Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 6: Vấn Kiếm tông có tên hộ đồ cuồng ma!

**Chương 6: Vấn Kiếm Tông có tiếng là hộ đồ cuồng ma!**
Cảnh cáo Liễu Như Yên xong.
Sở Ấu Vi cũng không trì hoãn thời gian.
Lần nữa tìm đến Lạc Bạch Chỉ.
Cũng tương tự một mình cùng nàng hàn huyên một hồi.
Dưới một gốc đại thụ ngất ngưởng tại Bạch Vũ Phong.
Lạc Bạch Chỉ ôm trường kiếm trong tay, đôi mày liễu hơi nhíu lại, "Dựa theo ý tứ của sư tỷ, Diệp Thanh Vân kia tuyệt đối không phải người tốt lành gì, tiến vào Vấn Kiếm Tông chúng ta, thậm chí sẽ mang đến tai họa, hơn nữa còn gây ảnh hưởng cực kỳ bất lợi đối với sư huynh."
Lạc Bạch Chỉ hé mắt, "Để ngừa đêm dài lắm mộng, không bằng hiện tại ra tay g·iết c·hết hắn!"
"Sư muội, việc này cần bàn bạc kỹ hơn!"
Sở Ấu Vi kéo Lạc Bạch Chỉ lại, chỉ cảm thấy có chút đau đầu.
Trong ấn tượng của nàng, Lạc Bạch Chỉ so với Liễu Như Yên có đầu óc và tỉnh táo hơn nhiều.
Hiện tại nàng vừa mới nhấn mạnh Diệp Thanh Vân đáng giận.
Lạc Bạch Chỉ liền muốn trực tiếp vác kiếm qua đó, g·iết tới Huyền Thiên Tông, g·iết c·hết Diệp Thanh Vân, thực sự so với nàng còn lỗ mãng hơn!
Nàng rõ ràng Diệp Thanh Vân trên tay có át chủ bài đặc thù.
Thậm chí trong tông môn không thể tùy tiện g·iết người.
Mất một phen công phu, mới khiến Lạc Bạch Chỉ tỉnh táo một chút.
Lại cam đoan chính mình sẽ tìm cơ hội săn g·iết Diệp Thanh Vân.
Sẽ không chậm trễ quá lâu.
Việc này mới xem như hoàn mỹ bỏ qua.
"Còn về phía sư tôn..."
Sở Ấu Vi nghĩ nghĩ.
Vẫn là không đem chuyện này nói cho sư tôn.
Ở kiếp trước tại thời không kia.
Sư tôn đã đủ đáng thương.
Đến c·hết vẫn còn suy nghĩ cho sư huynh, làm ra phần sám hối và nỗ lực cuối cùng vì sư huynh.
Thậm chí đem thân thể của mình cho Thiên Đạo của Huyền Hoàng đại thế giới lúc bấy giờ.
Tịnh hòa hắn lập xuống ước định.
Để Thiên Đạo của Huyền Hoàng đại thế giới trợ giúp sư huynh một chút sức lực.
Hiện tại, không để cho sư tôn phải trải qua những chuyện đau khổ kia.
Nàng trọng sinh đến thời không này.
Chính là vì bảo vệ sư huynh, bảo vệ sư tôn.
Nàng, nhất định sẽ thay đổi tất cả.
Đem kết cục của thời không này dẫn đến kết cục mỹ mãn mà nàng thật sự mong muốn!
Thở dài nhẹ nhõm.
Trong đầu Sở Ấu Vi suy nghĩ hỗn loạn.
Tuy rằng thời không này và thời không trước không có bất kỳ liên quan gì.
Hơn nữa nội dung cốt truyện phát triển khả năng cũng sẽ khác nhau.
Nhưng đại khái nội dung cốt truyện mà nàng đã trải qua đến hiện tại cũng không khác biệt lắm.
Sau khi Diệp Thanh Vân nhập tông ở kiếp trước.
Có mối quan hệ cực kỳ tốt với một vị đệ tử trong tông môn tên là Đường Vũ.
Nàng từng nghe sư huynh cảm khái qua, Đường Vũ rõ ràng có đại cơ duyên của chính mình.
Lại ngu xuẩn đến mức đem phần đại cơ duyên kia, chắp tay nhường cho Diệp Thanh Vân.
Cuối cùng giống như kẻ ngu ngốc, bị Diệp Thanh Vân lợi dụng làm công cụ, hố c·hết tại một chỗ bí cảnh.
Diệp Thanh Vân nương tựa theo cơ duyên vốn thuộc về hắn, uy danh bốn phương.
Mà cái c·hết của hắn lại không ai biết.
Sở Ấu Vi vắt hết óc.
Trong đầu nhớ lại tin tức liên quan đến Đường Vũ.
Đường Vũ.
Chân truyền đệ tử của Quy Nhất Phong.
Điều khiến nàng ấn tượng sâu sắc nhất là.
Đường Vũ có một thanh hắc ngọc cổ kiếm trong tay.
Hình như là tổ tiên để lại.
Về sau, tên ngu ngốc này và Diệp Thanh Vân trở thành hảo hữu.
Thanh cổ kiếm kia bị Đường Vũ tặng cho Diệp Thanh Vân.
Hắn nói danh kiếm mới xứng với cường giả.
Cho nên vui vẻ tặng cho Diệp Thanh Vân.
Mà thanh hắc ngọc cổ kiếm kia, bên trong trên thực tế mới là bản thể.
Cũng chính là thanh hắc cổ kiếm mà Diệp Thanh Vân thường xuyên dùng về sau.
Nếu nàng không đoán sai.
Thanh cổ kiếm kia ít nhất cũng là tồn tại có thể so với Chí Tôn khí.
Tuy không có linh tính.
Nhưng độ cứng, độ dẻo dai của thanh kiếm đó tuyệt đối có thể sánh ngang Chí Tôn khí.
Một thanh kiếm tốt như vậy, rơi vào trên thân tên cẩu vật Diệp Thanh Vân, quá lãng phí!
Nàng phải nghĩ cách lấy nó từ trong tay tên ngu ngốc Đường Vũ, sau đó tặng cho sư huynh!
Diệp Thanh Vân, tên cẩu vật kia, và Đường Vũ ngu ngốc kia, cũng xứng dùng thanh kiếm này sao?
Trong lòng đã quyết.
Sở Ấu Vi vừa định đi Quy Nhất Phong tìm Đường Vũ.
Mới vừa ra khỏi Bạch Vũ Phong.
"Vấn Kiếm Tông đệ tử, Sở Ấu Vi!"
"Dưới chân núi Bạch Vũ Phong, hạ sát thủ với Diệp Thanh Vân, đệ tử mới gia nhập tông môn, đây là tối kỵ!"
"Từ bỏ giãy dụa chống cự, theo ta đến Hình Phạt Điện một chuyến!"
Đúng lúc này.
Giọng nói lạnh lùng đột nhiên từ sâu trong đám mây truyền đến.
Rất nhanh.
Một vị trưởng lão mang phục sức Hình Phạt Điện, dẫn theo mấy vị đệ tử Hình Phạt Điện, vẻ mặt lạnh lùng từ trên trời giáng xuống, đáp xuống trước mặt Sở Ấu Vi.
Sở Ấu Vi khẽ nhíu mày.
Những người này của Hình Phạt Điện đến nhanh hơn nàng tưởng tượng.
Không cần suy nghĩ nhiều.
Chắc chắn là vị trưởng lão Huyền Thiên Phong bị thiệt lớn trong tay sư tôn, cố ý chạy tới cáo trạng.
Không đợi Sở Ấu Vi mở miệng.
Một thanh âm khác đột nhiên vang lên, "Sở Ấu Vi lúc trước chỉ là do tu luyện nên có chút tẩu hỏa nhập ma, không thể khống chế được trạng thái của mình."
"Bản tọa đã đích thân ra tay, giúp hắn khôi phục ổn định, hơn nữa Sở Ấu Vi tuy đã làm sai, nhưng không tạo thành thương vong, chư vị Hình Phạt Điện như thế, khí thế hùng hổ đến bắt người, có phải hơi chuyện bé xé ra to không."
"Hay là cảm thấy Bạch Vũ Phong ta là quả hồng mềm mặc người nhào nặn, các ngươi muốn khi dễ thế nào thì khi dễ thế ấy?"
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên đồng thời.
Từ sâu trong Bạch Vũ Phong có một luồng khí tức mạnh mẽ bốc lên.
Kiếm khí tung hoành hội tụ thành từng đóa kiếm khí liên hoa nở rộ trong hư không.
Mộc Bạch Lăng, một thân áo trắng phiêu dật, mũi chân điểm nhẹ hư không, đạp lên từng đóa kiếm khí liên hoa, rất nhanh xuất hiện trên không khu vực này.
Lúc này trên khuôn mặt tuyệt mỹ kia mang theo vẻ thanh lãnh hờ hững, ở trên cao nhìn xuống quan sát mấy người Hình Phạt Điện.
Cầm đầu là trưởng lão Hình Phạt Điện, thấy Mộc Bạch Lăng đến, vẻ mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi.
Đừng nhìn bề ngoài Mộc Bạch Lăng thanh lãnh, không nhiễm bụi trần.
Nhưng trong cả tông môn, nàng có tiếng là bao che khuyết điểm.
Huống chi, Mộc Bạch Lăng còn là thân truyền đệ tử của chưởng giáo Vấn Kiếm Tông, thân phận địa vị cũng cực cao.
Cơ bản trong cả tông môn không có ai dám tùy tiện đắc tội nàng.
Trưởng lão Hình Phạt Điện gắng gượng đè nén tâm tình sôi trào, giọng nói âm trầm: "Bạch Lăng phong chủ, tông môn là nơi coi trọng quy củ, vô quy củ bất thành phương viên."
"Không nói đến việc Sở Ấu Vi làm vốn đã có sai sót, lại càng trái với quy củ của tông môn, chúng ta cũng chỉ là chấp hành theo quy củ."
"Mong Bạch Lăng phong chủ đừng làm khó chúng ta."
Chỉ xét về cách dùng từ.
Lời nói của vị trưởng lão Hình Phạt Điện này không có điểm nào bắt bẻ được.
Sở Ấu Vi cũng không muốn làm lớn chuyện.
Cuối cùng gây phiền phức cho sư tôn, cho toàn bộ Bạch Vũ Phong.
"Nếu như thế..."
Vừa định bước ra, dự định theo trưởng lão Hình Phạt Điện đến Hình Phạt Điện.
Nhưng không ngờ.
Thân ảnh Mộc Bạch Lăng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Sở Ấu Vi.
"Tốt, vậy bản tọa cũng đi cùng đệ tử ta một chuyến."
"Ta ngược lại muốn xem xem, Hình Pháp Điện bày ra trận thế lớn như vậy, thậm chí để một trưởng lão dẫn theo bốn chấp sự tới bắt đệ tử ta, rốt cuộc là muốn làm gì."
"Nếu Hình Phạt Điện làm việc thiên vị, bởi vì trưởng lão ngọn núi nào đó 'nghe gió cũng là mưa', ta tự nhiên sẽ thỉnh sư tôn ta ra mặt phân xử."
Nghe những lời này, khóe miệng trưởng lão Hình Phạt Điện co giật.
Ngươi dứt khoát nói thẳng mình không phục.
Chính là muốn bao che khuyết điểm đi!
Mộc Bạch Lăng gia hỏa này thực sự là bao che khuyết điểm đến cực hạn.
Bọn hắn còn nhớ rõ.
Năm đó trong một lần tông môn tỷ thí.
Cố Hàn đã chiến thắng, nhưng đệ tử bị đánh bại vì trong lòng không cam lòng phẫn nộ, thừa dịp Cố Hàn xoay người, định đánh lén.
Kết quả.
Bị Mộc Bạch Lăng đứng trên đài quan chiến ra tay đánh chết trước mặt mọi người.
Vị trưởng lão phẫn nộ kia muốn tìm Mộc Bạch Lăng đòi một lời giải thích.
Mộc Bạch Lăng chỉ đưa ra hai câu, đồ đệ ngươi phạm quy trước, ta giết hắn là đương nhiên.
Ngươi nếu không phục, ta liền giết ngươi!
Hai câu nói này triệt để khiến Mộc Bạch Lăng trở thành hộ đồ cuồng ma có tiếng trong Vấn Kiếm Tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận