Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 247: Athena bại khuyển con đường (3. 4k) (length: 12488)

Cùng lúc đó, tại Chiến Thần Sơn.
Một bóng người lén lén lút lút xuất hiện trước đại điện, thỉnh thoảng thò đầu nhìn quanh vào bên trong.
Athena, đang ngồi dưới ánh đèn huỳnh thạch đọc tài liệu, ngẩng đầu liếc qua bóng người quen thuộc trong bóng tối, bất đắc dĩ thở dài.
"Cô cô, ngươi có gì muốn nói thì cứ vào đi, không ai cản ngươi."
Hestia nghe vậy từ ngoài cửa, cười ngượng ngùng bước vào đại điện trống trải, do dự một hồi rồi ấp úng mở lời.
"Athena, ta có thể đưa ra một ý kiến nhỏ không?"
"Cái gì?"
"Sao mỗi lần ra tay ngươi đều nặng vậy, không thể đối với hắn nhẹ nhàng một chút sao?"
Athena khép tài liệu trong tay lại, cười như không cười nhìn nữ thần bếp núc đang mang vẻ u oán trước mặt.
"Sao, đau lòng rồi à?"
"Dù sao hắn cũng là từ thần của ta, có phạm phải tội ác tày trời gì đâu, răn dạy một chút là được, đằng này cứ hễ có cơ hội là ngươi lại đánh hắn không xuống giường, ta cũng nghi ngờ có phải ngươi đang cố tình nhằm vào hắn không đấy."
"Không sai, ta chính là cố tình nhằm vào hắn."
Athena đẩy tài liệu sang một bên, thế mà không hề che giấu mà gật đầu.
Hestia nghe vậy, không khỏi kinh ngạc một hồi.
"Tại sao?"
"Nếu hắn chỉ là một Bán Thần bình thường, rồi trở thành một từ thần bình thường, chỉ cầu sống qua ngày an ổn dưới trướng ngươi và ta, ta đương nhiên không thèm cố ý làm những chuyện này."
Athena nhàn nhạt nói, đôi mắt tím thâm thúy dưới ánh đèn yếu ớt lóe lên.
"Tiếc là, hắn không phải như vậy..."
"Ta có chút không hiểu ý của ngươi."
Như lạc trong sương mù, Hestia gãi đầu, mặt đầy mờ mịt.
Athena liếc nhìn cô cô của mình, tức giận hừ nhẹ.
"Ngươi không biết thật à, hắn chỉ là cái dòng dõi của Ares thôi ư?"
"Chẳng phải sao?"
"Dòng dõi bình thường có thể dễ dàng dung nạp hóa thân thần tính của đảo Crete sao? Dòng dõi bình thường có thể một mình toàn thắng hai Gorgon nữ yêu hấp thụ thần tính của lão Hải Thần Pontos sao? Dòng dõi bình thường có thể với thực lực Thần Linh tiếp ta trăm chiêu bất bại sao? Đến cả Ares bản tôn cũng không làm được như vậy, sao có thể là thiên phú của một Bán Thần bình thường được."
Nghe nhắc nhở thâm sâu, Hestia đột nhiên nhận ra một khả năng, trong miệng khô khốc lẩm bẩm nói.
"Ý ngươi là... dòng dõi Thần Vương!"
"Chứ không phải sao?"
Athena liếc cô cô của mình, cười nhạo lắc đầu.
"Mấy trò mánh khóe của hắn, chỉ sợ là lừa được ngươi xoay như chong chóng."
Bị cháu gái chế giễu, Hestia không khỏi giận dữ: "Chuyện này sao ngươi chưa từng nói cho ta?"
"Là hắn không muốn nói."
Athena vô tội giang tay, mặt bình tĩnh.
"Vì hắn lo lắng về thân thế của mình, ta còn phải nói thêm làm gì? Có một số chuyện, nhìn rõ nhưng không vạch trần ra thì hơn."
Nói rồi, nữ thần trí tuệ trong con mắt tím ánh lên một tia xảo quyệt ẩn giấu sâu, cười hài hước.
"Hơn nữa, nhìn hắn cả ngày vắt óc, nghĩ đủ lý do qua loa tắc trách ta, không phải cũng rất thú vị sao?"
"... "
Nhìn cháu gái đang dưới ánh đèn huỳnh thạch lộ ra khuôn mặt tươi cười âm hiểm và ác thú vị, Hestia chợt cảm thấy lạnh sống lưng, không nhịn được cẩn thận thăm dò.
"Vậy ngươi phát hiện ra chuyện này khi nào?"
"Khoảng sau trận chiến đảo Crete."
Athena ngáp một cái, hững hờ đáp.
"Biểu hiện và tài năng của hắn quá xuất sắc, vượt xa Bán Thần bình thường, phong mang lộ rõ, không hề giấu dốt, hơn nữa ta luôn cảm thấy có gì đó quen thuộc ở hắn..."
Hestia nghe vậy, không khỏi ngẩn người.
"Cảm giác quen thuộc?"
"Khụ khụ, không kém bao nhiêu đâu, có thể là do cộng hưởng giữa các dòng dõi Thần Vương."
Athena hàm hồ trả lời, mắt tím khẽ dao động.
Nếu như trước chiến tranh đảo Crete, nàng chỉ là có chút nghi ngờ và cảm giác, thì sau chiến tranh đảo Crete, việc hiến tế lớn cho 【trâu đực】, đại ma nữ Circe ở đảo Aeaea đến thăm, và mối quan hệ mập mờ giữa nữ thần Minh Nguyệt Hecate với tiểu tử đó đã khiến nàng cơ bản xác định thân phận thực sự của tiểu hỗn đản kia.
Chỉ có điều chuyện này liên lụy quá nhiều, không tiện nói rõ với cô cô Hestia.
Mà nghe Athena trả lời mập mờ, Hestia không hài lòng.
"Dù hắn có dòng dõi Thần Vương, hậu duệ của Zeus nhiều như vậy, ngươi đâu cần thiết phải nhằm vào hắn như thế?"
"Anh em tỷ muội của ta nhiều thật, nhưng giống hắn mà tính đến vị Thần Vương kia cùng các thần ở Olympus, cũng không được mấy ai!"
"?"
Hestia nghe vậy, mặt đầy kinh ngạc.
Athena liếc nhìn cô cô của mình còn chưa hiểu ra, hừ lạnh một tiếng đầy ẩn ý.
"Có những chuyện ta không nói, không có nghĩa là hắn chưa từng làm, cũng không có nghĩa là ta không rõ những chiêu trò của hắn sau lưng.
Trước chiến, ta đã mất đảo Crete, Poseidon đã mất Atlantis, còn hắn thì không những lập ra giáo phái của mình trên địa bàn của ta, thành công đăng thần, mà trên người còn ngưng tụ ra hai hóa thân, bao gồm cả thần tính biển cả và thần tính Đại Địa.
Trong cuộc du liệp ở Arcadia, Hermes mất đi con trai.
Giúp Apollo chăm sóc 9 nàng Muse, kết quả lại đem các nàng lên giường ở Chiến Thần Sơn.
Thay Asclepius một chuyến, ba nữ thần Muse dưới trướng Aphrodite đổi chủ.
Ngay cả nữ thần trí nhớ và nữ thần chính nghĩa vốn đóng cửa im ỉm cũng đến Athens vì hắn mà ra mặt...
Từng chuyện, từng sự việc một, hễ có hắn tham gia thì người khác đều thiệt hại nặng nề, ngược lại chỉ có hắn là lời to, một lần thì có thể là trùng hợp, nhưng lẽ nào lần nào cũng là như vậy?"
Nghe Athena hỏi lại, Hestia ngẫm lại, trán có chút đổ mồ hôi.
Nhưng vì tin tưởng đã có từ lâu, khiến nàng không kìm được mà ngượng ngùng giải thích.
"Chẳng phải hắn làm thế vì ngươi, vì Athens sao?"
"Ngươi có yêu cầu ba nàng Muse làm từ thần của ngươi? Ta có yêu cầu hắn dẫn hai vị nữ thần Titan và một đám từ thần khác lên núi không?"
Athena liếc nhìn cô cô đang một mực che chở từ thần của mình, hừ nhẹ.
"Đừng coi hắn là con thỏ trắng vô hại, những việc hắn làm không hề đơn thuần là vì ta."
"Chứng cứ đâu?"
"Không có."
Hestia nghe xong, lập tức tỉnh táo lại.
"Thì ra tất cả những điều này đều chỉ là suy đoán và nghi ngờ của ngươi thôi."
"Vậy là đủ rồi!"
Athena lạnh lùng ngắt lời Hestia, mắt tím sâu thẳm yếu ớt lóe lên.
"Hắn tất nhiên là ẩn mình rất kỹ, khiến ta không có cách nào bắt được bằng chứng xác thực. Nhưng ở thế giới Chư Thần này, chút thông minh vặt vãnh ấy không thể bảo vệ hắn mãi mãi đâu!
Rất nhiều chuyện không cần chứng cứ, quan trọng là bên nào có quyền lực nghĩ gì!
Đó là đạo lý mà hắn đã dạy cho vua Minos, nhưng hắn lại quên mất!
Chỉ một chút kiêng kỵ cũng có thể khiến vua Minos phải chết, dân Minos thì suýt bị diệt tộc.
Nếu vị Thần Vương kia nghi ngờ, chú ý tới đứa con trai không an phận này, ngươi cho rằng hắn có thể sống yên đến giờ sao?
Có biết những hành động nhỏ của hắn, cùng đám Thần Linh tụ tập đến Chiến Thần Sơn, đã gây ra bao nhiêu phiền phức cho ta không?
Nếu không phải vì hắn còn mang danh nghĩa của ngươi, lại có ta ở Olympus thu hút phần lớn sự chú ý, kết cục của hắn có lẽ còn không bằng Asclepius đâu!"
Nghe Athena không nể nang chút nào trách mắng, Hestia vốn có chút hoảng sợ, nhưng nghe đến cuối câu, nữ thần bếp liền yên lòng, ôm lấy cánh tay cháu gái, cười hì hì lay nhẹ.
"Cho nên, nói nhiều như vậy, rõ ràng là ngươi cũng đang quan tâm hắn đó thôi!"
Athena vốn mặt lạnh, ngẩn người ra một chút, rồi chợt nhận ra mình lỡ lộ ra suy nghĩ thật.
Nhưng trời sinh tính cao ngạo, nàng không muốn thừa nhận, chỉ ngẩng đầu hừ nhẹ.
"Ta chỉ không muốn để hắn tưởng mình thông minh, rồi sớm bị cha ta chú ý tới, làm hỏng chuyện lớn của ta!"
"Vậy chẳng phải vừa nãy ngươi nói hắn có ý đồ khác sao?" Hestia cười hì hì phản bác.
"Không quan trọng, ta đã chọn tin hắn, thì không sợ những toan tính nhỏ của hắn." Athena thản nhiên đáp, "Hắn muốn làm gì thì cứ thử xem, dù có gan trời mà đòi tranh ngôi vương Olympus, ta là tỷ tỷ cũng cho hắn cơ hội."
Nhưng lập tức, nữ thần trí tuệ xoay chuyển giọng điệu, răng rắc bẻ ngón tay, lộ ra nụ cười lạnh lẽo.
"Nhưng nếu như mấy trò nhỏ đó mà qua mắt ta còn không được, đến cả thực lực đánh ta còn không thắng, thì có tư cách gì mà lừa gạt Chư Thần, mà đi thách thức Thiên Phụ chí cao vô thượng ở Olympus?
Không có thực lực chống lưng, âm mưu quỷ kế nhiều đến mấy cũng không có tác dụng, nhất mụi ỷ vào thông minh vặt, đến khi gặp nguy hiểm thật thì chỉ có thể mặc người xâm chiếm."
Hestia nghe vậy, suy nghĩ gật đầu.
"Cho nên, ngươi đánh hắn là vì tốt cho hắn?"
"Ăn chút thiệt thòi dưới tay ta, bớt cái kiểu thông minh vặt vãnh, dù sao cũng hơn là bị người ta bắt tận tay, chết không có chỗ chôn!"
Athena nói một cách hùng hồn, nhưng tay thì không tự chủ mà xoa xoa các đốt ngón tay.
Đương nhiên, cũng có chút ngứa tay nữa...
Lúc này, Hestia cũng phẫn nộ giơ đôi bàn tay trắng nõn lên, ra vẻ cùng Athena chung một mối thù.
"Nói đúng lắm! Đánh hắn đi! Nên đánh hắn! Lần sau nhớ gọi ta cùng!"
Nhưng mà, Athena nghe nói như thế, lại đầy ẩn ý nhìn vị cô cô của mình.
"Chỉ những thứ này? Hắn thế nhưng là giấu ngươi không ít chuyện."
"Ngươi đều không so đo, ta so đo cái gì? Hắn lời muốn nói, về sau tự hắn biết nói."
Hestia hồn nhiên cười một tiếng, lập tức ngẩng đầu nhìn về phía chòm sao giữa thánh sơn Olympus, trong mắt nổi lên một mảnh trong suốt cùng kiên định.
"Mà lại, vô luận hắn đang suy nghĩ gì, muốn làm gì, ta đều tin tưởng, hắn sẽ khiến thế giới này trở nên tốt hơn!"
Athena nhìn sâu vào Hestia bên cạnh một cái, hồi lâu sau, chán nản thở dài, răng môi im lặng mấp máy.
Thì ra trước đây, ta thua ở chỗ này...
Ngay khi đang ngắm nhìn bầu trời, Hestia trong cõi u minh tựa hồ nghe thấy âm thanh nào đó, quay đầu kinh ngạc nhìn về phía cháu gái lớn bên cạnh.
"Ngươi đang nói gì?"
"Không có gì."
Athena mặt nghiêm, nhẹ nhàng phất tay.
"Cô cô, hôm nay trò chuyện đã đủ nhiều, ngươi nếu không có chuyện gì khác, thì về trước nghỉ ngơi đi."
Hestia vẫn chưa vội rời đi, ngược lại cẩn thận giơ tay lên.
"Còn có một vấn đề, nếu hắn cứ không phải là đối thủ của ngươi, chẳng phải sẽ mãi bị ngươi đè ép bắt nạt?"
"Không muốn bị thu dọn, vậy sau này làm việc cũng đừng lưu lại nhược điểm gì, hoặc là trên chiến trường đường đường chính chính thắng ta!"
"Vậy sau khi hắn thắng thì sao?"
"Sau khi thắng... Ta... Khụ khụ, chuyện sau đó tính sau!"
Ngay khi đang nói, Athena không biết nghĩ đến cái gì, gò má căng ra bỗng dưng nổi lên một vầng đỏ ửng, đẩy Hestia đang muốn hỏi cặn kẽ ra khỏi đại thần điện.
"Đi đi, ngươi về trước đi, ta đêm nay còn muốn vội vàng chứng thực những cái tưởng tượng mà hắn nói đến kia. Thật là, chuyện gì cũng chỉ nói qua loa, còn lại tất cả đều ném cho ta, cũng không biết rốt cuộc là ai đang làm cho ai."
Theo tiếng phàn nàn của cháu gái tan biến trong cửa điện đóng kín, Hestia bị đuổi đến quảng trường, không khỏi nhíu mày.
Cứ bị bắt nạt cũng không phải là biện pháp, hay là...
Nữ thần bếp lò suy tư hồi lâu, cuối cùng yếu ớt nhìn về phía lòng bàn tay mình dưới ánh trăng, một vòng đường vân rực rỡ hỏa diễm lóe lên ánh sáng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận