Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 216: Chấn kinh mọi người, tiên hạ thủ vi cường

Rất nhiều người thậm chí căn bản liền không hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra. Chỉ biết là Tào Diễm dốc toàn lực tấn công đã bị một tán tu tên là Tô Trường Ca tùy tiện hóa giải. Sau đó, họ thấy Tào Diễm dùng hết sức lực ngưng tụ thần thông phòng ngự, nhưng lại yếu ớt như miếng băng mỏng dưới ánh mặt trời, không thể chịu nổi. Trong tiếng kêu gào tuyệt vọng không cam tâm, hắn cùng mấy đầu Hỏa Long tan biến hoàn toàn trong dòng kiếm khí. Cả không gian dường như cứng đờ trong khoảnh khắc, chìm vào tĩnh lặng ngột ngạt. Nhiều tu sĩ theo sát Cố Hàn phía sau thậm chí dừng hẳn mọi hành động. Tất cả đều trợn mắt, thần sắc đờ đẫn, không thể tin vào những gì đang xảy ra trước mắt. Chuyện này… Thánh tử Viêm Long thiên Tông… Thiên kiêu danh tiếng lừng lẫy, lại dễ dàng chết như vậy? Còn chưa kịp vào Phiêu Miểu Tiên Đảo đã bị người khác, như cỏ dại, chém một kiếm chết tươi? “Cái này… là giả đi…” Có thiên kiêu vẫn thấy quá đỗi mơ hồ, ra sức dụi mắt, muốn chắc chắn mình không nhìn nhầm. "Một người là thánh tử Viêm Long thiên tông danh tiếng lẫy lừng, một người chỉ là tán tu mới nổi gần đây… Va chạm trực diện, lại có khác biệt lớn đến vậy?" "Một kiếm giết thánh tử… Ngươi nói cho ta đây là tán tu à?" "Người này chẳng phải là truyền nhân ẩn mình của một kiếm tông đỉnh cấp nào đó đấy chứ?" Nói đến đây, nhiều người vô thức nhìn về một hướng. Nơi đó có một nam tử tuấn lãng, lông mày sắc như kiếm, mắt sáng ngời, đang đạp phi kiếm lướt đi. Kiếm Trần, đại sư huynh đứng đầu Thiên Kiếm Phái. Vừa sinh ra đã có dị tượng giáng thế. Lúc hai tuổi rưỡi, kiếm đạo thiên phú hoàn toàn bộc phát, có lực tương tác cực mạnh với bất kỳ thần thông kiếm đạo nào. Ba tuổi đã biết đọc chữ, sau đó luôn ở Tàng Thư Các của Thiên Kiếm Phái nghiên cứu các loại kiếm pháp, thần thông cổ xưa. Đồng thời, dung hội quán thông để thực hành vận dụng. Nay tu vi đã là Đạo Hợp, càng kế thừa Nhân Gian Kiếm của Thiên Kiếm Phái. Dựa vào kiếm đạo thiên phú cường đại và kiếm kỹ vô song, thậm chí có thể chống lại cường giả Chí Tôn tiền bối. Là nhân vật trẻ tuổi mà các thế lực và chủng tộc khi tiến vào Phiêu Miểu Tiên Đảo đều phải tránh xung đột hết mức có thể. Bây giờ, rất nhiều người nhìn Kiếm Trần với chút tò mò, muốn biết nếu Kiếm Trần ra tay thì liệu có thể đánh bại Cố Hàn trên kiếm đạo hay không? “Sư huynh, tên kia có lẽ không đơn giản như vẻ ngoài, có thành tựu rất cao về kiếm đạo đấy.” “Huynh không định cùng hắn luận bàn chút sao?” “Nếu huynh không đi, vậy sư muội đây sẽ đi tìm hắn luận bàn…” Lúc này, một thiếu nữ mặc váy dài màu xanh biếc, mắt ngọc mày ngài, trông rất hoạt bát, ngự kiếm tới gần Kiếm Trần. Hạ Linh Lung, sư muội của Kiếm Trần, cũng là nhân vật thứ hai của Thiên Kiếm Phái. Kiếm Trần thần sắc thản nhiên, cầm trường kiếm chưa rút vỏ chắn ngang trước mặt Hạ Linh Lung. “Linh Lung, những gì sư huynh dạy mấy hôm nay, muội đều cho gió thoảng bên tai à?” “Kiếm tu chân chính luôn có hào khí chính trực trong lòng, đi đúng đường, ngồi thẳng.” "Người kia vừa mới có một trận chiến lớn với Tào Diễm, chân khí trong người nhất định tiêu hao không ít." “Lúc này muội tìm người ta luận bàn chẳng khác nào thừa cơ người ta suy yếu để làm chuyện tiểu nhân, bôi nhọ thanh danh của kiếm tu chúng ta." "Thế sao… Không đến thì không đến.” Hạ Linh Lung bất mãn chu môi, như một đứa trẻ chưa lớn. Sư huynh nàng luôn như vậy, hay đem những cái gọi là phẩm cách kiếm tu treo đầu môi. "Ta nghe nói có tán tu tên là Lạc Bạch Chỉ, là đệ tử quan môn của Mạc lão bây giờ." "Mạc lão là Lục Địa Kiếm Tiên đấy, đệ tử quan môn của ông chắc hẳn cũng không yếu, lúc đó ta tìm cô ấy luận bàn vậy!" Hạ Linh Lung nhanh chóng nảy ra một chủ ý khác trong lòng. So với các thiên kiêu đang kinh ngạc về Phiêu Miểu Tiên Đảo. Các tu sĩ không có tư cách tiến vào, đến xem náo nhiệt, cũng bị chấn động khi Cố Hàn giết Tào Diễm. "Ha ha ha! Lúc trước, ta nghe không ít người Nhân tộc các ngươi khoe khoang, rằng Tào Diễm thực lực cường đại, tính tình nóng nảy, sẽ dạy dỗ Yêu tộc ta một bài học đẫm máu ở Phiêu Miểu Tiên Đảo." "Còn chưa vào Phiêu Miểu Tiên Đảo, ngược lại đã bị chính người Nhân tộc các ngươi một kiếm giết chết tươi!" “Mà người Nhân tộc kia có vẻ còn là một tán tu thì phải? Trình độ này mà cũng làm thánh tử Nhân tộc được, thật là trò cười cho thiên hạ!” Lại có tu sĩ Ma tộc cười ngả nghiêng. Nếu nói ai có sắc mặt khó coi nhất, thì chắc chắn là cường giả của Viêm Long Thiên Tông đang chờ ở đây. Tào Diễm là niềm hy vọng của bọn họ, thậm chí có thể thu hoạch được rất nhiều ở Phiêu Miểu Tiên Đảo. Nhưng ý tưởng tốt đẹp, hiện thực tàn khốc. Thánh tử của họ chưa vào được đã trực tiếp toi mạng! “Tào Diễm tên kia… Ngày thường rất có cá tính, cũng rất là kiêu ngạo, giờ xem ra cũng chỉ là kẻ vô dụng gia đình bạo n·g·ư·ợ·c!” “Tự tìm đường c·h·ế·t thì thôi, còn làm Viêm Long Thiên Tông ta trở thành trò cười!” "Thật sự là ch·ế·t không có gì đáng tiếc!" Tại điện lớn của Viêm Long Thiên Tông cách đó mấy vạn dặm, tông chủ Viêm Long Thiên Tông nhận được tin này liền tức giận run lên. Phiêu Miểu Tiên Đảo lần này không đơn thuần chỉ là tìm cơ duyên, còn là chiến trường tranh bá của các chủng tộc, các thế lực lớn. Tào Diễm bị một tán tu giết chết chẳng khác nào làm mất mặt Viêm Long Thiên Tông trước bàn dân thiên hạ! “Chỉ là tán tu mà cũng học theo lũ âm mưu quỷ kế của thế lực lớn để giả heo ăn thịt hổ…” “Ra lệnh, để Lý Uyên, Phượng Diễm Linh và đám người bọn họ, tận khả năng giết chết tán tu tên Tô Trường Ca đó ở Phiêu Miểu Tiên Đảo!” "Hắn không c·h·ế·t, khó mà rửa sạch nhục nhã của Viêm Long Thiên Tông!" … "Phân phó người của Phi Tiên Lâu." "Nếu như gặp người của Viêm Long Thiên Tông ở Phiêu Miểu Tiên Đảo, tất cả đều giết sạch, không để lại một ai." Ở trên một tiên thuyền lơ lửng tráng lệ nào đó trên không trung. Hạ Băng Ly lười biếng dựa vào bảo tọa lưu ly, giọng thản nhiên ra lệnh cho thuộc hạ. Với tính tình của Viêm Long Thiên Tông, nhất định sẽ tìm cách trả thù cho nhà Cố Hàn nàng. Nhưng nàng cũng không khoanh tay đứng nhìn chuyện này xảy ra, tiên hạ thủ vi cường vẫn hơn. Có uy hiếp tới Cố Hàn, vậy thì cứ giết sạch. "Tán tu Tô Trường Ca kia, động tác xuất kiếm… Thật sự không khác gì Hàn nhi…” Ngoài khu vực Phiêu Miểu Tiên Đảo. Mộc Bạch Lăng, một trong những tu sĩ đứng xem, nhìn hướng Cố Hàn vừa biến mất có chút xuất thần. Người khác không rõ. Nhưng nàng, sư tôn đã sống chung với Cố Hàn mấy năm, dạy cho hắn kiếm pháp, làm sao không quen thuộc động tác xuất kiếm của Cố Hàn cho được. Càng nghĩ, hình ảnh thân ảnh áo trắng kia càng trùng khớp với Cố Hàn trong ký ức, cho đến khi cả hai như nhập làm một. “Hàn nhi….” "Người đó xác suất lớn là Hàn nhi ngụy trang mà thành!" Trong đầu như có một tiếng sét đánh xuống, nàng khẳng định suy đoán này. Cả người kích động điên cuồng. Thậm chí muốn bất chấp hậu quả, ngay lập tức xâm nhập vào Phiêu Miểu Tiên Đảo, để gặp Cố Hàn, người vẫn thường xuất hiện trong giấc mộng của mình một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận