Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 140: Thế giới chỉ có Poseidon thụ thương (ngày 12000 chữ đạt thành) (length: 15328)

Giờ phút này, chính giữa chiến trường.
Kẻ trước đó bị Nereus trọng thương mà rơi xuống biển sâu, đại thư ký quan đảo Crete, hình như nhận thấy được xông lên mặt biển, muốn rách cả mí mắt nhìn về phía vị lão nhân kia trong biển, bi phẫn gào thét.
“Các ngươi đều làm cái gì! Một đám đao phủ!” “Ta không phải, ta không có, không có quan hệ gì với ta…” Một mặt mộng mị Nereus cuống quýt chống đỡ, không ngừng muốn giải thích cho phe mình.
Rõ ràng, vị Hải Vương bệ hạ kia khi ép buộc hắn liên hệ một đám Thần Linh hệ biển cả cùng nhau xuất chiến, từng đáp ứng sẽ đối đãi tử tế những người Minos thần phục.
Vì sao lại biến thành như thế này?
Nhưng nghe được giải thích, Lorne càng thêm bi phẫn, tay cầm trường kiếm đồng hung hăng vung chém về phía lão Hải Thần, chặt đứt mấy sợi râu của hắn.
“Ta đã cảm ứng được cổ thần tính biển cả kia, các ngươi còn nghĩ chống chế?”
Nereus há to miệng. Vốn định một lần nữa làm sáng tỏ.
Nhưng mà, nghĩ đến ước định lần trước ở đảo Sicilian, hắn lập tức không có gì để nói, chỉ có thể xấu hổ trốn tránh, trong lòng thầm hận tên con rể đã nướng hắn trên lửa kia.
Lừa hắn một lần còn chưa đủ, thế mà còn tới lần thứ hai?
Uy tín mà hắn trân quý nhất, cơ hồ bị tên hỗn đản kia xem như giấy vệ sinh dùng xong rồi vứt.
Hắn có thể hoàn toàn dựa vào cái mặt mo này, kiếm ăn trên biển Oceanus.
Chuyện này về sau, hắn làm sao ra ngoài gặp người?
Lập tức, Nereus vì đã không nghe theo lời khuyên của con gái Thetis, trước tiên nên phong tỏa cửa nhà, mà cảm thấy vô cùng hối hận, cũng đối với vị Hải Vương ở nội hải xa xôi kia, hung ác chửi rủa một tràng.
Poseidon, ngươi vô sỉ!
Mà lúc này giờ phút này, vị đại thư ký quan đảo Crete đang giận dữ, rõ ràng không có tâm trạng đi nghe tiếng lòng bi phẫn của Nereus, cùng Athena đã chạy tới xem xét tình hình tụ họp lại, dựa lưng vào nhau, nghiến răng nghiến lợi gầm thét, dẫn đầu lao tới đám Thần Linh trên biển này.
“Lũ tạp chủng trên biển, cùng bọn chúng liều!”
Nhưng khác với Nereus trong lòng còn có chút áy náy, coi như còn chút tiết tháo, các Thần Linh hệ biển cả dọc đường và những người Atlantis mới vừa thắng trận, cũng không có khách khí như vậy, bọn họ nhìn con thiêu thân không biết lượng sức mình kia, cười gằn giơ vũ khí lên, ngâm tụng chú văn.
Đồng thời, từng tòa tháp lăng kính ánh sáng trên hạm đội Atlantis, cũng theo đó kích hoạt, vòng ánh sáng tập trung từng vòng từng vòng sáng lên.
Chuẩn bị tuân theo ý chí của Hải Vương bệ hạ, triệt để tiêu diệt mầm lửa đảo Crete.
Athena tái mặt cắn răng, lúc này dựng thần thuẫn Aegis lên, bảo vệ Lorne ở bên cạnh, chuẩn bị cùng đám cừu địch vây quanh và Poseidon đang đứng ở phía xa coi như kẻ cầm đầu, triển khai một trận đánh cược sống còn.
"Ầm ầm!"
Nhưng, trong lúc một trận chém giết thần chiến máu tanh sắp sửa diễn ra, bầu trời u ám bỗng bừng sáng như ban ngày, mấy đạo sét hình cành cây, lăng không giáng xuống, thần uy không thể địch nổi, ngăn cách hai bên giao chiến.
“Đủ rồi!” Sau một khắc, tiếng gầm phẫn nộ vang vọng trời cao, vô số đạo kinh lôi du tẩu trong tầng mây, hóa thành gương mặt khổng lồ.
“Poseidon, ngươi lại dám vi phạm ý chỉ của Địa Mẫu Thần, dẫn dắt đám tàn dư của thời đại hoàng kim, tàn sát người Minos trên đảo Crete, tùy ý chà đạp sinh mệnh, gây ra thần chiến, thật đáng hận!”
“Ta không phải, ta không có, Zeus, ngươi vu oan cho ta!” Poseidon ở trên mặt biển nghe vậy, sắc mặt kịch biến, lúc này phủ nhận.
“Sự thật rành rành trước mắt, thế mà còn muốn giảo biện!”
Gương mặt khổng lồ trên bầu trời càng thêm phẫn nộ, tụ lại sấm sét cấu thành nên thân thể của vị Thần Vương bệ hạ, cánh tay lóe ánh chớp đánh xuống biển kèm theo tuyên cáo lạnh băng.
“Đã như vậy, ta nhân danh Chư Thần Chi Vương, giáng xuống thẩm phán đối với ngươi và đồng bọn!”
Trong khoảnh khắc, vô số đạo sấm sét như thương như mâu xé rách bầu trời, rơi xuống mặt biển, vô số chiến hạm đen ngòm, cùng với mỗi người Atlantis, trong nháy mắt hóa thành bột mịn.
“Zeus--!”
Poseidon tận mắt thấy tâm huyết của mình cùng bộ tộc biến thành tro bụi, lập tức phát ra tiếng gào thét muốn xé nát cả màng nhĩ, trong tay Tam Xoa Kích ném mạnh về phía bầu trời.
Đồng thời, những người Atlantis may mắn còn sống sót trên mặt biển cũng nhao nhao tuân theo thần ý của Chủ Thần, mang theo lửa giận báo thù cùng bi phẫn không cam lòng, hướng về phía quái vật đã hủy diệt tộc nhân của họ, bắn ra mũi tên, ném trường thương.
“Ngoan cố không nghe!” Người khổng lồ sấm sét trên bầu trời hừ lạnh một tiếng, hờ hững bắt lấy Tam Xoa Kích bị bắn lên, khịt mũi coi thường đòn phản kích của người Atlantis, nhưng ánh chớp trong đôi mắt kia càng thêm thê lương âm trầm.
“Chỉ là lũ tàn dư của thời đại trước, cũng dám vọng tưởng đạp lên mặt đất, vấy bẩn bầu trời, đã vậy, người Atlantis, ta sẽ để các ngươi vĩnh viễn trầm luân dưới biển sâu!”
Cùng với tuyên án lạnh lùng, ba thiên thạch khổng lồ từ bầu trời giáng xuống, kéo theo ngọn lửa dài, đánh xuống vùng biển nguyên thủy sâu thẳm.
“Oanh! Oanh! Oanh!” Trong chốc lát, ba đạo lửa ngút trời bốc lên, ba gã khổng lồ có 50 đầu, 100 cánh tay, từ trong tro bụi đứng dậy, gầm giận ném những hòn đá ra ngoài, khiến mười hai tháp lăng kính ánh sáng đứng sừng sững quanh Hải Thần Điện, từng cái vỡ nát.
Trong nháy mắt, ánh sáng tắt ngấm, bóng tối giáng xuống, vùng lục địa bị bao phủ trong sương mù này chia năm xẻ bảy, chìm nặng xuống đáy biển đen ngòm.
Và theo dư chấn từ biển nguyên thủy, lan tỏa đến nội hải và Oceanus, những người Atlantis còn sót lại, dường như bị một loại lực lượng khủng khiếp giam cầm, biến thành hình dạng mình người đuôi cá, bị kéo đến khu vực biển sâu tăm tối nơi lục địa Atlantis bị đắm.
Một đám Thần Linh trên biển đi cùng, nhìn ba cái bóng dáng cao lớn uy nghiêm kia, cùng với sự hung tợn mà bọn chúng toát ra, không khỏi run lẩy bẩy.
Bách Tí Cự Nhân, trong “thần phổ” gọi bọn họ là “Hecatoncheires” Mà theo ghi chép, Bách Tí Cự Nhân là con của Địa Mẫu Thần Gaia, tất cả có 3 người, tên lần lượt là Briareus, Cottus và Gyges. Bọn chúng đều là những quái vật cực lớn và hung dữ, thậm chí còn lớn hơn cả Titan cự thần và Cyclops.
Thậm chí, sức mạnh của bọn chúng khiến Uranus và 12 Titan cũng phải kiêng kỵ.
Trong cuộc chiến tranh Titan, Zeus vì muốn giành được trợ lực, từng đến Tartaros thả 3 tên Bách Tí Cự Nhân có sức mạnh vô song này ra, bọn chúng bằng lòng phục vụ Zeus. Trong chiến đấu, một Bách Tí Cự Nhân có thể ném 100 hòn đá khổng lồ như núi, khiến các Titan cự thần đều không thể chống cự.
Cuối cùng, dưới sự giúp đỡ của Bách Tí Cự Nhân, Zeus mới thiết lập được trật tự mới tại Olympus.
Ba vị Bách Tí Cự Nhân cũng trở thành cận thần lừng lẫy của Thần Vương, bảo vệ ngai vàng của Zeus, ngăn cản hết thảy thách thức từ bên ngoài.
Mà bây giờ, Thần Vương Olympus kia, dưới cơn thịnh nộ, thế mà lại ném ba con quái vật này xuống biển, trực tiếp hủy diệt Atlantis.
Vậy bọn họ...
Người khổng lồ sấm sét trên bầu trời nhìn lướt qua đám Chư Thần trên biển đang câm như hến, lập tức nhìn về phía ba tên Bách Tí Cự Nhân đứng sừng sững trên mặt biển, trầm giọng ra lệnh.
“Kể từ hôm nay, các ngươi sẽ trấn thủ ở biển Oceanus, cấm mọi hành động vượt giới hạn!” “Tuân mệnh, Ngô Vương!”
Lập tức, ba Bách Tí Cự Nhân đồng thanh phát ra tiếng rống như sấm, thân thể chìm vào biển sâu.
Thường trú ở nơi này?
Chư Thần trên biển nghe vậy, không khỏi kêu khổ trong lòng.
Dù sao, ai thấy ba tên to con này chắn trước cửa nhà, đều sẽ biết ăn ngủ không yên.
Nhưng dù sao cũng là bọn họ làm sai trước, Thần Vương bệ hạ không giống xử trí người Atlantis mà thu dọn bọn họ từng người, đã là vạn hạnh rồi, còn lại những Thần Linh hệ biển cả đã bị tóm gọn điểm yếu trong tay, nào dám đưa ra chất vấn, chỉ có thể lặng lẽ nuốt cay đắng, chấp nhận sự thật thần quyền của biển cả bị chèn ép và hạn chế từ đây.
Nhưng mà, không phải ai cũng bằng lòng cúi đầu.
“Zeus!!!” Trên mặt biển, Poseidon liên tục bị đả kích, xõa tóc dài, rống giận với người khổng lồ sấm sét trên bầu trời, âm thanh vì quá cao mà trở nên chói tai.
Giờ khắc này, Hải Vương bệ hạ này dù có ngốc cũng đã hiểu rõ, cái gọi là "dung túng" và "ngầm đồng ý" căn bản chính là mong muốn đơn phương của hắn.
Từ đầu đến cuối, người em trai tốt này, không có ý định bỏ qua lá bài tẩy mà hắn đã vất vả để dành này.
Zeus không chỉ muốn mượn tay hắn, cho những người Minos tín ngưỡng mẫu thần một bài học, mà còn muốn mượn cớ giết hại sinh mệnh, thanh trừng quân đội Atlantis của hắn.
"Ngươi không phục?"
Người khổng lồ sấm sét trên bầu trời nhìn xuống bá chủ trên biển, tầm mắt lạnh nhạt.
"Sau bảy ngày, ta sẽ tổ chức hội nghị thần quyền ở đại điện Olympus, Poseidon, nếu như ngươi bất mãn với phán quyết của ta, chi bằng kháng án!"
Lập tức, Cự Nhân quay đầu nhìn cô con gái với vẻ mặt bi phẫn, sắc mặt tái nhợt trên mặt biển, gương mặt trong nháy mắt trở nên dịu dàng, giọng nói cũng trở nên chậm rãi mà kiên định.
"Athena, con cũng đến, đừng sợ, ta nhất định sẽ làm chủ công đạo cho con và dân chúng của con!"
“Phụ thần...”
Nghe được lời đảm bảo chắc nịch kia, nữ thần trí tuệ đã gặp đại biến, nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ có thể dùng đôi mắt sáng ngấn nước, nhìn lên người cha từ trên bầu trời, ra sức gật đầu.
Mà giờ phút này, Lorne đang là người ngoài cuộc, nhìn một màn tình phụ tử trước mắt, trong dạ dày không khỏi có chút nôn nao.
Bất quá, không đợi hắn buồn nôn quá lâu, Zeus sau khi trấn an con gái vài câu đơn giản, thân ảnh người khổng lồ sấm sét đã cuốn lấy kẻ phạm tội đầu tiên Poseidon trở về Olympus, để lại thời gian cho đôi bên giải quyết tốt hậu quả.
Áp lực tan đi, đám Chư Thần trên biển như được đại xá, nhao nhao hóa thành ánh sáng, rời khỏi vùng đất thị phi này, trốn về nơi của mình.
Chuyện bây giờ làm lớn chuyện rồi, ngay cả vị Thần Vương bệ hạ kia cũng đích thân xuống làm trọng tài, lại còn có đảo Crete và người Atlantis là hai ví dụ sống sờ sờ bày ra trước mắt.
Vì an toàn, tốt hơn hết là không nên nhúng tay vào chuyện nội bộ của Olympus.
Đạt được đồng thuận, đám Chư Thần Biển Cả cùng các gia tộc thần huyết nhanh chóng tan tác như chim muông.
Mất đi Poseidon làm chủ chốt, lo sợ bị trả thù, vương tử Triton và Hải Hậu Amphitrite cũng theo dòng nước rút lui, lặng lẽ theo đại quân rút về đại dương nguyên thủy.
~~Khi mọi thứ trở nên yên ắng, Athena lập tức thu lại vẻ mặt bi thương, tầm mắt vượt qua hòn đảo Crete đang chìm trong sóng dữ, quay đầu nhìn Lorne phía sau, giọng trầm thấp.
"Tiếp theo, chúng ta nên làm gì?"
"Ba vị Bách Tí Cự Nhân ở lại biển Oceanus, giám sát đám Chư Thần biển cả đang nhấp nhổm, bên cạnh Thần Vương bệ hạ chẳng phải sẽ gặp nguy hiểm sao? Điều này quá không an toàn."
Lorne cười như không cười mở miệng, trong mắt đầy ẩn ý.
Athena khẽ động lòng, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía Olympus ẩn mình giữa các chòm sao, vô thức siết chặt thương thuẫn trong tay, lòng bắt đầu rục rịch.
"Ý ngươi là, chúng ta..."
Nhưng Lorne lại cười lắc đầu, ánh mắt lấp lánh yếu ớt.
"Không không, cơ hội tốt như vậy, đương nhiên là phải để vị Hải Vương bệ hạ kia tận dụng!"
"... "
Athena nhếch khóe miệng, lập tức nhìn người nào đó thật sâu một cái, mở miệng hỏi.
"Vậy còn chúng ta thì sao? Đứng về phe nào?"
Lorne tươi cười rạng rỡ, cầm một huy chương đồng ném lên cao, rồi bắt lấy, vẻ mặt vô cùng thành khẩn lại có chút vô tội.
"Đương nhiên là bên nào thắng thì về bên đó."
"... "
Nữ thần trí tuệ trên biển nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười vô tội trước mắt, nhìn rất lâu, rất lâu.
Cuối cùng, sau đúng một khắc, vẻ mặt căng thẳng của Athena tan biến, thay vào đó là một nụ cười tương tự.
"Bảy ngày sau, ngươi sẽ cùng ta lên Olympus."
"Ách, ta là thần của đại nhân Hestia..."
Lorne tốt bụng nhắc nhở, rõ ràng không muốn cùng Athena đi tranh giành vũng nước đục này.
Mà nữ thần trí tuệ trên biển quay đầu lại, cũng mang vẻ mặt vô tội lại chân thành mở miệng.
"Không sai, nên về sau, ngươi sẽ đại diện cho cô cô đi tham gia hội nghị thần quyền, ta đã nói với cô rồi."
"...!"
Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt Lorne cứng đờ, vô thức lùi lại mấy bước.
Nhưng hắn vừa có động tác, đã bị Athena tươi cười tóm lại.
"Không cần phải vội, chúng ta xong việc chính trước, rồi hãy đến Olympus cũng không muộn."
Lập tức, nữ thần trí tuệ gọi đến cỗ Chiến Xa Hoàng Kim của mình, không nói lời nào ném người nào đó vào trong xe, sau đó vung roi dài, điều khiển Thiên Mã Pegasus, một đường cưỡi sóng đạp gió, nghênh ngang rời đi.
Trong hỗn loạn, chiếc huy chương đồng trong tay Lorne rơi xuống biển, chìm dần.
Mà xung quanh, la liệt xác chết của các Minos Thần Huyết Cấm Vệ tử chiến bất khuất, cả vua Minos cũng xuất hiện.
Đây là chiến trường của bọn họ, cũng là nấm mồ của bọn họ.
"Vù vù!"
Chiếc huy chương đồng chạm đáy phát ra tiếng kêu nhỏ, một tia sáng yếu ớt lóe lên.
"Ông ông ông ông!"
Cùng lúc đó, hàng trăm tiếng cộng hưởng vang lên, dưới đáy biển sâu hình thành một vùng tinh tú dày đặc.
Và khi quần áo rách nát bị sóng biển cuốn đi, từng chiếc huy chương đồng giống nhau, xuất hiện trên ngực từng người tử sĩ, cũng trong dòng nước cuộn trào, che lấp đôi mắt của bọn họ.
--Trong thần thoại Hy Lạp cổ xưa, giữa nhân gian và vực sâu có một con sông Minh Hà đen tối, Charon là người lái thuyền trên con sông này. Phàm là linh hồn muốn vượt Minh Hà, đều phải hối lộ hắn một đồng xu, hắn mới cho nó qua sông an toàn, nếu không, hắn sẽ ném linh hồn người chết xuống Minh Hà, để bọn chúng chịu đựng đau khổ rồi tự trôi đến địa ngục...
--Hắn và Tử Thần Thanatos, Thụy Thần Hypnos cùng dòng dõi của nữ thần bóng đêm Nyx.
--Và theo những mảnh ghép của Bacchylides cho thấy, Nyx, bản thể của bóng đêm, còn có một người con gái, tên là Hecate.
Nàng là nữ thần mà Zeus vô cùng kính trọng. Zeus tặng cho Hecate những món quà quý giá, để nàng cùng sở hữu mặt đất và biển cả không sản xuất ngũ cốc; nàng còn thu được vinh dự trên bầu trời đầy sao, rất được các vị Thần vĩnh hằng tôn kính.
Con trai của Cronus chưa từng làm tổn hại nàng, cũng không cướp đoạt bất cứ thứ gì của nàng trong những thứ đã chiếm được từ các Titan tiền bối. Ngay từ ban đầu, nàng đã có phần của mình trên đất liền, bầu trời và trong biển cả.
Nàng là mẹ đỡ đầu của Persephone dưới âm phủ, người dẫn đường cho người chết trong đêm tối.
--Bởi vậy, cũng có người nói, nàng chính là hóa thân của Nyx, là nữ vương thực sự của Minh Giới!...
Bạn cần đăng nhập để bình luận