Hy Lạp Mang Ác Nhân
Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 153: Mời bệ hạ chịu chết! (6. 2 K) (length: 24162)
Athens phản công, phảng phất tấu hưởng im ắng Xung Phong Kèn Lệnh.
Cùng lúc đó, trên bán đảo Peloponnesian, các thành bang bên trong, những đại thần điện đã yên ắng hơn hai trăm năm cũng lần lượt rung lên ầm ầm.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng chùm ánh sáng thần thánh chói mắt phun ra ngoài, tựa như từng mũi giáo sáng ngời bắn về phía bầu trời, xé toạc màn hắc triều đang che phủ bầu trời.
Những cảnh tượng tương tự diễn ra tại các thành bang khác nhau.
Ở Sparta, thần ánh sáng Apollo tấu lên tiếng đàn, hàng vạn Thánh Thú Griffin từ trong thần điện lao ra vun vút; Ở Colchis, chiến thần Ares phát ra tiếng gầm giận dữ, từng đàn Wyvern bay lên trong ánh hào quang nhuốm máu; Ở Arcadia, nữ thần săn bắn Artemis bắn ra tiếng tên, từng đội chiến binh Nymph dương cung kéo dây; Ở khu vực Eleusinia, Nông Thần Demeter ban xuống sự bảo hộ, các tín đồ Eleusinia bách chiến bất tử xung phong phía trước; Ở Thessalía, thiên hậu Hera vung tay hô hào, các anh hùng mang huyết thần từng tham gia cuộc chiến Cự Linh hưởng ứng như mây; Ở thành Troezen, Hải Hậu Amphitrite thổi vỏ ốc biển, trong đó mang theo biển cả mênh mông, chư thần nhấc lên sóng dữ; Ở đảo Sicilian, thần thợ rèn Hephaestus nện búa, từng cỗ rối chiến đấu làm bằng kim loại hoàn toàn xông ra từ núi lửa oanh minh; Ở đảo Cyprus, thần tình yêu Aphrodite thi triển mị lực, từng con hải thú bị mê hoặc trở thành vũ khí thủ thành...
Những con chiên nhỏ bé đang vùng vẫy trong bóng tối và tai ương nhìn thấy những cảnh tượng trước mắt, ký ức xa xưa ùa về, những dòng nước mắt nóng hổi vì kích động trào ra từ hốc mắt.
Thần linh của bọn hắn, chưa từng bỏ rơi bọn hắn!
Tín ngưỡng của bọn họ, cũng chưa từng lung lay!
Và lúc này đây, ở chiến trường Troia ngoài cùng đang chống cự hắc triều.
Bởi vì không thể lay chuyển được tòa thành kiên cố, hắc triều đã đổi hướng, tuôn về phía các thôn xóm lân cận.
"Bất hủ! Bất hủ! Bất hủ!"
Mấy hình người quái vật mình đầy bùn đen, tay cầm thương, thuẫn, kiếm, vừa hô to những lời ca ngợi điên cuồng, vừa ngửi thấy mùi người sống, xông vào một thung lũng bên ngoài thành Troia.
Hơn trăm người già trẻ nam nữ đến đây tị nạn đối mặt với bọn Ác Ma gần như bất tử, chỉ có thể ôm chặt lấy nhau run rẩy, hoặc đau khổ nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết ập xuống.
"Oanh!"
Nhưng lưỡi kiếm sắc bén chưa kịp rơi xuống, tiếng nổ kịch liệt đã vang lên trước, từng tượng bùn mặt mũi dữ tợn như đạn pháo từ cửa thung lũng bay ra, đâm vào vách núi phía sau.
Bùn đen hóa giáp vỡ tan, lộ ra bên trong một khối bùn bẩn vặn vẹo, ngọ nguậy không ngừng, như máu tươi bẩn thỉu từ đó chảy xuống đất, phát ra tiếng xì xì, giống như nham thạch tận thế đổ xuống.
Nhưng dù bị chấn động mạnh như vậy, vẫn có hai quái vật bùn đen may mắn sống sót.
Bọn hắn dù bị thương nặng, nhưng chưa chết ngay, thân thể vỡ nát đang nhanh chóng liền lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, lớp vỏ ngoài cũng được tái tạo từ bùn đen chảy ra.
Và gương mặt vặn vẹo mơ hồ kia vẫn điên cuồng lặp đi lặp lại những lời ca tụng một cách máy móc về sự nghiệp vĩ đại của Thần:
"Bất hủ... Bất hủ... Không..."
"Ầm ầm!"
Trong nháy mắt, từng lớp âm bạo vang lên, một bóng người vạm vỡ như sư tử lao đến vách đá nhanh như điện, hai cánh tay cơ bắp cuồn cuộn tóm lấy cổ hai quái vật bùn đen.
"Lải nhải dông dài, ồn ào chết đi!"
Giọng nói lạnh như băng vang lên, hai bàn tay đầy vết chai dùng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, kéo mạnh hai tượng bùn cao mấy mét xuống từ vách đá, sau đó hung hăng quật xuống mặt đất.
Bụi mù tung lên tứ phía, xung quanh xuất hiện những vết rách hình mạng nhện lan tỏa.
Ở trung tâm vụ nổ, hai tượng bùn đang hồi phục bị phá tan thành từng mảnh, đầu và thân hoàn toàn tách rời, khối bùn như trái tim cũng biến thành màu xám đen thảm hại.
Nhưng hai cái đầu vẫn trợn mắt nhìn bầy cừu đang run rẩy trong thung lũng, thỉnh thoảng lại lặp lại những lời tuyên cáo đến từ bầu trời:
"Sự nghiệp của Ngô Vương... Chắc chắn... Bất hủ, trật tự thế giới... Chắc chắn... Sẽ..."
"Bộp bộp!"
Lời nói chưa dứt, một chân phải nhấc lên liên tiếp đạp xuống, chà đạp những thứ đồ chơi còn đang lảm nhảm thành một bãi bùn nát.
"Phì, đi cái sự nghiệp của Thần! Đi cái bất hủ!"
Lão nhân như sư tử nhổ một bãi nước bọt đặc quánh vào bãi bùn nát trên mặt đất, lập tức quay đầu nhìn những người già trẻ nam nữ đang run rẩy phía sau, khuôn mặt già nua lộ ra nụ cười thân thiện.
"Ổn rồi, các ngươi an toàn."
An toàn?
Nhìn lão nhân mặc áo giáp đồng, da thịt trắng bệch như người chết kia, và những bóng hình xám như sương khói xung quanh, những người nam nữ lão ấu trong thung lũng có chút không tin, run rẩy hỏi:
"Ngươi muốn thả chúng ta đi?"
"Thả các ngươi đi? Nói đùa à!"
Tiếng hừ lạnh sâu trầm từ một bên vang lên, một thanh niên mặc giáp trụ vàng, tai trái đeo khuyên tai hồng ngọc bước lên trước, lập tức, trước ánh mắt tuyệt vọng của những người sống sót, mọi chuyện đột ngột chuyển hướng, cười to vui vẻ, "Ha ha ha ha, đương nhiên là muốn hộ tống các ngươi đến nơi an toàn mới được chứ!"
Cái kết thay đổi quá nhanh khiến những người nam nữ lão ấu không có trái tim khỏe mạnh ở xứ Vale rơi vào trạng thái chết lặng và ngớ người.
"Sisyphus, tên nhóc ngươi lại muốn ăn đòn đúng không?"
Lão nhân, hay nói đúng hơn là vua Minos trừng mắt liếc gã đồng liêu Minh Phủ phía sau vừa hay bịp người, lập tức liếc nhìn hắc triều đang tràn đến phía trước, và cái bóng núi nguy nga sừng sững ở phía trên đường chân trời, giơ cao thanh thương đồng trong tay, vung tay tuyên bố, "Xếp hàng, vào thành!"
"Ầm! Bụp bộp!"
Tiếng thuẫn đánh vang lên theo nhịp điệu trong núi rừng, từng bóng hình giữ nguyên diện mạo con người từ trong sương mù bước ra, tập kết xung quanh vua Minos, nhanh chân tiến về Troia.
Hai bên cánh của đội hình là Rhadamanthus và Ai Ax, hai vị phán quan khác của Minh Giới, cùng quân đoàn chiến binh Minh Giới do họ chỉ huy.
Còn ở phía sau mọi người, hai anh em Thụy Thần và Tử Thần, cùng ba nữ thần báo thù cùng nhau chịu trách nhiệm hậu quân.
Những người chết đến từ Minh Phủ, hành quân cuồn cuộn trong hắc triều, bảo vệ những sinh mạng sống đi về phía khu vực an toàn do loài người xây dựng.
Còn ở phía bên kia đồng bằng, tiếng vó ngựa rung chuyển như sấm, bụi mù cuồn cuộn dâng lên.
Nữ vương tóc đỏ cưỡi thần tuấn chiến mã, rút kiếm xông lên phía trước.
Từng nữ chiến binh cao 2 mét, mông vểnh chân dài, tướng mạo xinh đẹp trùng trùng điệp điệp đi theo phía sau nữ vương, tạo thành một đội quân đẹp mắt phi thường.
Nhưng những gì họ sở hữu hiển nhiên không chỉ có vẻ đẹp, khi tiến gần đến hắc triều, từng luồng tinh lực đỏ tươi phun ra từ trong cơ thể, hóa thành ngọn lửa đỏ rực bay lên tận trời, giống như ngọn lửa rừng thiêu đốt đồng cỏ, nhẹ nhàng nghiền nát đám tượng bùn chắn đường.
Huyết thần! Tất cả đều là!
Giờ phút này, liên quân Hy Lạp và liên quân Troia đang phòng thủ ở đầu thành Troia nhìn thấy hắc triều tan tác không ngừng bên ngoài thành, và những đội quân tượng bùn bị xuyên thủng đội hình liên tục, lập tức cảm xúc dâng trào.
Là quân đoàn Anh Linh của Minh Giới, và các nữ chiến binh Amazon Themyscira!
Viện quân cuối cùng đã đến!
Và lúc này chính là thời cơ phản công đã định!
Hecate và Hermes nhìn nhau gật đầu, quyết đoán ra lệnh:
"Ra khỏi thành! Nghênh chiến!"
Cuối cùng không cần giấu diếm nữa, có thể nín chết lão tử rồi!
Jason kích động giật chiếc áo choàng không vừa người đang che chắn, rút thanh đoản kiếm đồng bên hông, hưng phấn tuyên bố với những người bạn đã cùng lên thuyền Argo:
"Các huynh đệ, xông lên cho ta!"
Từng anh hùng nhận được lệnh của Argo rốt cuộc không kìm nén được, đồng loạt xé toạc áo choàng ngoài, như hổ xuống núi xông về phía hắc triều bên ngoài thành.
Và kẻ tham sống sợ chết Jason, như ý nguyện rơi xuống cuối đội ngũ.
Nhìn thấy tiểu đội anh hùng đang đột tiến mạnh mẽ trong hắc triều bên ngoài thành, cùng những thần khí mang tính biểu tượng và sát chiêu mà mỗi người trong số họ bộc lộ, những tiếng kêu vừa phấn chấn, vừa kích động, vừa mừng rỡ liên tục vang lên trong liên quân:
"Chủ quân Argos, đại anh hùng Hercules!"
"Nữ vương Arcadia, Thần Xạ Thủ Atalanta!"
"Vị hiền vương Admetus của Thessalía chúng ta! Ở đó kìa!"
"Ta cũng thấy, hai vị vương tử của Sparta, Pollux và Castor!"
"..."
Họ đã quay lại rồi, tất cả đều đã quay lại!
Thì ra, quân chủ anh hùng sớm đã đứng chung một chỗ với nhân dân anh hùng của họ!
Các chiến sĩ đến từ các thành bang, vì sự phấn chấn, đã xông ra cổng thành Troia trong tư thế gần như cuồng nhiệt, đi theo bước chân của thần tượng và quân chủ.
Những bóng hình không màng sống chết ấy đã thắp lên niềm kiêu hãnh của một con người, tái hiện lại một góc của cuộc chiến Cự Linh!
"Phản đồ! Phản đồ! Tất cả đều là phản đồ!"
Cùng lúc đó, tiếng gầm giận dữ vang lên từ đại thần điện Olympus.
Zeus, ngồi trên ngai vàng, nhìn khắp mặt đất rực lửa phản kháng, và hắc triều đang thu hẹp lại không ngừng dưới sự phối hợp tấn công của nhiều lực lượng, tức giận đến sôi gan.
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao không chọn cách cúi đầu thờ lạy?
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao không để cho cường giả tùy ý sai khiến?
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao lại không cam tâm chờ chết?
Chỉ là những con kiến hôi trên mặt đất, lại dám ngẩng đầu nhìn thẳng uy quang của sấm sét, khiêu khích Thần Vương tối cao!
Không còn thuốc chữa, không thể tha thứ!
Zeus, trong cơn giận run rẩy, hất tung cây Thương Chiến Thắng và Thương Lập Quốc đang lao đến mình, đưa tay ném mạnh ma hạp trong lòng bàn tay về phía xa:
"Hecatoncheires!"
Đi kèm tiếng gào thét như sấm sét, ba vị Hekatonkheires hiện lên từ biển sâu, cùng nhau dang cánh tay ra, tiếp nhận ân sủng này.
"Vù vù"
Biến ảo chập chờn, ma hạp vừa tiếp xúc ba vị Hekatonkheires, sáu mặt đồng thời sáng lên, dòng bùn màu đỏ đen trút vào cơ thể ba vị Cự Thần, tạo thành những thần văn dữ tợn bên ngoài thân, thần khí cuồng bạo từ bên trong họ phun trào ra, hình thành vầng sáng rực trời.
Nhưng sự thanh tỉnh và ý thức của bọn họ cũng bị chôn vùi, bị hủy diệt hoàn toàn và sự điên cuồng chiếm giữ.
Cùng lúc đó, ma hạp giải phóng hoàn toàn cũng đổ hết chỗ bùn đen tích trữ vào biển Oceanus.
"Soạt!"
Kèm theo những đợt sóng lớn mạnh mẽ, mấy ngàn Cự Nhân dị dạng cao chừng trăm mét, trên đầu có vòng ngôi sao, trên thân có các đường vân đỏ đen, từ vùng biển bị nhuộm đen hoàn toàn sinh ra.
Nhìn từ ngoại hình và hình dáng, hiển nhiên bọn quái vật được phục chế dựa trên ba vị Hekatonkheires bằng bùn đen, là những chiến binh có sức chiến đấu mạnh mẽ.
"Tiêu diệt chúng!"
Vị Thần Vương cao cao tại thượng sắc mặt lạnh lẽo, trút thần phạt tàn khốc xuống lũ sâu kiến dám khiêu khích thần uy.
Hắn không xử lý được những kẻ phản thần trước mắt, chẳng lẽ không xử lý được lũ sâu kiến trên mặt đất sao?
Ông ông ông ông!
Nhận được mệnh lệnh tiêu diệt từ trên trời, quân đoàn Cự Thần mới sinh trên biển cùng lúc hành động, từng vòng ngôi sao sau lưng lần lượt sáng lên, biến thành những ma pháp trận đồ xếp chồng lên nhau, tạo ra lực hút như lỗ đen.
Ma lực xung quanh bị điên cuồng hút vào trong cơ thể chúng, trở thành nhiên liệu hoạt động.
Những thần văn trên người Cự Thần đen đồng thời kích hoạt, trong từng đợt rung động sáng tối, dẫn những dòng ma lực đỏ đen đậm đặc đến lòng bàn tay chúng.
Lôi điện màu đỏ yêu dị cuồn cuộn trong lòng bàn tay chúng, cuối cùng ngưng tụ thành những cây trường mâu ánh chớp đỏ đen, mũi nhọn hướng về lục địa và thành phố phía xa.
Xuy xuy xuy xùy!
Theo những Cự Thần đen vung tay về phía trước, mấy ngàn cây trường mâu ánh chớp xẹt qua biển Oceanus, lao đi với tốc độ cực nhanh.
Những đợt sóng lớn dạt sang hai bên, tạo thành những cơn sóng cao trăm trượng. Một lượng lớn nước biển bốc hơi theo, mùi tanh mặn lan tỏa khắp nơi.
Một khắc sau, hàng ngàn đạo lôi điện giáng xuống lục địa.
Ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng đỏ đen rực lửa tạo thành bão tố Aether bao phủ cả bầu trời, thần uy đáng sợ đi qua làm núi non gãy nát, mặt đất sụp lún, thành phố tan hoang.
Nymph gãy cánh, thần quái nổ tung, anh hùng vỡ vụn, Thần Linh ngã xuống tạo thành mưa máu dày đặc màu đỏ vàng, vẩy khắp chiến trường tan nát.
Chỉ một kích này, hàng vạn sinh mạng đã chết dưới lôi điện khủng khiếp.
Híz-khà-zzz Các vị Thần đang kịch chiến với Zeus tại đại thần điện Olympus nhìn thấy cảnh tượng bi thảm dưới nhân gian, không khỏi cùng nhau hít một hơi lạnh, sắc mặt trở nên khó coi.
Lấy [bùn đen] làm thân, lấy [sét đánh] làm thương!
Quân đoàn Cự Thần được tạo ra từ [ma hạp] và [Lôi Đình], hai món thần khí, thực sự mạnh đến đáng sợ.
Với đợt tấn công này, chẳng bao lâu nữa, loài người trên đất liền sẽ bị tiêu diệt hết.
Mà những vị Thần dựa vào sức mạnh tín ngưỡng gia trì, miễn cưỡng đối đầu với Zeus, cũng sẽ đi đến bại vong.
"Lo lắng cho lũ sâu kiến này ư? Chi bằng lo lắng cho chính các ngươi đi!"
Cười lạnh âm trầm, Thần Trượng lóe sét đánh mạnh vào Poseidon.
Vội vàng giơ Tam Xoa Kích chống đỡ, Hải Vương không có chút lực phản kháng nào, như pháo bắn ra khỏi nòng, bị nện vào vách tường, lập tức "Oa" ọe ra một ngụm thần huyết màu vàng, sắc mặt tái nhợt vốn có càng thêm tiều tụy, cả Xanadu trên thân xuất hiện từng vết nứt.
Sao lại là ngươi vậy, Poseidon công công...
Lorne vừa phối hợp với Athena gồng mình chống đỡ áp lực gia tăng đột ngột, vừa u oán nhìn vị Hải Vương bệ hạ bị ném vào đống đá vụn kia.
Giờ, khế ước vận mệnh đã được giải trừ, các chủ thần không còn hạn chế, tự nhiên dùng toàn bộ thực lực.
Vì thế, nếu bây giờ chiến tử, phải 1800 năm sau mới có thể hồi phục.
Nếu không cẩn thận, thậm chí trước khi thức tỉnh, sẽ bị Zeus lợi dụng Thiên Mệnh Thần quyền xóa sổ tính bất hủ trong linh hồn, hoàn toàn tan thành mây khói.
Dù vì đại cục mà hắn phải giữ lại Poseidon công công, nhưng mỗi khi giao chiến, vị Hải Vương bệ hạ này đều là người đi dâng đầu tiên, khiến Lorne rất nghi ngờ đồng đội của Poseidon công công.
Bầu trời, mặt đất, Minh Phủ, biển cả, bốn trụ cột của Hy Lạp, ít ra ngươi cũng là một trong các bá chủ, sao càng đánh càng thảm, đến cuối cùng đến cả O B nhỏ cũng không chống lại nổi, ngươi có được không vậy Poseidon công công?
Bây giờ, Poseidon nằm trong đống đá vụn cũng vô cùng phiền muộn.
Chuyện này có thể trách hắn sao?
Chiến tranh đảo Crete, hắn mất một nửa quyền lực phụ thân và cả vương quốc Atlantis mà hắn khổ tâm gầy dựng; Trong cuộc chiến với Cự Linh, hắn không những lôi kéo tộc người đồng thau bị tiêu diệt, mà bản thân cũng vì nhất thời xúc động mà mất nửa cái mạng vào tay em trai tốt Zeus; Mặc dù nhờ sự tế tự của thê tử và tàn quân Hải Thần Điện, hắn đã thành công hồi phục, nhưng trải qua nhiều lần bị giảm sức mạnh, ngay cả biển Oceanus cũng hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của hắn, hắn cái danh Hải Vương đã trở thành hữu danh vô thực, có thể gánh vác được một chút áp lực cũng đã là không tồi rồi.
Cũng không thể bắt hắn dùng đầu để chống đỡ chứ?
Ngay khi Poseidon đang oán thán ở phía sau, thì phía trước, áp lực lên ba vị thần Hades, Athena và Lorne tăng mạnh, dần dần có chút không thể áp chế Zeus.
Càng tệ hơn là, quân đoàn Cự Thần trên mặt biển đã bắt đầu vòng tích trữ năng lượng thứ hai, đồng thời hắc triều dưới biển cũng đang lan rộng một cách điên cuồng, đồng hóa vô số hải thú và thần quái thành một phần của bùn đen, cùng chúng tấn công về phía lục địa.
"Xem đấy, Thần nghiệp của ta không thể lay chuyển, kẻ chống lại chỉ có một con đường chết!" Zeus cười gằn, vung Thần Trượng, lại lần nữa chuyển thần quyền [Lôi Đình] xuống từng Cự Nhân đen, điều khiển những đội quân Thần tạo này hoàn toàn tiêu diệt tiếng kháng cự trên mặt đất.
Lúc này Lorne ném ra Tạo Quốc Chi Thương, phá tan quyền trượng sấm sét trong tay Zeus, chặn đứng ý đồ của đối phương, đồng thời tay phải xòe ra, lấy từ trận đồ ma pháp vàng trước ngực một chiếc Chén Thánh chứa đầy chất lỏng Thần, ngạo nghễ hừ lạnh:
"Át chủ bài ư? Ta cũng có!"
Theo chiếc Chén Thánh nghiêng xuống, chất lỏng Thần màu vàng xuyên qua bầu trời, đổ xuống một nơi trên biển Oceanus. Những gợn sóng màu vàng tầng tầng lớp lớp trên mặt biển gợn lên, tạo thành một cánh cửa hình xoáy nước.
Cùng lúc đó, một thân ảnh duyên dáng mang mười hai đôi cánh chim ửng đỏ, như lửa như ánh sáng xông lên mặt biển, ném một cái hạch kim loại trắng bạc lên cao, đồng thời lên tiếng hô lớn:
"Thời điểm phán xét đã đến, tỉnh dậy đi, hỡi đồng bào của ta!"
Giọng nói lạnh lùng vang vọng giữa biển cả bao la, dưới mặt nước, ánh sáng trắng lóa hàng vạn đốm phóng lên tận trời, đáp lại tiếng gọi.
Theo sự dẫn dắt của hạch kim loại trắng bạc, từng cá thể phát sáng với những hình dạng khác nhau trồi lên mặt biển, bay lên trời.
Bọn chúng mang những đôi cánh hình dáng ánh sáng khác nhau, tay cầm kiếm, khiên, cung, tên và các vũ khí khác, mình khoác bộ giáp kín đáo hoa mỹ, và bên trong bộ giáp bao bọc không phải máu thịt mà là một loại chất kim loại kỳ lạ, hiển nhiên khác hoàn toàn với các sinh mệnh đã biết trên mặt đất.
Giờ phút này, vị nữ thần tóc đỏ có nhiều cánh nhất, giơ cao thanh trường kiếm thập tự ửng đỏ trong tay, ngạo nghễ hỏi:
"Các ngươi là gì?"
"Chúng ta không phải sứ đồ Không phải tín đồ Không phải giáo đồ Cũng không phải kẻ phản bội Chính là mục giả và chó săn tuần tra Chính là ánh sáng phục dịch linh Chính là thần phạt Đại Hành Giả Sứ mệnh của chúng ta là xóa bỏ những kẻ ngu nghịch ta, không để lại một mảnh nào. . . !"
Trên tầng mây, sấm sét và lửa đan xen, một quốc gia hoa lệ ẩn hiện, dần hiện rõ dưới sự khúc xạ của hạch kim loại trắng bạc, 40 triệu thân ảnh phát sáng vờn quanh tòa thánh điện, thành kính hai tay khoanh trước ngực, càng thêm cao vút và đồng thanh tụng hát.
Trường kiếm bùng cháy lên ngọn lửa vàng rực rỡ, chỉ thẳng về hắc triều đang lan rộng và quân đoàn Cự Thần đang lạnh lùng đứng im trên biển, tiếng chất vấn lại vang vọng trên trời:
"Ngươi làm thế nào?"
"Chỉ cúi đầu để nhận ân sủng Chỉ cúi người để thảo phạt nghịch tặc Kết đội lập trận Càn quét lũ thú, đuổi ám vệ ánh sáng! !"
Theo những thánh vịnh cao vút thêm trang nghiêm, ánh sáng trắng lóa phun ra từ những bộ giáp kim loại, dưới vầng hào quang của hạch kim loại trắng bạc, hoặc mọc ra đầu sư tử, đầu trâu; hoặc có cái đầu và tứ chi dị dạng; hoặc thêm ra vô số con mắt, cánh tay, cánh... đồ họa dần trở nên vặn vẹo và kỳ dị.
Thẩm mỹ này, sao có cảm giác còn giống nhân vật phản diện hơn cả bên kia?
Dưới những ánh mắt quái dị của mấy vị Thần Linh, Lorne nhìn những tạo vật kim loại kỳ quái trên mặt biển, cũng không khỏi thầm oán trong lòng.
Venus, hay là Thần Sắc Đẹp này chúng ta đổi người khác làm đi?
Nhưng giờ phút này, nữ thần cơ giáp tóc đỏ trên mặt biển hiển nhiên không thể nghe thấy lời phàn nàn từ cấp trên trực tiếp của mình.
Nàng không gì sánh được thỏa mãn thưởng thức chính mình tốn hao hai trăm năm, âm thầm ẩn náu dưới đáy biển trong di tích, vét sạch toàn bộ tài nguyên của tộc Thanh Đồng để chế tạo đội quân hùng mạnh cho cấp trên, liền cất giọng cao vút tuyên bố cho cả thế giới biết về sự nghiệp Thần thánh của bọn họ:
"Trừng phạt kẻ dị giáo, ta Thần xưng vương!"
"Thánh thần! Thánh thần! Thánh thần! ! !"
Trong chớp mắt, 40 triệu tạo vật kim loại hình thù kỳ dị, mang đôi cánh chim trắng lóa, hô vang khẩu hiệu cuồng nhiệt, từ trên mây đáp xuống, lao về phía hắc triều đang lan rộng và đội quân Cự Thần sừng sững trên mặt biển.
Như ngọn lửa rực rỡ soi sáng bóng tối, đâm xuyên đội hình Cự Thần, xé nát đám mây đen bao phủ trên đầu nhân loại.
Chứng kiến sứ mệnh cần thực hiện bị cản trở và sự nghiệp Thần thánh đang chờ đợi bị vấy bẩn, đội quân Cự Thần và hắc triều trên mặt biển như bùn đất cũng lâm vào cơn giận dữ và điên cuồng, gào thét lao về phía những tạo vật kim loại đang báng bổ thần uy này:
"Bất diệt! Bất diệt! Bất diệt! ! !"
Cùng lúc đó, nhìn cảnh ánh sáng và hắc triều càn quét khắp biển Oceanus, cùng hai phe tạo vật dị dạng đang kích chiến trên mặt biển, một bên hô hào "Thánh thần", một bên hô hào "Bất diệt", Lorne trong lòng không khỏi dấy lên những suy nghĩ kỳ quái.
Quang Minh Thánh Thiên Sứ đại chiến Titan Cự Thần Binh?
Thật là, ta sao lại mơ những giấc mơ kỳ quái thế này.
Lorne lắc đầu, lập tức xua tan tạp niệm trong đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Zeus mặt mày tái mét trước ngai vàng:
"Phụ thần, món quà thứ hai này của ta, ngài có thích không? Tộc Thanh Đồng vẫn luôn ghi nhớ công ơn của ngài đấy."
"Đúng như lời tiên đoán, cái nghiệt chủng như ngươi quả nhiên trở thành mối họa lớn trong lòng bản vương! Đáng lẽ ta nên sớm giết chết ngươi mới phải!"
Zeus nghiến răng nghiến lợi hừ lạnh, trong lòng tràn đầy sự kiêng kị và thù hận với đứa con nghịch tử này.
Lorne nghe vậy, cười nhạo lắc đầu.
Nếu không phải vì đối phương quá đa nghi mà ra tay trước, sao chính mình phải khổ sở đến vậy?
Có lẽ, chính mình chỉ là trở thành vị thần rượu Dionysus như vốn dĩ, tại những buổi tiệc đêm của Olympus, ngoan ngoãn rót rượu hầu hạ cho lão tử Thần Vương này thôi cũng chưa biết chừng.
Nhưng vị Thần Vương bệ hạ này luôn cho rằng có thể bằng mưu trí và tâm cơ, nắm mọi người trong lòng bàn tay, vượt qua số phận.
Kết quả cuối cùng, sự cuồng vọng của hắn lại khiến hắn ứng nghiệm với số phận, trở thành một phần của số phận.
Thôi vậy, nói lý với loại người này cũng vô ích, chi bằng dùng hành động thực tế.
Lorne nắm chặt Tạo Quốc Chi Thương trong tay, cười lạnh nhìn người lão tử Thần Vương của mình:
"Phụ thân, chuẩn bị tiếp nhận món quà thứ ba ta dành cho ngài đi!"
Cùng lúc đó, từng đạo ánh sáng lấp lánh từ mặt đất trỗi dậy, xuyên qua tầng tầng ánh sao, rơi xuống Olympus, hội tụ trước đại thần điện.
Bọn họ, đều là chủ nợ của Thần Vương bệ hạ:
Có các vị thần trên Chiến Thần Sơn do Hestia cầm đầu, có các vị thần Olympus do Hera cầm đầu; Có hậu duệ của Typhon do Ladon cầm đầu, có tàn binh Cự Linh do Prometheus cầm đầu; Có đại quân Minh Giới do vua Minos cầm đầu, có các anh hùng thần huyết do Hercules cầm đầu. . .
Hắc triều trên mặt đất đã bị đánh lui, Cự Thần trong biển cũng đã bị chặn đứng.
Giờ là lúc tính sổ nợ nần!
"Giết!"
Lorne thốt ra một chữ lạnh băng, tay cầm Tạo Quốc Chi Thương dẫn đầu xung phong.
Bóng dáng các Thần Linh, Titan, ma quái, anh hùng tập hợp sau lưng hắn, cùng nhau nổi dậy chống lại vị Thần Vương đã làm nhục thế giới trước ngai vàng.
Có người, sống là để cho đa số người được sống tốt hơn; Có người, sống là để cho người khác không thể sống:
Mà vị Thần Vương này hiển nhiên thuộc về loại thứ hai.
Đã như vậy, thì chỉ có thể —— mời bệ hạ chịu chết thôi!..
Cùng lúc đó, trên bán đảo Peloponnesian, các thành bang bên trong, những đại thần điện đã yên ắng hơn hai trăm năm cũng lần lượt rung lên ầm ầm.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng chùm ánh sáng thần thánh chói mắt phun ra ngoài, tựa như từng mũi giáo sáng ngời bắn về phía bầu trời, xé toạc màn hắc triều đang che phủ bầu trời.
Những cảnh tượng tương tự diễn ra tại các thành bang khác nhau.
Ở Sparta, thần ánh sáng Apollo tấu lên tiếng đàn, hàng vạn Thánh Thú Griffin từ trong thần điện lao ra vun vút; Ở Colchis, chiến thần Ares phát ra tiếng gầm giận dữ, từng đàn Wyvern bay lên trong ánh hào quang nhuốm máu; Ở Arcadia, nữ thần săn bắn Artemis bắn ra tiếng tên, từng đội chiến binh Nymph dương cung kéo dây; Ở khu vực Eleusinia, Nông Thần Demeter ban xuống sự bảo hộ, các tín đồ Eleusinia bách chiến bất tử xung phong phía trước; Ở Thessalía, thiên hậu Hera vung tay hô hào, các anh hùng mang huyết thần từng tham gia cuộc chiến Cự Linh hưởng ứng như mây; Ở thành Troezen, Hải Hậu Amphitrite thổi vỏ ốc biển, trong đó mang theo biển cả mênh mông, chư thần nhấc lên sóng dữ; Ở đảo Sicilian, thần thợ rèn Hephaestus nện búa, từng cỗ rối chiến đấu làm bằng kim loại hoàn toàn xông ra từ núi lửa oanh minh; Ở đảo Cyprus, thần tình yêu Aphrodite thi triển mị lực, từng con hải thú bị mê hoặc trở thành vũ khí thủ thành...
Những con chiên nhỏ bé đang vùng vẫy trong bóng tối và tai ương nhìn thấy những cảnh tượng trước mắt, ký ức xa xưa ùa về, những dòng nước mắt nóng hổi vì kích động trào ra từ hốc mắt.
Thần linh của bọn hắn, chưa từng bỏ rơi bọn hắn!
Tín ngưỡng của bọn họ, cũng chưa từng lung lay!
Và lúc này đây, ở chiến trường Troia ngoài cùng đang chống cự hắc triều.
Bởi vì không thể lay chuyển được tòa thành kiên cố, hắc triều đã đổi hướng, tuôn về phía các thôn xóm lân cận.
"Bất hủ! Bất hủ! Bất hủ!"
Mấy hình người quái vật mình đầy bùn đen, tay cầm thương, thuẫn, kiếm, vừa hô to những lời ca ngợi điên cuồng, vừa ngửi thấy mùi người sống, xông vào một thung lũng bên ngoài thành Troia.
Hơn trăm người già trẻ nam nữ đến đây tị nạn đối mặt với bọn Ác Ma gần như bất tử, chỉ có thể ôm chặt lấy nhau run rẩy, hoặc đau khổ nhắm mắt lại, chờ đợi cái chết ập xuống.
"Oanh!"
Nhưng lưỡi kiếm sắc bén chưa kịp rơi xuống, tiếng nổ kịch liệt đã vang lên trước, từng tượng bùn mặt mũi dữ tợn như đạn pháo từ cửa thung lũng bay ra, đâm vào vách núi phía sau.
Bùn đen hóa giáp vỡ tan, lộ ra bên trong một khối bùn bẩn vặn vẹo, ngọ nguậy không ngừng, như máu tươi bẩn thỉu từ đó chảy xuống đất, phát ra tiếng xì xì, giống như nham thạch tận thế đổ xuống.
Nhưng dù bị chấn động mạnh như vậy, vẫn có hai quái vật bùn đen may mắn sống sót.
Bọn hắn dù bị thương nặng, nhưng chưa chết ngay, thân thể vỡ nát đang nhanh chóng liền lại với tốc độ mắt thường có thể thấy, lớp vỏ ngoài cũng được tái tạo từ bùn đen chảy ra.
Và gương mặt vặn vẹo mơ hồ kia vẫn điên cuồng lặp đi lặp lại những lời ca tụng một cách máy móc về sự nghiệp vĩ đại của Thần:
"Bất hủ... Bất hủ... Không..."
"Ầm ầm!"
Trong nháy mắt, từng lớp âm bạo vang lên, một bóng người vạm vỡ như sư tử lao đến vách đá nhanh như điện, hai cánh tay cơ bắp cuồn cuộn tóm lấy cổ hai quái vật bùn đen.
"Lải nhải dông dài, ồn ào chết đi!"
Giọng nói lạnh như băng vang lên, hai bàn tay đầy vết chai dùng sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, kéo mạnh hai tượng bùn cao mấy mét xuống từ vách đá, sau đó hung hăng quật xuống mặt đất.
Bụi mù tung lên tứ phía, xung quanh xuất hiện những vết rách hình mạng nhện lan tỏa.
Ở trung tâm vụ nổ, hai tượng bùn đang hồi phục bị phá tan thành từng mảnh, đầu và thân hoàn toàn tách rời, khối bùn như trái tim cũng biến thành màu xám đen thảm hại.
Nhưng hai cái đầu vẫn trợn mắt nhìn bầy cừu đang run rẩy trong thung lũng, thỉnh thoảng lại lặp lại những lời tuyên cáo đến từ bầu trời:
"Sự nghiệp của Ngô Vương... Chắc chắn... Bất hủ, trật tự thế giới... Chắc chắn... Sẽ..."
"Bộp bộp!"
Lời nói chưa dứt, một chân phải nhấc lên liên tiếp đạp xuống, chà đạp những thứ đồ chơi còn đang lảm nhảm thành một bãi bùn nát.
"Phì, đi cái sự nghiệp của Thần! Đi cái bất hủ!"
Lão nhân như sư tử nhổ một bãi nước bọt đặc quánh vào bãi bùn nát trên mặt đất, lập tức quay đầu nhìn những người già trẻ nam nữ đang run rẩy phía sau, khuôn mặt già nua lộ ra nụ cười thân thiện.
"Ổn rồi, các ngươi an toàn."
An toàn?
Nhìn lão nhân mặc áo giáp đồng, da thịt trắng bệch như người chết kia, và những bóng hình xám như sương khói xung quanh, những người nam nữ lão ấu trong thung lũng có chút không tin, run rẩy hỏi:
"Ngươi muốn thả chúng ta đi?"
"Thả các ngươi đi? Nói đùa à!"
Tiếng hừ lạnh sâu trầm từ một bên vang lên, một thanh niên mặc giáp trụ vàng, tai trái đeo khuyên tai hồng ngọc bước lên trước, lập tức, trước ánh mắt tuyệt vọng của những người sống sót, mọi chuyện đột ngột chuyển hướng, cười to vui vẻ, "Ha ha ha ha, đương nhiên là muốn hộ tống các ngươi đến nơi an toàn mới được chứ!"
Cái kết thay đổi quá nhanh khiến những người nam nữ lão ấu không có trái tim khỏe mạnh ở xứ Vale rơi vào trạng thái chết lặng và ngớ người.
"Sisyphus, tên nhóc ngươi lại muốn ăn đòn đúng không?"
Lão nhân, hay nói đúng hơn là vua Minos trừng mắt liếc gã đồng liêu Minh Phủ phía sau vừa hay bịp người, lập tức liếc nhìn hắc triều đang tràn đến phía trước, và cái bóng núi nguy nga sừng sững ở phía trên đường chân trời, giơ cao thanh thương đồng trong tay, vung tay tuyên bố, "Xếp hàng, vào thành!"
"Ầm! Bụp bộp!"
Tiếng thuẫn đánh vang lên theo nhịp điệu trong núi rừng, từng bóng hình giữ nguyên diện mạo con người từ trong sương mù bước ra, tập kết xung quanh vua Minos, nhanh chân tiến về Troia.
Hai bên cánh của đội hình là Rhadamanthus và Ai Ax, hai vị phán quan khác của Minh Giới, cùng quân đoàn chiến binh Minh Giới do họ chỉ huy.
Còn ở phía sau mọi người, hai anh em Thụy Thần và Tử Thần, cùng ba nữ thần báo thù cùng nhau chịu trách nhiệm hậu quân.
Những người chết đến từ Minh Phủ, hành quân cuồn cuộn trong hắc triều, bảo vệ những sinh mạng sống đi về phía khu vực an toàn do loài người xây dựng.
Còn ở phía bên kia đồng bằng, tiếng vó ngựa rung chuyển như sấm, bụi mù cuồn cuộn dâng lên.
Nữ vương tóc đỏ cưỡi thần tuấn chiến mã, rút kiếm xông lên phía trước.
Từng nữ chiến binh cao 2 mét, mông vểnh chân dài, tướng mạo xinh đẹp trùng trùng điệp điệp đi theo phía sau nữ vương, tạo thành một đội quân đẹp mắt phi thường.
Nhưng những gì họ sở hữu hiển nhiên không chỉ có vẻ đẹp, khi tiến gần đến hắc triều, từng luồng tinh lực đỏ tươi phun ra từ trong cơ thể, hóa thành ngọn lửa đỏ rực bay lên tận trời, giống như ngọn lửa rừng thiêu đốt đồng cỏ, nhẹ nhàng nghiền nát đám tượng bùn chắn đường.
Huyết thần! Tất cả đều là!
Giờ phút này, liên quân Hy Lạp và liên quân Troia đang phòng thủ ở đầu thành Troia nhìn thấy hắc triều tan tác không ngừng bên ngoài thành, và những đội quân tượng bùn bị xuyên thủng đội hình liên tục, lập tức cảm xúc dâng trào.
Là quân đoàn Anh Linh của Minh Giới, và các nữ chiến binh Amazon Themyscira!
Viện quân cuối cùng đã đến!
Và lúc này chính là thời cơ phản công đã định!
Hecate và Hermes nhìn nhau gật đầu, quyết đoán ra lệnh:
"Ra khỏi thành! Nghênh chiến!"
Cuối cùng không cần giấu diếm nữa, có thể nín chết lão tử rồi!
Jason kích động giật chiếc áo choàng không vừa người đang che chắn, rút thanh đoản kiếm đồng bên hông, hưng phấn tuyên bố với những người bạn đã cùng lên thuyền Argo:
"Các huynh đệ, xông lên cho ta!"
Từng anh hùng nhận được lệnh của Argo rốt cuộc không kìm nén được, đồng loạt xé toạc áo choàng ngoài, như hổ xuống núi xông về phía hắc triều bên ngoài thành.
Và kẻ tham sống sợ chết Jason, như ý nguyện rơi xuống cuối đội ngũ.
Nhìn thấy tiểu đội anh hùng đang đột tiến mạnh mẽ trong hắc triều bên ngoài thành, cùng những thần khí mang tính biểu tượng và sát chiêu mà mỗi người trong số họ bộc lộ, những tiếng kêu vừa phấn chấn, vừa kích động, vừa mừng rỡ liên tục vang lên trong liên quân:
"Chủ quân Argos, đại anh hùng Hercules!"
"Nữ vương Arcadia, Thần Xạ Thủ Atalanta!"
"Vị hiền vương Admetus của Thessalía chúng ta! Ở đó kìa!"
"Ta cũng thấy, hai vị vương tử của Sparta, Pollux và Castor!"
"..."
Họ đã quay lại rồi, tất cả đều đã quay lại!
Thì ra, quân chủ anh hùng sớm đã đứng chung một chỗ với nhân dân anh hùng của họ!
Các chiến sĩ đến từ các thành bang, vì sự phấn chấn, đã xông ra cổng thành Troia trong tư thế gần như cuồng nhiệt, đi theo bước chân của thần tượng và quân chủ.
Những bóng hình không màng sống chết ấy đã thắp lên niềm kiêu hãnh của một con người, tái hiện lại một góc của cuộc chiến Cự Linh!
"Phản đồ! Phản đồ! Tất cả đều là phản đồ!"
Cùng lúc đó, tiếng gầm giận dữ vang lên từ đại thần điện Olympus.
Zeus, ngồi trên ngai vàng, nhìn khắp mặt đất rực lửa phản kháng, và hắc triều đang thu hẹp lại không ngừng dưới sự phối hợp tấn công của nhiều lực lượng, tức giận đến sôi gan.
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao không chọn cách cúi đầu thờ lạy?
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao không để cho cường giả tùy ý sai khiến?
Rõ ràng là kẻ yếu, tại sao lại không cam tâm chờ chết?
Chỉ là những con kiến hôi trên mặt đất, lại dám ngẩng đầu nhìn thẳng uy quang của sấm sét, khiêu khích Thần Vương tối cao!
Không còn thuốc chữa, không thể tha thứ!
Zeus, trong cơn giận run rẩy, hất tung cây Thương Chiến Thắng và Thương Lập Quốc đang lao đến mình, đưa tay ném mạnh ma hạp trong lòng bàn tay về phía xa:
"Hecatoncheires!"
Đi kèm tiếng gào thét như sấm sét, ba vị Hekatonkheires hiện lên từ biển sâu, cùng nhau dang cánh tay ra, tiếp nhận ân sủng này.
"Vù vù"
Biến ảo chập chờn, ma hạp vừa tiếp xúc ba vị Hekatonkheires, sáu mặt đồng thời sáng lên, dòng bùn màu đỏ đen trút vào cơ thể ba vị Cự Thần, tạo thành những thần văn dữ tợn bên ngoài thân, thần khí cuồng bạo từ bên trong họ phun trào ra, hình thành vầng sáng rực trời.
Nhưng sự thanh tỉnh và ý thức của bọn họ cũng bị chôn vùi, bị hủy diệt hoàn toàn và sự điên cuồng chiếm giữ.
Cùng lúc đó, ma hạp giải phóng hoàn toàn cũng đổ hết chỗ bùn đen tích trữ vào biển Oceanus.
"Soạt!"
Kèm theo những đợt sóng lớn mạnh mẽ, mấy ngàn Cự Nhân dị dạng cao chừng trăm mét, trên đầu có vòng ngôi sao, trên thân có các đường vân đỏ đen, từ vùng biển bị nhuộm đen hoàn toàn sinh ra.
Nhìn từ ngoại hình và hình dáng, hiển nhiên bọn quái vật được phục chế dựa trên ba vị Hekatonkheires bằng bùn đen, là những chiến binh có sức chiến đấu mạnh mẽ.
"Tiêu diệt chúng!"
Vị Thần Vương cao cao tại thượng sắc mặt lạnh lẽo, trút thần phạt tàn khốc xuống lũ sâu kiến dám khiêu khích thần uy.
Hắn không xử lý được những kẻ phản thần trước mắt, chẳng lẽ không xử lý được lũ sâu kiến trên mặt đất sao?
Ông ông ông ông!
Nhận được mệnh lệnh tiêu diệt từ trên trời, quân đoàn Cự Thần mới sinh trên biển cùng lúc hành động, từng vòng ngôi sao sau lưng lần lượt sáng lên, biến thành những ma pháp trận đồ xếp chồng lên nhau, tạo ra lực hút như lỗ đen.
Ma lực xung quanh bị điên cuồng hút vào trong cơ thể chúng, trở thành nhiên liệu hoạt động.
Những thần văn trên người Cự Thần đen đồng thời kích hoạt, trong từng đợt rung động sáng tối, dẫn những dòng ma lực đỏ đen đậm đặc đến lòng bàn tay chúng.
Lôi điện màu đỏ yêu dị cuồn cuộn trong lòng bàn tay chúng, cuối cùng ngưng tụ thành những cây trường mâu ánh chớp đỏ đen, mũi nhọn hướng về lục địa và thành phố phía xa.
Xuy xuy xuy xùy!
Theo những Cự Thần đen vung tay về phía trước, mấy ngàn cây trường mâu ánh chớp xẹt qua biển Oceanus, lao đi với tốc độ cực nhanh.
Những đợt sóng lớn dạt sang hai bên, tạo thành những cơn sóng cao trăm trượng. Một lượng lớn nước biển bốc hơi theo, mùi tanh mặn lan tỏa khắp nơi.
Một khắc sau, hàng ngàn đạo lôi điện giáng xuống lục địa.
Ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng đỏ đen rực lửa tạo thành bão tố Aether bao phủ cả bầu trời, thần uy đáng sợ đi qua làm núi non gãy nát, mặt đất sụp lún, thành phố tan hoang.
Nymph gãy cánh, thần quái nổ tung, anh hùng vỡ vụn, Thần Linh ngã xuống tạo thành mưa máu dày đặc màu đỏ vàng, vẩy khắp chiến trường tan nát.
Chỉ một kích này, hàng vạn sinh mạng đã chết dưới lôi điện khủng khiếp.
Híz-khà-zzz Các vị Thần đang kịch chiến với Zeus tại đại thần điện Olympus nhìn thấy cảnh tượng bi thảm dưới nhân gian, không khỏi cùng nhau hít một hơi lạnh, sắc mặt trở nên khó coi.
Lấy [bùn đen] làm thân, lấy [sét đánh] làm thương!
Quân đoàn Cự Thần được tạo ra từ [ma hạp] và [Lôi Đình], hai món thần khí, thực sự mạnh đến đáng sợ.
Với đợt tấn công này, chẳng bao lâu nữa, loài người trên đất liền sẽ bị tiêu diệt hết.
Mà những vị Thần dựa vào sức mạnh tín ngưỡng gia trì, miễn cưỡng đối đầu với Zeus, cũng sẽ đi đến bại vong.
"Lo lắng cho lũ sâu kiến này ư? Chi bằng lo lắng cho chính các ngươi đi!"
Cười lạnh âm trầm, Thần Trượng lóe sét đánh mạnh vào Poseidon.
Vội vàng giơ Tam Xoa Kích chống đỡ, Hải Vương không có chút lực phản kháng nào, như pháo bắn ra khỏi nòng, bị nện vào vách tường, lập tức "Oa" ọe ra một ngụm thần huyết màu vàng, sắc mặt tái nhợt vốn có càng thêm tiều tụy, cả Xanadu trên thân xuất hiện từng vết nứt.
Sao lại là ngươi vậy, Poseidon công công...
Lorne vừa phối hợp với Athena gồng mình chống đỡ áp lực gia tăng đột ngột, vừa u oán nhìn vị Hải Vương bệ hạ bị ném vào đống đá vụn kia.
Giờ, khế ước vận mệnh đã được giải trừ, các chủ thần không còn hạn chế, tự nhiên dùng toàn bộ thực lực.
Vì thế, nếu bây giờ chiến tử, phải 1800 năm sau mới có thể hồi phục.
Nếu không cẩn thận, thậm chí trước khi thức tỉnh, sẽ bị Zeus lợi dụng Thiên Mệnh Thần quyền xóa sổ tính bất hủ trong linh hồn, hoàn toàn tan thành mây khói.
Dù vì đại cục mà hắn phải giữ lại Poseidon công công, nhưng mỗi khi giao chiến, vị Hải Vương bệ hạ này đều là người đi dâng đầu tiên, khiến Lorne rất nghi ngờ đồng đội của Poseidon công công.
Bầu trời, mặt đất, Minh Phủ, biển cả, bốn trụ cột của Hy Lạp, ít ra ngươi cũng là một trong các bá chủ, sao càng đánh càng thảm, đến cuối cùng đến cả O B nhỏ cũng không chống lại nổi, ngươi có được không vậy Poseidon công công?
Bây giờ, Poseidon nằm trong đống đá vụn cũng vô cùng phiền muộn.
Chuyện này có thể trách hắn sao?
Chiến tranh đảo Crete, hắn mất một nửa quyền lực phụ thân và cả vương quốc Atlantis mà hắn khổ tâm gầy dựng; Trong cuộc chiến với Cự Linh, hắn không những lôi kéo tộc người đồng thau bị tiêu diệt, mà bản thân cũng vì nhất thời xúc động mà mất nửa cái mạng vào tay em trai tốt Zeus; Mặc dù nhờ sự tế tự của thê tử và tàn quân Hải Thần Điện, hắn đã thành công hồi phục, nhưng trải qua nhiều lần bị giảm sức mạnh, ngay cả biển Oceanus cũng hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của hắn, hắn cái danh Hải Vương đã trở thành hữu danh vô thực, có thể gánh vác được một chút áp lực cũng đã là không tồi rồi.
Cũng không thể bắt hắn dùng đầu để chống đỡ chứ?
Ngay khi Poseidon đang oán thán ở phía sau, thì phía trước, áp lực lên ba vị thần Hades, Athena và Lorne tăng mạnh, dần dần có chút không thể áp chế Zeus.
Càng tệ hơn là, quân đoàn Cự Thần trên mặt biển đã bắt đầu vòng tích trữ năng lượng thứ hai, đồng thời hắc triều dưới biển cũng đang lan rộng một cách điên cuồng, đồng hóa vô số hải thú và thần quái thành một phần của bùn đen, cùng chúng tấn công về phía lục địa.
"Xem đấy, Thần nghiệp của ta không thể lay chuyển, kẻ chống lại chỉ có một con đường chết!" Zeus cười gằn, vung Thần Trượng, lại lần nữa chuyển thần quyền [Lôi Đình] xuống từng Cự Nhân đen, điều khiển những đội quân Thần tạo này hoàn toàn tiêu diệt tiếng kháng cự trên mặt đất.
Lúc này Lorne ném ra Tạo Quốc Chi Thương, phá tan quyền trượng sấm sét trong tay Zeus, chặn đứng ý đồ của đối phương, đồng thời tay phải xòe ra, lấy từ trận đồ ma pháp vàng trước ngực một chiếc Chén Thánh chứa đầy chất lỏng Thần, ngạo nghễ hừ lạnh:
"Át chủ bài ư? Ta cũng có!"
Theo chiếc Chén Thánh nghiêng xuống, chất lỏng Thần màu vàng xuyên qua bầu trời, đổ xuống một nơi trên biển Oceanus. Những gợn sóng màu vàng tầng tầng lớp lớp trên mặt biển gợn lên, tạo thành một cánh cửa hình xoáy nước.
Cùng lúc đó, một thân ảnh duyên dáng mang mười hai đôi cánh chim ửng đỏ, như lửa như ánh sáng xông lên mặt biển, ném một cái hạch kim loại trắng bạc lên cao, đồng thời lên tiếng hô lớn:
"Thời điểm phán xét đã đến, tỉnh dậy đi, hỡi đồng bào của ta!"
Giọng nói lạnh lùng vang vọng giữa biển cả bao la, dưới mặt nước, ánh sáng trắng lóa hàng vạn đốm phóng lên tận trời, đáp lại tiếng gọi.
Theo sự dẫn dắt của hạch kim loại trắng bạc, từng cá thể phát sáng với những hình dạng khác nhau trồi lên mặt biển, bay lên trời.
Bọn chúng mang những đôi cánh hình dáng ánh sáng khác nhau, tay cầm kiếm, khiên, cung, tên và các vũ khí khác, mình khoác bộ giáp kín đáo hoa mỹ, và bên trong bộ giáp bao bọc không phải máu thịt mà là một loại chất kim loại kỳ lạ, hiển nhiên khác hoàn toàn với các sinh mệnh đã biết trên mặt đất.
Giờ phút này, vị nữ thần tóc đỏ có nhiều cánh nhất, giơ cao thanh trường kiếm thập tự ửng đỏ trong tay, ngạo nghễ hỏi:
"Các ngươi là gì?"
"Chúng ta không phải sứ đồ Không phải tín đồ Không phải giáo đồ Cũng không phải kẻ phản bội Chính là mục giả và chó săn tuần tra Chính là ánh sáng phục dịch linh Chính là thần phạt Đại Hành Giả Sứ mệnh của chúng ta là xóa bỏ những kẻ ngu nghịch ta, không để lại một mảnh nào. . . !"
Trên tầng mây, sấm sét và lửa đan xen, một quốc gia hoa lệ ẩn hiện, dần hiện rõ dưới sự khúc xạ của hạch kim loại trắng bạc, 40 triệu thân ảnh phát sáng vờn quanh tòa thánh điện, thành kính hai tay khoanh trước ngực, càng thêm cao vút và đồng thanh tụng hát.
Trường kiếm bùng cháy lên ngọn lửa vàng rực rỡ, chỉ thẳng về hắc triều đang lan rộng và quân đoàn Cự Thần đang lạnh lùng đứng im trên biển, tiếng chất vấn lại vang vọng trên trời:
"Ngươi làm thế nào?"
"Chỉ cúi đầu để nhận ân sủng Chỉ cúi người để thảo phạt nghịch tặc Kết đội lập trận Càn quét lũ thú, đuổi ám vệ ánh sáng! !"
Theo những thánh vịnh cao vút thêm trang nghiêm, ánh sáng trắng lóa phun ra từ những bộ giáp kim loại, dưới vầng hào quang của hạch kim loại trắng bạc, hoặc mọc ra đầu sư tử, đầu trâu; hoặc có cái đầu và tứ chi dị dạng; hoặc thêm ra vô số con mắt, cánh tay, cánh... đồ họa dần trở nên vặn vẹo và kỳ dị.
Thẩm mỹ này, sao có cảm giác còn giống nhân vật phản diện hơn cả bên kia?
Dưới những ánh mắt quái dị của mấy vị Thần Linh, Lorne nhìn những tạo vật kim loại kỳ quái trên mặt biển, cũng không khỏi thầm oán trong lòng.
Venus, hay là Thần Sắc Đẹp này chúng ta đổi người khác làm đi?
Nhưng giờ phút này, nữ thần cơ giáp tóc đỏ trên mặt biển hiển nhiên không thể nghe thấy lời phàn nàn từ cấp trên trực tiếp của mình.
Nàng không gì sánh được thỏa mãn thưởng thức chính mình tốn hao hai trăm năm, âm thầm ẩn náu dưới đáy biển trong di tích, vét sạch toàn bộ tài nguyên của tộc Thanh Đồng để chế tạo đội quân hùng mạnh cho cấp trên, liền cất giọng cao vút tuyên bố cho cả thế giới biết về sự nghiệp Thần thánh của bọn họ:
"Trừng phạt kẻ dị giáo, ta Thần xưng vương!"
"Thánh thần! Thánh thần! Thánh thần! ! !"
Trong chớp mắt, 40 triệu tạo vật kim loại hình thù kỳ dị, mang đôi cánh chim trắng lóa, hô vang khẩu hiệu cuồng nhiệt, từ trên mây đáp xuống, lao về phía hắc triều đang lan rộng và đội quân Cự Thần sừng sững trên mặt biển.
Như ngọn lửa rực rỡ soi sáng bóng tối, đâm xuyên đội hình Cự Thần, xé nát đám mây đen bao phủ trên đầu nhân loại.
Chứng kiến sứ mệnh cần thực hiện bị cản trở và sự nghiệp Thần thánh đang chờ đợi bị vấy bẩn, đội quân Cự Thần và hắc triều trên mặt biển như bùn đất cũng lâm vào cơn giận dữ và điên cuồng, gào thét lao về phía những tạo vật kim loại đang báng bổ thần uy này:
"Bất diệt! Bất diệt! Bất diệt! ! !"
Cùng lúc đó, nhìn cảnh ánh sáng và hắc triều càn quét khắp biển Oceanus, cùng hai phe tạo vật dị dạng đang kích chiến trên mặt biển, một bên hô hào "Thánh thần", một bên hô hào "Bất diệt", Lorne trong lòng không khỏi dấy lên những suy nghĩ kỳ quái.
Quang Minh Thánh Thiên Sứ đại chiến Titan Cự Thần Binh?
Thật là, ta sao lại mơ những giấc mơ kỳ quái thế này.
Lorne lắc đầu, lập tức xua tan tạp niệm trong đầu, ngẩng đầu nhìn về phía Zeus mặt mày tái mét trước ngai vàng:
"Phụ thần, món quà thứ hai này của ta, ngài có thích không? Tộc Thanh Đồng vẫn luôn ghi nhớ công ơn của ngài đấy."
"Đúng như lời tiên đoán, cái nghiệt chủng như ngươi quả nhiên trở thành mối họa lớn trong lòng bản vương! Đáng lẽ ta nên sớm giết chết ngươi mới phải!"
Zeus nghiến răng nghiến lợi hừ lạnh, trong lòng tràn đầy sự kiêng kị và thù hận với đứa con nghịch tử này.
Lorne nghe vậy, cười nhạo lắc đầu.
Nếu không phải vì đối phương quá đa nghi mà ra tay trước, sao chính mình phải khổ sở đến vậy?
Có lẽ, chính mình chỉ là trở thành vị thần rượu Dionysus như vốn dĩ, tại những buổi tiệc đêm của Olympus, ngoan ngoãn rót rượu hầu hạ cho lão tử Thần Vương này thôi cũng chưa biết chừng.
Nhưng vị Thần Vương bệ hạ này luôn cho rằng có thể bằng mưu trí và tâm cơ, nắm mọi người trong lòng bàn tay, vượt qua số phận.
Kết quả cuối cùng, sự cuồng vọng của hắn lại khiến hắn ứng nghiệm với số phận, trở thành một phần của số phận.
Thôi vậy, nói lý với loại người này cũng vô ích, chi bằng dùng hành động thực tế.
Lorne nắm chặt Tạo Quốc Chi Thương trong tay, cười lạnh nhìn người lão tử Thần Vương của mình:
"Phụ thân, chuẩn bị tiếp nhận món quà thứ ba ta dành cho ngài đi!"
Cùng lúc đó, từng đạo ánh sáng lấp lánh từ mặt đất trỗi dậy, xuyên qua tầng tầng ánh sao, rơi xuống Olympus, hội tụ trước đại thần điện.
Bọn họ, đều là chủ nợ của Thần Vương bệ hạ:
Có các vị thần trên Chiến Thần Sơn do Hestia cầm đầu, có các vị thần Olympus do Hera cầm đầu; Có hậu duệ của Typhon do Ladon cầm đầu, có tàn binh Cự Linh do Prometheus cầm đầu; Có đại quân Minh Giới do vua Minos cầm đầu, có các anh hùng thần huyết do Hercules cầm đầu. . .
Hắc triều trên mặt đất đã bị đánh lui, Cự Thần trong biển cũng đã bị chặn đứng.
Giờ là lúc tính sổ nợ nần!
"Giết!"
Lorne thốt ra một chữ lạnh băng, tay cầm Tạo Quốc Chi Thương dẫn đầu xung phong.
Bóng dáng các Thần Linh, Titan, ma quái, anh hùng tập hợp sau lưng hắn, cùng nhau nổi dậy chống lại vị Thần Vương đã làm nhục thế giới trước ngai vàng.
Có người, sống là để cho đa số người được sống tốt hơn; Có người, sống là để cho người khác không thể sống:
Mà vị Thần Vương này hiển nhiên thuộc về loại thứ hai.
Đã như vậy, thì chỉ có thể —— mời bệ hạ chịu chết thôi!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận