Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 678: Không tồn tại mặt khác thời không

"Gặp qua đại nhân..." Tiền nhiệm thiên Đạo ý chí có chút e ngại.
Bởi vì hắn không chỉ cảm nhận được một luồng khí tức cường đại tới cực điểm từ Táng Khư Nguyệt, mà còn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc. Trước kia, tại nền tảng của Trụy Tiên nhai, lần đầu luân hồi, lúc gặp Cố Hàn hắn đã cảm nhận được luồng khí tức cường đại quen thuộc đó! Tiền nhiệm thiên Đạo ý chí không ngốc, thêm vào bản thân đã tồn tại vô số kỷ nguyên. Với rất nhiều chuyện hắn đều có hiểu biết nhất định. Giờ phút này hắn đại khái đã đoán được một số điều. Cố Hàn có thể luân hồi chuyển sinh, có lẽ không thoát khỏi liên quan đến vị nữ tử thần bí trước mắt này! Có lẽ từ đầu đến cuối đều là vị nữ tử này đang bày bố trong bóng tối! Táng Khư Nguyệt vẫn không lên tiếng. Nàng chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm tiền nhiệm thiên Đạo ý chí. Ánh mắt của nàng dường như nhìn thấu cả tương lai cổ kim. Lại tựa hồ thấy được một thời không khác. "Ngược lại thú vị, theo đạo lý mà nói, thời không này, vẫn còn vô số thời không khác, liên quan đến nàng, cùng tất cả mọi người bọn họ, dấu vết đều đã biến mất không còn một mảnh. Nhưng ngược lại không ngờ, một thời không vốn không nên xuất hiện, lại xuất hiện dấu vết của bọn họ." Táng Khư Nguyệt cười nhạt. Đột nhiên nói ra một phen ý vị sâu xa. Trên thực tế, bằng vào lực lượng hiện tại của nàng. Chỉ cần muốn nàng hoàn toàn có thể mở ra hàng rào thời không này. Để khí tức tịch diệt của bản thân thẩm thấu vào mảnh thời không đó, khiến Mộc Bạch Lăng và những người khác ở đó hoàn toàn tan biến. Nhưng mà. Táng Khư Nguyệt cuối cùng vẫn thu hồi ý nghĩ này. Thôi vậy. Mảnh không gian thời không không xác định kia cứ để các nàng tự mở ra. Câu chuyện đoạn kết cứ để các nàng tự viết nốt. Dù sao cũng không ảnh hưởng được thời không này, mà vẫn còn vô số cái thời không của nàng. Táng Khư Nguyệt thu hồi ánh mắt, cùng lúc đó. Một đạo thân ảnh ở sâu trong một nơi thời không xa xôi không xác định. Thân mang một bộ váy trắng. Ngoại hình không khác gì tiền nhiệm thiên Đạo ý chí. Giờ phút này như có cảm giác, đột nhiên nhìn thoáng qua về phía Táng Khư Nguyệt ở thời không xa xôi này, trên mặt lộ ra một chút cảm kích, hơi khom người. Táng Khư Nguyệt không quá để ý tới tiền nhiệm thiên Đạo ý chí. Ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Tô Lãnh Nguyệt và Hạ Băng Ly. "Thiên phú tư chất của các ngươi tuy không yếu, nhưng tu vi quá thấp." "Ca ca hắn đi quá nhanh, nhanh đến mức bỏ lại tất cả các ngươi phía sau, có lẽ đến ngày hắn giải quyết xong hết thảy, các ngươi vẫn không theo kịp bước chân của hắn." Lời này vừa nói ra. Sắc mặt Tô Lãnh Nguyệt và Hạ Băng Ly nhất thời có chút khó coi. Tại Huyền Hoàng đại thế giới. Cố Hàn chỉ dùng không đến ba năm thì chứng đạo thành đế. Tốc độ này đã có thể nói là xưa nay hiếm có. Đại Đế nào, mà chẳng phải mất mấy trăm năm, hơn ngàn năm mới đạt tới cảnh giới này? Mà đây còn là so với các Đại Đế ưu tú. Đại Đế tầm thường ít nhất đều phải mất phía trên mấy ngàn năm thời gian. Nhưng Cố Hàn lại chỉ dùng chưa đến ba năm. Mà Tô Lãnh Nguyệt và các nàng cũng biết. Một tuyệt thế yêu nghiệt như Cố Hàn mà tiến vào Tiên Vực, nơi quy tắc đối lập hoàn chỉnh và nồng đậm. Chắc chắn như cá gặp nước. Tiến bộ đột phá thực lực cũng sẽ càng nhanh hơn. "Nể tình các ngươi và ca ca ta có nhân duyên cực lớn về mặt tình cảm." Đúng lúc này, Táng Khư Nguyệt lần nữa mở miệng: "Lần này đi Tiên Vực, các ngươi có thể đi cùng ta." "Nhãn giới quyết định giới hạn cao nhất, nếu các ngươi có thể đến Tiên Vực, giới hạn tuyệt đối sẽ cao hơn nhiều so với ở thế giới này." "Ca ca... Ngươi nói ca ca là?" Tô Lãnh Nguyệt hỏi, đó cũng là câu hỏi của những người khác. Vị tồn tại mạnh mẽ vượt quá sức tưởng tượng trước mắt này. Thật là muội muội của Cố Hàn sao! "Ca ca cũng là ca ca." Nhưng Táng Khư Nguyệt tựa hồ không có hứng thú tiếp tục chủ đề này nữa. "Hôm nay các ngươi hãy chuẩn bị đi, sau này ta sẽ mở một thông đạo thông đến Tiên Vực, ai muốn đi thì đi cùng nhau." Nói xong. Thân ảnh Táng Khư Nguyệt biến mất tại chỗ. Khí tức tịch diệt bao phủ toàn bộ Huyền Hoàng đại thế giới cũng như thủy triều rút lui, nhanh chóng biến mất không còn dấu vết. Tô Lãnh Nguyệt và những người khác nhìn nhau. Trong ánh mắt tuy còn có nghi hoặc, nhưng càng nhiều hơn là kích động. Câu nói của Táng Khư Nguyệt không sai. Huyền Hoàng đại thế giới hiện tại đối với bọn họ mà nói vẫn còn quá nhỏ. Tiên Vực mới là thế giới rộng lớn vô biên. Muốn sớm đuổi kịp Cố Hàn. Đi Tiên Vực sớm mới là lựa chọn tốt nhất. Đương nhiên, quan trọng nhất là. Bọn họ cũng sợ tên Cố Hàn ở Tiên Vực vui vẻ đến quên trời quên đất, cảm thấy hoa nhà không bằng hoa dại. Rồi cùng những nữ nhân khác cấu kết lại.... Cố Hàn hoàn toàn không biết chuyện xảy ra ở Huyền Hoàng đại thế giới. Toàn bộ Tịch Diệt Thần Thành đã hoàn toàn hỗn loạn. Tiên Vương Tiên Vực và các Tiên Vương tử linh tịch diệt của Tịch Diệt Thần Thành bùng nổ đại chiến. Tuy tạm thời chưa có Tiên Vương nào vẫn lạc. Nhưng sự công phạt giữa hai bên vô cùng đáng sợ, làm cả Tịch Diệt Thần Thành sáng rực như ban ngày. Hơn nữa. Đại chiến càng lúc càng trở nên kịch liệt. Ngày càng nhiều tử linh tịch diệt, theo chỗ sâu của Tịch Diệt Thần Thành xuất hiện. Dù sao. Dư âm bộc phát của quá nhiều cường giả đỉnh cao như vậy. Đã trực tiếp giết chết không ít tử linh tịch diệt thậm chí là những thiên kiêu của Tiên Vực. Cố Hàn cuối cùng cũng đã đến gần khu vực phủ thành chủ Tịch Diệt Thần Thành. Hắn cũng là sinh linh đầu tiên đến được gần phủ thành chủ từ vô số kỷ nguyên tới nay. Còn về đám người Trường Sinh Tiên Vương. Cho dù thực lực cường đại, nhưng tiến lên cũng cực kỳ khó khăn. Vì càng gần phủ thành chủ. Số lượng tử linh tịch diệt càng nhiều. Nhưng Cố Hàn hoàn toàn không cần lo lắng chuyện này. Với việc hóa trang hoàn mỹ thành một tử linh tịch diệt. Căn bản không có tử linh tịch diệt nào để ý đến hắn. Cố Hàn cứ thế tiến lên. Những tòa cổ ốc xung quanh đã trở nên cao lớn lạ thường, lại càng tráng lệ hơn. Dù đã trải qua vô tận thời gian năm tháng mài giũa, thì giờ phút này vẫn khó che được bản chất xa hoa và to lớn của nó. Không lâu sau. Một công trình kiến trúc vô cùng đồ sộ xuất hiện trong tầm mắt Cố Hàn. Nhìn sơ qua. Giống như một tòa hoàng cung vô cùng lớn. Đình đài lầu các, chạm trổ rường cột. Trước cửa chính của phủ thành chủ, là một quảng trường vô cùng lớn. Trên quảng trường, từng cột trụ ngọc thạch tiên kim to lớn sừng sững đứng thẳng, trên đó có điêu khắc Tiên Long Tiên Phượng sống động như thật, xoay quanh vờn nhau, tựa như đang cưỡi mây đạp gió. Trên vách đá của kiến trúc, từng phù văn cấm chế hòa lẫn, giống như hàng vạn vì tinh tú trong vũ trụ. Phía trên thương khung của tiên cung. Lại có một tòa thần đảo lớn lơ lửng. Nhưng, tòa thần đảo lơ lửng này không còn giống như trước đây nữa, chảy ra dòng sông sáng chói như suối tinh khiết. Bên trong dòng sông tràn ngập một luồng khí tức tịch diệt nồng đậm. Thậm chí có vô số tử linh tịch diệt như xác chết trôi dạt, nhấp nhô theo dòng nước chảy, trông rất quỷ dị. Nhưng mà. Đối mặt với cảnh tượng hùng vĩ tráng lệ như vậy. Trong đầu Cố Hàn, vẫn có thể tưởng tượng ra sự rộng lớn của tiên cung ngày xưa. Đứng trước công trình kiến trúc to lớn vô cùng này. Cố Hàn chỉ cảm thấy một cảm giác nguyên thủy nhỏ bé nào đó trong thâm tâm được thức tỉnh. Chủ nhân tiên cung này ngày xưa. Chắc chắn là một người đứng đầu trong chư thiên Tiên Vực, nhận lấy sự triều bái của tám phương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận