Hy Lạp Mang Ác Nhân

Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 64: Đơn giản, ta thành vương không phải liền là(hai canh chung 7. 2 K, cuối tháng cầu phiếu) (length: 15183)

Cùng lúc đó, Thessalía.
Tường thành sụp đổ, xác chết nằm la liệt trên đất.
Trong lúc một đám anh hùng mang huyết thống thần thánh liên tục bại lui, cho rằng hôm nay chính là thời khắc tận thế của Thessalía và bọn họ, thì ánh chớp màu bạc nhạt chói lọi, mang vẻ thê lương giáng xuống trên đầu tường, hiện ra bóng dáng uy nghiêm của kẻ tay cầm khiên da dê thần và quyền trượng sấm sét.
Một loại cảm xúc vừa muốn quỳ bái vừa mừng cuồng vì sống sót sau tai nạn, tự nhiên sinh ra trong lòng mỗi người.
Vị thần hộ mệnh của Thessalía, cuối cùng đã giáng lâm!
Zeus? Sao có thể! Nàng không phải đã nói hắn sẽ không nhúng tay sao?
Bên ngoài thành, Cronus thấy tình hình này thì mặt mày đầy vẻ khó tin.
Nàng ta chẳng phải đã nói, hắn sẽ không nhúng tay sao?
“Bệ hạ, hắn đến rồi, kế hoạch của chúng ta có lẽ đã bại lộ, ngài và Typhon đại nhân vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, vì an toàn, hay là chúng ta nên rút lui trước?”
Một bên, Prometheus từ đám Cự Linh tách ra, tiến lên cẩn thận nhắc nhở.
Nhưng Cronus lại nhìn với ánh mắt lạnh lẽo, nghiến răng phản bác.
“Thì sao chứ? Chư Thần của Olympus đang tản mát khắp nơi thì làm sao có thể phản ứng nhanh như vậy, dù Zeus đích thân chạy đến, cũng chỉ là làm màu mà thôi!”
Nghĩ tới đây, trong mắt Cronus lóe lên một vẻ âm trầm.
“Vừa hay, thừa dịp bây giờ cùng lúc xử lý lũ nghiệt chủng này!”
Nói xong, vị Titan thần vương này vung tay ra lệnh tổng tiến công, hàng ngàn Cự Linh và Ma Thú trùng trùng điệp điệp lao về phía lỗ hổng trên tường thành đã sụp đổ.
Còn đối mặt với lũ quái vật như thủy triều đang lao tới kia, Zeus trên đầu tường giơ cao quyền trượng sấm sét trong tay xuống mặt đất, miệng phát ra tiếng hô lớn vang dội.
“Chư Thần của Olympus, tập kết ở đây, dẹp tan kẻ địch mạnh!”
Trong khoảnh khắc, các chòm sao trên bầu trời lấp lánh, từng đạo ánh sao rơi xuống trước thành Thessalía.
Xuy xuy xùy xùy!
Âm thanh sắc nhọn của không khí bị xé toạc liên tiếp vang lên, vô số thần văn như mưa sao băng rơi xuống, đám Ma Thú quân tiên phong xông vào lỗ hổng trên tường thành, phảng phất như ruộng lúa mạch bị lưỡi liềm của người nông dân quét qua, lập tức ngã xuống hàng loạt, bị đóng đinh trên mặt đất.
Ngay sau đó, tiếng bước chân nhịp nhàng, như sấm rền từ đằng xa truyền đến, hình thành tiếng oanh minh khiến người kinh hồn, trong màn bụi mù, đội ngũ nón trụ Dyce Bada, tay cầm khiên đồng, những cây trường mâu san sát nhau trong đội hình, tạo thành một vòng cung bao vây chặn đường, đồng thời tất cả đều là những chiến binh cơ bắp cường tráng, mang hơi thở hung bạo.
“Không có tù binh! Không có thương xót!”
Một đôi song sinh có thân thể tương đối nhỏ bé, tay cầm kiếm thuẫn, tách ra hai cánh, một bên giơ kiếm đánh vào tấm thuẫn, một bên gào thét lạnh lùng.
Các binh sĩ thành thạo chồng khiên đồng lên nhau, từ trong kẽ hở chọc ra trường mâu, tàn nhẫn mà kiên quyết đẩy tới, sau khi thích hợp dùng vật kim loại bổ xuống thân thể kẻ địch, mạnh mẽ xiên nốt mấy trăm con sót lại thành một đám nhím rồi vứt ra ngoài, nghiêm mật phong bế hơn phân nửa lỗ hổng, cũng không quên rút người, phân tán sang hai bên, thay thế những quân đội bạn đã kiệt sức.
Những thân thể máu thịt này, giống như những cối xay đang chuyển động, nghiền nát từng con Ma Thú muốn phá vòng phong tỏa thành từng mảnh vụn.
Khiến người ta thậm chí hoài nghi, bọn họ là một đám quái vật đang đội da người.
“Castor và Pollux! Là viện quân Sparta!”
Quốc vương Admetus nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc kia ở phía trước đội ngũ thì lập tức vui mừng khôn xiết.
Dường như tiếng hô lớn đã thu hút sự chú ý của địch quân, bầy Wyvern kết đội bay xuống phía quốc vương Admetus.
Nhưng mà, chưa đợi lũ súc sinh này đến gần, mũi tên ánh vàng từ trên trời rơi xuống như mưa, khiến đại quân Wyvern nháy mắt mất đi hai phần ba.
Đồng thời, hàng trăm con Griffin từ trong ánh sao bay ra, nhào về phía những con Wyvern còn lại, bắt đầu tiêu diệt có quy củ lũ long chủng cấp thấp này.
Nhìn bóng dáng quen thuộc đang cưỡi trên lưng con Griffin dẫn đầu, quốc vương Admetus cảm xúc trào dâng.
“Apollo đại nhân!”
Bạn thân của ông ấy, cũng đến rồi.
“Thần Huyết Cấm Vệ Quân, tập kết, xông trận!”
Admetus phấn chấn lúc này hiệu triệu quân đội và những anh hùng tụ tập, từ cửa thành xông ra, ra sức vung những vũ khí đầy vết sẹo, quật ngã từng con quái vật, chuẩn bị tiếp ứng viện quân.
Nhưng mà, ngay lúc sĩ khí quân ta đang lên cao, đám Cự Linh ở phía sau cuối cùng cũng không nhịn được, dẫm đạp những con Ma Thú cản đường thành thịt nát, vung những thứ như khúc gỗ, ngọn núi làm vũ khí, quét ngang vào đám đông, làn sóng khí đỏ tươi đi qua đâu, hất văng tay chân cụt ngang dọc.
So với sức mạnh của Thần Linh, thân thể người phàm rốt cuộc vẫn quá yếu đuối.
“Athena ở trên cao, lấy khiên của ta, che chở thành bang! Lấy kiếm của ta, hô vang chiến thắng!”
Nhưng đúng lúc đám Cự Linh muốn xông tới tuyến chiến, từng đạo bóng dáng sáng chói như sao băng, xuyên qua ánh sao mà giáng xuống.
Mấy ngàn kỵ sĩ điều khiển Thiên Mã, trang bị toàn bộ giáp trụ binh trang do Thủy Thần chế tạo, dưới sự dẫn dắt của hơn mười thánh đấu sĩ, vây công đám Cự Linh, những thân thể khổng lồ hùng vĩ ấy trước mặt chiến sĩ mang huyết thống thần thánh, có thánh y gia trì và Thiên Mã làm tọa kỵ, đều biến thành dê chờ làm thịt.
Là kỵ sĩ Thiên Mã của Athens! Còn có các thánh đấu sĩ!
Viện quân của Thần Chiến Sơn cũng đến rồi!
Telamon và Caenis bảo hộ quốc vương ngẩng đầu xác nhận, không khỏi thở phào một hơi.
Ngay sau đó, từ dọc theo cánh rừng phía đông nam Thessalía, bụi mù nổi lên bốn phía, chín đầu rắn khổng lồ Hydra to như ngọn núi, ngửa cổ phun nọc độc, lửa và băng, quét dọn một vùng lớn các Ma Thú và Cự Linh bên ngoài.
Xà Mẫu mình rắn nửa người dưới, có vảy tím, tụ lại vô số trận đồ ma pháp trước người, bên ngoài tường thành ầm ầm chuyển biến, địa hình thay đổi lớn, đầm lầy độc, đá rơi, gai đất liên tiếp trồi lên.
Chín nữ yêu mình chim Happy giương cánh tạo gió lớn, hai cánh như dao cầu sắc bén, nhào xuống cắn xé, đốt cháy những mảng lửa dọc đường.
Từng con Ma Thú đã liệt hóa khi đối mặt với đám sinh vật nguyên hình thì quân lính tan rã, hoảng loạn chạy tán loạn trong sự sợ hãi mà áp lực huyết mạch mang tới.
Ma Thú nội loạn rồi ư?
Quốc vương Admetus hơi sững sờ, lập tức thấy hai nữ thần tóc tím thống lĩnh đám hậu duệ của Typhon, không khỏi yên tâm hẳn.
—— Là Athena và Medusa đại nhân, xem ra các nàng đã hàng phục đám hậu duệ của Typhon, biến chúng thành lực lượng giúp đỡ loài người!
Lúc này, ngày càng có nhiều ánh sao rơi xuống đất, càng ngày càng nhiều Chủ Thần, Thần Linh và anh hùng đuổi tới.
Từng đoàn Nymph có đôi cánh trong suốt, theo nữ thần săn bắn Artemis và Atalanta cùng nhau điều khiển chiến xa sừng hươu vàng, và nữ chiến binh Amazon dưới trướng nữ vương Hippolyta tụ tập lại, cùng nhau tiến vào chiến trường chính của Thessalía.
Từng con Ma Ngẫu Luyện Kim đi ra từ các trận pháp, những thuật sư luyện kim mà Hermes phái đến cũng vây quanh Chủ Thần Hermes, đến chiến trường.
Từng đợt sóng cuồng xiên xẹo kéo tới, vương tử Nhân Ngư Triton thổi kèn lệnh, phô trương thực lực, hàng chục chiếc chiến hạm kim loại đen sì nổi lên mặt nước, từng người máy toàn thân phủ áo giáp kim loại đứng trên boong tàu, điều chỉnh nòng pháo Linh Dịch, cơ thần mới nhất tiếp viện Apollo và cơ thần Artemis cũng lên sân khấu theo sự chỉ thị của Poseidon.
Thiên hậu Hera, thần thợ rèn Hephaestus, Thần Nông Demeter, các Chủ Thần khác cũng lần lượt đuổi tới...
Nhìn quân đội của mình bị bao vây chia cắt trên chiến trường, và địch quân liên tục kéo tới, sắc mặt Cronus trở nên vô cùng khó coi.
Chết tiệt, bọn chúng lại chuẩn bị trước trận pháp truyền tống quy mô lớn!
Thấy cục diện vốn nắm chắc trong tay giờ lại trở nên rối rắm phức tạp, mình hình như không thể chiếm được một mẩu Thessalía, Cronus lập tức có chút do dự.
Tiến công? Hay là lui binh?
Vì vừa hạ lệnh tấn công thành, lúc này Cronus nhìn cảnh tượng giằng co thì không nhịn được cảm thấy có chút khó xử.
Trong lúc Titan thần vương đang do dự thì tiếng gầm nhẹ đau đớn truyền đến từ phía trên biển Oceanus.
“Chuyện gì xảy ra?”
Cronus giật mình, quay đầu hỏi.
Prometheus ở bên cạnh nuốt nước miếng, đáp lại lắp bắp.
“Bệ hạ, Typhon đại nhân bại rồi…”
“Nhanh vậy sao? Kêu tên ngốc đó phải giữ vững chứ!”
“Nó đã rút lui rồi…”
Prometheus vội ho một tiếng, yếu ớt bổ sung.
“Mà lại, nó còn để lại một câu cho ngài.”
“Cái gì?”
“Chúng ta mắc lừa!”
Nghe vậy, tia may mắn cuối cùng trong lòng Cronus hoàn toàn tan biến, hắn lập tức phát động quyền năng dưới đất, làm đảo lộn đội hình địch, đồng thời xé toạc mặt đất ra những vết nứt kéo dài mấy chục dặm, gào lên với đám bộ hạ.
“Rút! Mau rút lui!”
Những Cự Linh và Ma Thú chịu không ít thiệt hại nghe được lệnh rút quân thì lập tức như ong vỡ tổ nhảy vào vết nứt, chạy khỏi chốn Luyện Ngục đẫm máu này.
Nhìn số quân rút lui chỉ còn khoảng hai phần ba so với lúc đến, Cronus một quyền đập tan cây đại thụ bên cạnh thành bột phấn, miệng phát ra tiếng gào thét giận dữ.
“Lại dám đùa giỡn ta! Zeus, ngươi chờ đó!”
“Còn cả nàng kia nữa, lần sau gặp ta giết không tha!”
Prometheus bên cạnh liên tục gật đầu, lập tức lôi lôi kéo kéo Titan thần vương gần như nổi điên vào trong vết nứt dưới đất.
Khi liên quân Cự Linh và Ma Thú như thủy triều rút đi, đám người Thessalía kiệt sức ngồi bệt trên mặt đất, trong mắt tràn đầy sự may mắn sống sót sau tai nạn.
Thắng, thế mà thắng rồi!
Quốc vương Admetus miễn cưỡng chống người đứng dậy, trầm mặc nhìn những tiếng khóc ai oán trong thành, cùng những xác chết la liệt ngoài thành, cuối cùng thần sắc phức tạp đi về phía đầu tường, nơi mà vị Chư Thần chi Vương đã kịp thời đến ứng cứu, ngăn cơn sóng dữ.
Dù sao thì, vị bệ hạ này cũng coi như đã giúp đỡ Thessalía một phen.
Với tư cách là dân chúng, bọn họ chỉ có thể tiếp nhận ân huệ thần thánh đến muộn này, và long trọng cảm tạ.
Nhưng, chưa đợi Admetus đến gần Zeus, vị vua của các vị thần đã giơ tay lên, nghiêm nghị nói:
"Chiến tranh vẫn chưa kết thúc, các vị thần hãy đến Núi Chiến Thần để nghị sự!"
Nói xong, hắn quay người bước ra khỏi tường thành, bóng dáng tan vào trong ánh sao đang rọi xuống.
Mà các vị thần còn lại trên chiến trường cũng dẫn theo tín đồ của mình, lần lượt đuổi theo.
Bị bỏ lại tại chỗ, quốc vương Thessalía hơi ngơ ngác, vừa định mở miệng, thì thân ảnh của ông cùng hai người Telamon và Caenis bên cạnh bị ánh sao chiếu rọi, kéo đi mất.
Sau một thoáng bàng hoàng ngắn ngủi, tất cả các vị thần hộ mệnh của các thành bang lớn cùng những anh hùng mang dòng máu thần thánh đều tề tựu tại đại điện trên Núi Chiến Thần.
"Cha ơi, Old God đã hoàn toàn khôi phục, tiếp theo chúng ta nên làm gì?"
Hephaestus thẳng tính, bước đi khập khiễng, tiến lên phía trước hỏi đầu tiên.
Nhưng, vị vua của các vị thần trong đại điện lại lắc đầu, thong thả mở miệng.
"Trước hết phải sửa lại một chút, ta không phải là hắn..."
Giọng nam vốn mạnh mẽ chuyển thành giọng nữ dễ nghe, thân thể vạm vỡ của vị Thần Vương cũng như mặt nước gợn sóng, hiện ra một nữ thần cầm sách, tay cầm bút sắt đầy vẻ nho nhã.
"Đại nhân Mnemosyne? Sao lại là ngài?"
Nhìn nữ thần ký ức đột ngột xuất hiện trước mắt, đám thần linh và anh hùng nhìn nhau ngơ ngác.
"Có người không muốn đến, ta chỉ có thể thay hắn đến."
Mnemosyne thản nhiên giải đáp, rồi đưa tay lật một hàng chữ trong sách, ngẩng đầu khoan thai nói thêm.
"Đương nhiên, người mời ta đến đóng vai nhân vật này là một người khác..."
Ký ức giỏi đóng vai và lừa gạt, nhất là khi mục tiêu đang lo lắng, ý chí bản thân không vững vàng.
Con không biết cha, cha không biết con.
Đã nhiều năm như vậy, bọn họ quả nhiên vẫn như cũ, vừa có chút gió thổi cỏ lay, lòng tin yếu ớt liền lập tức sụp đổ.
Nhìn thấy "Cha" mà mình tâm tâm niệm niệm biến thành nữ thần ký ức Mnemosyne, quốc vương Admetus, Telamon và Caenis trong lòng thế mà không có bao nhiêu cảm giác thất vọng.
Thay vào đó, lại là một loại cảm xúc nhẹ nhõm.
"Vậy, ngài có thể tiếp tục đóng vai cha, khiến tộc Cự Linh rút quân được không?"
Quốc vương Admetus cẩn trọng hỏi, rồi không quên thề thốt nói thêm.
"Đương nhiên, dù thế nào, người Thessalía đều cảm kích sự giúp đỡ của ngài, nguyện vì ngài xây dựng một tòa thần điện với quy mô cao nhất!"
Mnemosyne lắc đầu, nhẹ nhàng đánh vỡ ảo tưởng của người cầu nguyện.
"Loại lừa gạt này chỉ có tác dụng khi đánh bất ngờ, Cronus không ngốc đến thế."
Quốc vương Admetus nghe vậy, ánh mắt mong chờ không khỏi ảm đạm xuống.
Quả nhiên vẫn là không được sao?
Vậy sau này, Thessalía đã mất đi sự che chở của thần linh, sẽ đi về đâu?
Ba vị anh hùng của Thessalía mím môi nhìn nhau, vẻ mặt lộ ra vẻ mờ mịt.
Và trong không khí căng thẳng này, vẻ mặt của các vị thần cũng mất đi sự hưng phấn đánh lui Old God, bắt đầu phiền muộn nghị luận.
"Không chỉ Cronus, Typhon cũng đã hồi phục!"
"Thessalía sắp bị hủy diệt rồi, vậy mà hắn còn không xuất thủ, rốt cuộc hắn đang nghĩ cái gì?"
"Chẳng lẽ nhất định phải đợi đến khi bọn họ hủy diệt nhân gian, công lên Olympus, hắn mới chịu dẫn đầu chúng ta phản kháng sao?"
Nghe các vị thần nghị luận, Hermes liếc mắt, cẩn thận nói:
"Hay là, ta đi cầu xin cha?"
Nhưng, khi nghe đề nghị của Hermes, mọi người im lặng.
Họ phần lớn đều tham gia vào cuộc nổi loạn kia, đã sớm trở mặt với Zeus.
Một khi cúi đầu với vị Thần Vương kia, khó đảm bảo hắn sẽ không nhân cơ hội đưa ra những yêu cầu quá đáng, hoặc là dứt khoát mượn cơ hội đại kiếp này, bức ép Ba Nữ Thần Định Mệnh giải trừ khế ước, khiến hắn tiếp tục độc bá.
Cảm nhận được sự phản kháng im lặng của các vị thần, Hermes bất đắc dĩ nhắc nhở.
"Đối phương có hai vị Thần Vương Old God, chín vị Chủ Thần Titan, chúng ta lại ngay cả một vị Thần Vương cũng không có, lấy cái gì thắng?"
Trong lúc bầu không khí có chút bi thảm này, một bàn tay trắng nõn đẩy cánh cửa thần điện đang đóng chặt, nhanh nhẹn bước vào.
"Đơn giản, để ta làm vương chẳng phải là được sao!"
Cùng lúc đó, một cái đầu Cự Long đen sì dữ tợn bị ném vào trong đại điện, đó rõ ràng là đầu của Ma Tổ Typhon.
Các vị thần thấy vậy, đầu tiên là giật mình, lập tức đồng loạt nhìn về phía vị mục đồng vừa trải qua một trận ác chiến dưới nhân gian, nỗi bất an và xao động ban đầu trong lòng, không hiểu sao lại bình tâm trở lại.
Không sai, trong nhân gian có vị vua của chúng ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận