Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 208: Thần nữ thay lòng đổi dạ? Đối chiến nhân vật chính huynh đệ đoàn

Chương 208: Thần nữ thay lòng đổi dạ? Đối chiến đoàn huynh đệ nhân vật chính
Đối với Cố Hàn, nàng hiểu rất rõ. Thậm chí, đối với hắn có một loại cảm giác vô cùng đặc biệt. Cảm giác này, dù Cố Hàn có ngụy trang, cải biến khí tức như thế nào, cũng không thể thay đổi được. Bởi vậy, nàng liếc mắt đã nhìn ra, cái gọi là Tô Trường Ca kia cũng là Cố Hàn sau khi ngụy trang.
Nhưng những cường giả Phi Tiên lâu không hiểu rõ chân tướng thì hơi sững sờ. Trong ấn tượng của họ, thần nữ của mình hình như luôn có tình cảm mến mộ, chung tình với Cố công tử kia? Bây giờ, trông nàng có vẻ nhất kiến chung tình với cái gọi là Tô Trường Ca này, thậm chí có thể coi là yêu thích rồi?
Không cần nghĩ nhiều, chắc là do những ngày này Cố Hàn cố tình trốn tránh, một mực không muốn gặp thần nữ của họ, cuối cùng khiến tình cảm của thần nữ đối với hắn đã dần phai nhạt. Cố Hàn này thật sự là không biết tốt xấu. Thần nữ đại nhân của mình là nhân vật như thế nào? Người theo đuổi nàng, chắc là xếp hàng dài đến không biết bao giờ mới hết. Nếu Cố Hàn biết, thần nữ của mình đã thay lòng đổi dạ, không biết có hối hận chết không? Bỏ lỡ một nhân vật tuyệt đại phong hoa như thần nữ của mình, cũng đủ để hắn khóc cả đời…

Một nơi khác, phía trên một gian phòng diễn võ trường. Có hai nữ tử khí chất tuyệt đại, ngũ quan dung mạo tinh xảo, giống nhau đến mấy phần đang tụ tập ở đây. Một người lộ ra uy nghiêm bất phàm từ trong cốt cách, toát lên vẻ băng lãnh dị thường. Người còn lại thì có vẻ thần sắc tiều tụy, như vừa mới khỏi bệnh nặng.
Sau chuyện ở Bạch Long điện, Mộc Bạch Lăng không thể gượng dậy nổi, cả người như đã mất đi hy vọng sống sót, lộ rõ vẻ tiều tụy mỏi mệt khác thường. Mặc dù đám thuộc hạ của nàng tự ý quyết định lừa gạt nàng, không chịu nói cho Mộc Bạch Lăng biết rốt cuộc nàng đã gặp phải chuyện gì trong những ngày này. Nhưng không cần nghĩ cũng biết, muội muội mình đột nhiên biến thành như vậy, rất có thể là có liên quan gián tiếp đến Cố Hàn.
"Bạch Lăng, ta biết ngươi luôn vô cùng để ý đến chuyện của gã kia."
"Nhưng có một câu nói là đã cố hết sức rồi thì hãy nghe theo ý trời."
"Nếu thật sự không có cách nào vãn hồi, thì ngươi phải chuẩn bị thật tốt cho việc mất đi hắn."
Nàng rất ít khi giảng đạo lý lớn này với người khác. Chỉ là vì Mộc Bạch Lăng là muội muội của mình, nên nàng mới nhẫn nại hơn một chút. Nhưng hiển nhiên, Mộc Bạch Lăng đã có chút tẩu hỏa nhập ma căn bản là không nghe lọt tai những lời này.
Mộc Băng Hoàng khẽ thở dài, chuyển giọng nói tiếp: "Hơn nữa, chuyện ở Phiêu Miểu Tiên đảo liên quan đến rất lớn, bên trong là một thế giới thất lạc thật sự, có vô số cơ duyên."
"Tuy Bạch Long điện bên kia từ đầu đến cuối không có bất kỳ phản ứng nào, cũng không định phái thế hệ trẻ tuổi tham gia cuộc thăm dò này."
"Nhưng ta có thể khẳng định, dựa theo tính cách của Cố Hàn, hắn nhất định sẽ đi vào, nói không chừng đã ngụy trang thành một tán tu nào đó, đang tham gia thi đấu trên lôi đài kia."
"Dùng phương thức này để giành được cơ hội vào Phiêu Miểu Tiên đảo, cũng sẽ không bị các ngươi phát giác."
Nắm lấy "Phúc" của Mộc Bạch Lăng. Trong khoảng thời gian này, nàng cũng bị ép phải hiểu rõ rất nhiều chuyện liên quan đến Cố Hàn, thậm chí còn đoán ra phong cách làm việc của hắn. Bởi vậy, nàng kết luận Cố Hàn nhất định sẽ thừa cơ chuyện này tiến vào Phiêu Miểu Tiên đảo thăm dò, hơn nữa sẽ lấy một thân phận mà mọi người không ngờ tới.
Nghe được lời này, Mộc Bạch Lăng đang ngồi ngay ngắn trên ghế, ánh mắt hơi trống rỗng đờ đẫn, con ngươi xoay chuyển, khôi phục lại một chút thần thái. Thấy muội muội mình không còn vẻ phá toái, khép kín nội tâm nữa. Mộc Băng Hoàng tiếp lời:
"Nếu Cố Hàn tên kia trốn ở trong đám người phía dưới, ngươi cảm thấy ai có thể là người hắn ngụy trang thành?"
Tựa hồ là khơi gợi được hứng thú của Mộc Bạch Lăng. Tầm mắt của nàng bắt đầu di chuyển giữa những lôi đài phía dưới. Cuối cùng bị thu hút bởi một lôi đài tỷ thí náo nhiệt nhất, có tiếng reo hò lớn nhất xung quanh…
...
"Trận chiến cuối cùng! Chỉ cần Tô Trường Ca giành chiến thắng ở trận cuối cùng này, thì có thể trở thành người nổi bật nhanh nhất trong cuộc thi đấu này!"
"Nếu ván này Tô Trường Ca cũng thắng, vậy thì chỉ trong chưa đầy nửa canh giờ, hắn sẽ trực tiếp giành được bảy chiến thắng liên tiếp! Hiệu suất này thực sự là quá khoa trương!"
"Có điều, đối thủ của Tô Trường Ca trong ván này cũng không yếu, là Phương Thiên Minh đã giành được năm chiến thắng liên tiếp! Nghe nói người này là dòng chính của Phương gia, một thế gia đỉnh phong ở Bích Thủy thành!"
"Tuổi còn trẻ mà đã là cường giả Thần Đài cảnh cửu trọng! Không chỉ có thực lực khủng bố, mà trên phương diện nhục thân cũng có thành tựu rất cao! Tô Trường Ca muốn đánh bại hắn cũng rất khó khăn!"
Trong tiếng nghị luận ồn ào. Hai người đã lần lượt trèo lên lôi đài. Có kẻ hiếu sự, thậm chí đã mở kèo cá cược. Tuy phần lớn mọi người đều ủng hộ Cố Hàn thắng, nhưng cũng có không ít kẻ phản nghịch đánh bạc chọn Phương Thiên Minh.
"Ca ca cố lên!" Phía dưới, một thiếu nữ có tướng mạo thanh thuần hô hào. Phương Tiêu Tiêu, muội muội của Phương Thiên Minh. Từ hình ảnh phản chiếu trong đôi mắt lưu ly như bảo thạch của thiếu nữ, có thể thấy nàng luôn có sự tự tin tuyệt đối vào ca ca mình. Ca ca của nàng là vô địch!
"Phương huynh! Ngươi không được thua tên kia, chúng ta sẽ gặp nhau ở đỉnh phong!" Phía dưới lại có một giọng nói vang lên. Là Diệp Thanh Vân cố ý ngụy trang. Bây giờ hắn đang dùng tên giả Phương Diệp. Lúc trước trên lôi đài đã giao chiến một trận với Phương Thiên Minh, dựa vào át chủ bài đặc thù cùng hào quang nhân vật chính, đã thắng được đối phương trong gang tấc. Nhưng không còn nghi ngờ gì nữa, Phương Thiên Minh là một đối thủ cực kỳ khó nhằn, thậm chí rất được hắn tán thưởng.
Phương Thiên Minh cũng vì Diệp Thanh Vân cố ý dùng tên giả, mà lại còn có cùng một họ với hắn nên cũng vô cùng hợp nhau, suýt chút nữa thì kết bái thành huynh đệ khác họ.
"Phương Diệp huynh yên tâm! Trận này, ta chắc thắng!"
"Chúng ta sẽ gặp nhau ở đỉnh phong!"
Phương Thiên Minh nắm chặt tay, giơ tay phải lên, không quay đầu lại, chỉ để lại một bóng lưng tự tin, tiêu sái. Thấy cảnh này, khóe miệng Cố Hàn khẽ giật. Về Phương Thiên Minh này, hắn cũng có chút ấn tượng. Hình như hắn có chút quen biết với Diệp Thanh Vân, nhất là ở Phiêu Miểu Tiên đảo, hai người từng có sự hợp tác vô cùng quan trọng, sau này chút nữa đã trở thành một thành viên trong đoàn huynh đệ của nhân vật chính.
Lười biếng suy nghĩ lại. Đã có quan hệ với nhân vật chính thì cứ trực tiếp đánh ngã là được.
Lúc này. Phương Thiên Minh tung người nhảy lên, như một viên sao băng màu đen, ầm một tiếng giáng xuống lôi đài. Thân hình cao lớn, thẳng tắp như tùng bách, mặc hắc bào có những vân văn màu vàng kim đang bay phất phới theo gió. Cú lên đài mạnh mẽ, thậm chí làm cả lôi đài rung động, xuất hiện mấy vết nứt khiến người giật mình.
Trước đừng bàn đến thực lực thế nào, và việc tiếp theo có thể thắng hay không. Dù sao thì cái cách xuất hiện này đã có thể coi là vô cùng hoành tráng rồi. So với Cố Hàn thong thả chậm rãi đi lên lôi đài, xét về mặt cách trình diễn thì có vẻ hơi kém một chút.
Tuy Phương Thiên Minh có sự tự tin, nhưng hắn cũng không phải là kẻ ngu ngốc. Hắn biết rằng Cố Hàn có thể trong thời gian ngắn như vậy mà giành được sáu chiến thắng liên tiếp. Chắc chắn hắn sẽ chỉ mạnh hơn Diệp Thanh Vân mà hắn đã từng gặp. Nhưng trong mấy trận chiến trước, hắn cũng đã rút ra được bài học. Lần này, hắn sẽ dốc toàn lực bộc phát sức mạnh, trong trạng thái này, không chừng hắn có thể đánh bại được đối thủ trước mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận