Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 102: Có ít người, cần chính ngươi đi xem rõ ràng

"Ta..." Mộc Bạch Lăng há hốc mồm, nhất thời không biết nên phản bác thế nào. Cuối cùng, cả người như bị rút hết sức lực, hoàn toàn ngã xuống đất. Đúng vậy! Nhớ lại cái ngày ở điện chính Bạch Vũ Phong. Rõ ràng Cố Hàn đã liên tục nhấn mạnh rằng mình chỉ tuân theo quy tắc mà hành sự. Vậy mà lúc đó nàng không hiểu sao lại không nghe Cố Hàn giải thích, thậm chí còn dùng những lời lẽ cực đoan để ép Cố Hàn nhượng bộ. Cuối cùng, nếu không phải Cố Hàn một mình vào Tỏa Yêu Tháp, gián tiếp dùng cái chết chứng minh sự trong sạch, thì sự tình có lẽ đã phát triển đúng như kết quả xem bói mà Liễu Như Yên đã thấy. Cố Hàn sẽ t·ử v·o·n·g trong một đêm tuyết lạnh, không ai hay biết. Các nàng cứ luôn miệng nói đây chỉ là chuyện nhỏ, người nhà không để bụng chuyện thù hằn qua đêm. Nhưng mà... Đó đều là do Cố Hàn tự mình giành lấy, hoàn toàn không phải do tay các nàng mà có. Các nàng chẳng hề giúp đỡ gì cả. Vậy thì làm sao có tư cách bàn luận những điều này? Hối hận, tự trách, đau lòng cùng vô vàn cảm xúc hỗn độn dồn nén. Mộc Bạch Lăng vừa mới ổn định lại tâm cảnh, lại xuất hiện dấu hiệu suy sụp. "Sư tôn, ta biết những điều này ta nói ra, ngươi sẽ khó chấp nhận." "Nhưng nghe tai chưa chắc đã là thật, mắt thấy mới tin, có một số việc cần chính ngươi đi xác nhận." "Kiếp này những thống khổ mà sư huynh trải qua mới chỉ là bắt đầu, chúng ta vẫn còn cơ hội bù đắp, vãn hồi và cũng có năng lực đi tìm hiểu rõ ngọn ngành." "Đây cũng là một trong những nguyên nhân ta muốn tìm Luân Hồi Thần Kính." Lời Sở Ấu Vi như có sức mạnh kéo người lại từ bờ vực, Mộc Bạch Lăng đang chìm sâu vào tuyệt vọng nhất thời bừng tỉnh. Không sai! Nếu Cố Hàn thật sự giác tỉnh ký ức kiếp trước. Dự liệu được bản thân sau này sẽ phải chịu nhiều đau khổ nên sớm cắt đứt quan hệ với các nàng. Vậy tại sao các nàng không dùng Luân Hồi Thần Kính, thử xem những gì Cố Hàn đã trải qua ở kiếp trước, dự đoán diễn biến của mọi chuyện. Để sớm có thể dập tắt tất cả nguy cơ trong trứng nước? Chỉ cần các nàng hành động có mục đích, mọi chuyện vẫn có cơ hội vãn hồi! "Ấu Vi, con nói đúng, chúng ta vẫn còn cơ hội vãn hồi, vẫn có khả năng tìm được sư huynh con!" "Tiếp tục luyện hóa Luân Hồi Thần Kính, lần này vi sư sẽ dốc hết sức hợp tác với con!" Lúc này Mộc Bạch Lăng trông như người sắp chết đuối vớ được cọng rơm, cả người có vẻ hơi mất kiểm soát. Sở Ấu Vi thầm thở dài trong lòng. Việc nàng không kể hết với sư tôn những đau khổ mà sư huynh đã trải qua, có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp đến Diệp Thanh Vân cũng là vì sợ rằng tâm trạng của sư tôn sẽ càng thêm suy sụp. Vẻ thật của một số người, vẫn cần sư tôn tự mình thấy rõ. ... Bên kia. Cố Hàn ôm eo, vẻ mặt có chút mệt mỏi rời khỏi tẩm cung của Hạ Băng Ly. "Cái con người Hạ Băng Ly này càng ngày càng bạo, vậy mà dám dùng cả khóa để khóa ta lại..." Sau khi lẩm bẩm mấy câu, Cố Hàn thu lại suy nghĩ, khóe môi hơi nhếch lên. Mọi việc đang diễn ra theo đúng những gì hắn đã dự tính. Việc Diệp Thanh Vân bị liên hợp nhiều tông môn thẩm phán là chuyện tất yếu. Dù sao thì, lần này tại bí cảnh Trung Châu, đệ tử của các tông môn lớn không những không thu được gì, ngược lại còn tổn thất hơn một nửa đệ tử ưu tú. Mối thù căn cơ bị dao động như thế, các tông môn cho dù thế nào cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Cộng thêm việc có Vương Đằng, Mộng Anh Tuyết làm chứng, tố cáo Diệp Thanh Vân là kẻ cầm đầu gây ra dị biến ở bí cảnh. Dù Diệp Thanh Vân có mối quan hệ thế nào, cũng không thể tránh được cuộc thẩm phán này. "Bây giờ thứ duy nhất cần phải phòng bị và đáng lo lắng, chính là cái gã Diệp Thanh Vân đó dùng lời thề t·h·i·ê·n đạo để tự chứng minh trong sạch, trực tiếp biến đen thành trắng, ép buộc mọi người gột rửa hiềm nghi cho hắn..." Trong một lần giao chiến ở kiếp trước, Diệp Thanh Vân từng dùng thủ đoạn này. Lúc đó thủ đoạn đó khiến hắn bị bất ngờ hoàn toàn. Cũng chính lần đó hắn mới biết. Sau lưng gã Diệp Thanh Vân này không những có thế lực thần bí ngấm ngầm trợ giúp, thậm chí cả t·h·i·ê·n đạo của thế giới này cũng âm thầm đầu tư cho hắn. Đáng sợ không phải là gã Diệp Thanh Vân mà chính là cái hào quang nhân vật chính do cốt truyện chiếu cố cùng với những kẻ không rõ vì khí vận của hắn mà đầu tư vào hắn. Đây cũng là lý do mà hắn không giết ngay tên Diệp Thanh Vân này. Không nói tới việc có giết được hay không, mà việc đó còn có thể khiến hắn rơi vào thế bị động hơn. Nhưng vấn đề không lớn. Hắn không chỉ có hệ thống trợ giúp mà còn lập ra thế lực phản phái cho riêng mình. Chẳng bao lâu nữa, khi thời cơ chín muồi, thế lực phản phái thứ hai của hắn, Bạch Long Điện cũng sẽ ra mắt. Chưa kể đến Hạ Băng Ly, một nữ phản diện boss cường đại tương lai, cùng sự giúp đỡ của Tô Lãnh Nguyệt bí ẩn… Khoảng cách đến ngày Diệp Thanh Vân bị liên hợp các tông môn thẩm phán chỉ còn một ngày. Chuyện này gây xôn xao rất lớn, khắp đại lục Huyền Hư ai cũng biết đến. Nhưng nói tới việc th·ố·n·g h·ậ·n Diệp Thanh Vân nhất, muốn đem hắn xẻ thành tám mảnh không phải những tông môn đã mất không ít đệ tử đồng môn vì chuyện này mà là người của Vấn K·i·ế·m tông. "Diệp Thanh Vân, cái tên vong ơn bội nghĩa kia, vậy mà dám cấu kết với Yêu tộc, đúng là uổng công làm người!" "Ta đã nói rồi tên đó có vấn đề, không lâu trước sự việc cụ thể ở bí cảnh Thiên Sơn đã bị phanh phui, chính gã Diệp Thanh Vân đó đã cản trở để cho cái tên Liễu Như Yên vong ân kia vu oan h·ạ·i sư huynh Hàn của chúng ta!" "Bây giờ các người mới phát hiện à? Lúc đó Diệp Thanh Vân còn chưa đạt tới Linh Cung cảnh, thế mà lại có thể trốn thoát khỏi tay một yêu thú nửa bước Quy Nhất cảnh, chuyện này chẳng đủ chứng minh nhiều vấn đề sao?" "Chắc chắn là trong người hắn có huyết mạch Yêu tộc, có thể trấn áp Yêu thú ở một mức độ nào đó! Cho nên mới có thể dễ dàng trốn thoát!" "Đáng hận cái tên tiểu nhân hèn hạ này, lúc trước lại còn vu oan h·ã·m h·ạ·i Cố sư huynh!" Vô số đệ tử Vấn K·i·ế·m tông mở toang tư duy, bắt đầu suy đoán nguyên nhân sự việc. Thậm chí còn đoán được vài phần sự thật. Nhưng tình cảnh này, giống như lúc Cố Hàn gặp nạn vậy. Bọn họ đứng trên điểm cao được gọi là chính nghĩa. Tuyên bố tội ác với những gì bọn họ đã tự nhận định, vừa xả cơn giận trong lòng, vừa muốn chứng tỏ phẩm chất cao thượng, trượng nghĩa của bản thân…
Bạn cần đăng nhập để bình luận