Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 398: Triệt để quyết liệt nam nữ chủ, mới đánh dấu địa điểm!

Chương 398: Triệt để dứt khoát nam nữ chính, mới đánh dấu địa điểm!
Trong hoàng cung, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào Nam Cung Nhã Tình, điều này khiến nàng nhất thời cảm thấy áp lực. Mà sắc mặt nàng cũng rất khó coi. Nàng vạn lần không ngờ Cố Hàn lại đột nhiên ra tay như vậy. Nàng vốn cho rằng, trong khoảng thời gian này, mình và Cố Hàn cũng coi như đã có chút giao tình, cũng có quan hệ hợp tác tương đối. Cố Hàn ít nhiều gì cũng sẽ bận tâm tình cảm trước kia, sẽ không làm ra chuyện quá đáng hoặc bất lợi cho Thái Hoa tiên triều. Nhưng vạn lần không ngờ, nàng còn đánh giá thấp mức độ bạc tình của Cố Hàn. Bản thân mình từ đầu đến cuối đều là tranh ăn với hổ! Và bây giờ, nàng và Thái Hoa tiên triều lại bị con hổ Cố Hàn này phản đòn!
"Ta và Cố Hàn trên thực tế chỉ là quan hệ hợp tác, hắn không phải là người dưới trướng của ta."
"Nhưng mong phụ hoàng và chư vị đại thần yên tâm."
"Dù sao, chuyện này liên lụy rất lớn, ta đã là công chúa của Thái Hoa tiên triều, tự nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, ta sau này sẽ dùng hết khả năng đi đàm phán với Cố Hàn."
Nghe Nam Cung Nhã Tình nói vậy, đa số đại thần đang bất an lo lắng trong lòng cũng thoáng bình tĩnh lại.
Ngồi ngay ngắn trên long ỷ, Nam Cung Vấn Thiên thấy cảnh này thì hài lòng gật đầu, ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Ngược lại, khi ánh mắt ông rơi vào chỗ hẻo lánh trong đại điện, nơi Nam Cung Uyển Nhi đang ngồi như người mất hồn, ngơ ngác như khúc gỗ. Ông không khỏi hơi nhíu mày, rồi lại lắc đầu, mặt đầy thất vọng. Dù thế nào thì Diệp Thanh Vân cũng là người dưới trướng của Nam Cung Uyển Nhi. Bây giờ, trước mặt người của các đại hoàng triều, lại công khai phát ngôn muốn phá vỡ Thái Hoa tiên triều của ông. Hơn nữa, lại còn mơ hồ bị Cố Hàn trực tiếp giết chết. Lúc trước, ông còn tưởng Cố Hàn và Diệp Thanh Vân đánh nhau, Thái Hoa tiên triều của ông sẽ được hưởng lợi. Nhưng không ngờ, Cố Hàn lại là cá mập, một ngụm nuốt chửng xác của Diệp Thanh Vân. Bây giờ ngược lại lại để mắt đến Thái Hoa tiên triều bé nhỏ của bọn họ. Hành động dẫn sói vào nhà của Nam Cung Nhã Tình cũng không có gì là cao minh. Nhưng việc Nam Cung Uyển Nhi vì một tên tiểu nhân như Diệp Thanh Vân, lại đánh mất Quân Mạc Tiếu, người hết lòng vì mình, thật sự quá nông cạn và ngu xuẩn. Lúc trước ông luôn rất coi trọng người con gái này của mình. Nhưng giờ xem ra, nàng không thích hợp để trở thành quốc chủ đời tiếp theo của Thái Hoa tiên triều.
"?"
Cùng lúc đó, Nam Cung Uyển Nhi đang ngơ ngác ngồi trên ghế chợt cảm thấy như giật mình, ngẩng đầu lên. Đúng lúc nhìn thấy ánh mắt thất vọng của phụ hoàng đang nhìn mình. Cảnh tượng này càng khiến nàng như bị sét đánh, thân thể run rẩy. Nàng sao không biết, chuyện của Diệp Thanh Vân đã gây liên lụy lớn đến nàng. Thậm chí còn khiến địa vị của nàng trong lòng phụ hoàng giảm xuống nghiêm trọng. Thậm chí, phụ hoàng cảm thấy nàng không còn thích hợp để trở thành người kế vị Thái Hoa tiên triều đời sau nữa! Giờ khắc này, Nam Cung Uyển Nhi cảm nhận được một sự cô độc chưa từng có, cùng với sự bất lực khi mất đi tất cả quân bài trong tay. Nếu như... Nếu như ngay từ đầu nàng kiên định chọn Quân Mạc Tiếu. Mà không phải vì cái gọi là lời tiên đoán của quốc sư, tin Diệp Thanh Vân là người mang vận mệnh mà mình muốn tìm. Kết cục có khác không?
Trong lòng vừa hiện lên ý nghĩ này, ánh mắt vô thức của Nam Cung Uyển Nhi lại nhìn về một hướng. Vì chiến công hiển hách khi xây dựng biên cương lúc trước, Quân Mạc Tiếu nhận được danh tiếng và địa vị cực lớn trong triều đình. Lúc này đang được một đám đại thần nịnh nọt vây quanh, giống như chòm sao bao quanh, tỏa sáng lấp lánh. Còn nàng, vì liên tiếp thất bại, và cuối cùng việc đầu tư vào Diệp Thanh Vân đã hoàn toàn thất bại, phải nhận sự phản phệ to lớn. Bây giờ, thân phận địa vị của mình không chỉ đầy rẫy nguy hiểm. Mà những kẻ từng đi theo nàng, những thiên kiêu từng ở bên nàng để làm vui lòng nàng, cũng đã sớm bỏ rơi nàng khi sự việc bị bại lộ. Nàng, người từng được phụ hoàng coi là viên ngọc quý nhất trên tay, giờ đây lại không có ai bên cạnh, cô độc, đáng buồn và hèn mọn! Một loại sát ý không rõ đối với Diệp Thanh Vân, cùng sự phẫn hận, và một cảm giác hối hận cực kỳ không cam tâm đang điên cuồng sinh sôi trong lòng, như thủy triều dâng lên khắp toàn thân!
...
[Đinh! Phát hiện do hành động gián tiếp của chủ nhân, Nam Cung Uyển Nhi và nhân vật chính Diệp Thanh Vân dứt khoát, lại sinh ra sát ý mãnh liệt với hắn, chủ nhân hoàn thành một đoạn cốt truyện phản phái, nhận được 15000 điểm phản phái thưởng!]
Ngay khi đang chỉnh hợp các đại hoàng triều, Cố Hàn nhận được tin này thì lại hơi nhíu mày. Thật là ngoài ý muốn. Tính cả lần này, số điểm phản phái mà hắn tích lũy đã có gần 8 vạn.
"Có điều, có nên diệt cỏ tận gốc không?" Cố Hàn hơi trầm tư. Dù gì thì Nam Cung Uyển Nhi cũng là nữ chính quan trọng trong nguyên tác, hơn nữa lại là một trong những hậu cung của Diệp Thanh Vân. Tuy rằng bây giờ đã dứt khoát với Diệp Thanh Vân, nhưng lỡ đâu sau này lại vì một vài tình tiết cẩu huyết nào đó mà lại tái hợp. Vì lẽ chắc chắn, hắn vẫn có ý định giết chết Nam Cung Uyển Nhi. Bất quá... lần này hắn định mượn dao giết người. Quân Mạc Tiếu đã từng thích Nam Cung Uyển Nhi đến mức hết lòng hết dạ, bây giờ Nam Cung Uyển Nhi đã hoàn toàn thất thế. Hắn chỉ cần đến chỗ Quân Mạc Tiếu xúi giục thêm chút nữa, là có thể khiến hắn vì yêu sinh hận. Đến lúc đó, người chịu khổ sẽ là Nam Cung Uyển Nhi.
Chuyện của Nam Cung Uyển Nhi chỉ là thứ yếu. Chủ yếu là thông báo của hệ thống còn tiết lộ rất nhiều thông tin tiềm ẩn khác. Thái Hoa tiên triều có lẽ đã chú ý tới những sắp xếp và hành động của hắn tại các đại hoàng triều. Thậm chí đã sinh ra cảnh giác cao độ, phòng bị những biện pháp và thủ đoạn có thể sẽ được hắn sử dụng tiếp theo.
[Đinh! Địa điểm đánh dấu mới đã được cập nhật, lăng mộ thứ ba của Thái Hoa tiên triều!] Âm thanh của hệ thống vang lên lần nữa khiến Cố Hàn khẽ sững sờ. Nhưng rất nhanh hắn đã hiểu ý trong đó. Diệp Thanh Vân muốn mưu đồ truyền thừa khí vận long mạch, dường như đang ở một trong những lăng mộ hoàng gia của Thái Hoa tiên triều. Xem ra, nhiều khả năng là ở lăng mộ thứ ba. Có vẻ như ý trời đã định, cái lăng mộ này hắn không vào cũng phải vào.
"Người đâu." Theo tiếng nói của Cố Hàn, không gian lập tức nổi lên một trận gợn sóng, một cường giả hiện ra, chờ đợi sự phân công của hắn.
"Đi thông báo cho Nam Cung Vấn Thiên, hai ngày sau ta muốn nói chuyện với hắn."
"À đúng rồi, nhớ nói với hắn, ta sẽ dùng thân phận người nắm quyền lục đại hoàng triều để nói chuyện với hắn."
Không sai, hắn không muốn che giấu nữa, trực tiếp chọn cách ngả bài với Nam Cung Vấn Thiên. Thái Hoa tiên triều chỉ có hai con đường để lựa chọn. Thần phục hắn để hắn sử dụng, hoặc là sẽ dần bị hắn và các đại hoàng triều từ từ thôn tính chia cắt!
...
Cùng lúc đó.
Cách nơi đây không biết bao nhiêu dặm, tại Luân Hồi Đạo Tông. Bên trong một tòa tiên đảo lơ lửng, có một đại điện huy hoàng. Sở Ấu Vi đang ngồi xếp bằng, xung quanh các phù văn luân hồi bốc lên, không ngừng lượn nhẹ quanh nàng. Rất lâu sau, nàng mới chậm rãi mở mắt ra, như nghĩ đến điều gì đó, thở dài một hơi: "Không biết kế hoạch của Như Yên và sư muội Bạch Chỉ thế nào..." Vốn dĩ, nàng cũng định tham gia kế hoạch lần này. Nhưng trước đó, do cố ép vào sâu khu vực luyện ngục Luân Hồi, nên nàng bị phản phệ quá nặng, đứng dậy còn khó, do đó đã phải gác lại. Lúc này, trong lòng nàng bất an, sợ rằng hai vị sư muội sẽ giống như sư tôn, rồi cũng sẽ chết đi. Đúng lúc nàng lo lắng thì trận pháp che chắn ngoại giới đột nhiên nổi lên một trận gợn sóng. Một loại sức mạnh thiên địa khó tả theo lỗ hổng kia tràn vào. Sau đó, trong ánh mắt vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc của Sở Ấu Vi, một bóng người được bao phủ bởi phù văn thiên địa màu vàng kim chậm rãi hiện lên trước mặt nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận