Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 153: Thần trong nhà ngồi, nồi từ trên trời đến (length: 11352)

Ngày hôm sau, tại đỉnh Olympus.
Sáng sớm, Artemis khoác lên trang phục thợ săn, hăm hở tiến vào đền thờ của Hestia, đến trước cửa gõ.
Lorne vừa nghe tiếng đi ra ngoài thì thấy nữ thần săn bắn đang tươi cười rạng rỡ đứng đó, bên cạnh còn có vị em vợ đang gồng mình để giữ vẻ tươi cười, trông thật khó ưa.
Thấy vị Thần Ánh Sáng này có vẻ mặt không được vui cho lắm, Lorne quyết đoán nép vào bên cạnh Artemis, tránh cho Apollo kiếm cớ gây sự với hắn.
Đáng tiếc, Athena đang bận rộn với việc quyết định chi tiết cho 88 món thần y và thử nghiệm hiệu quả thực chiến của mấy món đồ vừa hoàn thành, nên tạm thời không thể rời đi được.
Nếu không, có thể kéo nàng đi cùng đến Arcadia, giúp hắn giảm bớt áp lực và luôn để mắt đến vị Thần Ánh Sáng kia, kẻ có vẻ không an phận.
Nhưng như vậy cũng tốt, mình không thể cứ mãi núp dưới bóng của vị nữ thần trí tuệ, học hỏi kinh nghiệm sớm sẽ giúp mình hòa nhập vào gia đình Olympus tốt hơn.
Hơn nữa, Athena quá thông minh, muốn làm chút gì đó dưới mắt nàng cũng phải cẩn trọng từng ly từng tí, thật phiền phức.
So với vị nữ thần trí tuệ nhiều mưu mẹo như tổ ong, thì đa số chư thần Hy Lạp và người dân các thành bang đều ngây thơ đến đáng yêu.
Sau khi quyết định xong, Lorne thu dọn đồ đạc, vui vẻ nhận lời mời đi chơi, quang minh chính đại gia nhập đội của Artemis.
Về phần người tình của mình đến, nữ thần săn bắn vui mừng khôn xiết, trực tiếp giao nhiệm vụ lái xe cho vị Thần Tự Nhiên này, hai người ngồi chung một cỗ xe.
Mười chín nàng Nymph thất sủng chuyên đi săn chỉ có thể ngậm ngùi bước đôi chân dài, đi bộ theo sau chiến xa mà tiến lên.
Apollo thấy người khác phái chủ động câu dẫn tỷ tỷ nhà mình thì tức giận đến bốc hỏa trong mắt, lập tức điều khiển Chiến Xa Vàng đuổi theo sát, để tránh hai người bọn họ làm chuyện khác người giữa đường.
Trong chốc lát, chín nàng thơ Muse đi theo cũng bị bỏ lại hết, chỉ có thể than thở đi theo mười chín nàng Nymph chuyên đi săn, thúc giục thần lực mà bước đi.
Cũng may, núi Olympus nơi Chư Thần ở và khu Arcadia, nơi được xem là thánh địa của Artemis, cùng nằm trên bán đảo Peloponnese, cách nhau không quá xa.
Bởi vậy, một đám nữ thần yếu đuối cũng không quá vất vả trên đường, chỉ mất vài giờ đi đường là đã đến đích.
Khi chiến xa dừng hẳn giữa núi rừng, Artemis đưa tay dìu Lorne xuống xe, không vội bắt đầu hoạt động đi săn mà mình yêu thích, ngược lại với tư cách chủ nhà, cùng người tình đi đường xa đến dạo bước thong thả ở thung lũng và bờ sông, vừa giới thiệu cho hắn về môi trường và lịch sử Arcadia, vừa hồi tưởng những kỷ niệm mà mình đã lưu lại trên mảnh đất này.
"Arcadia" nguyên văn là "arkadia", từ "Ark" có nghĩa là lẩn tránh, trốn tránh.
Ban đầu đây là một vùng đất hoang sơ, truyền thuyết kể rằng khi ấy, con người áp bức, bóc lột lẫn nhau, thêm vào đó còn có thiên tai và ma thú hoành hành, thế là rất nhiều người đã kéo nhau chạy đến mảnh đất này, bắt đầu sinh sôi nảy nở.
Dần dà, nơi này hình thành nên các thành bang, được cải tạo thành thánh địa thích hợp cho dân du mục, thợ săn và sơn dân sinh sống.
Và nữ thần săn bắn Artemis, người có thể phù hộ cho gia súc của họ phát triển, giúp họ đi săn thắng lợi trở về, đã trở thành vị thần bảo hộ chủ đạo của khu vực này.
Ngoài ra, nơi đây còn là nơi sinh ra thần sứ Hermes, và việc tôn sùng Pan, con trai của Hermes, vị thần chăn nuôi cũng được lan truyền rộng rãi ở Arcadia.
Không biết là do hai người họ làm hư tập tục địa phương hay vốn dĩ nơi đây là căn cứ của sơn dân, trộm cướp, thợ săn và lưu dân, phong tục địa phương tương đối hung hãn.
Nếu thất vọng trong lúc đi săn, các thợ săn Arcadia thậm chí có gan đánh cả tượng thần.
Vì thế, "Arcadia", một nơi sinh cơ tràn trề, vạn vật đua nở, cũng trở thành tên gọi khác của sự man rợ, bị những người Hy Lạp khác xem thường.
Lorne trước kia ở Đảo Vô Định đã gặp mấy lão đạo tặc, chính là sản phẩm ưu tú đến từ mảnh đất bình yên này.
À mà nói thêm, Arcadia trong tương lai còn có một tên gọi khác, đó là 【Utopia】...
Lorne vừa kết hợp những ký ức tương lai để thực hiện cuộc khảo cổ vượt thời gian vừa ngắm nhìn những ngọn núi rừng bao la và các ma thú đang nhe răng lao ra từ trong thung lũng, trên mặt bất giác nở một nụ cười hài hước.
Sau một hồi ôn tồn ngắn ngủi, Artemis thấy các Nymph và Muse đi cùng đã lần lượt đến nơi, đành bất đắc dĩ gạt bỏ cảm xúc riêng, bắt đầu buổi đi săn chính thức.
Không thể phủ nhận, Arcadia là thánh địa của vị nữ thần săn bắn này, tài nguyên động thực vật hoang dã vô cùng phong phú, đến ma thú mang trong mình dòng máu của thần cũng xuất hiện khắp nơi.
Nhưng những thứ này với người bình thường có thể là mối đe dọa, nhưng trước mặt hai Chủ Thần và một đám đông từ thần, chúng chỉ có thể nghe ngóng tình hình rồi bỏ chạy.
Trong khoảnh khắc, toàn bộ núi non Arcadia trở nên náo loạn, vô số thú hoang và ma thú kéo nhau chạy trốn, khiến chim bay hoảng loạn mà quên về tổ.
Đến khi hoàng hôn buông xuống, những kẻ xâm nhập đáng sợ trong mắt đám ma thú cuối cùng cũng đã yên tĩnh, bắt đầu dựng chỗ trú tạm, nhóm lửa nấu ăn.
Khu rừng ồn ào cả một ngày cũng đã có chút bình yên.
Đêm càng về khuya, mùi thịt nướng thơm nồng nặc lan tỏa bên đống lửa ấm áp, Lorne lần lượt đưa thịt thú nướng và canh nấm cho các Nymph và Muse đi cùng.
Kỹ thuật nấu nướng cao siêu của hắn khiến các nữ thần ăn mà miệng còn lưu hương, khen không ngớt lời, vô tình mà buông bỏ hết sự e dè, ăn một cách ngon lành.
Vì đánh giá thấp sức ăn của đám nữ thần này, dù ban ngày đã săn được rất nhiều thịt thú, nhưng hương liệu và gia vị mà Lorne chuẩn bị đã bị dùng hết.
Trước ánh mắt mong chờ của đám Nymph và Muse, Lorne đành bất lực đứng dậy, mang theo chó săn hoàng kim của mình, chuẩn bị đi tìm ít gia vị hoang dã thay thế.
Sau khi men theo bờ sông đi một đoạn đường ngắn, Lorne thu được chút ít, đang chuẩn bị quay về để cho đám nữ thần đang gào khóc đòi ăn thì...
"Gâu ~!"
Không ngờ, chó săn hoàng kim đang thò đầu vào bụi cỏ tìm nấm đột nhiên phát ra tiếng kêu gầm bi phẫn, vội vàng rụt đầu lại, hốt hoảng chạy về bên cạnh chủ nhân của mình.
Có chuyện gì?
Lorne khẽ cau mày, đứng dậy bước đến trước bụi cây, dùng tay vén những cành lá rậm rạp ra thì thấy một đứa trẻ sơ sinh đang nằm yên lặng trên lớp lá khô, đôi mắt màu trà sáng trong tò mò quan sát hắn mà không hề sợ hãi.
Và bàn tay nhỏ xíu trắng nõn chìa ra từ tã lót đang nắm chặt một túm lông chó màu vàng nhạt.
Lorne cúi xuống nhìn con chó đang kêu gầm lên đầy tủi thân, trên cổ có một chỗ bị rụng lông, với thân phận là một ông chủ vô lương thì thấy có hơi buồn cười.
Không ngờ, chó săn hoàng kim cao ngạo từng nếm hải cẩu của Poseidon lại bị một đứa bé còn đang quấn tã trêu chọc.
"Cô bé à, nhìn không ra nha, con cũng dữ đấy chứ."
Lorne vừa cúi xuống nhẹ nhàng ôm lấy tã lót trên mặt đất vừa đưa ngón tay trêu đùa gò má non nớt của bé gái sơ sinh, cười khẽ trêu ghẹo.
Không biết là bị chọc giận hay là quá đói mà cô bé sữa non sữa nớt cắn vào ngón tay đang quấy phá của hắn, ra sức cắn xé.
Nhưng vì chưa mọc răng sữa, nên ngón tay bị miệng nhỏ bao phủ của Lorne không những không cảm thấy đau mà ngược lại truyền đến một cảm giác mút vào tê tê dại dại.
Sự phản kháng không hề có sức uy hiếp này càng khiến Lorne muốn cười hơn. Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, xác định không có ai rồi nhìn vào tã lót trong ngực, ánh mắt không khỏi thoáng qua chút thương cảm.
Xem ra, đứa bé này phần lớn là bị cha mẹ bỏ rơi trong rừng sâu vì không muốn nuôi dưỡng.
Chỉ là nhìn chất liệu vải và hoa văn trên tã lót, đứa bé này xem ra không phải xuất thân từ gia đình nghèo khổ, lẽ nào vì không nuôi nổi nên mới bỏ đi sao?
Ngay khi Lorne còn đang hoang mang thì ở đằng xa có vài tiếng xì xì nhỏ vang lên, khiến hắn đột ngột nheo mắt, ngay lập tức chân đạp xuống đất, vòng sáng vô hình sau lưng chuyển động, ảo ảnh màu vàng 【 trâu đực 】 lập tức bao phủ toàn thân.
"Keng keng keng keng!"
Cùng với âm thanh va chạm của kim loại, vài mũi tên đồng bắn ra từ trong bóng tối bị va vào mà bật ra sau khi đổi hướng.
"Ai? Bước ra!"
Ý thức được tình hình không ổn, Lorne ôm đứa bé quát lớn một tiếng, chân hung hăng dậm xuống đất.
Lập tức, ảo ảnh 【 trâu đực 】 ngửa đầu gầm lên, bốn vó đạp xuống đất, thần lực hùng hậu cuộn theo đất đá, tạo ra những tiếng chiến minh vang dội khuếch tán về phía trước.
Dọc đường, từng hàng cây đổ ầm ầm xuống, những tiếng bước chân hỗn tạp truyền đến từ trong bóng tối.
Dưới ánh trăng tròn sáng bạc, xuyên qua làn bụi mù mịt, Lorne nhìn thấy mấy trăm quái vật nửa người dưới là ngựa với bốn vó, nửa người trên là người mặc giáp đồng, tay cầm cung tên thương búa đang tập hợp từ khắp phía xung quanh nhìn chằm chằm vào hắn.
Nhân mã?
Lorne vừa nghĩ đến tên của chúng thì sắc mặt cũng trầm xuống.
Nhân mã, còn được gọi là Centaur, là con lai thần tộc tồn tại từ thời Titan Thần Vương Cronus, sinh sống ở vùng núi rừng Thessalía và Arcadia giữa dãy Píndos ở miền trung đông Hy Lạp và biển Aegea, có tính tình hung bạo, háo sắc, thích tranh đấu và cướp bóc, thường xuyên xâm nhập vào các làng mạc của con người, bắt cóc những người khác phái xinh đẹp về hang ổ để giao phối.
Bởi vậy, tại Hy Lạp thời đại thần thoại, bọn chúng mang tiếng xấu là một nhánh tộc đàn.
Điều khiến Lorne khó chịu là, Centaur vì phóng đãng và háo sắc mà bị các nhà thơ miêu tả thành tùy tùng của thần rượu Dionysus.
Còn có Goatman và Pan nổi tiếng với tính dục, truyền thuyết cũng là thuộc hạ của hắn.
Thật sự là thần ngồi trong nhà, nồi từ trên trời rơi xuống.
Ta và lũ quỷ này có quan hệ gì? Đừng có hắt cái nồi háo sắc và say xỉn lên người ta chứ?
Trong lúc Lorne oán thầm, một giọng nói khô khốc khó chịu từ trong bóng tối truyền đến.
"Giống đực... không muốn... xử lý! Phía trước... trại... Nữ nhân... Có rất nhiều... đoạt lại đi!"
Một con Centaur mang mũ trụ mặt nạ vàng, hình thể to lớn, tựa hồ là thủ lĩnh, ồm ồm ra lệnh.
Vốn là dân bản địa, đám người ngoại lai kia gây náo động, bọn chúng đã thăm dò ra từ trước.
Có nhiều nữ nhân xinh đẹp chủ động đến tận cửa, còn ngang nhiên hạ trại tại chỗ, không nhân lúc ban đêm chiêu đãi thật tốt những người ngoại quốc đáng yêu này thì quả thực có lỗi với dân phong thuần phác của Arcadia...
Bạn cần đăng nhập để bình luận