Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 645: Thuấn sát bốn Chân Tiên, chủ yếu thành tín

Chương 645: Giết ngay bốn Chân Tiên, chủ yếu là thành tín
Tốc độ ra tay của Cố Hàn cực nhanh. Gần như trong nháy mắt. Mấy tên cường giả còn lại khi chứng kiến một vị Chân Tiên thống lĩnh bị đánh giết trong chớp mắt, đại não đều không kịp hoàn hồn, thân thể đều trong trạng thái đờ đẫn, còn chưa kịp phản ứng.
Oanh!
Kiếm khí bạo phát, đem luồng thần niệm không cam lòng còn sót lại cuối cùng của vị Chân Tiên thống lĩnh kia, trong nháy mắt xoắn nát thành bột mịn.
Làm xong tất cả, Cố Hàn cười.
Hành Tự Bí lần nữa phát động thân ảnh, phù văn pháp tắc thời gian bao phủ toàn thân hắn, một dòng sông Thời Gian Trường Hà hư ảo xuất hiện dưới chân, chỉ đơn thuần hướng phía trước một bước, thân hình hắn trong nháy mắt tại chỗ lưu lại mấy đạo tàn ảnh.
Vài đạo kiếm quang giăng khắp nơi, hình thành một tấm lưới kiếm dày đặc, sóng sau nối tiếp sóng trước, chém nát pháp tắc, xé rách hư không!
Khi vô số tàn ảnh của Cố Hàn lần nữa hợp nhất làm một.
Phốc phốc!
Sau lưng hắn, vô số đạo kiếm khí bạo phát ra từ trong thân thể của những người kia.
Thân thể lặng lẽ tan vỡ!
Sau khi giết ngay những người này.
Trong tình huống bất kỳ ai cũng không phát hiện, Cố Hàn lại một lần nữa nhanh chóng hướng về chỗ sâu trong hầm mỏ mà chạy.
Nhưng cùng lúc đó.
Trên bầu trời Vĩnh hằng Diệp gia.
Có một mảng lớn mây máu hiện lên.
Một con đường lớn màu máu đột ngột sụp đổ, mưa máu đổ xuống!
Nhưng dị tượng này vừa mới xuất hiện.
Lại bị phong bạo từ giao chiến của mấy vị Tiên Vương, trực tiếp đánh cho tan thành mây khói.
Dấu hiệu Chân Tiên ngã xuống chỉ thoáng qua rồi biến mất.
Nhưng vẫn có người nhận ra.
"Vĩnh hằng Diệp gia ta có Chân Tiên ngã xuống! Sao có thể! ?"
Diệp Thiên, người luôn chú ý động tĩnh của Vĩnh hằng Diệp gia, sợ xảy ra biến cố. Người đầu tiên chú ý tới cảnh tượng như vậy.
Giờ phút này, đồng tử hắn co rút lại, vẻ mặt tràn đầy không thể tin.
Tốt lành sao Chân Tiên cường giả của Vĩnh hằng Diệp gia lại có thể ngã xuống! ?
Chẳng phải đã mở hộ tộc đại trận sao!
Không phải là tất cả các thủ đoạn khẩn cấp đã được áp dụng sao? Sao lại có thể xuất hiện tình huống này! ?
Ầm!
Nhưng đúng trong khoảnh khắc hoảng thần đó.
Bắc Cung Nguyệt ngang trời đánh tới.
Một quyền nện vào mặt Diệp Thiên.
Trực tiếp lưu lại trên mặt hắn một dấu quyền vô cùng rõ ràng!
"Bắc Cung Nguyệt!"
Suy nghĩ bị đánh gãy lại thêm đau đớn kịch liệt trên mặt.
Khiến Diệp Thiên lập tức giận tím mặt.
"Ta và ngươi vốn là phu thê! Hôm nay nhất định phải vạch mặt nhau sao!"
"Vĩnh hằng Diệp gia có chuyện, đối với ngươi có lợi ích gì!"
"Ha ha ha..."
Bắc Cung Nguyệt điên cuồng cười lớn.
"Có lợi ích gì? Vĩnh hằng Diệp gia hủy diệt, ngươi chết ta vui vẻ, đây chính là lợi ích, lợi ích cực lớn!"
"Ngươi chỉ cần chết ta sẽ thu tay, ta lập tức thu tay, sao ngươi không đi chết đi!"
Vừa nói, Bắc Cung Nguyệt lại lần nữa bạo phát công kích.
Vô số sông dài màu máu xuất hiện trên không, phá tan một mảng tinh không.
Diệp Thiên sắc mặt âm trầm, bất đắc dĩ lại lần nữa xuất thủ giao chiến.
Cùng một thời gian.
Cố Hàn không thèm quan tâm bên ngoài thế nào.
Giờ phút này đã lặng lẽ tiến vào sâu bên trong quặng mỏ số sáu.
Giả vờ làm bộ dạng tuần tra, hướng chỗ sâu quặng mỏ số sáu mà đi.
"Diệp Lâm, ngươi tới nơi này làm gì! Vì sao không ở bên ngoài trông coi cho tốt!"
Ba vị trưởng lão Chân Tiên đang đợi ở lối vào thông đến hầm mỏ sâu hơn.
Cho dù giờ phút này thân phận của Cố Hàn là trưởng lão.
Bọn họ vẫn mặt mày lạnh lùng tức giận, mắt lộ vẻ cảnh giác.
Cố Hàn chỉ chần chờ một cái chớp mắt, trong nháy mắt liền nung nấu xong tâm tình.
Vẻ mặt nhất thời kinh hoảng vô cùng, "Trưởng lão! Bên ngoài xảy ra chuyện rồi!"
Vị Chân Tiên cường giả cầm đầu vẫn cảnh giác, nhưng vẫn có chút luống cuống nói: "Đã xảy ra chuyện gì! Ba người chúng ta đều không cảm nhận được gì..."
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong.
Oanh!
Tiếp đó trong chớp mắt, Cố Hàn đột nhiên bạo phát khí tức, bất ngờ gây khó dễ!
Một luồng kiếm khí sáng chói đến cực điểm, trong nháy mắt bổ ngang về phía đầu của bọn họ!
Trưởng lão cầm đầu ở khoảng cách gần với luồng kiếm quang này nhất.
Lúc lấy lại tinh thần.
Kiếm khí sắc bén vô cùng đã gần tới mặt hắn, thậm chí còn rạch da thịt của hắn ra từng vết máu!
"Diệp Lâm! Tại sao ngươi lại làm vậy!"
Ngay khoảnh khắc kiếm khí rơi xuống.
Vị trưởng lão lấy lại tinh thần này, phát ra một tiếng gào thét tê tâm liệt phế lại không cam lòng.
Nhưng hắn liền cơ hội xuất thủ cũng không có.
Phốc phốc!
Kiếm khí ngang trời chém xuống, trực tiếp bổ hắn từ giữa làm đôi.
Sau đó kiếm khí ầm ầm bạo phát.
Trong nháy mắt, đem cả nhục thể và linh hồn của hắn đều vỡ nát thành một đám bụi trần!
"Địch tập!"
Hai vị trưởng lão khác phản ứng lại nhanh hơn rất nhiều.
Vừa mới cảm thấy không thích hợp.
Giờ phút này giận dữ gầm lên một tiếng, mặc kệ Cố Hàn có phải là đồng liêu hay trưởng lão của mình không.
Tay cầm đạo binh, hướng thẳng đến Cố Hàn đánh tới.
Bất quá, Cố Hàn lại không tránh không né, trong mắt thần quang lóe lên.
Một cây trường thương tỏa ra tinh thần chi quang đột nhiên xuất hiện trong tay hắn.
Bị hắn toàn lực ném mạnh ra!
Oanh!
Trường thương trong nháy mắt mang theo uy năng xuyên qua hư không, trong chớp mắt đánh tan thần thông hợp lực của hai tên trưởng lão.
Sau đó dư âm không giảm, trực tiếp quán xuyên ngực của một tên trưởng lão, hung hăng đính hắn vào vách đá!
Tên trưởng lão này trong nháy mắt mất đi sức chiến đấu, miệng phun máu tươi, khí tức uể oải.
Cùng một lúc, thân ảnh Cố Hàn lần nữa biến mất tại chỗ.
Một kiếm lại lần nữa hướng thẳng đến người còn lại.
Sắc mặt người còn lại đại biến, trực tiếp lựa chọn vận dụng thân pháp.
Dùng toàn lực cả đời, hướng về một bên né tránh.
Nhưng một kiếm này vẫn là quá nhanh.
Trong nháy mắt, chém đứt nửa người hắn!
Đau đớn kịch liệt khiến thân thể hắn bỗng nhiên run lên.
Nhưng chính là sơ sẩy trong nháy mắt như thế.
Tay trái Cố Hàn nắm thành quyền trực tiếp oanh ra.
Khiến tên trưởng lão này nhất thời hóa thành huyết vụ!
"Ngươi muốn chết!"
Vị trưởng lão bị Tinh Thần Thương ghim trên tường đá, hai mắt đỏ bừng.
Giờ phút này khí tức liên tục tăng lên, tựa hồ muốn tự bạo, muốn kéo Cố Hàn cùng chôn cùng!
"Ngu ngốc, ngươi tự bạo, chẳng phải sẽ làm nổ cả khu quặng, đến lúc đó Vĩnh Hằng Diệp gia của các ngươi sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, ngươi dám không? Đến lúc đó ngươi sẽ trở thành tội nhân của gia tộc đó."
Cố Hàn vừa nói, vốn định tự bạo, vị trưởng lão nhất thời hơi khựng lại.
Vậy mà lại do dự, dừng tự bạo.
Nhưng chỉ là do dự ngắn ngủi đó.
Xoẹt!
Lại một đạo kiếm quang vô cùng sắc bén phá không chém tới.
Trong nháy mắt cuối cùng khi ý thức biến mất.
Hắn nghe được giọng nói trêu tức vô cùng của Cố Hàn.
Một giọng nói khiến hắn chết cũng muốn thổ huyết!
"Loại chuyện này ngươi đừng làm."
"Nổ mỏ nha, ta quen rồi."
"Ngươi chết đi, ta tới nổ."
"Ngươi..."
Tên trưởng lão này mang theo sự phẫn nộ và không cam lòng vô hạn, triệt để tan thành mây khói.
Cố Hàn lại có chút không quan trọng nhún vai.
Muốn tự bạo thì cứ tự bạo chứ sao.
Mình nói thế thôi, không ngờ đối phương lại thật sự do dự.
Cơ hội đã nắm được thì hắn không khách khí!
Vả lại, hắn cũng đâu có nói sai, coi như hắn không tự bạo, hắn cũng sẽ cho nổ tất cả quặng mỏ của Vĩnh hằng Diệp gia.
Chủ yếu vẫn là phải thành tín!. . . . .
Cùng thời gian, bên ngoài.
Ầm ầm!
Sấm sét vang dội trong tinh không, mưa máu đổ xuống như trút nước.
Lại có ba con đường lớn hư ảo từ trong mây máu đứt đoạn!
Điều này cho thấy lại có thêm ba vị Chân Tiên ngã xuống!
Mà lần này động tĩnh cực lớn.
Không chỉ Diệp Thiên, mấy vị Tiên Vương khác, thậm chí cả các cường giả của Vĩnh hằng Diệp gia đều thấy.
Chân Tiên ngã xuống!
Trong đó lại có khí tức quen thuộc!
Tựa hồ là cường giả của Vĩnh hằng Diệp gia bọn họ!. . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận