Hy Lạp Mang Ác Nhân
Hy Lạp Mang Ác Nhân - Chương 154: Vợ của ngươi thật tuyệt! (6.5 K) (length: 25656)
Tháo xuống tấm che mắt nữ thần công lý Themis, xoay cán cân Hoàng Kim Thiên Bình, ngâm nga lời thề thiêng liêng, để trật tự cùng quyền tư pháp có thể hoàn toàn khai triển:
“Muôn loài là thước, tinh tú là cân – giờ phút này, khai tòa!” Vô số ánh sao lấp lánh hòa quyện, hiện ra một tòa án hư ảo, vô số vong hồn chết oan bay lên trời, tố cáo Thần Vương kia tàn sát sinh linh, chà đạp thế giới, từ đó thỉnh cầu công lý giáng xuống:
“Tử hình! Tử hình! Tử hình!” Quần chúng phẫn nộ sục sôi, oán khí ngút trời.
Búa pháp luật giáng xuống, ánh sao như kiếm.
Bị cáo Zeus đứng trước phiên tòa xét xử hình sự vô tiền khoáng hậu này, mà lại cảm thấy toàn thân lạnh toát, mọi hoạt động trong nháy mắt chậm lại, thần lực cũng vì thế mà trì trệ.
“Chỉ bằng lũ kiến cỏ các ngươi, cũng dám phán xét bản vương? Ngông cuồng!” Cảm thấy nhục nhã tột cùng, Thiên Thần Vương giận dữ gào thét, ánh chớp bạc từ trong cơ thể phun trào, sức mạnh bá đạo cực độ kia gần như ngay tức khắc xé nát tòa án, biến cả không gian thành một đống hỗn độn.
Nhưng giờ khắc này, tiếng kèn xung trận đã vang lên, cờ nghĩa phản loạn khắp nơi phất phới.
“Kho tàng vạn tượng, điển tích ký ức!” “Ngọn lửa ánh sáng mạnh mẽ, dâng thơ rượu chúc tế!” “Âm thanh của thơ, nhạc điệu của chương, ta lệnh cho ngươi tái hiện ánh quang!” “Tráng lệ, sung sướng, tiệc rượu linh đình, cùng ngươi chung sống; thần trí, thần uy, Thần ái, cùng ngươi đồng hành!” “. . .” Mnemosyne, Hestia, chín nữ thần Muse, ba nữ thần Charites cùng các vị Thần núi chiến tranh cao giọng ngâm nga, người thì gia hộ, người thì trấn áp.
“Ngươi chính là, tia sét tìm kiếm con tim!” “Ngươi chính là, bạc trắng bắn nhanh!” “Ngươi chính là, hoàng kim xuyên sao!” “Ngươi chính là, dục vọng hỗn mang!” “Ngươi chính là, lúa mạch phong nhiêu!” “. . .” Hera, Artemis, Apollo, Aphrodite, Demeter cùng các vị Thần Olympus đánh thức thần lực, phát động tấn công.
Zeus vừa mới thoát khỏi trói buộc còn chưa kịp hồi phục, đã phải trực diện trận quần công long trời lở đất, trong lúc nhất thời có chút lúng túng, chỉ có thể giơ tấm thuẫn thần Aegis lên trước người, toàn lực ngăn cản.
“Ầm ầm ầm ầm!” Hàng trăm đạo ánh sáng thần tính như sao sa trút xuống nện vào mặt thuẫn vàng, khiến Thần Vương Olympus mang trên mình thiên mệnh gia hộ liên tục lảo đảo lui về phía sau, tấm thuẫn thần Aegis trong tay không ngừng phát ra tiếng gào thét, ánh sáng dần ảm đạm.
Cùng lúc đó, hậu duệ Typhon, cầm đầu là ba chị em Gorgon và rồng trăm đầu Ladon, tàn binh Cự Linh do Prometheus và Atlas chỉ huy xông ra từ hai cánh:
“Nơi ta nhìn, muôn màu ngưng đọng!” “Bão táp cuồng nộ, muôn vật tận diệt!” “Máu của Titan, nơi đây bùng cháy!” Tấm thuẫn thần Aegis không chịu nổi gánh nặng biến thành một màu xám trắng, vỡ tan tành, bộ ngực và bụng yếu ớt của Zeus hoàn toàn lộ ra trước mắt kẻ phản loạn.
“Cút đi!” Thần Vương kinh hãi, vung tay gầm lên, ánh chớp bạc từ trong cơ thể phun trào, đánh bay những kẻ phản loạn đang dây dưa xung quanh, thành công tranh thủ được không gian hoạt động.
Nhưng hắn còn chưa kịp di chuyển, một cảm giác trói buộc mãnh liệt từ dưới chân truyền đến.
Zeus cúi đầu nhìn xuống, kinh hãi phát hiện mấy dòng xiềng xích màu xanh đậm và từng cánh tay người chết trắng bệch đang túm chặt lấy mắt cá chân hắn, sức mạnh đến từ biển cả và Minh Phủ xông thẳng lên trời, làm loạn Thiên Quyền, đồng thời kéo hắn không ngừng chìm xuống.
Poseidon! Hades!
Zeus giận dữ ngẩng đầu, nhìn về phía hai người anh em đang vung Tam Xoa Kích và Song Cổ Xoa ở ngoài sân, toàn lực thúc giục thần lực, cùng với các vị Thần Biển Cả và Minh Phủ phía sau bọn họ, tức giận đến rách cả khóe mắt, đưa tay ngưng tụ ánh chớp thành trường mâu, chuẩn bị bắn về phía những kẻ phản đồ đang đối nghịch với mình.
“Bắn thẳng vào ngực trời!” “Khúc ca song thần ca tụng!” “Chúc tụng bằng thơ rượu, ngợi ca bằng ánh sáng!” “Lửa và tiêu, đá và sắt, Vương quốc Trung Hoa hoàn mỹ, nơi đây hiển hiện!” Nhưng ngay lúc này, các anh hùng mang dòng máu thần như Atalanta và cặp song sinh Sparta, các tín đồ giáo phái Tửu Thần, cùng những thuật sĩ phái Hermes cũng nhao nhao ra tay quấy nhiễu Thần Vương Zeus phản kích.
Mà trong ánh sáng lấp lánh, Hercules vung búa kiếm vô danh, Diana tay cầm Kiếm Thần Sát, đồng loạt xông lên phía trước:
“Chín mạng: Bắn trăm đầu!” “Vinh quang Lục Thần!” Đi cùng ánh cực quang chói lòa và tiếng sấm rền, hai người hùng mạnh nhất trong loài người miệng phun máu vàng, bay ra ngoài.
Nhưng cùng lúc, trường mâu ánh chớp trong tay Zeus cũng hoàn toàn tan rã, hai cánh tay tê dại rũ xuống.
Đáng ghét! Đáng ghét vô cùng!
Nhìn những bóng hình yếu ớt đang tấn công mình, những con kiến mang tên “Nhân loại” kia, máu trong người Zeus dường như sôi sùng sục, cảm giác nhục nhã tột độ xông lên não.
Bị chư Thần ngăn cản, bị Titan khiêu khích, bị ma quái phản kích, những thứ này đều có thể nhẫn nhịn… Nhưng những nhân loại yếu đuối như kiến này, những sinh mệnh ti tiện đã bị hủy diệt qua bao thời đại này, lại có một ngày dám vung đao kiếm về phía hắn, trở thành một hòn đá ngáng đường trên con đường Thần nghiệp mà hắn gây dựng… Kết quả này khiến Zeus, kẻ sinh ra đã là Thần, sinh ra đã là Vương cảm thấy vô cùng nhục nhã.
“Chết đi! Tất cả đều phải chết!” Thần Vương cao ngạo vung tay, vẻ mặt dữ tợn giơ cao quyền trượng sấm sét đã được hiện thực hóa, chuẩn bị giáng xuống Thần phạt hủy diệt lên tất cả những kẻ phản loạn ngỗ nghịch hắn tại hiện trường.
“Coong!” Nhưng, một chiếc thuẫn vàng đồng dạng ngăn cản quyền trượng sấm sét mà Zeus vừa giáng xuống, ngọn thương Chiến Thắng giấu sau thuẫn theo một góc độ hiểm hóc chui ra, đánh thẳng vào thần hạch trong lồng ngực Zeus.
Zeus nhờ vào trực giác nhạy bén, gượng ép di chuyển bộ phận nguy hiểm vài tấc tránh khỏi mũi thương, đôi mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm vào bóng hình đang xông về phía trước, nghiến răng ken két rung lên.
Athena, con gái yêu của hắn.
Hắn rõ ràng đã ban cho nàng thần vị tôn quý, còn đem một nửa tấm thuẫn thần Aegis của mình cho nàng, tại sao nàng vẫn không biết đủ, nhất định phải cùng những kẻ phản loạn này cấu kết với nhau?
Nhưng chưa đợi sự hoang mang được giải đáp, một mũi nhọn băng lãnh mưu đồ đã lâu thừa cơ từ một bên khác đâm tới, khiến Zeus không khỏi dựng lông.
Hắn bản năng giơ lên cánh tay duy nhất còn trống, ngưng tụ ánh chớp, muốn ngăn cản nguy hiểm đến từ bên sườn.
“Vèo!” “Phập!” Nhưng, một đạo gai nhọn hình cành khô bắn ra còn nhanh hơn hắn, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xuyên qua cổ tay hắn, ghim chặt cánh tay hắn lên trên vương tọa.
Cùng lúc đó, thân ảnh đang xông về phía trước kia hư chỉ tay phải, một hộp đá màu xanh mờ ảo được bịt kín bằng chín ổ khóa từ trong trận đồ ma pháp hiện lên.
“Laevatain(Laevatein)!” Đi kèm tiếng thở khẽ lạnh lẽo, một đoàn lửa đỏ vàng phun trào từ trong hộp ra ngoài, chín ổ khóa bị thiêu cháy ngay lập tức.
Một thanh kiếm chất liệu giống như vàng lại không phải vàng, thân kiếm đỏ thẫm, bốc cháy ngọn lửa nóng hừng hực dài ba mét, rơi vào tay Lorne.
Zeus chỉ thoáng nhìn thân kiếm một cái, liền cảm thấy như nhìn thấy một biển lửa hừng hực thiêu đốt, cảm giác bị bỏng rát không gì sánh được từ ánh mắt lan đến linh hồn.
“Không được!” Dự cảm bất an mãnh liệt khiến Zeus vô thức muốn tránh né và ngăn cản, nhưng đã quá muộn.
“Phập!” Lưỡi kiếm đỏ sẫm xuyên qua áo giáp, xuyên qua da thịt, xuyên qua Thần hạch, ghim chặt vị Thần Vương mang thiên mệnh này trên vương tọa vốn đã tan tành.
Theo thân kiếm không chút lưu tình xoáy động, ngọn lửa đỏ vàng phun trào trong nháy mắt nuốt chửng bóng hình Zeus, toàn bộ đại điện Olympus cũng từng mảnh tan rã trong biển lửa.
“Ầm!” Thần điện sụp đổ, chỉ còn lại tro tàn.
Nhìn cảnh đổ nát đen kịt trước mắt, và chiếc vương tọa trống rỗng, mọi người cùng nhau tham gia thảo phạt trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Thành công rồi ư?
Nhưng khi tinh thần vừa mới thư giãn, trên bầu trời liền xuất hiện những đám mây đen dày đặc.
“Ầm ầm!” Một khắc sau, ánh chớp chói mắt xé toạc tầng mây, một bàn tay khổng lồ màu bạc giáng xuống hướng đỉnh núi Olympus.
Athena và Lorne con ngươi co rụt lại, lập tức phi thân lên không trung, đồng loạt giơ chiếc thuẫn thần trong tay lên, che phủ cả quảng trường.
“Ầm! Ầm!” Trong tiếng nổ trầm đục, ánh sáng thần thánh màu vàng và xanh vỡ vụn, hai thân ảnh như đạn pháo bắn ra nện vào trong lòng núi, khiến núi non rung chuyển, sao trời chập chờn.
Zeus vẫn chưa chết? !
Nhìn thấy tên Người Khổng Lồ muôn trượng do ánh chớp bạc tạo thành đứng sừng sững trước mắt mình, mắt mọi người tràn ngập vẻ khó tin.
Phá hủy hình thể, xóa sổ Thần Điện, vị Thần Vương này lại vẫn không thể bị tiêu diệt?
Chuyện này sao có thể?
Cảm giác thất bại mãnh liệt trào lên trong lòng mọi người, dần dần ấp ủ thành một chút mờ mịt và khủng hoảng.
“Có thể giết một lần, thì sẽ giết được lần thứ hai! Trên đời này không có gì là bất tử!” Thân ảnh nhuốm đầy máu từ đống đá vụn hiên ngang đứng lên, tay cầm Laevatein, chỉ thẳng về phía người khổng lồ lôi đình trên bầu trời.
Tuyên ngôn hùng dũng, như thơ như rượu.
Tư thái bất khuất, như cờ như thương.
Vô số ánh mắt nhìn về phía vị Thần đứng đầu hàng, một luồng phóng khoáng và dũng khí chưa từng có trước đây bùng nổ trong huyết mạch.
Không sai, chúng ta vẫn chưa thua!
Tất cả chưa ngã ngũ!
“Ngây thơ!” Người khổng lồ sấm sét vẫn khinh miệt nhìn xuống đám kiến dưới chân, không nhận ra thực tại, cười lạnh vạch trần vọng tưởng của bọn chúng: "Các ngươi cho rằng nắm giữ chút sức mạnh từ ngoài vũ trụ, là có thể đánh bại được bản vương sao? Thật nực cười! Nó giết không được thế giới này, càng không giết được bản vương!"
Bầu trời gió nổi mây phun, hàng ức tia chớp lóe lên, như thể trở thành màu nền duy nhất của thế giới, cùng nhau tuyên đọc chiếu cáo đến từ 【 vương giả 】:
"Sấm sét là ta, bầu trời là ta, thế giới là ta - ta, chính là thiên mệnh!"
"Thiên mệnh cái con khỉ nhà ngươi!"
Trong tiếng mắng khinh miệt, Athena từ đống phế tích khác lao ra, ngẩng đầu lâu xinh đẹp, không chút khách khí vung Thắng Lợi Chi Thương trong tay về phía Thần Vương trên trời.
Nhưng mà, Zeus chỉ khẽ đưa tay, từng lớp hồ quang điện đan xen như lưỡi kiếm chém ra, dễ dàng xé tan ánh sáng thần thánh của Thắng Lợi Chi Thương, khiến Athena bị phản phệ nôn ra máu vàng, ngửa mặt ngã quỵ.
Thấy từng đạo tia chớp sắc lạnh tiếp tục đánh về phía nữ thần trí tuệ của phe mình, Lorne toàn lực ngăn lại đòn mạnh mẽ này, Chiến Thần Sơn, Minh Phủ, hải vực, các hệ Thần Linh Olympus đồng loạt tiến công.
Ngoan cố không linh!
Người khổng lồ sấm sét nhìn xuống phía dưới, như đang quan sát một đám bướm đêm lao vào lửa, sát ý lạnh băng tỏa ra từ đôi mắt màu bạc nhạt:
"Thôi được, ban cho các ngươi dùng cái chết để chiêm ngưỡng Thần nghiệp của bản vương!"
Cánh tay trăm trượng hòa lẫn tia chớp vung lên phía trước, quét sạch mây đen tụ lại, gọi đến vô vàn tinh tú.
Sao như thoi đưa, ánh sao như tơ, như một khung dệt vải tự động, đan xen vẽ nên "đường vân" (vận mệnh) của vạn vật, bao phủ các vị Thần đang xông lên, thậm chí là toàn bộ thế giới vào trong đó.
"Thiên mệnh - tước đoạt!"
Đột nhiên, giọng nói băng lãnh vang lên từ giữa trời sao, tỏa ra từng đợt gợn sóng ẩn chứa quy luật kỳ lạ.
Ánh sáng đi qua, các Thần như bị sét đánh, đồng loạt phun ra máu vàng từ trên không rơi xuống, mãi không thể đứng lên được.
Quyền năng trong người bọn họ trống rỗng tan biến, như thể bị tước đoạt hết tất cả hào quang trong nháy mắt, từ những Thần Linh hùng mạnh biến thành phàm nhân yếu ớt.
Hecate ngẩng đầu nhìn về phía các vì sao và ánh sao như tơ trước người Zeus, lập tức sắc mặt kịch biến:
"【Máy dệt vận mệnh】!"
Trong thần thoại Hy Lạp cổ, Tam Nữ Thần Vận Mệnh dùng cách dệt để biên soạn, lên kế hoạch, quyết định vận mệnh vạn vật, Clotho út nhất phụ trách cai quản tương lai và dệt sợi sinh mệnh, Lachesis thứ hai phụ trách quyết định độ dài ngắn của sợi sinh mệnh, Atropos lớn nhất phụ trách quản lý cái chết và cắt sợi sinh mệnh.
Và thứ hỗ trợ bọn họ hoàn thành tất cả công việc này, chính là cái gọi là 【máy dệt vận mệnh】, tương đương với thiết bị đầu cuối của máy xử lý giúp toàn bộ thế giới vận hành bình thường.
Nhưng thứ này đáng lẽ chỉ là một khái niệm, chứ không phải một thực thể cụ thể.
Bởi vì 【vận mệnh】 quá cứng nhắc và 【định số】 không có sự biến hóa sẽ khiến thế giới thiếu đi chất bôi trơn 【ngẫu nhiên】, cuối cùng đi đến hủ bại và suy tàn.
Không ngờ, trong hai trăm năm họ rời đi, Zeus không chỉ thôn phệ Tam Nữ Thần Vận Mệnh, mà còn thông qua việc không ngừng thu thập linh tính của vạn vật để hiện thực hóa 【máy dệt vận mệnh】, chuẩn bị tự mình viết lên tương lai và vận mệnh của toàn bộ thế giới.
Đây chính là, Thần nghiệp của hắn?
Hecate nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lúc này hét to nhắc nhở:
"Nhất định phải phá hủy thứ đó, mau lên!"
Lòng mọi người rung động, Ladon dẫn dòng dõi Typhon và tàn binh Cự Linh do Prometheus cầm đầu quyết định tổ chức đợt tấn công thứ hai, điên cuồng lao về phía đám tinh tú tựa máy dệt trước mặt Zeus.
Nhìn những thân ảnh lại một lần nữa xông đến, Zeus chợt khẽ động thoi sao:
"Thiên mệnh - trấn áp!"
Trong khoảnh khắc, sao trời chói lọi, ánh sao đan xen tựa những chiếc búa nặng vô hình, giáng vào thần quái và Cự Linh, thô bạo đánh chúng vào sâu trong cơ thể.
Từng chùm sương máu nổ tung, hàng ngàn Ma Thú và Cự Linh dưới uy thần như ngục tù hóa thành thịt băm.
Nhưng, Hecate không hề bị cảnh tượng thảm thiết trước mắt dọa sợ, trong mắt ngược lại ánh lên một tia sáng nhạy cảm.
Hoạt động của Zeus đang chậm lại, uy lực thần ngôn đang giảm xuống!
Thế giới chưa tái tạo lại, Thần nghiệp của hắn vẫn chưa hoàn mỹ!
Nói cách khác, hắn chưa thể hoàn toàn điều khiển cỗ 【máy dệt vận mệnh】 này để thao túng thiên mệnh của vạn vật!
Vẫn còn cơ hội!
"Tiếp tục tấn công, đừng cho hắn thời gian khôi phục!"
Nghe hiệu lệnh của Nữ Hoàng Địa Ngục, các anh hùng không chút do dự tiến lên, phát động đợt tấn công thứ ba vào vị Thần Vương cao cao tại thượng.
Sự phẫn nộ vì bị nhìn thấu nhược điểm và nỗi nhục nhã vì uy nghiêm bị khiêu khích nhen nhóm trong lồng ngực Zeus, hóa thành ngọn lửa cháy rừng rực:
"Tự tìm cái chết! !"
Hai cánh tay màu bạc nhạt giao nhau vung xuống, sấm sét cuồng bạo hóa thành hàng ngàn mũi giáo ánh sáng, dọc đường đi xé rách không gian đêm thành những vết nứt dài hẹp.
Các anh hùng phát động đợt tấn công thứ ba còn chưa kịp đến gần vùng tinh vực kia đã tan rã trong ánh chớp kinh khủng này.
Giờ khắc này, Chư Thần sáng chói bị tước đoạt quyền hành, Cự Linh và ma quái dũng mãnh bị trấn áp thảm thương, các anh hùng quật cường cũng đã bại trận… Vậy, còn những kẻ yếu hơn thì sao?
Lùi bước sao?
Những pháp sư và chiến binh phàm nhân nhìn nhau, ầm ầm cười lớn.
Không!
Ngay cả người mạnh nhất đều thất bại, điều này vừa vặn chứng minh sự tà ác trước mắt càng thêm cường đại! Cần có thêm lực lượng để dũng cảm chiến đấu vì điều đó!
Cung thủ Arcadia, cường quân Sparta, Pháp sư phái Hermes, giáo đồ Eleusinia... Từng đoàn thân ảnh yếu đuối gia nhập vào trận thần chiến thảm liệt này, phát động đợt tấn công thứ tư.
"Chết! Tất cả đều phải chết!"
Zeus giận dữ muốn nứt cả mắt, vung hai cây trường mâu do ánh chớp hóa thành, quét sạch tứ phương.
Sấm sét giáng xuống, sinh mệnh như những sao chổi tàn lụi, liên miên rơi từ bầu trời màu bạc nhạt xuống, bị phân giải thành linh tử thuần túy tiêu tan.
Nhưng Kỵ Sĩ Thiên Mã Athens, đại quân Wyvern Colchis, Cấm Vệ Quân Thần Huyết Thessalía, các giáo đồ Thần Tửu Thebes... người này nối tiếp người kia, làm việc nghĩa không chùn bước lấp vào chỗ trống, dũng cảm xông lên phía trước.
Đây là một cuộc phản kháng liên quan đến vận mệnh, là cuộc chiến đoạt lại tương lai!
Không ai có thể trốn tránh, không ai có thể thờ ơ.
Và trong những đợt tấn công không ngừng nghỉ, ánh chớp trên người Zeus nhanh chóng ảm đạm, bầu trời sao trên đỉnh đầu cũng bắt đầu chập chờn bất định.
Chư Thần, Cự Linh và Ma Thú trên mặt đất lần lượt cảm thấy cổ lực áp chế trong cơ thể đang yếu đi, đồng thời không chút do dự giãy dụa, nổi lên gia nhập vào hàng ngũ thảo phạt bạo chúa.
Trong đồng cỏ đầy đốm lửa, một ngọn lửa bùng cháy dữ dội vươn lên tận trời, cuốn theo sức mạnh hủy diệt cuồng bạo, lao thẳng đến 【máy dệt vận mệnh】 trước mặt Zeus.
Nằm mơ!
Ánh mắt Zeus trở nên lạnh lẽo, đôi tay màu bạc nhạt bắt lấy thoi sao đang trôi nổi, ánh chớp lạnh thấu xương và thiên mệnh quyền năng dự trữ trong cơ thể bùng phát hoàn toàn: "Thiên mệnh - băng diệt!"
Uy quang màu vàng đỏ và xanh bạc va chạm, hình thành vầng hào quang chữ thập tựa như vụ nổ tân tinh.
"Ầm!"
Ánh sáng thần tính đánh đâu thắng đó quét về bốn phương tám hướng, các vì sao trên trời như thủy tinh vỡ vụn, một dòng xoáy hỗn độn mạnh mẽ phun ra từ những khe nứt đen ngòm.
Bầu trời sụp đổ, nhật nguyệt ảm đạm, chòm sao biến mất.
Chư Thần, Cự Linh, ma quái, anh hùng… Từng bóng hình kiệt sức từ bầu trời hỗn loạn rơi xuống, như những ngôi sao băng đâm sầm vào các nơi ở Hy Lạp.
Còn vị Thần khổng lồ hóa từ tia chớp kia dù đã thu nhỏ lại thành kích thước người thường, nhưng vẫn đứng sừng sững trên đỉnh núi Olympus; bầu trời sao dù đã ảm đạm hơn nhiều, nhưng cỗ máy dệt vận mệnh vẫn đang hoạt động.
Các chiến sĩ thề không đổi ý định muốn quay lại chiến trường, nhưng bị sức mạnh Thiên Mệnh xâm thực và áp chế, không được phép giãy dụa, không được phép phản kháng, chỉ có thể bé nhỏ như những con kiến tê liệt ngã xuống trong vũng bùn.
Họ đã làm hết sức mình, họ đã thất bại thảm hại.
Giờ phút này, ngọn núi thánh Olympus, tâm điểm của vụ nổ, đã hoàn toàn thay đổi, hai thân ảnh còn sót lại đang giằng co trong phế tích.
Zeus quan sát người con trai một mình trên sân, đến đứng còn không vững, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lẽo dữ tợn:
"Chỉ bằng ngươi mà đòi thay thế được bản vương sao? Nằm mơ!"
Lời nguyền rủa Titan thì sao? Lời tiên tri về thiên mệnh thì sao?
Cuối cùng, hắn vẫn là kẻ vượt trội tất cả, đứng trên đỉnh cao của vận mệnh!
Lorne lau đi vệt máu vàng tràn ra khóe miệng, nhìn người cha trong huyết thống của mình, nghiêm túc sửa lại:
"Ta không muốn vị trí vương của ngươi, càng không hứng thú trở thành ngươi thứ hai, ta chỉ muốn ngươi chết mà thôi."
Nghe thấy lời tuyên bố đại nghịch bất đạo này, Zeus giận quá hóa cười:
"Muốn giết ta? Tốt tốt tốt! Vậy bản vương sẽ cho ngươi nếm thử cái gì mới thật sự là tuyệt vọng!"
Vung cây giáo ánh chớp quét về phía bầu trời, thoi sao trước máy dệt hạ xuống.
Thoi sao giáng xuống phân hóa thành hàng nghìn tỉ tia sáng trên bầu trời, như những ngôi sao băng mang theo vệt đuôi dài, rạch mở lớp vỏ ngoài của thế giới, khâu vận mệnh diệt vong vào trong huyết nhục thế giới.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng tia sáng chói lọi như pha lê, rơi xuống khắp nơi trên thế giới Hy Lạp, tạo nên những vụ nổ kinh hoàng, như tiếng kèn báo hiệu ngày tận thế.
Trong khoảnh khắc.
Mặt đất bốc cháy.
Thế giới bốc cháy.
Những thứ được gọi là "Văn Minh" đều bị chà đạp, phá hủy.
Những sinh vật có trí tuệ, đến cả việc phụ thuộc cũng không được cho phép.
Vô số điểm sáng như bụi sao lan ra từ các vụ nổ, khiến những sinh vật hữu hình này quằn quại trong đau đớn, tự diệt trong sự tan rã, cuối cùng hóa thành những linh tử tinh khiết hội tụ về phía ngai thần trên đỉnh Olympus, làm chất dinh dưỡng cho Thần Vương mang thiên mệnh kia.
Thậm chí, không chỉ sinh vật, cả những thứ vô tri vô giác cũng bị xóa sổ.
Rừng rậm bị thiêu rụi, nước biển sôi trào, núi non sụp đổ, các mảng kiến tạo bị tách rời.
Tiếp đó, hồng thủy, bão tố, địa chấn, thủy triều Aether lần lượt ập đến mọi ngóc ngách của Hy Lạp.
Toàn bộ thế giới, dưới sự điều khiển của "Thiên mệnh", như những bó củi đang bốc cháy, để vị vương đang cố gắng leo lên vị trí Chí Cao Thần thiêu rụi tất cả, hiến dâng toàn bộ ánh sáng và sức nóng.
Trên đỉnh Olympus, Zeus dang rộng hai tay, đón nhận ánh sáng linh tính tuôn xuống từ 【 lỗ hổng trên trời 】, thần ý của hắn căng phồng lên trong tiếng cười dữ tợn:
"Thiên địa làm lò, vạn vật làm củi! Hôm nay, Thần nghiệp của bản vương sẽ được tái sinh từ đống tro tàn của các ngươi và thế giới này!"
"Đừng hòng!"
Lorne nghiến răng hét lớn, Tạo Quốc chi Thương trong tay bắn ra, xuyên qua tinh mạc, cắm xuống một vùng đất rộng lớn.
Trong nháy mắt, dòng thủy triều hỗn loạn không ngừng xâm thực mặt đất, tan rã sự sống bỗng nhiên chấn động kịch liệt như va phải bức tường đồng vách sắt, thủy triều Aether bao trùm cả bầu trời nháy mắt vỡ vụn, tán loạn.
Vù vù!
Cùng lúc đó, một cây cọ lớn bao phủ trong ngọn lửa vàng rực phá tan phong tỏa vô tận của sấm chớp, mọc cao vạn trượng, chín cành cây hình dáng ánh sáng bao dung vạn vật tràn đầy sức sống vươn mình, gắn lại bầu trời đã tan vỡ và mặt đất bị chia cắt.
Và cùng với vô số ánh quang văn lấp lánh, từng cổng vòm làm bằng đá cẩm thạch, khắc chữ xanh ngọc Hermes, xuất hiện ở khắp nơi Hy Lạp.
So với thế giới sắp diệt vong, bên trong những cánh cổng tựa như một cực đối lập, cỏ xanh tươi tốt, nước chảy róc rách, như một thiên đường sinh mệnh.
Sau đó, một chiếc ly vàng khổng lồ nghiêng từ trên mây đổ xuống, tưới xuống trần thế thứ chất lỏng thần thánh ngọt ngào.
—— Rượu?
Những bóng hình đang vật lộn trong tuyệt vọng ngửi thấy mùi hương nồng đậm vương trên người, có người hoang mang, có người nhớ lại.
Lúc này, những lời ngâm tụng trang nghiêm trầm thấp vọng về từ chân trời:
"Đây là thần điện, đây là cửa thiên cung, người sống có thể được che chở, người chết có thể được hưởng phúc!"
Lập tức, những người may mắn được thần chất lỏng tưới lên hóa thành những tia sáng lấp lánh, thoát khỏi vũng bùn tận thế, tiến vào nơi thánh địa an toàn trong cây đại thụ.
Mục giả đại nhân! Là mục giả đại nhân đang bảo vệ chúng ta!
Những người sống vui mừng khôn xiết bước ra khỏi đống đổ nát, chủ động đón lấy cơn mưa ánh sáng từ trên trời rơi xuống, khát khao có được tư cách tiến vào cõi thần quốc đó.
Chiếc ly vàng lớn trên trời cũng không hề giữ lại, nghiêng rót xuống thần chất lỏng, mở rộng cửa lớn đón chào vạn vật thế gian.
Dần dần, những thực vật, động vật, con người, ma quái, Chư Thần chưa bị xóa sổ trên mặt đất biến thành ức vạn ánh sáng lấp lánh, được thu nhận vào quốc gia do cây đại thụ kia nâng đỡ.
"Ầm!"
Mũi thương chớp giật quét ngang, hình bóng Laevatein vội vàng lao tới trượt lùi cả trăm mét, đụng mạnh vào ngọn núi phía sau, ngọn lửa thần tính chập chờn như ngọn nến tàn trong gió.
"Ngươi thân mình còn khó giữ, thế mà vẫn nghĩ kéo dài mạng sống cho lũ kiến hôi tàn này sao? Thật ôn nhu, thật mềm yếu! Đúng là không hề giống bản vương!"
Zeus nhìn kỹ người con trai trong đống đá vụn, khinh thường hừ lạnh.
"Vậy nên ngươi ưu tú như vậy, thì được gì?" Lorne chống kiếm đứng lên, nhìn thế giới rách nát hoang tàn, lộ vẻ mỉa mai, "Đến quốc dân và lãnh thổ còn không có thì khác gì một con dã thú?"
Zeus lơ đễnh, ngạo nghễ nói:
"Chỉ cần bản vương cười đến cuối cùng, xây lại Thần nghiệp, thì muốn gì cũng sẽ quay về. Dù bây giờ ngươi làm gì cho bọn chúng thì sau này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Bởi vì đám yếu đuối, đám kiến này chỉ biết theo kẻ mạnh, ai thắng thì chúng theo người đó!"
"Ồ? Thật sao?"
Nhìn người phụ thân đầy tự tin kia, Lorne nở một nụ cười tinh nghịch.
"Thần dân của ngươi không tệ, bọn họ đều đi theo ta."
". . ."
"Con cái của ngươi cũng không tệ, bọn họ đều kính trọng ta."
". . ."
"À, đúng rồi, lão bà của ngươi càng không tệ, các nàng đều yêu ta. . ."
"—— Câm miệng!"
Cuối cùng, dưới lời kể hời hợt của Lorne, Zeus không thể nhịn được nữa mà hoàn toàn nổi cơn thịnh nộ, ánh chớp xé rách gào thét từ trong cơ thể phun trào ra, giận dữ vang vọng chân trời, "Chết đi! Bản vương muốn ngươi chết!"
“Muôn loài là thước, tinh tú là cân – giờ phút này, khai tòa!” Vô số ánh sao lấp lánh hòa quyện, hiện ra một tòa án hư ảo, vô số vong hồn chết oan bay lên trời, tố cáo Thần Vương kia tàn sát sinh linh, chà đạp thế giới, từ đó thỉnh cầu công lý giáng xuống:
“Tử hình! Tử hình! Tử hình!” Quần chúng phẫn nộ sục sôi, oán khí ngút trời.
Búa pháp luật giáng xuống, ánh sao như kiếm.
Bị cáo Zeus đứng trước phiên tòa xét xử hình sự vô tiền khoáng hậu này, mà lại cảm thấy toàn thân lạnh toát, mọi hoạt động trong nháy mắt chậm lại, thần lực cũng vì thế mà trì trệ.
“Chỉ bằng lũ kiến cỏ các ngươi, cũng dám phán xét bản vương? Ngông cuồng!” Cảm thấy nhục nhã tột cùng, Thiên Thần Vương giận dữ gào thét, ánh chớp bạc từ trong cơ thể phun trào, sức mạnh bá đạo cực độ kia gần như ngay tức khắc xé nát tòa án, biến cả không gian thành một đống hỗn độn.
Nhưng giờ khắc này, tiếng kèn xung trận đã vang lên, cờ nghĩa phản loạn khắp nơi phất phới.
“Kho tàng vạn tượng, điển tích ký ức!” “Ngọn lửa ánh sáng mạnh mẽ, dâng thơ rượu chúc tế!” “Âm thanh của thơ, nhạc điệu của chương, ta lệnh cho ngươi tái hiện ánh quang!” “Tráng lệ, sung sướng, tiệc rượu linh đình, cùng ngươi chung sống; thần trí, thần uy, Thần ái, cùng ngươi đồng hành!” “. . .” Mnemosyne, Hestia, chín nữ thần Muse, ba nữ thần Charites cùng các vị Thần núi chiến tranh cao giọng ngâm nga, người thì gia hộ, người thì trấn áp.
“Ngươi chính là, tia sét tìm kiếm con tim!” “Ngươi chính là, bạc trắng bắn nhanh!” “Ngươi chính là, hoàng kim xuyên sao!” “Ngươi chính là, dục vọng hỗn mang!” “Ngươi chính là, lúa mạch phong nhiêu!” “. . .” Hera, Artemis, Apollo, Aphrodite, Demeter cùng các vị Thần Olympus đánh thức thần lực, phát động tấn công.
Zeus vừa mới thoát khỏi trói buộc còn chưa kịp hồi phục, đã phải trực diện trận quần công long trời lở đất, trong lúc nhất thời có chút lúng túng, chỉ có thể giơ tấm thuẫn thần Aegis lên trước người, toàn lực ngăn cản.
“Ầm ầm ầm ầm!” Hàng trăm đạo ánh sáng thần tính như sao sa trút xuống nện vào mặt thuẫn vàng, khiến Thần Vương Olympus mang trên mình thiên mệnh gia hộ liên tục lảo đảo lui về phía sau, tấm thuẫn thần Aegis trong tay không ngừng phát ra tiếng gào thét, ánh sáng dần ảm đạm.
Cùng lúc đó, hậu duệ Typhon, cầm đầu là ba chị em Gorgon và rồng trăm đầu Ladon, tàn binh Cự Linh do Prometheus và Atlas chỉ huy xông ra từ hai cánh:
“Nơi ta nhìn, muôn màu ngưng đọng!” “Bão táp cuồng nộ, muôn vật tận diệt!” “Máu của Titan, nơi đây bùng cháy!” Tấm thuẫn thần Aegis không chịu nổi gánh nặng biến thành một màu xám trắng, vỡ tan tành, bộ ngực và bụng yếu ớt của Zeus hoàn toàn lộ ra trước mắt kẻ phản loạn.
“Cút đi!” Thần Vương kinh hãi, vung tay gầm lên, ánh chớp bạc từ trong cơ thể phun trào, đánh bay những kẻ phản loạn đang dây dưa xung quanh, thành công tranh thủ được không gian hoạt động.
Nhưng hắn còn chưa kịp di chuyển, một cảm giác trói buộc mãnh liệt từ dưới chân truyền đến.
Zeus cúi đầu nhìn xuống, kinh hãi phát hiện mấy dòng xiềng xích màu xanh đậm và từng cánh tay người chết trắng bệch đang túm chặt lấy mắt cá chân hắn, sức mạnh đến từ biển cả và Minh Phủ xông thẳng lên trời, làm loạn Thiên Quyền, đồng thời kéo hắn không ngừng chìm xuống.
Poseidon! Hades!
Zeus giận dữ ngẩng đầu, nhìn về phía hai người anh em đang vung Tam Xoa Kích và Song Cổ Xoa ở ngoài sân, toàn lực thúc giục thần lực, cùng với các vị Thần Biển Cả và Minh Phủ phía sau bọn họ, tức giận đến rách cả khóe mắt, đưa tay ngưng tụ ánh chớp thành trường mâu, chuẩn bị bắn về phía những kẻ phản đồ đang đối nghịch với mình.
“Bắn thẳng vào ngực trời!” “Khúc ca song thần ca tụng!” “Chúc tụng bằng thơ rượu, ngợi ca bằng ánh sáng!” “Lửa và tiêu, đá và sắt, Vương quốc Trung Hoa hoàn mỹ, nơi đây hiển hiện!” Nhưng ngay lúc này, các anh hùng mang dòng máu thần như Atalanta và cặp song sinh Sparta, các tín đồ giáo phái Tửu Thần, cùng những thuật sĩ phái Hermes cũng nhao nhao ra tay quấy nhiễu Thần Vương Zeus phản kích.
Mà trong ánh sáng lấp lánh, Hercules vung búa kiếm vô danh, Diana tay cầm Kiếm Thần Sát, đồng loạt xông lên phía trước:
“Chín mạng: Bắn trăm đầu!” “Vinh quang Lục Thần!” Đi cùng ánh cực quang chói lòa và tiếng sấm rền, hai người hùng mạnh nhất trong loài người miệng phun máu vàng, bay ra ngoài.
Nhưng cùng lúc, trường mâu ánh chớp trong tay Zeus cũng hoàn toàn tan rã, hai cánh tay tê dại rũ xuống.
Đáng ghét! Đáng ghét vô cùng!
Nhìn những bóng hình yếu ớt đang tấn công mình, những con kiến mang tên “Nhân loại” kia, máu trong người Zeus dường như sôi sùng sục, cảm giác nhục nhã tột độ xông lên não.
Bị chư Thần ngăn cản, bị Titan khiêu khích, bị ma quái phản kích, những thứ này đều có thể nhẫn nhịn… Nhưng những nhân loại yếu đuối như kiến này, những sinh mệnh ti tiện đã bị hủy diệt qua bao thời đại này, lại có một ngày dám vung đao kiếm về phía hắn, trở thành một hòn đá ngáng đường trên con đường Thần nghiệp mà hắn gây dựng… Kết quả này khiến Zeus, kẻ sinh ra đã là Thần, sinh ra đã là Vương cảm thấy vô cùng nhục nhã.
“Chết đi! Tất cả đều phải chết!” Thần Vương cao ngạo vung tay, vẻ mặt dữ tợn giơ cao quyền trượng sấm sét đã được hiện thực hóa, chuẩn bị giáng xuống Thần phạt hủy diệt lên tất cả những kẻ phản loạn ngỗ nghịch hắn tại hiện trường.
“Coong!” Nhưng, một chiếc thuẫn vàng đồng dạng ngăn cản quyền trượng sấm sét mà Zeus vừa giáng xuống, ngọn thương Chiến Thắng giấu sau thuẫn theo một góc độ hiểm hóc chui ra, đánh thẳng vào thần hạch trong lồng ngực Zeus.
Zeus nhờ vào trực giác nhạy bén, gượng ép di chuyển bộ phận nguy hiểm vài tấc tránh khỏi mũi thương, đôi mắt đầy tơ máu nhìn chằm chằm vào bóng hình đang xông về phía trước, nghiến răng ken két rung lên.
Athena, con gái yêu của hắn.
Hắn rõ ràng đã ban cho nàng thần vị tôn quý, còn đem một nửa tấm thuẫn thần Aegis của mình cho nàng, tại sao nàng vẫn không biết đủ, nhất định phải cùng những kẻ phản loạn này cấu kết với nhau?
Nhưng chưa đợi sự hoang mang được giải đáp, một mũi nhọn băng lãnh mưu đồ đã lâu thừa cơ từ một bên khác đâm tới, khiến Zeus không khỏi dựng lông.
Hắn bản năng giơ lên cánh tay duy nhất còn trống, ngưng tụ ánh chớp, muốn ngăn cản nguy hiểm đến từ bên sườn.
“Vèo!” “Phập!” Nhưng, một đạo gai nhọn hình cành khô bắn ra còn nhanh hơn hắn, với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai xuyên qua cổ tay hắn, ghim chặt cánh tay hắn lên trên vương tọa.
Cùng lúc đó, thân ảnh đang xông về phía trước kia hư chỉ tay phải, một hộp đá màu xanh mờ ảo được bịt kín bằng chín ổ khóa từ trong trận đồ ma pháp hiện lên.
“Laevatain(Laevatein)!” Đi kèm tiếng thở khẽ lạnh lẽo, một đoàn lửa đỏ vàng phun trào từ trong hộp ra ngoài, chín ổ khóa bị thiêu cháy ngay lập tức.
Một thanh kiếm chất liệu giống như vàng lại không phải vàng, thân kiếm đỏ thẫm, bốc cháy ngọn lửa nóng hừng hực dài ba mét, rơi vào tay Lorne.
Zeus chỉ thoáng nhìn thân kiếm một cái, liền cảm thấy như nhìn thấy một biển lửa hừng hực thiêu đốt, cảm giác bị bỏng rát không gì sánh được từ ánh mắt lan đến linh hồn.
“Không được!” Dự cảm bất an mãnh liệt khiến Zeus vô thức muốn tránh né và ngăn cản, nhưng đã quá muộn.
“Phập!” Lưỡi kiếm đỏ sẫm xuyên qua áo giáp, xuyên qua da thịt, xuyên qua Thần hạch, ghim chặt vị Thần Vương mang thiên mệnh này trên vương tọa vốn đã tan tành.
Theo thân kiếm không chút lưu tình xoáy động, ngọn lửa đỏ vàng phun trào trong nháy mắt nuốt chửng bóng hình Zeus, toàn bộ đại điện Olympus cũng từng mảnh tan rã trong biển lửa.
“Ầm!” Thần điện sụp đổ, chỉ còn lại tro tàn.
Nhìn cảnh đổ nát đen kịt trước mắt, và chiếc vương tọa trống rỗng, mọi người cùng nhau tham gia thảo phạt trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Thành công rồi ư?
Nhưng khi tinh thần vừa mới thư giãn, trên bầu trời liền xuất hiện những đám mây đen dày đặc.
“Ầm ầm!” Một khắc sau, ánh chớp chói mắt xé toạc tầng mây, một bàn tay khổng lồ màu bạc giáng xuống hướng đỉnh núi Olympus.
Athena và Lorne con ngươi co rụt lại, lập tức phi thân lên không trung, đồng loạt giơ chiếc thuẫn thần trong tay lên, che phủ cả quảng trường.
“Ầm! Ầm!” Trong tiếng nổ trầm đục, ánh sáng thần thánh màu vàng và xanh vỡ vụn, hai thân ảnh như đạn pháo bắn ra nện vào trong lòng núi, khiến núi non rung chuyển, sao trời chập chờn.
Zeus vẫn chưa chết? !
Nhìn thấy tên Người Khổng Lồ muôn trượng do ánh chớp bạc tạo thành đứng sừng sững trước mắt mình, mắt mọi người tràn ngập vẻ khó tin.
Phá hủy hình thể, xóa sổ Thần Điện, vị Thần Vương này lại vẫn không thể bị tiêu diệt?
Chuyện này sao có thể?
Cảm giác thất bại mãnh liệt trào lên trong lòng mọi người, dần dần ấp ủ thành một chút mờ mịt và khủng hoảng.
“Có thể giết một lần, thì sẽ giết được lần thứ hai! Trên đời này không có gì là bất tử!” Thân ảnh nhuốm đầy máu từ đống đá vụn hiên ngang đứng lên, tay cầm Laevatein, chỉ thẳng về phía người khổng lồ lôi đình trên bầu trời.
Tuyên ngôn hùng dũng, như thơ như rượu.
Tư thái bất khuất, như cờ như thương.
Vô số ánh mắt nhìn về phía vị Thần đứng đầu hàng, một luồng phóng khoáng và dũng khí chưa từng có trước đây bùng nổ trong huyết mạch.
Không sai, chúng ta vẫn chưa thua!
Tất cả chưa ngã ngũ!
“Ngây thơ!” Người khổng lồ sấm sét vẫn khinh miệt nhìn xuống đám kiến dưới chân, không nhận ra thực tại, cười lạnh vạch trần vọng tưởng của bọn chúng: "Các ngươi cho rằng nắm giữ chút sức mạnh từ ngoài vũ trụ, là có thể đánh bại được bản vương sao? Thật nực cười! Nó giết không được thế giới này, càng không giết được bản vương!"
Bầu trời gió nổi mây phun, hàng ức tia chớp lóe lên, như thể trở thành màu nền duy nhất của thế giới, cùng nhau tuyên đọc chiếu cáo đến từ 【 vương giả 】:
"Sấm sét là ta, bầu trời là ta, thế giới là ta - ta, chính là thiên mệnh!"
"Thiên mệnh cái con khỉ nhà ngươi!"
Trong tiếng mắng khinh miệt, Athena từ đống phế tích khác lao ra, ngẩng đầu lâu xinh đẹp, không chút khách khí vung Thắng Lợi Chi Thương trong tay về phía Thần Vương trên trời.
Nhưng mà, Zeus chỉ khẽ đưa tay, từng lớp hồ quang điện đan xen như lưỡi kiếm chém ra, dễ dàng xé tan ánh sáng thần thánh của Thắng Lợi Chi Thương, khiến Athena bị phản phệ nôn ra máu vàng, ngửa mặt ngã quỵ.
Thấy từng đạo tia chớp sắc lạnh tiếp tục đánh về phía nữ thần trí tuệ của phe mình, Lorne toàn lực ngăn lại đòn mạnh mẽ này, Chiến Thần Sơn, Minh Phủ, hải vực, các hệ Thần Linh Olympus đồng loạt tiến công.
Ngoan cố không linh!
Người khổng lồ sấm sét nhìn xuống phía dưới, như đang quan sát một đám bướm đêm lao vào lửa, sát ý lạnh băng tỏa ra từ đôi mắt màu bạc nhạt:
"Thôi được, ban cho các ngươi dùng cái chết để chiêm ngưỡng Thần nghiệp của bản vương!"
Cánh tay trăm trượng hòa lẫn tia chớp vung lên phía trước, quét sạch mây đen tụ lại, gọi đến vô vàn tinh tú.
Sao như thoi đưa, ánh sao như tơ, như một khung dệt vải tự động, đan xen vẽ nên "đường vân" (vận mệnh) của vạn vật, bao phủ các vị Thần đang xông lên, thậm chí là toàn bộ thế giới vào trong đó.
"Thiên mệnh - tước đoạt!"
Đột nhiên, giọng nói băng lãnh vang lên từ giữa trời sao, tỏa ra từng đợt gợn sóng ẩn chứa quy luật kỳ lạ.
Ánh sáng đi qua, các Thần như bị sét đánh, đồng loạt phun ra máu vàng từ trên không rơi xuống, mãi không thể đứng lên được.
Quyền năng trong người bọn họ trống rỗng tan biến, như thể bị tước đoạt hết tất cả hào quang trong nháy mắt, từ những Thần Linh hùng mạnh biến thành phàm nhân yếu ớt.
Hecate ngẩng đầu nhìn về phía các vì sao và ánh sao như tơ trước người Zeus, lập tức sắc mặt kịch biến:
"【Máy dệt vận mệnh】!"
Trong thần thoại Hy Lạp cổ, Tam Nữ Thần Vận Mệnh dùng cách dệt để biên soạn, lên kế hoạch, quyết định vận mệnh vạn vật, Clotho út nhất phụ trách cai quản tương lai và dệt sợi sinh mệnh, Lachesis thứ hai phụ trách quyết định độ dài ngắn của sợi sinh mệnh, Atropos lớn nhất phụ trách quản lý cái chết và cắt sợi sinh mệnh.
Và thứ hỗ trợ bọn họ hoàn thành tất cả công việc này, chính là cái gọi là 【máy dệt vận mệnh】, tương đương với thiết bị đầu cuối của máy xử lý giúp toàn bộ thế giới vận hành bình thường.
Nhưng thứ này đáng lẽ chỉ là một khái niệm, chứ không phải một thực thể cụ thể.
Bởi vì 【vận mệnh】 quá cứng nhắc và 【định số】 không có sự biến hóa sẽ khiến thế giới thiếu đi chất bôi trơn 【ngẫu nhiên】, cuối cùng đi đến hủ bại và suy tàn.
Không ngờ, trong hai trăm năm họ rời đi, Zeus không chỉ thôn phệ Tam Nữ Thần Vận Mệnh, mà còn thông qua việc không ngừng thu thập linh tính của vạn vật để hiện thực hóa 【máy dệt vận mệnh】, chuẩn bị tự mình viết lên tương lai và vận mệnh của toàn bộ thế giới.
Đây chính là, Thần nghiệp của hắn?
Hecate nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lúc này hét to nhắc nhở:
"Nhất định phải phá hủy thứ đó, mau lên!"
Lòng mọi người rung động, Ladon dẫn dòng dõi Typhon và tàn binh Cự Linh do Prometheus cầm đầu quyết định tổ chức đợt tấn công thứ hai, điên cuồng lao về phía đám tinh tú tựa máy dệt trước mặt Zeus.
Nhìn những thân ảnh lại một lần nữa xông đến, Zeus chợt khẽ động thoi sao:
"Thiên mệnh - trấn áp!"
Trong khoảnh khắc, sao trời chói lọi, ánh sao đan xen tựa những chiếc búa nặng vô hình, giáng vào thần quái và Cự Linh, thô bạo đánh chúng vào sâu trong cơ thể.
Từng chùm sương máu nổ tung, hàng ngàn Ma Thú và Cự Linh dưới uy thần như ngục tù hóa thành thịt băm.
Nhưng, Hecate không hề bị cảnh tượng thảm thiết trước mắt dọa sợ, trong mắt ngược lại ánh lên một tia sáng nhạy cảm.
Hoạt động của Zeus đang chậm lại, uy lực thần ngôn đang giảm xuống!
Thế giới chưa tái tạo lại, Thần nghiệp của hắn vẫn chưa hoàn mỹ!
Nói cách khác, hắn chưa thể hoàn toàn điều khiển cỗ 【máy dệt vận mệnh】 này để thao túng thiên mệnh của vạn vật!
Vẫn còn cơ hội!
"Tiếp tục tấn công, đừng cho hắn thời gian khôi phục!"
Nghe hiệu lệnh của Nữ Hoàng Địa Ngục, các anh hùng không chút do dự tiến lên, phát động đợt tấn công thứ ba vào vị Thần Vương cao cao tại thượng.
Sự phẫn nộ vì bị nhìn thấu nhược điểm và nỗi nhục nhã vì uy nghiêm bị khiêu khích nhen nhóm trong lồng ngực Zeus, hóa thành ngọn lửa cháy rừng rực:
"Tự tìm cái chết! !"
Hai cánh tay màu bạc nhạt giao nhau vung xuống, sấm sét cuồng bạo hóa thành hàng ngàn mũi giáo ánh sáng, dọc đường đi xé rách không gian đêm thành những vết nứt dài hẹp.
Các anh hùng phát động đợt tấn công thứ ba còn chưa kịp đến gần vùng tinh vực kia đã tan rã trong ánh chớp kinh khủng này.
Giờ khắc này, Chư Thần sáng chói bị tước đoạt quyền hành, Cự Linh và ma quái dũng mãnh bị trấn áp thảm thương, các anh hùng quật cường cũng đã bại trận… Vậy, còn những kẻ yếu hơn thì sao?
Lùi bước sao?
Những pháp sư và chiến binh phàm nhân nhìn nhau, ầm ầm cười lớn.
Không!
Ngay cả người mạnh nhất đều thất bại, điều này vừa vặn chứng minh sự tà ác trước mắt càng thêm cường đại! Cần có thêm lực lượng để dũng cảm chiến đấu vì điều đó!
Cung thủ Arcadia, cường quân Sparta, Pháp sư phái Hermes, giáo đồ Eleusinia... Từng đoàn thân ảnh yếu đuối gia nhập vào trận thần chiến thảm liệt này, phát động đợt tấn công thứ tư.
"Chết! Tất cả đều phải chết!"
Zeus giận dữ muốn nứt cả mắt, vung hai cây trường mâu do ánh chớp hóa thành, quét sạch tứ phương.
Sấm sét giáng xuống, sinh mệnh như những sao chổi tàn lụi, liên miên rơi từ bầu trời màu bạc nhạt xuống, bị phân giải thành linh tử thuần túy tiêu tan.
Nhưng Kỵ Sĩ Thiên Mã Athens, đại quân Wyvern Colchis, Cấm Vệ Quân Thần Huyết Thessalía, các giáo đồ Thần Tửu Thebes... người này nối tiếp người kia, làm việc nghĩa không chùn bước lấp vào chỗ trống, dũng cảm xông lên phía trước.
Đây là một cuộc phản kháng liên quan đến vận mệnh, là cuộc chiến đoạt lại tương lai!
Không ai có thể trốn tránh, không ai có thể thờ ơ.
Và trong những đợt tấn công không ngừng nghỉ, ánh chớp trên người Zeus nhanh chóng ảm đạm, bầu trời sao trên đỉnh đầu cũng bắt đầu chập chờn bất định.
Chư Thần, Cự Linh và Ma Thú trên mặt đất lần lượt cảm thấy cổ lực áp chế trong cơ thể đang yếu đi, đồng thời không chút do dự giãy dụa, nổi lên gia nhập vào hàng ngũ thảo phạt bạo chúa.
Trong đồng cỏ đầy đốm lửa, một ngọn lửa bùng cháy dữ dội vươn lên tận trời, cuốn theo sức mạnh hủy diệt cuồng bạo, lao thẳng đến 【máy dệt vận mệnh】 trước mặt Zeus.
Nằm mơ!
Ánh mắt Zeus trở nên lạnh lẽo, đôi tay màu bạc nhạt bắt lấy thoi sao đang trôi nổi, ánh chớp lạnh thấu xương và thiên mệnh quyền năng dự trữ trong cơ thể bùng phát hoàn toàn: "Thiên mệnh - băng diệt!"
Uy quang màu vàng đỏ và xanh bạc va chạm, hình thành vầng hào quang chữ thập tựa như vụ nổ tân tinh.
"Ầm!"
Ánh sáng thần tính đánh đâu thắng đó quét về bốn phương tám hướng, các vì sao trên trời như thủy tinh vỡ vụn, một dòng xoáy hỗn độn mạnh mẽ phun ra từ những khe nứt đen ngòm.
Bầu trời sụp đổ, nhật nguyệt ảm đạm, chòm sao biến mất.
Chư Thần, Cự Linh, ma quái, anh hùng… Từng bóng hình kiệt sức từ bầu trời hỗn loạn rơi xuống, như những ngôi sao băng đâm sầm vào các nơi ở Hy Lạp.
Còn vị Thần khổng lồ hóa từ tia chớp kia dù đã thu nhỏ lại thành kích thước người thường, nhưng vẫn đứng sừng sững trên đỉnh núi Olympus; bầu trời sao dù đã ảm đạm hơn nhiều, nhưng cỗ máy dệt vận mệnh vẫn đang hoạt động.
Các chiến sĩ thề không đổi ý định muốn quay lại chiến trường, nhưng bị sức mạnh Thiên Mệnh xâm thực và áp chế, không được phép giãy dụa, không được phép phản kháng, chỉ có thể bé nhỏ như những con kiến tê liệt ngã xuống trong vũng bùn.
Họ đã làm hết sức mình, họ đã thất bại thảm hại.
Giờ phút này, ngọn núi thánh Olympus, tâm điểm của vụ nổ, đã hoàn toàn thay đổi, hai thân ảnh còn sót lại đang giằng co trong phế tích.
Zeus quan sát người con trai một mình trên sân, đến đứng còn không vững, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lẽo dữ tợn:
"Chỉ bằng ngươi mà đòi thay thế được bản vương sao? Nằm mơ!"
Lời nguyền rủa Titan thì sao? Lời tiên tri về thiên mệnh thì sao?
Cuối cùng, hắn vẫn là kẻ vượt trội tất cả, đứng trên đỉnh cao của vận mệnh!
Lorne lau đi vệt máu vàng tràn ra khóe miệng, nhìn người cha trong huyết thống của mình, nghiêm túc sửa lại:
"Ta không muốn vị trí vương của ngươi, càng không hứng thú trở thành ngươi thứ hai, ta chỉ muốn ngươi chết mà thôi."
Nghe thấy lời tuyên bố đại nghịch bất đạo này, Zeus giận quá hóa cười:
"Muốn giết ta? Tốt tốt tốt! Vậy bản vương sẽ cho ngươi nếm thử cái gì mới thật sự là tuyệt vọng!"
Vung cây giáo ánh chớp quét về phía bầu trời, thoi sao trước máy dệt hạ xuống.
Thoi sao giáng xuống phân hóa thành hàng nghìn tỉ tia sáng trên bầu trời, như những ngôi sao băng mang theo vệt đuôi dài, rạch mở lớp vỏ ngoài của thế giới, khâu vận mệnh diệt vong vào trong huyết nhục thế giới.
Ầm ầm ầm ầm!
Từng tia sáng chói lọi như pha lê, rơi xuống khắp nơi trên thế giới Hy Lạp, tạo nên những vụ nổ kinh hoàng, như tiếng kèn báo hiệu ngày tận thế.
Trong khoảnh khắc.
Mặt đất bốc cháy.
Thế giới bốc cháy.
Những thứ được gọi là "Văn Minh" đều bị chà đạp, phá hủy.
Những sinh vật có trí tuệ, đến cả việc phụ thuộc cũng không được cho phép.
Vô số điểm sáng như bụi sao lan ra từ các vụ nổ, khiến những sinh vật hữu hình này quằn quại trong đau đớn, tự diệt trong sự tan rã, cuối cùng hóa thành những linh tử tinh khiết hội tụ về phía ngai thần trên đỉnh Olympus, làm chất dinh dưỡng cho Thần Vương mang thiên mệnh kia.
Thậm chí, không chỉ sinh vật, cả những thứ vô tri vô giác cũng bị xóa sổ.
Rừng rậm bị thiêu rụi, nước biển sôi trào, núi non sụp đổ, các mảng kiến tạo bị tách rời.
Tiếp đó, hồng thủy, bão tố, địa chấn, thủy triều Aether lần lượt ập đến mọi ngóc ngách của Hy Lạp.
Toàn bộ thế giới, dưới sự điều khiển của "Thiên mệnh", như những bó củi đang bốc cháy, để vị vương đang cố gắng leo lên vị trí Chí Cao Thần thiêu rụi tất cả, hiến dâng toàn bộ ánh sáng và sức nóng.
Trên đỉnh Olympus, Zeus dang rộng hai tay, đón nhận ánh sáng linh tính tuôn xuống từ 【 lỗ hổng trên trời 】, thần ý của hắn căng phồng lên trong tiếng cười dữ tợn:
"Thiên địa làm lò, vạn vật làm củi! Hôm nay, Thần nghiệp của bản vương sẽ được tái sinh từ đống tro tàn của các ngươi và thế giới này!"
"Đừng hòng!"
Lorne nghiến răng hét lớn, Tạo Quốc chi Thương trong tay bắn ra, xuyên qua tinh mạc, cắm xuống một vùng đất rộng lớn.
Trong nháy mắt, dòng thủy triều hỗn loạn không ngừng xâm thực mặt đất, tan rã sự sống bỗng nhiên chấn động kịch liệt như va phải bức tường đồng vách sắt, thủy triều Aether bao trùm cả bầu trời nháy mắt vỡ vụn, tán loạn.
Vù vù!
Cùng lúc đó, một cây cọ lớn bao phủ trong ngọn lửa vàng rực phá tan phong tỏa vô tận của sấm chớp, mọc cao vạn trượng, chín cành cây hình dáng ánh sáng bao dung vạn vật tràn đầy sức sống vươn mình, gắn lại bầu trời đã tan vỡ và mặt đất bị chia cắt.
Và cùng với vô số ánh quang văn lấp lánh, từng cổng vòm làm bằng đá cẩm thạch, khắc chữ xanh ngọc Hermes, xuất hiện ở khắp nơi Hy Lạp.
So với thế giới sắp diệt vong, bên trong những cánh cổng tựa như một cực đối lập, cỏ xanh tươi tốt, nước chảy róc rách, như một thiên đường sinh mệnh.
Sau đó, một chiếc ly vàng khổng lồ nghiêng từ trên mây đổ xuống, tưới xuống trần thế thứ chất lỏng thần thánh ngọt ngào.
—— Rượu?
Những bóng hình đang vật lộn trong tuyệt vọng ngửi thấy mùi hương nồng đậm vương trên người, có người hoang mang, có người nhớ lại.
Lúc này, những lời ngâm tụng trang nghiêm trầm thấp vọng về từ chân trời:
"Đây là thần điện, đây là cửa thiên cung, người sống có thể được che chở, người chết có thể được hưởng phúc!"
Lập tức, những người may mắn được thần chất lỏng tưới lên hóa thành những tia sáng lấp lánh, thoát khỏi vũng bùn tận thế, tiến vào nơi thánh địa an toàn trong cây đại thụ.
Mục giả đại nhân! Là mục giả đại nhân đang bảo vệ chúng ta!
Những người sống vui mừng khôn xiết bước ra khỏi đống đổ nát, chủ động đón lấy cơn mưa ánh sáng từ trên trời rơi xuống, khát khao có được tư cách tiến vào cõi thần quốc đó.
Chiếc ly vàng lớn trên trời cũng không hề giữ lại, nghiêng rót xuống thần chất lỏng, mở rộng cửa lớn đón chào vạn vật thế gian.
Dần dần, những thực vật, động vật, con người, ma quái, Chư Thần chưa bị xóa sổ trên mặt đất biến thành ức vạn ánh sáng lấp lánh, được thu nhận vào quốc gia do cây đại thụ kia nâng đỡ.
"Ầm!"
Mũi thương chớp giật quét ngang, hình bóng Laevatein vội vàng lao tới trượt lùi cả trăm mét, đụng mạnh vào ngọn núi phía sau, ngọn lửa thần tính chập chờn như ngọn nến tàn trong gió.
"Ngươi thân mình còn khó giữ, thế mà vẫn nghĩ kéo dài mạng sống cho lũ kiến hôi tàn này sao? Thật ôn nhu, thật mềm yếu! Đúng là không hề giống bản vương!"
Zeus nhìn kỹ người con trai trong đống đá vụn, khinh thường hừ lạnh.
"Vậy nên ngươi ưu tú như vậy, thì được gì?" Lorne chống kiếm đứng lên, nhìn thế giới rách nát hoang tàn, lộ vẻ mỉa mai, "Đến quốc dân và lãnh thổ còn không có thì khác gì một con dã thú?"
Zeus lơ đễnh, ngạo nghễ nói:
"Chỉ cần bản vương cười đến cuối cùng, xây lại Thần nghiệp, thì muốn gì cũng sẽ quay về. Dù bây giờ ngươi làm gì cho bọn chúng thì sau này cũng chẳng có ý nghĩa gì. Bởi vì đám yếu đuối, đám kiến này chỉ biết theo kẻ mạnh, ai thắng thì chúng theo người đó!"
"Ồ? Thật sao?"
Nhìn người phụ thân đầy tự tin kia, Lorne nở một nụ cười tinh nghịch.
"Thần dân của ngươi không tệ, bọn họ đều đi theo ta."
". . ."
"Con cái của ngươi cũng không tệ, bọn họ đều kính trọng ta."
". . ."
"À, đúng rồi, lão bà của ngươi càng không tệ, các nàng đều yêu ta. . ."
"—— Câm miệng!"
Cuối cùng, dưới lời kể hời hợt của Lorne, Zeus không thể nhịn được nữa mà hoàn toàn nổi cơn thịnh nộ, ánh chớp xé rách gào thét từ trong cơ thể phun trào ra, giận dữ vang vọng chân trời, "Chết đi! Bản vương muốn ngươi chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận