Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 259: Nghèo túng, mọi người trong nhà (length: 10031)

Mấy ngày sau, vào đêm.
Nhận thấy được trước ngực tượng huy cái kia quen thuộc cộng hưởng, Medusa lặng lẽ điều khiển Thiên Mã rời khỏi thành, đáp xuống ngoài thành cái mảnh rừng thường hay lui tới.
"Đến rồi?"
Lorne thân ảnh từ trong bóng tối bước ra, mỉm cười dang rộng hai tay, cho Medusa một cái ôm thật lớn, ấm áp.
Cửu biệt trùng phùng, Medusa vốn định hảo hảo tận hưởng sự ôn tồn khó có được giữa hai người, nhưng mà mấy con quái vật không hiểu phong tình lại hớn hở sà tới, bên cạnh kỷ kỷ tra tra la hét om sòm.
"Gorgon! Là Gorgon!"
"Trước đây bé nhất đó!"
"Giờ thì đã lớn cao như vậy, mà còn trên người có mùi hương của mẫu thân!"
Nhìn đám con cháu Typhon với đủ loại hình thù kỳ dị xuất hiện trước mắt, Medusa không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Lorne.
"Ngươi đem bọn chúng đều mang tới rồi?"
"Không phải toàn bộ, chỉ có 8 đứa thôi."
Lorne đếm, rồi lập tức chỉ về phía khu rừng phía sau, bất đắc dĩ bổ sung.
"À, đúng, còn một con ở đằng sau."
Medusa nhìn về phía trước, liền thấy một con hình thể đồ sộ như núi, trên mình mọc đầy vảy đen sì, phía trước là chín cái đầu rắn to lớn dữ tợn quái dị, đang rũ đầu, cuộn tròn trên mặt đất bất động.
"Tiểu Cửu? Nàng sao vậy?"
"Nha đầu này cứ nhất quyết chết chung với đám Happy, khuyên thế nào cũng không được, nên để tránh chuyện ngoài ý muốn, ta liền đánh ngất nàng."
"Happy bọn nàng, làm cái gì?"
"Không gì, cũng chỉ là dụ Hydra từ hồ Lerna ra, rồi vào đó rải chút phân và nước tiểu động vật thôi."
"..." Medusa im lặng một lát rồi lên tiếng yếu ớt, "Nàng khá thù dai..."
"Ừm, tính tình lại đặc biệt hung." Lorne vừa hùa theo, vừa đưa ra sắp xếp tiếp theo, "Đợi lên núi, vẫn là để Xà Mẫu tự mình làm nàng tỉnh lại đi."
Về phần tại sao hắn không tự ra tay, vì chuyện thất đức ném phân là do hắn bày mưu.
Lúc này, Medusa nghe ra ý ngoài lời.
"Ngươi không cùng trở về?"
"Ta muốn tới nơi cực tây một chuyến gặp tỷ tỷ cả của các ngươi, Ladon."
"Ngươi muốn đến vườn táo vàng?"
"Ừm, núi cao đường xa, mang theo bọn chúng bất tiện, nên mấy đứa nhóc nghịch ngợm này, nhờ ngươi mang lên núi."
Lorne nói xong liền vẫy tay về phía sau.
"Còn ngươi nữa, Melinoe, cũng đi theo Medusa cùng lên núi, nàng sẽ sắp xếp chỗ ở cho ngươi, lúc ta không có ở đây, cần gì thì cứ nói với nàng."
Nàng công chúa Minh giới suốt ngày điên loạn bất đắc dĩ bước ra từ trong bóng tối, dưới ánh mắt uy hiếp của một kẻ giám hộ nào đó, chỉ có thể bắt chước bộ dạng ngoan ngoãn, chủ động giới thiệu.
"Ta là em gái của Lorne ca ca, về sau xin được chiếu cố nhiều hơn."
Em gái?
Medusa nghe vậy, ánh mắt hiền hòa vốn có, trong nháy mắt trở nên cảnh giác, trong lòng có chút không vui.
Lorne nhận thấy cảm xúc Medusa thay đổi, liền lập tức chỉnh lại một cách hùng hồn.
"Làm!"
"Là đâu, nhưng mà tình cảm của chúng ta rất tốt."
Lúc này, Melinoe chủ động đi tới, một cái túm lấy cánh tay Lorne, biểu lộ quan hệ thân thiết.
Mà đôi mắt đen láy, thì ánh lên vẻ cười trên nỗi đau người khác.
Lorne mỉm cười rút tay phải ra khỏi bộ ngực phẳng lì, liền vỗ nhẹ vào sau lưng vị nhi đồng nghịch ngợm này.
Lập tức, Melinoe cảm nhận được thần lực trong cơ thể tiêu tán trống rỗng, nụ cười ác ý trên mặt cứng đờ, không khỏi kinh ngạc nhìn về phía ấn ký tử vong đang sáng lên trên mu bàn tay Lorne.
Không chỉ Persephone kia bị lung lạc, sao mà lão già kia cũng trúng phải thuốc mê của hắn, còn đem thần ấn ban cho gã này?
"Vậy được, thần lực của nàng đã bị ta phong ấn, nếu như nàng không nghe lời, ngươi cứ đánh chết tươi đi!"
Lorne cười híp mắt dặn dò Medusa, liền thêm vào một câu làm ấm lòng hơn.
"Nếu như chính ngươi không nỡ ra tay có thể để Stheno và Euryale tới, hai người bọn họ chắc là đang buồn chân buồn tay lắm nhỉ?"
"Vâng!"
Medusa ngoan ngoãn gật đầu, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ như hoa, lập tức không chút khách khí lôi Melinoe đang muốn gây sự ra sau lưng.
Đi theo nữ thần trí tuệ Athena lâu như vậy, thì ngay cả tảng đá cũng nên biết điều.
Thủ đoạn ly gián, khiêu khích cỏn con này của Melinoe, muốn phá hoại quan hệ giữa nàng và Lorne, còn lâu mới đạt.
Hơn nữa, với kẻ gây đau đầu này, hai vị tỷ tỷ của nàng chắc chắn sẽ rất vui vẻ tiếp nhận.
Dù sao, từ sau khi hai người bọn họ bị liên tiếp "sửa chữa" vài trận thì cũng đã rất lâu không có cơ hội "yêu thương" em gái.
Nhận thấy cơn ớn lạnh đột ngột tăng lên trên người, Melinoe bất giác run lên, trong lòng lập tức nảy sinh dự cảm chẳng lành.
Chết chắc rồi...
Và sau khi hoàn thành cuộc trò chuyện đơn giản, Lorne lại lần nữa ôm Medusa một cái, nhẹ hôn lên trán nàng, nhỏ giọng tạm biệt.
"Vậy ta giao chúng cho ngươi, sắp xếp thế nào cứ nghe theo Xà Mẫu và Athena là được, ta đi đây."
Medusa vuốt ve chỗ ẩm ướt trên trán, nhẹ gật đầu, nhìn theo thân ảnh Lorne dần bước khuất trong màn đêm.
~~ Bảy ngày sau, nơi cực tây.
Một đường đi không nghỉ, Lorne đã đến chân núi.
Nhìn từ xa, dãy núi trùng trùng điệp điệp kéo dài bất tận, ngọn núi chủ cao lớn đứng thẳng sừng sững ở chỗ kết nối Hỗn Độn Thiên, giống như một người khổng lồ đang chống trời. Rừng rậm rộng lớn là râu tóc hắn, những triền núi chênh vênh là hai vai, cánh tay cùng xương cốt, đỉnh núi trên tầng mây là đầu hắn.
Núi Atlas...
Xem ra Titan chống trời bị đày tới đây cũng sắp cởi trần trần truồng rồi.
Lorne lẩm bẩm một câu, rồi lập tức nhìn về phía mặt biển cuồn cuộn.
Trong truyền thuyết vườn táo vàng nằm ở gần núi Atlas, trên một hòn đảo hoang giữa đại dương phía tây.
Ngày trước, núi Olympus giành chiến thắng trong cuộc chiến với Titan, Thần Mẫu Gaia để tỏ sự ủng hộ, đã từ bờ biển phía tây mang về một cây cổ thụ cành lá tươi tốt, tặng cho tân vương Zeus và thiên hậu Hera làm quà cưới, trên cây kết đầy trái táo vàng mang thần tính bất hủ.
Hera vui mừng khôn xiết, đem cây táo vàng quý báu kia trồng vào vườn thánh của mình, đồng thời điều động ba tiên nữ Nymph Hesperides, cùng với con rồng trăm đầu Ladon cùng canh giữ.
Lorne men theo vùng biển gần núi Atlas cẩn thận tìm kiếm, cuối cùng vào nửa ngày sau, hắn phát hiện một hòn đảo hoang vô danh bị vài pháp trận che giấu.
Nhìn luồng ánh sáng rực rỡ nhiều màu đang thay đổi trên đảo, Lorne ngầm gật đầu.
Chắc chắn là chỗ này.
Tương truyền, ba chị em Hesperides canh giữ vườn thánh lần lượt lấy quang huy, ráng chiều và hoàng hôn làm tên, đại diện cho sự biến đổi ánh sáng lúc mặt trời lặn.
Thần tính đặc biệt lộ rõ trên đảo, cho thấy vườn thánh táo vàng nằm ở đây.
Chỉ là, tìm đúng chỗ chỉ là bước đầu tiên, bước tiếp theo nên làm thế nào để đoạt lấy táo vàng mà không gây nghi ngờ cho người khác đây?
Lúc Lorne đang suy nghĩ khó khăn, hắn đã bất tri bất giác vượt quá ranh giới đại dương bình thường, tiến vào trong hải dương nguyên thủy hỗn độn vô trật tự.
Vừa tiến vào khu vực hoang sơ này, mùi máu tanh nồng nặc liền xộc thẳng vào mũi.
Dưới màn sương máu đen đỏ bao phủ, vô số Hải Thú nguyên thủy ken đặc mặt biển, hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng chém giết, hỗn chiến tàn bạo với nhau.
Thấy đám quái vật dù tứ chi bị xé rách, nội tạng bị lôi ra ngoài mà vẫn hung hăng lao lên phía trước, tàn nhẫn cắn đối thủ hai cái, Lorne khẽ nhíu mày.
Trạng thái của chúng hơi lạ, như trúng phải ma chú vậy...
Theo tầm mắt liếc qua làn sương máu đen đỏ trên mặt biển có vẻ đang lan rộng, trong đầu Lorne chợt bừng sáng, trong nháy mắt nghĩ ra đáp án thật sự.
Là chiến tranh thần tính!
Âm thầm ẩn thân, trốn bên ngoài quan sát, Lorne rất nhanh đã tìm thấy cội nguồn gây ra cuộc hỗn loạn này.
—— một nữ thần với mái tóc đỏ dài, sau lưng là đôi cánh đen, đang đứng trên mây, phấn khích vỗ tay khen ngợi chiến trường hỗn chiến.
"Đánh nhau đi, đánh nhau đi! Ta muốn nhìn máu chảy thành sông!"
Nhìn thấy mái tóc đỏ cánh đen mang tính biểu tượng đó, cùng vẻ mặt chỉ sợ thiên hạ không loạn, Lorne không khỏi ngẩn người.
Eris? Sao nàng lại ở đây?
Rất nhanh, một luồng huyết khí giống như thực chất tràn vào cơ thể Eris từ trên mặt biển, làm cho thần tính của nàng mơ hồ tăng lên mấy phần, Lorne bỗng hiểu ra.
Là nữ thần chưởng quản bất hòa và tranh đấu, thần tính của nàng đương nhiên có liên quan đến hỗn loạn và chém giết.
Trong cuộc đuổi bắt lần trước, nàng cùng ba nữ thần báo thù gần như đã làm cho hơn nửa biển Oceanus đảo lộn, không biết bao nhiêu Hải Thú và quyến tộc thần huyết trực tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay các nàng.
Dù cuối cùng Hecate phải ra mặt can thiệp, không những ném ba nữ thần báo thù vào Minh Phủ làm công, còn suýt chút nữa lột sạch lông chim của Eris, nhưng sự hỗn loạn do các nàng gây ra khi ấy hiển nhiên đã làm nữ thần bất hòa này nếm được sự ngọt ngào.
Vì vậy, nàng mới lén lút chạy đến vùng biển nguyên thủy này, gây hỗn loạn trong đám Hải Thú, dẫn dụ chúng chém giết hiến tế, từ đó tăng cường thần tính của mình.
Trước kia thì toàn đi hố người hố Thần ngang ngược không sợ, giờ thì lại phải lăn lộn với Hải Thú, lại còn lén la lén lút.
Nghèo rớt mồng tơi rồi, người nhà ơi...
Lorne nhìn nữ thần bất hòa đang kêu la om sòm trên đám mây, vừa thương hại lắc đầu, vừa thấp thoáng ánh mắt.
Táo vàng của ai tính sổ đây, hình như hắn có chủ ý rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận