Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 603: Miễn thí danh ngạch, khác biệt đối đãi Tiên Vương

"Trường Phi, ý của tông chủ cũng là hy vọng con ở lại tông môn, người sẽ dốc toàn bộ tông môn, mọi tài nguyên để bồi dưỡng con."
"Vậy con muốn chọn lựa như thế nào, cũng là tùy thuộc vào con."
"Có câu nói là, thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng."
"Nhưng phượng và gà, cả hai nhìn thế giới hoàn toàn khác nhau, cho nên mọi lựa chọn vẫn là tùy thuộc vào con."
Trầm Vấn Thiên thấu tình đạt lý nói một hồi sau.
Liền đứng dậy rời đi.
Ngay khi cánh cửa đại điện đóng lại, tận sâu trong đáy mắt hắn lóe lên một tia khác thường.
Hắn luôn cảm thấy đứa cháu này của mình không giống với ký ức về đứa cháu, giống như bị đoạt xác!
Cháu mình tuy rằng bình thường cũng ngông cuồng ngang ngược.
Nhưng không có kiêu ngạo ương ngạnh như gần đây, thậm chí suýt nữa dẫn đến đại chiến giữa hai đại tông môn.
Nhưng vừa rồi hắn đã thông qua phương pháp đặc thù tiến hành xem xét, khí tức bản nguyên trong cơ thể cháu mình vẫn khiến cho mình quen thuộc, chưa từng xuất hiện bất kỳ khác thường nào.
Trầm Vấn Thiên thở dài một tiếng.
Cũng không biết cháu mình đột nhiên thay đổi lớn như vậy là tốt hay xấu.
Bên trong đại điện.
Cố Hàn khẽ trầm tư.
Ngược lại không để ý tới lời vừa nãy Trầm Vấn Thiên nói.
Vĩnh hằng Diệp gia, hắn chắc chắn muốn đi.
Nếu vẫn là loại có thể trở thành tùy tùng cho một vị thiếu chủ nào đó của Vĩnh Hằng Diệp Gia, không cần tốn nhiều sức để chui vào trong đó, càng đúng ý hắn.
Hắn sẽ không ở lại cái loại địa phương nhỏ bé như Tinh Thần Tông này.
Điều hắn đang suy tư chính là, Trầm Vấn Thiên dường như đã nhìn ra một vài điều.
"Chẳng lẽ là hoài nghi thân phận của ta?"
Cố Hàn rất nhạy cảm, đã có phát giác.
Nhưng hắn cũng không quá độ đi suy nghĩ sâu xa.
Có hệ thống Huyễn Tiên châu, tỷ lệ hắn bị phát hiện không lớn.
Coi như thật bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm thì đổi lại cái áo khoác rồi tiếp tục "quẩy"...
Không lâu sau đó.
Một chiếc tiên thuyền rộng lớn, khí thế, xé toạc tinh không mà đến, hạ xuống quảng trường trung tâm của Tinh Thần Tông.
Tông chủ Tinh Thần Tông, cùng đông đảo trưởng lão đệ tử đều đã đuổi tới, tụ tập hơn mấy vạn người.
Giờ phút này tất cả những người đó, không ngoại lệ, đều cung kính chờ đợi.
"Cung nghênh tứ công tử Vĩnh hằng Diệp gia quang lâm!"
Theo tiếng tiên thuyền hạ xuống đất.
Vô số thanh âm hội tụ thành dòng lũ lớn, chấn động cả tầng mây xanh.
Thái Sơ Tiên Vực mặc dù là tu luyện văn minh vượt xa những hạ giới như Huyền Hoàng đại thế giới, nhưng giai cấp tầng lớp cực kỳ rõ ràng.
Vĩnh Hằng Diệp gia làm chủ tử Tinh Thần Tông.
Dù cho chỉ là một dòng chính trong gia tộc, cũng đủ để bọn họ xuất ra thái độ quỳ bái để nghênh đón.
Cố Hàn tuy cũng đã tới.
Nhưng hắn vẫn chưa làm nghi thức quỳ lạy như những người khác.
Một màn như vậy, giữa đám người trở nên phá lệ bắt mắt.
"Láo xược! Gặp tứ thiếu gia Vĩnh Hằng Diệp gia ta, dám không quỳ!"
Một vị cường giả Chân Tiên của Vĩnh Hằng Diệp Gia lập tức giận dữ, phóng thích khí tức đáng sợ hướng về phía Cố Hàn trấn áp tới!
"Đại nhân bớt giận!"
Trầm Vấn Thiên vội vàng lên tiếng ngăn cản, đồng thời tán phát khí tức chống cự, "Cháu của ta, Trường Phi, trước đó không lâu bị trọng thương, giờ phút này vẫn còn đang dưỡng thương! Ban đầu chúng ta muốn cho hắn tiếp tục khôi phục nguyên khí, đợi dịp khác gặp tứ công tử! Nhưng Trường Phi sợ vắng mặt, gián tiếp bất kính với tứ công tử, không để ý đến vết thương cũng muốn đến yết kiến! Mong đại nhân đừng trách tội!"
Cố Hàn nhếch mép.
Rõ ràng là đám người kia nhất định phải kéo ta đến gặp hắn có được hay không?
Tự biên tự diễn.
Quỳ hắn là không thể nào quỳ.
Cho dù là đối mặt với Thiên Vương lão tử, hắn cũng sẽ không quỳ.
Lại càng không cần phải nói là người của Vĩnh Hằng Diệp Gia có thâm cừu đại hận với hắn.
Trưởng lão Vĩnh Hằng Diệp Gia nhíu mày, vừa định tiếp tục mở miệng.
"Tốt, chuyện của Trường Phi ta đã nghe qua rồi, không cần làm khó hắn, có thể cố gắng chịu trọng thương tới gặp ta, ta đã rất hài lòng."
Một tiếng cười sảng khoái theo bên trong tiên thuyền vang lên.
Mấy thị nữ xinh đẹp lần lượt bước ra vén rèm ngọc.
Theo từng đợt tiên vụ, từ bên trong tiên thuyền lan ra.
Một nam tử mặc hoa phục tinh xảo, dáng vẻ oai phong, tuấn tú, từ đó đi ra.
Cảm nhận được khí huyết quen thuộc đó, Cố Hàn trong nháy mắt đã đoán được thân phận của thanh niên nam tử này.
Tứ công tử Vĩnh Hằng Diệp Gia, Diệp Trường Thanh!
"Đa tạ tứ công tử khoan hồng độ lượng!"
Cố Hàn hơi chắp tay.
Mình có lẽ còn phải mượn tay hắn để đánh vào bên trong Vĩnh Hằng Diệp Gia, trực tiếp tại Vĩnh Hằng Diệp Gia châm ngòi thổi gió.
Hiện giờ, chút công phu bề ngoài chí ít vẫn là phải diễn một chút.
"Trường Phi huynh không cần khách khí như vậy."
Diệp Trường Thanh mỉm cười nói, "Trên đường đến, ta đã nghe danh Trường Phi huynh, chém gϊết thiên hỏa thánh tử có tu vi cao hơn mình một cảnh giới.
Chống đỡ được một kích của Chân Tiên mà không c·h·ế·t, người như Trường Phi huynh tuyệt đối nắm giữ đại khí vận.
Mà ta cũng thích kết giao với những người có đại khí vận.
Ta là người không vòng vo, nói thẳng vào vấn đề, ta muốn mời Trường Phi huynh cùng mưu đồ đại nghiệp, ngày sau cùng nhau đi tới đỉnh cao, không biết Trường Phi huynh có bằng lòng không?"
Cố Hàn hơi nhướng mày.
Diệp Trường Thanh này nói rất hay, cái gì mà cùng nhau đi tới đỉnh cao.
Nói trắng ra là muốn để mình làm chó dưới tay hắn.
Mà lại chớ nhìn vẻ mặt khách khí của hắn, thực tế lại bá đạo vô cùng.
Vừa đến đã bày kế, trực tiếp muốn hắn đến làm tùy tùng, thậm chí ngay từ đầu đã không xem hắn ngang hàng.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, đối phương là tứ công tử Vĩnh Hằng Diệp Gia, vốn dĩ đã là cường giả Hồng Trần Tiên, từ nhỏ ngậm thìa vàng lớn lên.
Trầm Trường Phi chỉ là một thiên kiêu trong thế lực phụ thuộc của hắn mà thôi.
Trong mắt hắn, cũng không khác gì con cẩu sinh cẩu con cả.
"Trường Thanh công tử, Trường Phi có ý nguyện này, nhưng Trường Phi còn phải tiếp tục mạnh lên, cần tu luyện dưỡng thương một khoảng thời gian rồi mới vào Tinh Hải Nhai ngộ đạo.
Dù sao, Trường Phi cho dù có ý muốn đi theo, thực lực càng mạnh thì cũng có thể giúp công tử được nhiều hơn đúng không?"
Tất cả mọi người không ngờ Cố Hàn sẽ nói như vậy, nhất thời lộ vẻ kinh ngạc.
Nhất là cao tầng của Tinh Thần Tông, càng có vẻ mặt khó coi.
Bọn họ đã muốn giữ Cố Hàn lại bồi dưỡng trong tông môn, nhưng đối phương vẫn là muốn đi theo con trưởng của Vĩnh Hằng Diệp Gia.
Diệp Trường Thanh hơi ngẩn người, sau đó cười ha ha, "Cũng không ngờ Trường Phi huynh lại để mắt đến Diệp mỗ như vậy, đã có ý nguyện đó từ lâu!
Cũng được, chỉ cần ngươi nguyện ý đi theo ta, lần thi đấu tinh thần này, ngươi có thể không cần tham gia.
Ta trực tiếp cho ngươi một danh ngạch miễn thí để vào Tinh Hải Nhai ngộ đạo thì sao?"
Lời này vừa nói ra, những người khác, nhất là đông đảo các thiên kiêu đều kinh ngạc trong lòng, lộ ra vẻ ghen ghét, hâm mộ.
Tinh Hải Nhai đó chính là thánh địa của toàn bộ Đông Tinh Hải giới này.
Người như bọn họ muốn vào thường chỉ có thể tham gia thi đấu tinh thần.
Chỉ có những đạo thống có mấy vị Tiên Vương trấn giữ, đóng góp cực lớn cho Đông Tinh Hải giới, mới có thể thu được một hai danh ngạch miễn thí.
Là con trai trưởng của Vĩnh Hằng Diệp gia, trong tay Diệp Trường Thanh tự nhiên cũng có.
Giờ phút này lại trực tiếp đưa cho Trầm Trường Phi, quả thực khiến cho người ta ước ao ghen tị!
Nhưng ngay sau đó, một màn kế tiếp, khiến cho tất cả mọi người sụp đổ, hoàn toàn mất bình tĩnh!
"Đa tạ hảo ý của đại nhân."
Cố Hàn cười toe toét một tiếng, "Không lâu trước đây, Đông Tinh Tiên Vương cũng đã cho Trường Phi một danh ngạch miễn thí vào Tinh Hải Nhai ngộ đạo rồi."
Thế giới im lặng.
Đông đảo các thiên kiêu, thậm chí bao gồm một số thiên chi kiêu tử của Vĩnh Hằng Diệp Gia đều mở to hai mắt.
Vẻ mặt kinh ngạc.
Tình huống gì thế này?
Bọn họ theo Diệp Trường Thanh bôn ba nhiều năm như vậy, đều không có được danh ngạch miễn thí này.
Bây giờ, cái danh ngạch miễn thí này sao mà giống như cải trắng thế?
Diệp Trường Thanh cũng có chút ngây người.
Đông Tinh Tiên Vương?
Lại là lão già đó...
Lão già này nổi tiếng là bướng bỉnh.
Cho dù gia tộc hắn có uy h·i·ế·p dụ dỗ thế nào, lão già này cũng không nể mặt Vĩnh Hằng Diệp Gia.
Bây giờ sao lại không tiếc sử dụng quyền hành của mình, đưa ra một danh ngạch miễn thí Tinh Hải Nhai cho Trầm Trường Phi?
Là muốn kết giao với Trầm Trường Phi sao?
Hay là nói trên người Trầm Trường Phi có bí mật gì mà hắn không biết?
Cố Hàn rất giỏi phân tích suy nghĩ của người khác thông qua vẻ mặt biểu lộ.
Thông qua biểu lộ mà Diệp Trường Thanh lộ ra, hắn đại khái đã đoán được một vài điều.
Rất hiển nhiên, Vĩnh Hằng Diệp Gia có lẽ đã gặp phải khó khăn ở chỗ Đông Tinh Tiên Vương.
Hắn thấy, Đông Tinh Tiên Vương tuyệt đối không phải cái người được gọi là khó chơi, bảo thủ.
Sở dĩ sẽ biểu hiện thành bộ dạng này, chỉ có thể nói là uy thế của Vĩnh Hằng Diệp Gia vẫn chưa đủ.
Còn chưa đủ để Đông Tinh Tiên Vương phải kiêng kị hay thậm chí hoảng sợ.
Nhưng cái tồn tại bên trong chiếc tiên thuyền kia. . .
Vừa nghĩ đến vẻ cung kính của Đông Tinh Tiên Vương lúc đó giống như cháu trai vậy.
Cố Hàn lại càng tò mò người bên trong chiếc tiên thuyền kia rốt cuộc là ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận