Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 218: Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật (length: 11504)

Nửa giờ sau, bờ sông Minh Hà.
Sisyphus nhìn cái mặt sông bất động đã lâu kia, sắc mặt khó coi.
Hắn đã mất sạch tiền vàng của người chết trong tay, nhưng vị Thần đưa đò sông Minh Hà Charon kia lại chậm chạp không xuất hiện để đưa thuyền.
Thậm chí, theo sóng nước trào lên, mấy đồng tiền lộ phí ban đầu ném ra bên ngoài cũng bị sóng cuốn lại vào bờ.
Nhìn mấy đồng tiền vàng của người chết ướt sũng dưới chân, Sisyphus không khỏi trợn mắt.
Làm sao đây? Thằng nhóc Charon không nhận chuyến này à?
Chẳng phải nó luôn thấy tiền là sáng mắt sao? Sao giờ đưa tận miệng lại không làm rồi?
Cùng lắm thì chúng ta thêm tiền!
"Thôi được rồi, xem ra lần này không trông cậy được vào hắn."
Lorne lắc đầu, bỏ đi cái ý định tăng giá của Sisyphus.
Bọn hắn gây ra chuyện lớn như vậy, bộ dạng thân thể của Charon cho dù có cả xương cốt thịt thà đi nữa, cân lên cũng không đủ sức, trong tình huống này nó trốn còn không kịp, đâu còn dám tới giúp một tay.
Đối phương là tham tài, nhưng không ngu…
Phiền phức.
Sự cố ngoài ý muốn này khiến trong mắt Lorne thoáng có chút mù mịt.
Sau khi suy tư một chút, hắn liền đưa ra quyết định mới.
"Không đợi thuyền nữa, đi dọc theo sông!"
Căn cứ theo bản đồ vua Minos cho thì dọc theo sông cũng có thể đến được hang Arima.
Chỉ có điều như vậy thì sẽ phải đi vòng một quãng đường rất dài, và trên đường đi khó tránh khỏi sẽ gặp phải đám truy binh của Minh Giới đang lục soát khắp nơi.
Lúc bốn người chuẩn bị lên đường thì Sisyphus đột nhiên nghe được phía sau tiếng nước sông khuấy động, không khỏi phấn khích quay đầu.
"Chờ một chút, trên sông có động tĩnh!"
Lúc này, từng vòng từng vòng gợn sóng từ xa lan ra, màu tro tàn mờ mịt sáng lên những đốm sáng yếu ớt.
Một cái… hai cái… ba cái…
Mấy chục… thành 100… cho đến hơn ngàn!
Sắc mặt Lorne đại biến, lập tức hét lớn.
"Là Minh Điệp! Mau đi!"
"Con mẹ nó, thằng nhóc Charon thế mà bán đứng chúng ta!"
Sisyphus thấy tình hình này cũng phản ứng lại ngay.
Hai thân ảnh có được quyền năng 【 thần tốc 】, vội vàng mỗi người một bên, lôi dậy đồng đội, quay đầu bỏ chạy như điên.
"Lên! Đừng để chúng nó chạy!"
Một chiếc chiến thuyền được làm từ xương người chết, bốn thân ảnh có khí tức âm trầm, sắc bén nhảy lên, hỏa tốc bao vây tấn công về phía trước những tên tội phạm Minh Giới đang bỏ trốn.
Sisyphus ngoái đầu nhìn thoáng qua, lập tức hồn bay phách lạc.
Thần Ngủ Hypnos, và ba nữ thần báo thù đều đã đến! Ngoài ra còn có một đám lớn các Thần tộc ngơ ngơ ngác ngác cùng vệ binh Minh Phủ!
Lão già lừa đảo trước nay lấy trò lừa Thần Linh làm thú vui, sau khi nhận ra mình bị người khác chơi xỏ một vố đau điếng, không khỏi hùng hùng hổ hổ tăng tốc bước chân.
Charon lão bất tử kia, chờ đấy, ta sẽ không để yên cho ngươi!
Một đường chạy như điên, cho dù Lorne và Sisyphus đều có quyền năng 【 thần tốc 】, nhưng với thực lực cách xa như vậy thì vẫn không thể kéo giãn được khoảng cách bao nhiêu.
Thậm chí, theo thời gian trôi qua, những khí tức phía sau ngày càng gần, càng tụ lại càng nhiều.
Thấy tình hình không ổn, Lorne liếc nhìn Sisyphus một cái với ánh mắt không mấy thiện ý.
Có vẻ như, đến lúc huynh đệ tốt phát huy sức nóng dư thừa rồi thì phải?
Nhưng dường như trong cõi u minh cảm thấy một tia khí tức nguy hiểm, Sisyphus vô thức giữ chặt Adonis trên người, ôm chặt hắn ở sau lưng, cảnh giác nhìn xung quanh.
Haizz, không ổn rồi, Aphrodite muốn tiểu bạch kiểm vẫn còn trên tay hắn.
Haizz, cùng nhau bỏ cả hai người thì… lần này chắc đi chẳng được gì.
Thôi được rồi, nghĩ thêm cách khác đã…
Lorne rơi vào đường cùng, chỉ có thể tạm thời thu hồi cái tâm bất lương muốn bán đồng đội, mắt nhìn sáu hướng tai nghe tám phương, trong đầu suy nghĩ xoay nhanh, muốn tìm ra con đường phá cục mới.
"Bên kia..."
Bên tai có giọng nói nhỏ như hơi thở của Thetis truyền đến, Lorne theo sự tin tưởng vô ý thức chạy trốn về phía hướng mà nàng chỉ.
Rất nhanh, ánh mắt của hắn bị một vườn hoa trồng đầy cây bông Giin, dây nho, hoa thủy tiên, cây lựu, cây Hinoki xanh ngọc bích, các loại thực vật ở phía xa hấp dẫn.
Màu xanh biếc nồng đậm kia tản ra mùi hương hoa ngào ngạt, tất cả những thứ này dường như đều là thực vật trên cạn.
Chúng tràn đầy sinh cơ, hòa tan, khử đi tử khí xung quanh Minh Giới, tựa như ở trong đất nước của tử vong này lại mở ra một mảnh yên bình xinh đẹp trên mặt đất.
"Kia là?"
"Vườn hoa của Persephone..."
Thetis trong ngực đến sát tai Lorne, trầm giọng nhắc nhở, tầm mắt hơi lóe lên.
Lorne nghe vậy khi đang chạy trốn thì lập tức tỉnh ngộ, trong lòng trở nên kích động.
Hình như, có thể cứu!
"Trốn vào chỗ đó!"
Lorne quay đầu nhắc đồng đội một tiếng rồi ngay lập tức phát huy quyền năng thần tốc đến cực hạn, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhảy vào sau bức tường bao của khu vườn hoa.
Sisyphus thấy thế, cũng học theo tăng tốc, hất văng đám truy binh phía sau, cũng vào chỗ bóng râm.
"Truy!"
Thần Ngủ và ba nữ thần báo thù theo sát phía sau vô ý thức xông vào, nhưng mà thân là thần linh của Minh Giới, trên người họ không tránh khỏi nhiễm nhiều tử khí, với thực vật trên cạn đại diện cho sự sống thì tự nhiên tương xung nhau.
Vì vậy, vừa mới vào vườn hoa, thực vật xung quanh liền vì không chịu nổi sự xâm nhập của tử khí, nhao nhao tàn lụi, quả khô rụng đầy cành.
"Ai cho các ngươi vào đây? Cút ra ngoài!"
Lúc này, một giọng nói trong trẻo và hay từ sâu trong vườn hoa truyền đến, cái sự giận dữ cùng chán ghét lẫn trong đó khiến các vị thần Minh Giới đang truy kích vô ý thức dừng bước.
"Đại nhân, có tội phạm Minh Giới đang lẩn trốn xâm nhập vườn hoa của ngài, chúng ta chỉ là..."
"Các ngươi muốn bắt ai ta không quản, nhưng bây giờ ta chỉ thấy các ngươi dẫm hư hoa của ta, trước khi ta không muốn truy cứu, lập tức cút ra ngoài!"
Giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng đáp lại, rồi ngay lập tức có một tia u ám len lỏi bên trong.
"Hay là nói, các ngươi muốn ở lại đây làm phân bón cho hoa? Cần ta gọi 'hắn' tới sao?"
Nghe mệnh lệnh nghiêm khắc bên tai, lại nghĩ đến vị "nông dân chuyên trồng hoa" đang tỉa bồn hoa ở đại thần điện, Hypnos và ba nữ thần báo thù không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng thu chân lại, mang theo vệ binh Minh Phủ sau lưng rút lui như thủy triều về khu vực ngoài vườn hoa.
Tỷ tỷ Mực Kỷ Lạp lớn nhất trong ba nữ thần báo thù, nhìn rào cản trước mắt khó vượt, đau đầu không thôi, quay sang hỏi đồng nghiệp bên cạnh.
"Làm sao bây giờ?"
"Trước bảo vệ tốt bên ngoài, phong tỏa xung quanh, ta lập tức đi bẩm báo với Minh Vương bệ hạ, xin người quyết định."
Hypnos để lại lời dặn dò, sau đó vỗ cánh phía sau, hỏa tốc bay về phía đại thần điện Minh Giới.
Cùng lúc đó, trong đình viện râm mát thoang thoảng hương hoa cỏ, một người phụ nữ mặc lụa mỏng, đầu đội búi tóc trang nhã màu đen, đang tựa vào lương đình, lười biếng nhìn hoa Thủy Tiên nở rộ trong hồ nước.
Trong lòng bàn tay đang bóc hạt lựu, đưa vào miệng, nhẹ nhàng cắn mút, nước cốt vỡ ra, chua ngọt lẫn chút vị chát chát.
Cảm xúc trào lên trong đôi mắt xanh biếc của nữ thần, hơi có chút phức tạp, khẽ thở dài.
Đã từng, chính mình vì hai thứ đồ này mới lưu lạc đến Minh Giới tối tăm không có mặt trời này, bây giờ chúng lại thành vật mình gửi gắm nỗi nhớ, đúng là có chút châm biếm.
Những ký ức vui đùa giữa rừng thung lũng và các Nymph ùa về, nữ thần có chút mất hứng khi nhìn hoa Thủy Tiên đang nở rộ, ngẩng đầu nhìn về phía bóng dáng ẩn mình trong bóng râm, trên mặt nở một nụ cười vi diệu.
"Ra đi, chẳng lẽ còn muốn ta ra mời sao? Dù gì thì ta cũng đã giúp ngươi một ân tình lớn như vậy."
Thetis cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ từ trong rừng đi ra, lớp lớp bùa chú ngụy trang trên người từng chút một rút đi.
Các nàng… quen nhau sao?
Trong khi Sisyphus và Adonis vô ý thức ngẩng cổ lên nhìn về phía tình huống đột ngột, gáy đồng thời đau nhói, một cảm giác sâu đến chấn động linh hồn như thủy triều đánh úp đến.
Con mẹ nó, lại tới nữa rồi!
Cảm giác quen thuộc vừa đến, Sisyphus bi phẫn thầm chửi một tiếng, ý thức theo đó bị bóng tối vô biên nuốt chửng, cùng Adonis cùng rơi vào hôn mê hoàn toàn.
Lorne nhìn hai người ngã xuống đất, thành thục ném mười bảy mười tám đạo bùa chú áp chế, mê hoặc, trói buộc các kiểu qua, sau khi xác nhận hai người không giả vờ ngất xỉu, lúc này mới an tâm đi ra rừng cây, đuổi theo bước chân Thetis.
Ngọn lửa bát quái hừng hực trong cơ thể, khiến hắn không nhịn được nhỏ giọng hỏi thăm.
"Các ngươi quen nhau sao?"
Thetis gật gật đầu, trên đường đi mấy câu liền nói ra mối quan hệ giữa nàng và vị Minh Hậu kia.
Hai người từng là bạn cũ, trước khi Persephone trở thành Minh Hậu, hai vị Thần Linh thường cùng nhau ăn uống trò chuyện, cộng thêm tính cách cả hai đều thích yên tĩnh nên cũng có vài phần giao tình.
Lorne nghe vậy, cũng đã hiểu ra một chút.
Trong sử thi thần thoại «Iliad» từng đề cập, Thetis từng loại bỏ lời nguyền bất hòa của các nữ thần, nhiều lần tiến vào Minh Giới, nhúng gót chân con trai Achilles của mình xuống sông Styx để cậu bất khả chiến bại.
Có thể dễ dàng ra vào Minh Giới như vậy, và lại còn dùng được thần lực Minh Giới để rèn đúc thần thể cho con trai, Thetis hiển nhiên cũng có chỗ dựa ở Minh Giới.
Bây giờ xem ra, Minh Hậu Persephone chính là thế lực sau lưng cho phép nàng dám đến đây.
Coi như gây ra chuyện gì lớn, cũng phần lớn nhờ bạn thân ngày xưa ra mặt giúp lật tẩy được.
Thảo nào Thetis trên đường đi luôn thong dong tự tại, không có chút nao núng nào.
Ý thức được đồng đội bên cạnh cũng là "bắp đùi", Lorne quả quyết cùng vị Minh Hậu kia thương lượng sự tình, ủy thác cho Thetis.
Persephone nghe hảo hữu Thetis khẩn cầu, khẽ gật đầu: "Muốn ta giúp một tay đưa các ngươi ra ngoài? Có thể là có thể..."
Trong lúc Thetis lộ vẻ vui mừng, Minh Hậu trong lương đình lại chuyển lời.
"Nhưng giúp một việc lớn như vậy, ngươi định cảm ơn ta thế nào?"
"Ta..."
Thetis vừa định mở miệng hứa hẹn qua loa, không ngờ Persephone đưa tay cắt ngang lời Thetis, yếu ớt nhìn về phía sau lưng nàng.
"Như vậy đi, giữ hắn lại, các ngươi đi..."
Nghe vậy, Lorne vô thức nhìn về phía Adonis đang hôn mê trong rừng rậm.
Trong truyền thuyết, vị vương tử Cyprus này sau khi chết, linh hồn bị Minh Hậu cùng thần tình yêu tranh đoạt, cuối cùng dưới sự điều đình của Zeus, hàng năm sáu tháng ở lại Minh Phủ cùng Persephone, sáu tháng còn lại đạp trên mặt đất, thuộc về Aphrodite.
Đáng chết tên mặt trắng nhỏ, lại gây phiền phức cho ta!
Trong lúc Lorne âm thầm oán thầm, chợt cảm thấy một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình.
Hắn theo ánh mắt sâu kín của Minh Hậu, cứng đờ cúi đầu nhìn mình, đại não vì kinh ngạc mà đứng máy.
Chờ một chút, cái này hình như không đúng thì phải? !..
Bạn cần đăng nhập để bình luận