơn nữa...
Lorne nghĩ đến hai món trên bàn mà mình gần như đã ăn sạch uống sạch kia, lòng không khỏi giật thót.
"Ngươi thêm bao nhiêu?"
"Cũng không có nhiều, ta đã chạy khắp Núi Chiến Thần tinh luyện hết tất cả hormone đó đấy."
Venus trừng mắt, vẻ mặt vô tội.
Hết tất cả?!
Lorne không khỏi tim gan ngừng đập, dùng ánh mắt muốn giết người nhìn Venus trước mắt.
Do tiếp nhận một số lượng lớn dòng dõi của Typhon, toàn bộ môi trường sinh thái Núi Chiến Thần cũng vì đó chuyển biến, các loại động vật và Ma thú đều có ham muốn giao phối và dục vọng ăn uống hết sức mãnh liệt.
Nếu Venus thật sự chạy khắp Núi Chiến Thần để điều chế thuốc cho hắn, Lorne không dám tưởng tượng thuốc này sẽ có tác dụng mạnh đến mức nào.
Có vẻ như bị ông chủ của mình dọa cho cái nhìn hung dữ kia, nữ cơ thần tóc đỏ rụt cổ, vội vàng cười làm lành nhỏ giọng.
"
"Cái này không thấy ngài buổi tối buồn chán sao, tìm chút đồ để ngài khuây khỏa nhé? Nếu ngài không hài lòng với ta, ta lập tức sang phòng bên cạnh hạ độc Themis!"
Nói xong, cơ thần thanh đồng tộc nào đó thiếu đạo đức lặng lẽ lui ra cửa, chuẩn bị lôi nữ thần chính nghĩa phòng bên cạnh đến chịu trận.
"Muốn đi? Quay lại cho ta!"
Lorne một tay tóm lấy Venus đang chạy ra cửa kéo vào phòng, trực tiếp ném lên giường, đôi mắt nhìn kẻ cầm đầu vì chất dẫn dụ có hiệu quả mà trở nên nóng rực đỏ bừng.
Nhưng Venus, kẻ khởi xướng, lại không hề sợ hãi, ngược lại tràn đầy tò mò và chờ mong.
"Ngài nghĩ thông suốt rồi?"
Thanh đồng tộc là giống loài kim loại tiến hóa mà thành, khác với loài người cấu tạo từ máu thịt, không thể đánh giá bằng lẽ thường thiện ác, cũng không thể dùng đau khổ để uy hiếp.
Mà hành vi giao phối này, đối với thanh đồng tộc chịu ma sát thì có lẽ chỉ còn lại giá trị nghiên cứu.
Đặc biệt với Venus đang muốn hoàn thiện quyền năng ái dục, đây lại càng là một chủ đề vô cùng thú vị.
Lorne nhếch mép, cười không nói, lập tức đưa tay ra, đầu ngón tay chọc rách lòng bàn tay để thần huyết đỏ vàng nhỏ xuống người Venus, răng môi khẽ mấp máy, chậm rãi ngâm nga như thơ thánh.
"... Mệnh Vĩnh Hằng, tự sinh mà sinh, từ chỗ chết mà ra.
Vì tội của ngươi, bôi dầu lại khắc dấu.
Tha thứ ngay sau đó, kết ước bằng ta nhập thể..."
Thần ngôn còn vương lại bên tai Venus, thần huyết đỏ vàng hóa thành Thần dịch, xuyên qua lớp da hình thành trận pháp ma thuật, hoàn toàn hòa nhập vào cơ thể Venus.
Đồng thời, một loại cảm giác đình trệ chưa từng có tràn khắp cơ thể cơ thần thanh đồng.
Venus giơ tay lên nhìn làn da óng ánh cùng các đường kinh mạch tím xanh ẩn dưới da, không khỏi hiếu kỳ hỏi thăm.
"Đây là cái gì?"
"Lời chúc phúc."
Lorne nở nụ cười tươi rói, ấm giọng giải đáp.
"Ta dùng máu của mình, nhập vào cơ thể ngươi, để ngươi thoát khỏi xiềng xích kim loại, có được thân thể tự nhiên."
"Thật sao? Vậy ta phải cảm nhận cho tốt mới được!"
Venus hơi ngẩn ra, lập tức sờ gò má ấm áp, như đứa trẻ có đồ chơi mới, liền véo cấu cánh tay óng ánh của mình, trải nghiệm thực thể máu thịt khác với kim loại này.
Nhưng rất nhanh, nàng đã phát hiện các nhược điểm của máu thịt, không chịu đau đớn, không chịu nóng lạnh, dễ bị thương, khó chữa trị.
Thậm chí, đầu ra công suất cũng bị hạn chế bởi năng lực chịu đựng của thân thể.
Trong lúc nhất thời, Venus có chút thất vọng.
"Thân thể máu thịt thế mà lại bất tiện như vậy."
"Nhưng nó có một điểm tốt mà ngươi muốn."
"Cái gì?"
"Để ngươi hiểu rõ thế nào là ái dục của con người."
Lorne hơi nheo mắt, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm.
"Không phải ngươi muốn lên ta sao? Giờ có thể thỏa mãn ngươi rồi!"
Bản năng tự bảo vệ sinh mệnh khiến biểu cảm trên mặt Venus cứng đờ trong nháy mắt, vô thức muốn chống đỡ thân thể máu thịt vừa mới có được, kéo dài khoảng cách với người đàn ông tỏa ra khí tức âm trầm trước mắt.
Nhưng theo da đầu tê rần, mái tóc đỏ sau gáy bị nắm lên một cách thô bạo.
Không trốn thoát được, nữ cơ thần cứ thế bị ném lên giường, một bóng người khí huyết đỏ vàng quấn quanh không chút nể nang gõ cửa khoa học, tự mình kiểm tra module giao phối mà Venus vẫn luôn tự hào.
Venus như bị sét đánh, cuối cùng không còn hứng thú nghiên cứu, cảm thấy tất cả trước mắt dường như một cơn ác mộng.
Đây là sự chà đạp của kẻ mạnh lên kẻ yếu, không chút thương xót, không chút dịu dàng, không chút dừng lại.
Đau nhức, đau nhức chưa từng có!
Máu đang bốc cháy, cơ bắp run rẩy, xương cốt gào thét, mỗi tấc da thịt dường như bị rắn độc cắn xé gặm nhấm.
Cơ thể bị giày vò liên tục, truyền cảm giác thật đến từng giác quan, không ngừng ùa vào ý thức của nàng, như sóng biển dữ dội gột rửa đá ngầm, khiến tâm trí nàng vỡ vụn từng mảnh.
Không biết bao lâu trôi qua, cuộc chinh phục tàn khốc kết thúc bằng tiếng gào thét khàn khàn của kẻ bại.
Nhưng chỉ một lát sau, vòng tuần hoàn mới lại bắt đầu.
Nỗi đau khổ và đau đớn chồng chất, tình yêu và dục vọng mang đến những cơn chấn động khiến ý thức Venus dần trở nên hỗn loạn và mơ hồ.
Sẽ chết! Sẽ chết!
Một ý niệm đáng sợ nào đó đánh thức nàng khao khát sống sót.
Nhưng cho dù nàng có cầu xin tha thứ, có gào thét như thế nào, con Man Thú cuồng bạo kia cũng không hề thương xót, liên tục giẫm đạp con mồi dưới móng vuốt của mình.
Bị bản năng điều khiển, Venus không kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng cắn đầu lưỡi, phun ra thần huyết màu đỏ vàng.
Một làn sương mù màu hồng theo đó hình thành, dường như có sự sống chui qua khe cửa, chui vào căn phòng bên cạnh, thấm vào cơ thể của một bóng người.
Lúc này, Themis đang yên giấc trên giường như có cảm giác liền ngồi dậy, trong cõi u minh phảng phất nghe được những âm thanh không hài hòa từ phòng bên vọng lại.
Chuyện gì xảy ra?
Nữ thần chính nghĩa nhíu mày, xuống giường, cầm theo Thanh Kiếm Phán Xét, đi đến trước cửa phát ra động tĩnh.
Chuôi kiếm nạm đá quý hơi điểm, kết giới phòng ngự trước cửa phòng như sóng nước đẩy ra.
"Ta vào nhé?"
Themis nhắc nhở một tiếng, đẩy cửa bước vào, nhưng bước chân lại cứng đờ lơ lửng giữa không trung, nhìn về phía bên trong phòng đôi mắt tràn đầy kinh ngạc và chấn động.
Trong phòng ngủ hỗn loạn, một "mình" khác đang nằm bẹp trên giường, chịu đựng những đợt công kích mạnh mẽ từ phía sau.
Tình cảnh này cũng khiến Lorne đang vùi đầu gian khổ đột ngột ngưng trệ, trong đầu choáng váng.
Venus, đại gia, ngươi hại ta!
Ngay lúc Lorne đang nghĩ cách sau đó sẽ trừng trị cấp dưới không thành thật này như thế nào, cơ thần Venus quay về phía nữ thần chính nghĩa ngoài cửa, phát ra tiếng kêu thảm thiết cùng cầu cứu.
"Hắn trúng độc rồi! Coi ta là ngươi, nhanh giúp một tay!"
Nghe vậy, Themis ngoài cửa run lên, nhìn đôi mắt đỏ rực bên trong phòng, rõ ràng bạn mình đang không được ổn về tinh thần, không khỏi cắn nhẹ môi dưới, quyết tâm dứt khoát bước vào phòng, giải cứu người vô tội đang chịu khổ vì nàng.
Âm thanh xé vải truyền đến, xe ngựa chuyển chỗ, một vòng chinh phục mới lại bắt đầu.
Ngoài phòng, mây đen che trăng, bão táp lạnh thấu xương, mưa to như trút nước, như Thần Linh đang vô tình quất roi cả thế giới...
Bạn cần đăng nhập để bình luận