Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 526 : Xông ra duy chỉ có miệng là cứng rắn

Chương 526: Xông ra, duy chỉ có cái miệng là cứng rắn. Đối với bốn cái nơi được gọi là khởi nguyên ban đầu này, Cố Hàn trong lòng cũng đã có suy đoán. Ma giới, Ma Đế uyên. Nhân giới, Tổ giới hải. Yêu giới, Yêu Thần cung. Nơi ý chí Thiên Đạo sinh ra, điểm cực hạn của trời. Tiền nhiệm ý chí Thiên Đạo, người mà lực lượng không còn hoàn toàn tồn tại, đều dự đoán được bốn địa điểm này. Lại càng không cần phải nói, đương nhiệm ý chí Thiên Đạo, kẻ nắm giữ quyền hành Thiên Đạo tương đối hoàn chỉnh. Đối phương khẳng định liệu được rất nhiều thứ, cho nên mới sớm cùng Tuyên Ngưng Băng thiết lập quan hệ hợp tác. Về sau nội dung cốt truyện cũng trở nên càng khó phân biệt, thậm chí kinh nghiệm kiếp trước của hắn cũng ngày càng không có tác dụng. Dù sao, Diệp Thanh Vân, nhân vật chính trong sách, đã coi như bại bởi hắn, kẻ phản diện, trở thành con chuột nhỏ có thể tùy ý đùa bỡn trong tay hắn. Tiếp đó, nhiệm vụ thiết yếu của hắn chính là ứng phó ý chí Thiên Đạo, vĩnh hằng Diệp gia, cùng những thế lực Tiên vực khác. Trước kia còn có một mưu đồ với Hoa Giải Ngữ, người hắn muốn coi như lô đỉnh, một thiếu chủ gia tộc Tiên Vực không rõ lai lịch, nhưng cũng nhiều lần chịu thiệt trong tay hắn. Nếu Vĩnh hằng Diệp gia liên hợp cùng thế lực cường giả này, thì với thực lực hiện tại, hắn muốn đối đầu trực diện vẫn còn hơi khó khăn. Tình huống sau này của hắn có lẽ sẽ giống như những tiểu thuyết cẩu huyết ở Lam Tinh lúc đó đã từng đoán, thiên hạ vô địch, nhưng lại có địch từ trên trời rơi xuống! Vừa ra khỏi nơi bế quan, Cố Hàn đã thấy một bóng dáng quen thuộc trong bộ váy đỏ xinh đẹp. "A Hàn!" Thấy Cố Hàn rốt cục xuất quan sau mấy tháng bế quan, Hoa Giải Ngữ mặt lộ vẻ vui mừng, bay lên không trung, trực tiếp nhào tới người Cố Hàn. Còn chuyện có thể bị Tô Lãnh Nguyệt và Hạ Băng Ly ghi hận hay không ư? Nàng chắc chắn rằng cả hai người đều đang bế quan trong thời gian này. Không uổng công nàng cố ý chờ bên ngoài lâu như vậy, cuối cùng cũng để nàng chộp được cơ hội ở riêng cùng Cố Hàn. "Sao thể chất của ngươi lại biến hóa lớn như vậy?" Vừa mới tiếp xúc, Cố Hàn đã cảm nhận được thể chất hiện tại của Hoa Giải Ngữ không bình thường. Thể chất của nàng dường như đã phát sinh một loại thuế biến không thể tưởng tượng, thậm chí còn mơ hồ nắm giữ hiệu quả phản phệ khủng bố hơn. "Ngươi cũng biết, ta vẫn luôn có hai loại thể chất, bây giờ ta đã kết hợp hai loại thể chất đó." "Vốn ta muốn dùng nó đánh vỡ cực hạn của bản thân, hình thành một loại thể chất cường đại hơn, nhưng kết quả có lẽ do ý trời, hoặc cũng có thể vì nguyên nhân nào khác, mà thể chất của ta lại biến thành một thể chất phản phệ mạnh hơn. . . . ." Nghe Hoa Giải Ngữ trả lời, mặt Cố Hàn sa sầm lại. Hóa ra nỗ lực trước kia của hắn đều đổ sông đổ bể sao? Hoa Giải Ngữ đột nhiên tiến lên nắm chặt tay Cố Hàn, nhẹ nhàng xoa một chút, sau đó bỗng nhiên xích lại gần Cố Hàn, thanh âm mang theo một loại mị hoặc tê dại: "Ngươi có muốn thể nghiệm một chút không? Ta đã thuế biến triệt để thành thể chất phản phệ, rất mềm mại đấy ~ " Hoa Giải Ngữ tiến tới cực kỳ gần, nửa thân trên mềm mại như ngọn núi hoàn toàn dán vào người Cố Hàn, phối hợp với thanh âm câu hồn lại tê dại kia, khiến Cố Hàn không khỏi có một trận khí huyết dâng trào. Thật sự không trách được định lực của hắn không đủ! Đừng nói hắn đã bế quan lâu như vậy. Tu vi cảnh giới lại đột phá lớn, toàn thân khí huyết chi lực đều nồng đậm đến sắp tràn ra. Bây giờ lại có một thể chất phản phệ còn vượt cả sách cổ ghi chép ngay trước mặt, chuyện này thật sự là. . . . Không cho Cố Hàn cơ hội cự tuyệt. "A Hàn, ta dẫn ngươi đi chỗ tốt ~ " Hoa Giải Ngữ kéo Cố Hàn đi về một cung điện không người. Vừa bước vào cung điện, Hoa Giải Ngữ tiện tay đánh ra một đạo cấm chế. Cả người trực tiếp nhào vào lồng ngực Cố Hàn, hai tay trắng nõn như ngọc ôm chặt lấy Cố Hàn, hai mắt mê ly, môi đỏ nhẹ phun ra Tuyết Lan chi khí: "A Hàn, kỳ thật có nhiều thứ ta cũng biết." "Không có ngươi thì không có ta bây giờ." "Bây giờ ta lại thức tỉnh một thể chất phản phệ như thế, có lẽ cũng là vận mệnh, thay vì tiếp tục chiêu người khác nhòm ngó, chi bằng ta dâng hết tất cả cho A Hàn ngươi. . . . ." Nói đến câu cuối cùng, mặt Hoa Giải Ngữ đã ửng hồng, thở ra như tơ: "A Hàn, có muốn ta không?" Cố Hàn hơi sững sờ. Dưới ý thức ánh mắt nhìn về phía Hoa Giải Ngữ đang kề sát mình. Tầm mắt di chuyển xuống, nhìn thấy vạt áo đỏ mở rộng, phía dưới xương quai xanh nhuận bóng như ngọc, hai tòa núi cao cao đứng vững hơi hơi rung động. Trong tầm mắt tràn ngập một mảnh trắng như tuyết lóa mắt, chỉ nhìn thôi đã khiến toàn thân người ta khí tức nóng lên đến mức muốn nổ tung. Sau đó, ánh mắt Cố Hàn cũng dần dần kiên định, trực tiếp bế ngang Hoa Giải Ngữ, đi về phía giường phượng trong đại điện. . . . . Không bao lâu. Bên trong đại điện liền vang lên một trận thanh âm mê người. Quá trình này kéo dài trọn vẹn một ngày. Hai người cơ hồ đã lưu lại dấu vết và mùi vị của mình ở khắp đại điện to lớn. Điều đáng nhắc tới là, khác với vẻ ngoài nóng bỏng không chút e dè, Hoa Giải Ngữ lại chỉ là một kẻ mạnh miệng thuần ái. Toàn bộ quá trình đều là bị Cố Hàn, cái kẻ "tiểu lâu la" này dắt mũi, Cố Hàn bảo thế nào nàng liền làm thế ấy. Nhưng không ai biết là, khi hai người đang mây mưa nóng bỏng, một bóng người đã xuất hiện cách đó không xa. Nhìn đại điện đã bị thiết lập cấm chế, Niệm Tịch trầm mặc. Sau cùng, hơi cắn chặt môi đỏ, trong đôi mắt đẹp lóe lên vẻ uất ức: "Cái con nhỏ Hoa Giải Ngữ này lừa ta!" "Đã nói cùng nhau tìm cơ hội! Đẩy ta ra, bây giờ một mình tự mình đi hưởng thụ!" "Tâm của nhân tộc đều đen tối, đặc biệt là đám nữ nhân này!" Niệm Tịch cũng có nhiệm vụ. Dù sao, vô luận là nàng, hay Thương Long tộc hiện tại, đều đi theo Cố Hàn. Phụ thân nàng vốn đã có ý tác hợp nàng và Cố Hàn. Cộng thêm việc trước kia nàng và Cố Hàn từng có một đoạn kinh nghiệm tại Thái Hoa Tiên Triều, nàng cũng có một loại ái mộ và hảo cảm nhất định với hắn. Bởi vì Luân Hồi Yêu Tổ cũng là nữ nhân của Cố Hàn, nên nàng sợ hành vi của mình sẽ phạm thượng, chọc giận Yêu Tổ. Cho nên gần đây vẫn luôn do dự. Vất vả lắm nàng và Hoa Giải Ngữ cùng ý nghĩ mới đạt được thỏa thuận hợp tác. Không ngờ vài ngày trước vẫn là hảo tỷ muội tốt khuê mật, Hoa Giải Ngữ hôm nay đã bán đứng chính mình, tự đi ăn một mình! Thật là vô liêm sỉ!! Thế mà còn lừa gạt nàng, con tiểu long này! Thù này, nàng nhớ kỹ! Mãi đến khi lại qua nửa ngày. Bên trong đại điện. Cố Hàn vung tay lên, gợn sóng pháp tắc trong suốt lóe qua, những khí tức có vẻ vẩn đục trong không khí nhất thời bị tịnh hóa sạch không. Hoa Giải Ngữ lúc này đang áp sát vào người Cố Hàn, giường đã hoàn toàn ướt đẫm, bộ ngực vẫn còn đang kịch liệt phập phồng, giống như vừa vận động mạnh xong. Trong quá trình này, Cố Hàn đã vận dụng một loại phương pháp song tu nào đó. Cùng lúc mây mưa, hắn cũng có không ít thu hoạch. Hắn có thể cảm giác được mình đang tiến gần thêm một bước đến cơ hội Đại Đế. Tương tự, Hoa Giải Ngữ tuy ở thế bị động, nhưng thu hoạch lại lớn hơn bản thân Cố Hàn. Một lần song tu xuống tới, nàng không những nhận được một lượng lớn phản phệ, thực lực liên tục tăng lên đạt tới Chí Thánh đỉnh phong, bản thân thể chất lại một lần nữa biến đổi. Có thể nói, bây giờ Hoa Giải Ngữ chỉ cần song tu là có thể mạnh lên. Cố Hàn cũng không rõ loại thể chất này của nàng rốt cuộc là gì. Nói cứng ra thì chắc phải gọi là Tiên thiên Mị Ma Thánh Thể! Cố Hàn vốn định đứng dậy rời đi. Nhưng lại bị Hoa Giải Ngữ kéo tay áo lại. "Đừng đi. . . . . Ta vẫn còn muốn. . . . ." Làm loại chuyện này cũng phải xếp hàng chứ có được không? Hiện tại Tô Lãnh Nguyệt và Hạ Băng Ly đều không có ở đây. Nàng sao có thể bỏ qua chứ. Cho dù thân thể mềm nhũn, nhưng Cố Hàn vẫn rất có tinh lực mà, có phải không? Cố Hàn hơi dừng lại động tác, véo véo vòng eo mềm mại của Hoa Giải Ngữ, lộ ra một nụ cười xấu xa. "Chỗ nào cũng mềm, duy chỉ có miệng là cứng rắn đúng không?" . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận