Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 238: Nghệ thuật chính là bạo tạc (3 K) (length: 11590)

Cùng lúc đó, Chiến Thần Sơn, dinh thự của Hestia.
Buổi sáng, nữ thần bếp nhìn thấy cháu gái lớn xuất hiện ở cửa nhà mình, nghe nàng mang tin tức đến, không khỏi hơi sững sờ.
"Ngươi nói hắn về rồi?"
"Ừm, tối qua vừa tới, hôm nay ban ngày muốn cùng học sinh tên là Atalanta kia của hắn đi học viện Athens báo danh, chậm nhất buổi chiều hoặc chạng vạng tối hẳn sẽ lên núi."
Athena mỉm cười gật đầu, trông như vừa kết thúc một buổi thể dục buổi sáng nhẹ nhàng vui vẻ, đưa tay xoa trán lấm tấm mồ hôi.
Không thể không nói, muốn đánh được cái tên nào đó ngày càng tốn công sức.
Không chỉ lời nói, ngay cả tư thế né tránh và kỹ xảo chạy trốn đều thuần thục như vậy, chắc chắn sau lưng đã luyện không ít để tránh bị đánh.
Đây không phải là kiểu cuồng đồ ngoài vòng pháp luật, mà phải dùng trọng quyền! Nhất định phải dùng trọng quyền!
Mà lại, là kiểu combo thêm liên tiếp!
Athena liếc nhìn cô của mình sắc mặt biến đổi bất định trong phòng, con ngươi sáng ngời yếu ớt lấp lóe.
"Ầm!"
Lúc này, Hestia kịp phản ứng, đập bàn một cái, bỗng nhiên đứng bật dậy, trừng mắt nhìn vào không khí lạnh lùng, nghiến răng nghiến lợi.
"Về đúng lúc! Xem tối nay ta tiếp đãi hắn thế nào!"
"Muốn thiết yến đúng không? Ta ta ta, cái này ta quen, tính cả ta!"
Nghe động tĩnh ở phòng khách, Circe dạo gần đây đang cùng Hestia hòa nhập làm một từ trên lầu thò đầu ra, hưng phấn vẫy tay, đòi tham gia mãnh liệt.
"Ta nghiên cứu nhiều món ăn mới lắm, vừa vặn cho hắn thử!"
"Được, chúng ta cùng nhau!"
Đối với người cùng sở thích ra trận nửa vời, Hestia vui vẻ đồng ý, lập tức cầm dao phay và nồi, coi như vũ khí chuyên dụng của mình, khí thế hung hăng bố trí.
"Nguyên liệu nấu ăn trong bếp còn rất nhiều, đủ cho một bữa tiệc tối, tạm thời không cần mua sắm. Bây giờ còn sớm, có thể chuẩn bị đầy đủ. Món ăn và món chính ta phụ trách, Circe, ngươi không thích nấu canh sao? Hầm cho hắn nhiều nồi, nhớ kỹ món tủ của mình!"
"Tốt!"
Nghe được cho phép, đại ma nữ ngứa tay lập tức mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu, nhanh như chớp xông vào bếp giành lấy một bếp lò.
Trong lúc Hestia chuẩn bị đóng cửa lại, bắt tay vào làm một bữa tiệc tối đầy ắp tình cảm thì Athena ở cửa giơ tay mỉm cười.
"Cô à, hay là để ta thử xem."
"Ngươi?"
Hestia nghe vậy ngẩn người, lộ vẻ nghi ngờ.
"Ngươi không phải không vào bếp sao?"
Athena nhếch môi, thâm ý mở miệng.
"Như thế, không phải tốt hơn sao?"
"Đúng ha!"
Hestia vỗ trán, hiểu ý, một tay nhét muỗng canh vào tay cô cháu gái, mặt mày hiện lên vẻ cười lạnh âm trầm.
"Đến đây, tối nay ngươi làm bếp chính!"
Athena vui vẻ nhận lấy đồ dùng nhà bếp tượng trưng cho quyền lực phòng bếp tối nay, dưới sự hướng dẫn của nữ thần bếp, chính thức bước vào khu vực thần thánh kia.
Một ngọn lửa bùng cháy trong bếp lò, Hestia đã hoàn toàn ủy quyền, đứng một bên, tiến hành chỉ đạo nấu nướng mang chủ nghĩa nhân đạo cho một người mới vừa bước chân vào bếp.
"Trước tiên làm chút bánh ngọt để lót dạ, bước đầu tiên, đổ bột mì."
"Ừm!" Nữ thần trí tuệ luôn sấm rền gió cuốn chưa chờ Hestia nói xong đã xách ra nửa bao bột mì, đổ hết vào chậu.
Thấy cháu gái mình đã vào trạng thái, Hestia trong con ngươi ánh lên sự tán thưởng.
"Tốt lắm, tiếp theo cho đường vào…"
Hestia chưa dứt lời thì Athena đã hành động, tự tin và dứt khoát thực hiện theo yêu cầu.
Lập tức, một ngọn núi hình mũi khoan hiện lên trong chậu.
Nữ thần bếp nhìn ngọn núi đường còn cao hơn cả mặt mình, nhìn cháu gái đang dương dương tự đắc, sau một hồi im lặng, chữ nghẹn ở cổ họng chậm chạp bật ra: "... Ít… Một chút…"
"... "
Nụ cười tự tin trên mặt Athena cứng lại, ánh mắt đảo xẹt xà nhà, miệng khẽ ho.
"Dù sao cũng là chuẩn bị cho hắn, nên phải đặc biệt một chút."
"Ờ, thôi vậy, cứ làm theo ý con đi."
Hestia không giỏi ăn nói đành từ bỏ ý định chỉ đạo tại trận, giao hết bếp lò cho cháu gái mình giày vò.
Còn bản thân thì nhanh chóng đi xuống hầm chuẩn bị thêm gia vị cho rượu ngon đang ủ.
Chẳng còn cách nào, mình dù sao cũng là nữ thần cai quản bếp núc và đồ ăn, nhìn người khác giày xéo đồ ăn trước mặt, ít nhiều cũng có chút không đành lòng.
Nhưng rất nhanh, Hestia đã hối hận vì quyết định của mình.
~~ "Ầm ầm!"
Lúc này, Lorne đang núp trong khu rừng gần học viện Athens lấy lý do ôn chuyện để kéo Medusa theo, chợt giật mình, ngẩng đầu nhìn về phía tiếng động.
Chỉ thấy khói đặc mang mùi khét lẹt cuồn cuộn bốc lên giữa đất rung núi chuyển, tiếng đổ vỡ leng keng theo đó truyền đến, Lorne mơ hồ nhìn thấy mảnh vỡ của nồi bát xoong chảo.
"Đó là…"
"Nhà của Hestia đại nhân." Medusa thuận miệng đáp, vẻ mặt không chút ngạc nhiên bình thản, "Chắc lại là ngài ấy và Circe đại nhân đang phát triển món ăn mới thôi?"
Món ăn mới?
Lorne không khỏi nuốt nước miếng, rụt cổ lại.
Nếu không ngoài dự đoán, món ăn mới này phần lớn là dành cho hắn.
Nhìn động tĩnh này, đừng nói ăn, đứng gần thôi cũng có thể bị oanh cho tan xác.
Cũng may hắn đủ khôn ngoan, đưa Atalanta đi xong thì không trực tiếp lên núi tự chui đầu vào rọ, mà kéo Medusa ra ngoài học viện Athens núp, chờ đến chạng vạng tối Chiron tan học thì cùng vị thầy ngựa kia tới cửa.
"Nói thật, hôm nay động tĩnh của món ăn mới này có hơi lớn..."
Medusa vừa nhìn căn nhà liên tục nhả khói đặc, vừa khẽ nghi hoặc lẩm bẩm.
~~ "Bếp của ta!"
Lúc này, Hestia mới từ dưới hầm lên, nhìn nóc nhà bay đâu mất tăm hơi, lập tức tối sầm mặt mày, vội vàng ném hai vò rượu nho xuống, than khóc xông vào bếp.
Xuyên qua làn khói mù mịt, thánh địa sạch sẽ gọn gàng của nàng đã hoàn toàn biến dạng, chỗ nào cũng có hố lớn hố nhỏ do nổ tạo thành.
Trong lúc Hestia lòng tràn bi phẫn thì một bàn tay thò ra từ dưới gạch ngói vỡ vụn bất ngờ nắm lấy cổ chân nàng.
"Cứu… cứu mạng…"
Sinh vật mình đầy tro tàn, kéo đôi cánh ưng lọt gió phát ra tiếng kêu khóc thảm thiết, hai mắt chứa chan nước mắt nóng.
"Circe? Ai? Ai ác độc vậy? !"
Trong tiếng hỏi han bi phẫn của Hestia, Circe run rẩy giơ tay, chỉ về phía trung tâm vụ nổ.
Khi bụi mù tan đi, một người toàn thân phủ chiến giáp vàng đen, một tay cầm thần thuẫn Aegis, tay kia nâng cằm, nữ thần trí tuệ nhìn xuống hố sâu, chau mày suy tư, miệng lẩm bẩm.
"Không phải mà, ta phối trộn và công thức chuyển hóa cơ bản không sai, rốt cuộc vấn đề nằm ở chỗ nào?"
Hestia thấy tình hình này thì lập tức tỉnh ngộ, da tê rần một hồi, yếu ớt giơ tay lên khuyên.
"Athena, chỉ là một bữa cơm thôi, hay là con nghỉ một lát rồi để ta làm đi?"
"Sao được! Ta đã chọn làm thì nhất định sẽ làm tốt!"
Athena kiên quyết lắc đầu, ánh mắt lóe lên vẻ tự tin và ngạo nghễ.
"Hơn nữa, ta đã thấy những gì đâu mà sợ, chỉ là nấu nướng nhỏ nhặt thôi, có gì không làm được!"
Nói rồi, nữ thần trí tuệ trước bếp lò dùng tay vẽ những dòng chữ Hermes trong không trung, những nơi lồi lõm trên mặt đất nhanh chóng bằng phẳng trở lại, đồ ăn và đồ dùng bếp bị vỡ vụn cũng theo đó hồi phục như cũ.
Trong nháy mắt, căn bếp hoàn toàn biến đổi, tái tạo lại dáng vẻ ban đầu.
Khi sân bãi đã được dựng lại thành công, Athena hài lòng gật đầu, lập tức phất tay dặn dò Hestia ở cửa.
"Cô ơi, mọi người ra ngoài nghỉ ngơi đi, đồ ăn đãi khách tối nay con sẽ lo."
Hestia vốn định mở miệng, nhưng nhìn thấy Athena đang giở thực đơn trong bếp, châm lửa vào lò chuẩn bị bắt đầu nghiên cứu nấu ăn mới, không khỏi rụt cổ, dắt Circe nửa sống nửa chết trên mặt đất, vội vàng thoát khỏi bếp.
Vừa chạy trốn hai người vừa quay đầu nhìn căn bếp đang lóe ánh sáng đỏ, lam, lục, tím yêu dị, thỉnh thoảng tóe lửa điện, khói mù và tia lửa, không khỏi rụt rè trong lòng.
Ban đầu chỉ muốn cho cái tên kia một chút giáo huấn để nếm thử thôi, sao bây giờ cảm giác như thả ra một thứ còn nguy hiểm hơn vậy?
~~ Chạng vạng tối, hiền giả Centaur Chiron vừa ra khỏi cổng học viện Athens thì một bóng dáng từ trong bụi cây phóng ra túm được hắn.
"Thầy ngựa, xong việc rồi à? Đi đi đi, đi ăn cơm!"
Lorne núp ở đây, mặt đầy nhiệt tình, không nói lời nào hai tay lôi kéo Chiron về phía con đường núi dẫn đến dinh thự Hestia.
Tư thế vội vã không chờ được của hắn khiến Chiron không khỏi khó hiểu và chần chừ.
"Đi thăm nhà không phải phải dẫn theo Atalanta sao? Con bé vẫn chưa ra đâu, chúng ta chờ chút?"
"Hình như Medusa hẹn với cô bé đi nơi khác chơi rồi, chúng ta đi trước không cần quan tâm nhiều."
Lorne thuận miệng giải thích một câu, rồi một tay lôi kéo Chiron tiếp tục tiến lên, một bên nghiêm túc khuyên nhủ.
"Đồ ăn trên núi đã chuẩn bị cả rồi, để nguội sẽ lãng phí tấm lòng thành của mọi người."
Lời đã nói đến mức này, tính cách ôn hòa Charon cũng không dễ chịu nhiều cẩn trọng, chỉ có thể theo Lorne bước chân, một đường đi hướng dinh thự của vị nữ thần bếp kia.
Nhìn xem cuối cùng đem cái tên Centaur này lôi kéo lên thuyền giặc, Lorne lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra.
Lúc đầu hắn còn định mang Atalanta theo, trong bữa tiệc giới thiệu vị đệ tử này của mình cho mấy vị nữ thần kia nhận thức, đánh một chút bài cảm tình.
Nhưng mà, ngay khi hắn chờ đợi, trong phòng trên núi liên tục nổ vang mười bảy mười tám lần, một lần sau lại mãnh liệt hơn lần trước, khiến Lorne không khỏi kinh hãi.
Tình hình này căn bản không phải trò trừng phạt nhỏ mà hắn dự đoán, mà là núi đao biển lửa, thập phần chết chín a.
Vì an toàn, vẫn là để Medusa nhỏ mang Atalanta đi trước thôi.
Việc của người lớn, trẻ con đừng nên nhúng vào.
Ngươi nói có phải không, thầy Mã?
Lorne âm thầm lẩm bẩm, nhiệt tình đưa tay khoác vai vị hiền giả Centaur bên cạnh, cùng nhau vượt qua bậc thang đầy vết rạn, cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa lớn dinh thự Hestia ra.
"Ta đã trở về!"
"Tốt! Trở về là tốt rồi!"
"Mau mau, mau vào!"
Hai tiếng nói kích động từ trong nhà truyền đến, Hestia cùng Circe đột nhiên từ trong góc khuất lao ra, mỗi người đều mang nụ cười rạng rỡ, vội vã muốn kéo Lorne vào phòng, hoàn toàn không có ý định chất vấn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận