Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 37: Ăn vụng cống phẩm của Athena (length: 9984)

Bên trong thần điện bằng đá cũ kỹ và rộng lớn, Lorne kéo tay nhỏ của Medusa, đi theo dòng người đang hành lễ, tiến vào chính điện.
Ánh nắng ban mai rực rỡ xuyên qua cửa vòm chiếu vào pho tượng trên thần tọa bằng đá cẩm thạch phía trước. Pho tượng được làm chủ yếu bằng gỗ thơm và vàng, với lớp ngà voi điêu khắc lộ ra vẻ ngoài lộng lẫy, lọt vào mắt hai người.
Nữ chúa tể này đội mũ trụ bằng đồng, mái tóc dài như thác nước rối tung phía sau gáy với những hoa văn rõ nét. Một con cú gỗ đậu sát vai nàng, thân trên mặc váy giáp hoa văn da rắn, tay phải cầm thương chiến thắng, tay trái che chiếc khiên thần 【Aegis】 bằng da dê treo cờ tua vàng. Dáng người thon dài thẳng tắp toát lên vẻ uy nghiêm lạnh lẽo và cảm giác linh thiêng bất khả xâm phạm.
Người Minos sùng bái nữ thần. Mặc dù cũng nhắc đến một số nam thần, nhưng trong tôn giáo Minos, những mô tả về nữ thần lớn hơn rất nhiều. Ví dụ như nữ thần chủ quản sinh sản, một nữ chúa tể của các loài động vật, một người bảo vệ thành thị, gia đình, mùa màng, và nữ giới ở Minh Giới, vân vân. Có người cho rằng đó là những biểu hiện khác nhau của cùng một nữ thần. Các nữ thần thường mang hình tượng động vật tương ứng như rắn và chim.
Còn Athena, tất cả những dấu vết này đều phản chiếu trên đỉnh Olympus với danh hiệu nữ thần rắn và nữ thần cú mèo.
Trong khi mọi người cúi đầu cầu nguyện, kẻ độc thần trà trộn vào đó khẽ ngẩng đầu, tầm mắt vượt qua những thân người đang khiêm nhường cúi thấp, những tín đồ đang cam tâm tình nguyện dâng cúng tiền bạc của cải, yếu ớt nhìn lên nữ chúa tể trên thần tọa, có chút khinh mạn đánh giá dung nhan Thần Linh.
Bốn phía yên lặng tĩnh mịch, pho tượng vẫn sừng sững đứng im, không đáp lại lời cầu khẩn, không an ủi nỗi đau khổ, không trừng phạt sự khinh mạn, không chế tài những ô uế.
Lorne nắm chặt bàn tay nhỏ có chút run rẩy của Medusa, quay đầu trừng mắt nhìn nữ yêu tóc rắn đang co rúm người lại, không dám ngẩng đầu lên.
Thấy không, ta đã bảo không sao rồi mà?
Dường như bị sự thoải mái xung quanh lây nhiễm, Medusa lấy hết can đảm, dần dần ngẩng đầu nhỏ lên, đôi mắt tím đỏ liếc nhìn gương mặt phía dưới mũ chiến.
Vì pho tượng này được tín ngưỡng quán chú và được thần tính gia trì nên nhìn từ xa, dung mạo có vẻ mờ ảo, như phủ một lớp sương mù, khiến người phàm không thể nhìn thấu vẻ thánh thiện của thần linh.
Nhưng pho tượng suy cho cùng vẫn chỉ là pho tượng, đứng cao ngất trên thần tọa bất động, tính uy hiếp thậm chí không bằng một con chó hoang ven đường biết nhe răng.
Không hiểu vì sao, nỗi sợ hãi trong lòng Medusa dần tan thành mây khói, vẻ u ám tích tụ lâu ngày trên mặt cũng tan biến đi không ít, bộc lộ ra bản chất vốn có.
“Nơi này chán thật đấy, bao giờ xong? Ta đói rồi.” Nữ yêu tóc rắn vừa xoa bụng dưới vừa giật giật tay Lorne, nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Sắp xong rồi…” Lorne tức giận liếc "kẻ đói bụng" thực sự bên cạnh, sau khi nghe tiếng nhắc nhở kết thúc nhiệm vụ trong đầu, kéo Medusa hoàn thành quá trình thăm viếng quyên tiền theo đúng phép tắc, rồi đi ra cửa sau của thần điện.
Nhưng khi vừa bước qua ngưỡng cửa, Lorne khẽ dừng lại, quay đầu nhìn đám tín đồ phía sau ăn mặc nghèo nàn, quần áo được giặt đến bạc màu, nhưng vẫn dâng hết lòng thành kính cho Thần Linh, mơ ước một cuộc sống tốt đẹp. Cùng với pho tượng hoa lệ đắt đỏ đến cực hạn trong đại điện, đủ nuôi sống cả chục gia đình mấy năm, hắn nhẹ nhàng lắc đầu, lẩm bẩm trong im lặng.
Ngươi thật sự thích loài người đến vậy sao, Athena?
Pho tượng không đáp lại.
Nhưng trong ký ức của Lorne, lại có những điều về tương lai của người Minos.
Núi lửa Thera phun trào, biển Oceanus gầm thét, mưa axit liên miên, mây bụi kéo dài không tan, tất cả những thảm họa mang ý nghĩa 【Thần Nộ】 sẽ gióng lên hồi chuông báo tử cho nền văn minh của họ.
Người Mycenae từ lục địa Hy Lạp sẽ xâm chiếm và thống trị toàn bộ đảo Crete, chôn vùi sự sùng bái nữ thần và cả tương lai của người Minos...
Xem ra, ngươi cũng không nhất thiết xứng đáng với sự sùng bái này đâu.
– Ta thân yêu… tỷ tỷ?
Ngoài cửa, Lorne cười nhạo lắc đầu, lẳng lặng đút tay vào túi áo, kéo kẻ đói bụng bên cạnh, người mà dường như đã sắp nhịn không được, đi về phía đường phố sầm uất dưới núi.
Dưới bóng cây bên đường, Medusa mặt mày kinh hoàng.
"Cái gì? Tiền cơm không còn?"
"Đương nhiên rồi, cúng Thần là cần chi phí, phần cơm trưa đó ta đã dâng hết cho nữ chúa tể vĩ đại rồi."
Lorne dang hai tay ra, vẻ mặt bất đắc dĩ, một nụ cười xấu xa kín đáo ẩn sau đôi mắt vô tội.
"..."
Nghe tin dữ đó, gương mặt nhỏ nhắn tràn đầy mong đợi của Medusa không khỏi xịu xuống.
Ngay lập tức, nàng nghiến chặt hàm răng nhỏ xíu, tức giận quay đầu.
“Đi đâu?” “Ta đi lấy về!” “…” Thấy Medusa mới vượt qua nỗi sợ Thần Linh đã hơi cong thành thẳng, trở nên mạnh mẽ như vậy, Lorne hơi nín thở, mồ hôi đầy đầu, vội kéo nữ yêu tóc rắn đang muốn lên núi cướp tiền lại.
"Không cần không cần, ăn tạm cái này trước đã, cơm trưa sẽ rút một chút từ vàng dự trữ, ta đi mua ngay!"
Nói rồi, hắn lấy ra mấy chiếc bánh ngọt thơm ngon từ trong túi đưa cho Medusa.
"Ăn thử xem, hương vị ngon lắm đấy."
Medusa khịt khịt mũi nhỏ xinh, cắn thử một miếng nhỏ. Rất nhanh, vị ngọt ngào tan ra nơi đầu lưỡi, sự sung sướng tràn đầy trào lên, nữ yêu tóc rắn nhỏ không khỏi hai mắt lấp lánh, khen không ngớt lời.
"Ngon quá!"
“Đương nhiên rồi.” Lorne gật đầu, không chút ngạc nhiên, tiện tay lấy một chiếc nhét vào miệng nhai, khóe miệng vui vẻ nhếch lên, chậm rãi nói.
"Cái này là hàng thượng đẳng cúng Thần đó, hương vị chắc chắn phải ngon rồi."
Medusa đang ăn ngấu nghiến không khỏi khựng lại, ngạc nhiên cúi đầu nhìn những đường vân hình rắn và lá ô liu mang tính biểu tượng trên bánh ngọt trong tay, cơ thể nhỏ bé lập tức run lên.
"Ngươi ăn trộm đồ cúng của nữ thần?"
“Gì mà trộm? Ta trả tiền mua đàng hoàng, mua bán công bằng, không lừa ai cả.” Lorne sửa lại một cách đầy chính nghĩa, tiện tay lại nhét một chiếc bánh ngọt vào miệng.
Medusa vô thức ôm chặt những chiếc bánh ngọt còn lại vào lòng, có chút mơ hồ hỏi.
"Nhưng mà tiền của chúng ta không phải dùng để cúng thần sao?"
“Đúng vậy, chúng ta cúng Thần, Thần nhận, cho nên điều đó có nghĩa là người bằng lòng giúp chúng ta giải quyết khó khăn và che chở chúng ta.” Lorne gật đầu, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ.
"Vậy vấn đề là, khó khăn của chúng ta lúc đó là gì?"
“Đói?” Medusa nghĩ nghĩ, không khỏi sờ bụng dưới, thì thào hỏi.
Lorne vỗ tay, cười híp mắt giải thích.
"Vậy đó, thấy chưa, chúng ta dâng cho Thần Linh những gì mình có, thể hiện lòng thành kính, xin giải nạn. Thần Linh trả lại những gì mình có, thể hiện lòng nhân từ, cứu giúp chúng ta. Giao dịch công bằng, không lừa ai, thế chẳng phải là quá hợp lý sao?"
“…” Đối diện với một loạt đạo lý nghe có vẻ logic này, Medusa có chút choáng váng, một hồi lâu sau mới hiểu ra, hừ lạnh nói.
"Ngươi hỏi ý kiến nữ thần chưa?"
“Đương nhiên rồi!” "Vậy nàng nói sao?"
"Nàng ngầm đồng ý."
Lorne vẻ mặt nghiêm nghị, chậm rãi nói, trong lòng thầm nghĩ.
Hôm nay không những hoàn thành một vòng vốn thường, còn nhân tiện xóa đi khoản 【vốn thường ngày】, tiền không tiêu vô ích, lại được ăn tay nghề cung đình, lời to không lỗ!
Từng chút một nụ cười vui sướng dần hiện lên trên gương mặt hắn, vô hình bộc lộ ra bản tính thật sự.
Mặc dù trên danh nghĩa hắn bị viên xúc xắc bắt cóc, nhưng mọi lựa chọn đều do chính bản thân hắn tự quyết định.
Lorne, linh hồn đến từ tương lai, bản chất bên trong rõ ràng thiếu đi sự kính sợ thực sự đối với cái gọi là Thần Linh và thiên mệnh.
Thậm chí theo bản tính từng bước một bộc lộ, hắn dần dần bắt đầu thích thú với việc lừa gạt Thần Linh. Một mặt đổ trách nhiệm cho viên xúc xắc, một mặt lại chủ động làm chuyện, tiện thể kéo cả Medusa lên thuyền hải tặc.
Dù sao, nữ yêu tóc rắn tương lai này, rồi sẽ bị anh hùng Bán Thần giết chết, đầu lâu trở thành vật trang trí trên tấm khiên của nữ thần Athena.
Đợt này, coi như là sớm đưa nàng đến chỗ Athena để thu lãi trước vậy.
Nhưng hiển nhiên Lorne không có ý định biến thành người có sở thích ngược, nỗi e ngại ăn sâu bén rễ đối với Thần Linh vẫn khiến Medusa trong lòng có chút bất an, không khỏi nhỏ giọng nhắc nhở.
“Tốt nhất là vị nữ thần đại nhân kia thật sự nghĩ như vậy đấy.” “Yên tâm đi, nữ chúa tể vĩ đại là một vị Thần nhân từ và rộng lượng, làm sao có thể nhìn các tín đồ thành kính nhịn đói được chứ?” Lorne nói dối trắng trợn, cố tình nịnh nọt pho tượng trong thần điện.
"Nói xấu Thần Linh, đối với tín đồ mà nói có thể coi là không thành kính, đã có tâm không thành thì còn tư cách gì muốn cầu xin Thần Linh đoái hoài?"
Ngay khi hai người đang thì thầm, một giọng nói nhàn nhạt từ một gian hàng bên cạnh truyền đến. Thiếu nữ tóc dài màu bạc buông xõa xuống vai, mặc một chiếc váy lụa thêu màu trắng tinh xảo, buông món đồ đang chọn xuống, quay người nhìn về phía Lorne và Medusa dưới bóng cây. Đôi mắt màu tím thẫm như đêm, lấp lánh như sao.
Và phía sau nàng, một cô bé tóc vàng mắt xanh, trên đầu đội vòng hoa, nắm lấy mép váy thêu của thiếu nữ, cười hì hì ló đầu ra, vẻ mặt hả hê quan sát phía đối diện…
Bạn cần đăng nhập để bình luận