Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 204: Tông môn bị diệt, ngươi bây giờ vui vẻ a?

Chương 204: Tông môn bị diệt, ngươi bây giờ vui vẻ a?
Đột nhiên tại địa phận Tử Tiêu tông phát sinh khủng bố đại chiến. Nhất thời như gió bão bao phủ toàn bộ Huyền Hư đại lục.
“Tử Tiêu tông nhận lấy cường giả đáng sợ tập kích!” “Căn cứ tin đồn, tựa hồ là Bạch Long điện cùng Huyết Nguyệt Ma Tôn liên hợp ra tay!” Tin tức này càng làm kinh động vô số thế lực cường giả. Ồ ạt phái ra tai mắt xem xét động tĩnh. Dù sao, Tử Tiêu tông cùng Bạch Long điện bây giờ đều là thế lực bá chủ cấp đỉnh phong của Huyền Hư đại lục. Bây giờ hai thế lực này không đội trời chung lại liên hợp động thủ, đây không thể nghi ngờ là tin tức nặng ký hàng đầu.
Hai thế lực bá chủ cấp liên hợp, trừ những ẩn thế tông môn đặc thù không tham gia tranh chấp thế gian kia ra, những tông môn còn lại sợ là toàn bộ sẽ bị bình định triệt để!
Khiến rất nhiều người đều có chút ngồi không yên, ào ào tìm hiểu chi tiết sự việc. Nhưng dù cho tốc độ hành động của bọn họ đã rất nhanh, khi tiến vào khu vực giao chiến biên giới, trận đại chiến này đã đi đến giai đoạn cuối cùng.
“Kia là…” Vô số cường giả bị thu hút mà đến có chút ngây người đứng trên thương khung. Nhìn cuối tầm mắt đã hoàn toàn phá toái thiên địa. Sơn hà phá toái. Đến cả mảng thương khung khu vực đó cũng lộ vẻ ảm đạm vô cùng, dường như bị một loại lực lượng đáng sợ nào đó trực tiếp cày nát. Vô số vết nứt hư không giăng đầy như mạng nhện khiến người nhìn thấy mà giật mình, lít nha lít nhít phân bố trên thương khung, bày ra cảnh tượng giống như ngày tận thế khiến người ta khó thở. Nơi càng sâu tựa hồ vẫn còn pháp tắc dư uy còn sót lại quanh quẩn. Hình như vẫn còn cường giả Tử Tiêu tông còn sót lại đang dựa vào địa thế hiểm trở chống lại.
“Không!” Nhưng theo một tiếng rống không cam lòng lại hoảng sợ vang lên. Tất cả dao động pháp tắc đều trở về tĩnh lặng.
Trận đại chiến bùng phát không có dấu hiệu này, từ lúc bắt đầu đến kết thúc thậm chí chưa tới hai canh giờ rưỡi.
Nhưng coi như đã kết thúc, những tu sĩ bị động tĩnh thu hút đến, cũng không có gan dám tiến vào bên trong điều tra. Ai cũng biết Tử Tiêu tông từng là thế lực bá chủ cấp suy tàn của Huyền Hư đại lục, nội tình thâm hậu. Nhưng vẫn cứ bị tiêu diệt dễ như trở bàn tay như thế, cũng đủ thấy thực lực đáng sợ của hai tông môn bá chủ cấp mới nổi này. Tự tiện tiến vào bên trong, nếu như làm bọn họ tức giận, sợ là gánh không nổi.
… Cùng lúc đó.
Trong sân của Cố Hàn ở Vọng Nguyệt đảo, Phù Dao Chí Tôn bọn người, ngay tại một khắc Tử Tiêu tông hoàn toàn bị hủy diệt, thì cùng nhau cảm thấy. Trong huyết mạch bản nguyên của bọn họ, linh ước đặc thù được ký kết khi gia nhập tông môn, vào lúc vừa rồi đã tiêu tán hoàn toàn gần như không còn!
Điều này đại biểu rằng, đạo thống của Tử Tiêu tông đã đoạn tuyệt, triệt để biến mất theo trên thế giới này! Tin tức này mang đến cho bọn họ sự trùng kích cực lớn, khiến đại não bọn họ hoàn toàn trống rỗng, thậm chí chỉ cảm thấy tất cả mọi thứ phát sinh ngày hôm nay đều lộ ra mộng huyễn mà hoang đường.
Không những không thể thu hồi di vật của tổ tiên, tông môn bọn họ ngược lại vì đó mà gặp tai bay vạ gió, triệt để hôi phi yên diệt!
“Tại sao có thể như vậy…” Thanh Lê Nhi thất hồn lạc phách, giống như là không thể tiếp nhận được kết quả này. Lúc trước nàng dám nói chuyện với Cố Hàn không khách khí như thế, trên thực tế cũng là bởi vì có tự tin với tông môn mình. Dù sao cũng là thế lực bá chủ cấp của Huyền Hư đại lục đã từng, ít nhiều cũng có chút nội tình. Coi như đã suy tàn, cũng không phải là ai a miêu a cẩu nào cũng có thể chạm vào. Nhưng bây giờ nàng cuối cùng cũng nhận ra được rõ sự chênh lệch cùng tàn khốc của hiện thực. Tông môn mình… nguyên lai mới là a miêu a cẩu bị loạn côn đánh chết kia!
Mà nàng… gián tiếp thúc đẩy tất cả chuyện này!
“Thanh Lê Nhi! Ngươi tên nghiệp chướng này! Hiện tại tông môn bị hủy diệt, ngươi vui vẻ rồi chứ!?” “Lúc trước ngươi tên này cũng là không có não, hết lần này đến lần khác mạo phạm Tô Trường Ca!” “Nếu có thể làm lại lần nữa, ta thật sự muốn bóp chết ngươi!” Phù Dao Chí Tôn bọn người cũng không còn phong thái cao nhân tiền bối lúc ban đầu. Thậm chí trút lửa giận lên người Thanh Lê Nhi. Nhưng đây cũng hết sức bình thường. Dù sao, ngay cả Tử Tiêu tông cũng đã bị hủy diệt, những kẻ đã mất đi chỗ dựa này cũng chỉ có thể làm cuộc phẫn nộ vô năng sau cuối.
Thanh Lê Nhi lộ ra vẻ vô cùng thất hồn lạc phách. Thần sắc thống khổ, nước mắt hối hận không cam lòng chảy xuống.
“Giết ta đi…” Nàng sau cùng chỉ có thể khẩn cầu dùng phương thức tử vong, để kết thúc thống khổ hối hận của mình. Nhưng càng làm cho nàng thống khổ và thật đáng buồn chính là. Việc mình có thể chết được hay không bây giờ cũng cần Cố Hàn gật đầu đồng ý!
“Đem mấy tên này mang đi, dù sao cũng là cảnh giới Chí Tôn, bắt đi luyện thành khôi lỗi, dùng làm phế vật cũng không tệ.” Tùy ý phân phó một câu. Không gian nhất thời nổi lên từng đợt sóng gợn, có bàn tay vô hình từ đó kéo dài ra. Đem đám người Phù Dao Chí Tôn còn đang chỉ vào Thanh Lê Nhi mắng to lập tức lôi đi.
“Còn ngươi…” Cố Hàn lạnh lùng nhìn qua, Thanh Lê Nhi ngày xưa giống như một con chim ưng rất ngạo khí, bây giờ giống như con chim đã gãy cánh. Không có gì đáng để thương hại. Đã là địch với mình, thì phải chuẩn bị tốt cho kết quả bị mình thanh toán. Hắn không chút do dự trực tiếp bóp cổ Thanh Lê Nhi, nhấc cả người nàng lên. Đồng thời, da thịt mặt ngoài hắn đột nhiên bốc cháy từng đợt hỏa diễm linh hồn màu đỏ tươi. Hỏa diễm linh hồn không ngừng lan tràn thiêu đốt, lập tức xâm nhập vào sâu trong linh hồn Thanh Lê Nhi, triệt để thôn phệ ý thức linh hồn của nàng.
Mà ý thức của Thanh Lê Nhi, cũng tại tia thống khổ hối hận cuối cùng hoàn toàn biến mất. Cả người ánh mắt nhất thời trở nên trống rỗng chết lặng, giống như là một cỗ xác chết không linh hồn.
Sau khi làm xong tất cả, Cố Hàn không dừng tay. Lần nữa thúc đẩy thần thông đặc thù. Đem ý thức linh hồn mảnh vụn đã vỡ của Thanh Lê Nhi một lần nữa dựng lại. Nhưng một lần nữa cắm vào một đoạn ký ức mới cùng chỉ lệnh đặc thù.
Cứ như vậy mà để nàng biến thành tro bụi, khó tránh khỏi có chút đáng tiếc. Đối phương cũng đã từng có gặp gỡ với Diệp Thanh Vân. Mình chưa chắc không thể biến nàng thành một công cụ người nào đó, cài vào bên cạnh Diệp Thanh Vân. Biết đâu đấy, lúc thời cơ thích hợp, có thể dùng Thanh Lê Nhi, đâm Diệp Thanh Vân một nhát sau lưng thật mạnh. Vận may tốt, có thể lại ép hắn dùng ra một át chủ bài bảo mệnh không biết chừng! Huyết kiếm của mình lời quá!
Không thể không nói, Thanh Lê Nhi đúng là một người tốt. Không những gián tiếp hiến cho mình nội tình tông môn, nàng còn “cam tâm tình nguyện” trở thành công cụ người của hắn. Nếu những nữ chính đại thông minh thế này nhiều thêm vài người thì tốt… Rất nhanh. Ý thức đã tiêu tán của Thanh Lê Nhi dưới sức mạnh đặc thù của Cố Hàn lại lần nữa được xây dựng lại. Nhưng dưới cùng một khí tức thân thể hạ thể, linh hồn đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nàng hơi có vẻ mê mang nhìn xung quanh một chút. Theo dòng ký ức trào vào như thủy triều. Đồng tử có vẻ hơi u ám rất nhanh tràn đầy sắc thái tình cảm.
“Cố Hàn…?” Sau khi lấy lại tinh thần, nàng dường như hết sức quen thuộc Cố Hàn, trong đôi mắt sâu thẳm thậm chí còn có một chút tình cảm sùng kính cuồng nhiệt.
“Chuyện ta dặn dò đều nằm trong đầu ngươi, thừa lời cũng không cần ta nói nhiều.” “Nếu mấy tên kia có động tĩnh hoặc kế hoạch gì thì hãy thông báo cho ta bằng phương pháp mà ta nói.” “Vâng, tuân mệnh đại nhân.” Thanh Lê Nhi như thể biến thành người khác hoàn toàn, thậm chí hướng về Cố Hàn, cừu nhân mà nàng ghét cay ghét đắng, cung kính hành lễ. Sau đó giống như không có chuyện gì rời khỏi sân của Cố Hàn.
“A Hàn, ngươi đây là quyết định chế tạo hắn thành công cụ người nào đó sao?” Hoa Giải Ngữ thấy rõ mưu đồ của Cố Hàn, bước lên phía trước. Đối với chuyện này cũng cảm thấy hết sức khó tin. Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Hàn thế mà lại nắm giữ loại năng lực này. Chỉ riêng điểm này thôi, việc nắm giữ linh hồn người khác, thay đổi ký ức của hắn, chỉ sợ cường giả Thần Tôn đỉnh phong cũng không làm được!
Xét về một phương diện nào đó mà nói, Cố Hàn so với nàng còn đa mưu túc trí hơn. So sánh với Diệp Thanh Vân thì có vẻ hơi ngu ngốc và ngu xuẩn. Cũng không biết tại sao tên gia hỏa này, lần nào cũng có thể gặp may mắn mà sống sót từ tay Cố Hàn! Một kẻ ngu ngốc như vậy đều được khí vận chiếu cố, chỉ có thể nói khí vận cũng đủ huyền học và mù quáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận