Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 302: Ngũ đại Thánh Vương, uy hiếp hết không đủ, còn muốn xảo trá?

Chương 302: Ngũ đại Thánh Vương, uy hiếp không đủ, còn muốn giở trò?
Trong thế giới hoàn toàn ngưng đọng, thanh âm của Cố Hàn vang vọng rõ ràng bên tai tất cả cường giả.
Tiểu tử này thật to gan! Vừa mới uy hiếp Mộc Băng Hoàng, cường giả cảnh giới Thánh Nhân, còn chưa đủ, mà bây giờ lại dám uy hiếp tất cả bọn họ!
"Ta thấy ngươi đúng là..."
Sau khi lấy lại tinh thần, đông đảo cường giả tức giận đến tím mặt. Dù sao thì bọn họ cũng là cường giả Thần Tôn cảnh, ở những nơi khác thì những tiểu bối như Cố Hàn nhìn thấy họ ít nhiều cũng phải tôn xưng một tiếng "đại nhân". Bây giờ lại còn dám uy hiếp họ trước mặt mọi người, thật sự là muốn c·hết!
Nhưng còn chưa đợi bọn họ nói xong, ầm ầm một tiếng vang lên —
Từ sâu bên trong Phiêu Miểu Tiên đảo đột nhiên phát ra một tiếng động lớn. Vô số ánh sáng óng ánh hòa quyện, từ nơi không biết phun trào ra, chậm rãi phác họa trên hư không một cánh cửa mơ hồ hư ảo. Cánh cửa hư ảo chậm rãi mở ra hai bên, ánh sáng lấp lánh như sóng vàng lan tỏa bốn phương tám hướng.
Tiếng vó ngựa vang lên như sấm rền, kim diễm rực cháy soi sáng cả bầu trời. Ngay sau đó, trước ánh mắt kinh hoàng của vô số tu sĩ, mấy nghìn người mặc khôi giáp cổ xưa, áo choàng sau lưng phấp phới, giống như một quân đoàn t·h·i·ê·n binh từ trong tiên môn bước ra. Dù cách một lớp bình chướng đặc biệt, khí tức mà quân đoàn cổ xưa này tỏa ra vẫn k·h·ủ·n·g· b·ố, khiến vô số cường giả nảy sinh kiêng kỵ.
Nhưng k·i·n·h h·ã·i nhất, khiến người ta chú ý nhất vẫn là năm người đứng ở vị trí dẫn đầu! Xung quanh họ bao phủ thánh uy rực rỡ, dù chỉ đứng yên một chỗ, thì thiên địa dị tượng đã xuất hiện xung quanh họ.
Thánh Vương cảnh! Tu sĩ mạnh nhất dưới Đế cảnh! Hơn nữa, năm người này dường như đều đã đạt đến cực hạn của Thánh Vương, chỉ cần có cơ hội t·h·í·c·h hợp thì có thể tấn thăng lên Chuẩn Đế!
Năm vị Thánh Vương đỉnh cấp có khả năng tấn thăng Đế cảnh, nội tình như vậy thậm chí có thể sánh ngang với những tông môn ẩn thế! Thậm chí có vài tông môn ẩn thế cũng không nhất định có được nội tình như vậy! Thế mà hôm nay, bọn họ lại nhìn thấy một đội hình hoành tráng như vậy ở nơi này!
Năm Thánh Vương này có cả nam lẫn nữ, bản thân không chỉ cực kỳ đáng sợ, thậm chí còn mơ hồ nắm giữ một bộ phận tiên nhân huyết mạch. Giờ phút này, bọn họ xếp thành một hàng trên trời cao, dẫn dắt Phiêu Miểu Tiên quân, hướng về phía Cố Hàn chắp tay cúi đầu, giọng nói rung chuyển cả không gian.
"Chúng ta bái kiến đại nhân!"
"Đại nhân chỉ, chúng ta sở hướng!"
"Nguyện lấy thân này, vì đại nhân xông pha khói lửa, không chối từ!"
" ! ? "
Khắp nơi yên ắng, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được. Vô số tu sĩ và sinh linh tận mắt chứng kiến cảnh này như bị sét đánh giữa trời quang, đầu óc trống rỗng.
Tình huống gì thế này? Theo những gì bọn họ điều tra được, Cố Hàn dường như chỉ có quan hệ với Bạch Long điện thôi mà? Tại sao lại mạc danh có liên quan với những Thánh Vương này? Chẳng lẽ... thân phận của Cố Hàn còn kinh khủng hơn bọn họ tưởng tượng, thậm chí còn có lai lịch lớn hơn?
Sắc mặt của đông đảo cường giả không ngừng biến đổi, cảm thấy càng nghĩ càng kinh hãi!
Nhưng dù kết quả như thế nào, thì ý định liên hợp lại tạo áp lực, ép buộc Cố Hàn nhượng bộ của bọn họ đã thất bại hoàn toàn. Đừng nói năm Thánh Vương. Chỉ cần một Thánh Vương ở đây, chính diện đụng độ thì bọn họ cũng không phải đối thủ! Hơn nữa, bây giờ Cố Hàn mơ hồ nắm giữ toàn bộ Phiêu Miểu Tiên đảo, nói không chừng còn giấu diếm những át chủ bài không ai biết!
"..." Mộc Băng Hoàng nhíu chặt đôi mày. Chuyến đi đến Phiêu Miểu Tiên đảo lần này, thân thế và thực lực của Cố Hàn có thể nói là tăng lên gấp bội. Nàng muốn bắt được Cố Hàn, đưa hắn đến trước mặt Mộc Bạch Lăng thì e rằng sẽ càng thêm khó khăn.
Chứng kiến một màn này, cặp mắt đẹp như lưu ly của Hạ Băng Ly giờ phút này lại càng thêm sâu thẳm. Có lẽ vì mạch não của một người điên p·h·ê b·ệ·n·h kiều thì so với người bình thường càng thêm khác lạ. Hạ Băng Ly giờ phút này đặc biệt khát vọng sức mạnh, khát vọng sớm nắm giữ Phi Tiên lâu, có được thực quyền chân chính. Thực lực của Cố Hàn đã ngày càng khủng bố. Luận về lực lượng có thể điều động, đã vượt xa nàng bây giờ. Một người phụ nữ mạnh mẽ và ưu tú thì phải học cách nắm giữ tất cả trong tay mình. Mà tất cả điều đó bắt đầu bằng việc có được sức mạnh tuyệt đối! Sau khi chuyến đi này kết thúc, nàng nhất định phải nghĩ biện p·h·áp sớm thực hiện kế hoạch, sớm hơn một bước nắm giữ Phi Tiên lâu!
...
"Cố c·ô·ng t·ử, chuyện này quả thực là chúng ta quá lỗ mãng, xin ngươi đừng để ý."
"Chúng ta có thể không truy cứu việc này, chỉ cần ngươi có thể bảo đảm thả hết tất cả các t·h·i·ê·n kiêu còn lại của tông môn, vậy coi như chuyện này bỏ qua, thế nào?"
Sau khi chuẩn bị đầy đủ tinh thần, cùng thương lượng với các cao tầng của tông môn phía sau, đông đảo cường giả của các tông môn đã quyết định lùi một bước, không truy cứu chuyện này nữa. Các tu sĩ đứng xem thấy hết hành động biến đổi sắc mặt của các cường giả tông môn này, cũng cảm thấy nghẹn họng trân trối. Tốc độ trở mặt quả nhiên còn nhanh hơn lật sách! Quả nhiên, khi gặp phải kẻ tàn nhẫn thực sự, những thế lực cường đại từ trước đến nay luôn cao cao tại thượng này cũng trở nên kiêng kỵ.
"Bỏ qua như vậy sao?" Thế nhưng khi nghe thấy những lời này, khóe môi Cố Hàn lại cong lên một nụ cười nhạt. Thân phận của mình đã bại lộ, đã chuẩn bị nhờ cơ hội này tạo thế thì cũng không ngại làm lớn chuyện một chút. Hơn nữa, phía sau hắn bây giờ có ba thế lực lớn, lại thêm Hạ Băng Ly, Tô Lãnh Nguyệt, tạm thời tính cả Hoa Giải Ngữ, hắn nắm chắc mười phần thắng lợi.
"Lúc trước ta đã nể mặt các ngươi, chủ động cho các ngươi mang những t·h·i·ê·n kiêu còn lại của tông môn các ngươi đi." Ánh mắt Cố Hàn lần lượt quét qua tất cả cường giả tại chỗ, giọng nói đầy suy tư: "Nhưng đã cho các ngươi mặt mũi mà các ngươi cứ hết lần này đến lần khác không biết xấu hổ."
"Bây giờ lại nói muốn bỏ qua chuyện này?" Những lời này càng khiến sắc mặt của các cường giả lúc xanh lúc trắng, những ngọn lửa giận mà họ vất vả kiềm nén lại bùng cháy trở lại. Tiểu tử này đúng là đáng c·hết! Bọn họ dù sao cũng là tiền bối của Cố Hàn, vậy mà lại dùng những lời lẽ nhục mạ như vậy với họ!
"Vậy rốt cuộc ngươi muốn như thế nào!?" Có một cường giả kìm nén lửa giận hỏi.
"Như thế nào?" Nụ cười của Cố Hàn càng thêm hoàn mỹ. "Rất đơn giản.""Muốn ta giao người thì cũng được thôi.""Nhưng các ngươi phải đưa ra tiền chuộc khiến ta hài lòng.""Nếu không, mấy cái giống dòng đ·ộ·c đinh còn lại trong tông môn các ngươi, một ai cũng đừng hòng đi được.""... .! ?"Nghe thấy lời này, tất cả các tu sĩ đứng xem đều kinh ngạc. Tiền chuộc gì chứ! Cố Hàn vừa uy h·iếp hết mọi người trước mặt, đây là còn chuẩn bị công khai tống tiền các thế lực à! Lúc trước đông đảo cường giả liên thủ gây áp lực với Cố Hàn. Trong mắt bọn họ thì Cố Hàn chỉ là một kẻ nhỏ yếu vừa đáng thương. Giờ đây, họ bỗng nhận ra, thì ra Cố Hàn tiểu tử này chính là thủ lĩnh của một thế lực hắc ám!
"Cố Hàn! Các ngươi Nhân tộc có một câu nói là 'người lưu một đường, sau này dễ nói chuyện'!" Một người của Yêu tộc nghiến răng nói: "Ngươi làm việc đừng có làm quá tuyệt! Đắc tội hết tất cả chúng ta! Nếu không... ."
Không đợi tên cường giả Yêu tộc đó nói xong.
Rắc!
Không có bất kỳ dấu hiệu gì, một bàn tay lớn che cả bầu trời, tựa như có các phù văn pháp tắc ngưng tụ thành bàn tay vàng khổng lồ, mang theo thánh uy áp đảo túm lấy. Kẻ cường giả Yêu tộc kia, cả một khoảng hư không xung quanh hắn bị đập nát rồi chôn vùi! Rõ ràng là một cường giả cảnh giới Thánh Vương đứng cạnh Cố Hàn ra tay! Thánh Vương chi uy, cường giả Yêu tộc kia căn bản không có chút lực phản kháng, trong nháy mắt hóa thành tro bụi!
Đông đảo cường giả vô thức lùi lại mấy bước. Một cường giả Thần Tôn cảnh của Yêu tộc chỉ trong chớp mắt đã biến mất! Lửa giận trong lòng các cường giả lập tức bị dập tắt. Ánh mắt của họ đều trở nên trong suốt, sắc mặt thay đổi liên tục. Dường như bọn họ đã hiểu sai điều gì đó...
Bây giờ, người nắm quyền chủ động không phải là bọn họ, mà chính là Cố Hàn!
Nếu đưa ra những bồi thường và tiền chuộc làm Cố Hàn hài lòng, thì có lẽ bọn họ còn có thể toàn thân trở ra. Thậm chí có thể cứu được mấy tên dòng đ·ộ·c đinh còn lại của tông môn. Nếu vẫn cố cứng đầu, nói những lời vô nghĩa thì chẳng những không cứu được t·h·i·ê·n kiêu còn lại mà có khi chính họ cũng sẽ phải chôn xác ở nơi này!
"Không biết Cố c·ô·ng t·ử muốn thứ gì làm tiền chuộc?" Trong không gian tĩnh lặng, một cường giả Thần Tôn cảnh như là cố gắng lắm mới đưa ra được quyết định, chắp tay thi lễ, đặt tư thái thấp nhất có thể.
"Ta là Bắc Tiêu tông, nguyện trả cho Cố c·ô·ng t·ử một thù lao khiến ngài hài lòng!"
"Chỉ hy vọng Cố c·ô·ng t·ử có thể giơ cao đánh khẽ!"
Một viên đá ném xuống làm dậy lên ngàn con sóng. Hành động của cường giả Thần Tôn cảnh này đã đánh sập hết ý chí phản kháng của các cường giả khác. Tình thế đã không ổn, nếu như bọn họ vẫn cứng đầu với Cố Hàn, kẻ có chỗ dựa vững chắc là Phiêu Miểu Tiên Đảo, Bạch Long Điện và cả Huyết Nguyệt Ma Tông, thì chắc chắn sẽ c·h·ết rất thê thảm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận