Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 694: Dung hợp Thời Gian bản nguyên, đẩy ra Thời Gian bản nguyên chi môn!

Chương 694: Dung hợp Bản Nguyên Thời Gian, mở ra cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian!
Ngay sau đó.
Trong tay Tịch Diệt Chí Cao Thần, hàng vạn phù văn tịch diệt cuốn theo dòng chảy sức mạnh thời gian. Một bàn tay vươn ra. Toàn bộ Trường Hà Thời Gian, Tuế Nguyệt Luân chuyển. Hai luồng sức mạnh hoàn toàn khác biệt, tựa hồ đại diện cho sức mạnh quá khứ và tương lai, bị hắn trực tiếp bắt từ nơi sâu thẳm của Trường Hà Thời Gian. Đó là quá khứ và tương lai của Cố Hàn, khác với quá khứ và tương lai của hắn. Nhưng như vậy vẫn chưa đủ. Cố Hàn đã chuyển thế luân hồi chín lần, về bản chất cần phải có chín quá khứ.
“Hãy dìm toàn bộ tinh thần của ngươi vào sâu trong dòng chảy Trường Hà Thời Gian! Không được giữ lại! Phải học được hướng tử mà sinh!”
“Một khi ngươi để đường lui cho mình, thì sẽ vô thức không dùng hết toàn lực, như vậy thì xác suất lớn sẽ thất bại!”
Nghe tiếng quát lớn của Tịch Diệt Chí Cao Thần, Cố Hàn không dám suy nghĩ nhiều. Quyết đoán bùng nổ toàn bộ sức mạnh của mình, đem thần hồn ý thức hoàn toàn hòa vào dòng chảy thời gian. Giờ phút này, Cố Hàn ngay cả hình thể cũng đã hoàn toàn vỡ vụn, bị Trường Hà Thời Gian xối rửa thành một mảnh hư vô. Chỉ còn lại một chút ý thức chìm sâu vào Trường Hà Thời Gian. Rõ ràng ý thức của hắn mới vừa dìm vào sâu trong Trường Hà Thời Gian, chỉ trong chớp mắt. Nhưng đúng là như câu “chớp mắt vạn năm” trong truyền thuyết. Ý thức của hắn mới dìm vào sâu Trường Hà Thời Gian một cái chớp mắt, liền như trải qua vạn năm. Trong vạn năm đó, hắn không ngừng trải nghiệm các loại nhân sinh, các loại sinh tử luân hồi, các loại đổi thay năm tháng, trải qua vô số kiếp sống khác nhau luân hồi.
Và tất cả điều này mới chỉ là bắt đầu. Ý thức của hắn nhất định phải chìm xuống, chìm sâu hơn nữa, cho đến khi quen với sức mạnh thời gian bào mòn này, cuối cùng dung hợp với một loại sức mạnh bản nguyên nào đó ẩn giấu dưới đáy Trường Hà Thời Gian, từ đó nắm giữ sức mạnh đại đạo Thời Gian chân chính. Nhưng quá trình này quá đỗi dài dằng dặc, quá đỗi đau khổ. Có ý thức trải nghiệm, các loại luân hồi trải qua mấy chục vạn năm, mấy trăm vạn năm, thậm chí mấy ngàn vạn năm. Nếu không thể kiên trì, rất có thể sẽ hoàn toàn mất phương hướng chính mình trong thời gian dài dằng dặc luân hồi này! Nhưng mỗi khi ý thức của Cố Hàn bắt đầu mơ hồ, thậm chí không kiềm được muốn hoàn toàn đồng hóa với sức mạnh thời gian vô tận này, thì một luồng hơi thở tịch diệt bản nguyên ẩn tàng trên người hắn lại sẽ bùng nổ, trực tiếp từ căn bản xua tan sự mê mang chết lặng trong lòng, kéo hắn trở về trạng thái ban đầu. Cứ thế luân hồi không ngừng lặp lại. Cho đến sau cùng, Cố Hàn thậm chí quên đi thời gian, quên đi mình đã trải qua bao nhiêu sinh tử luân hồi, thậm chí bỏ qua thời gian luân chuyển.
Cuối cùng, nguyên bản hắn cảm thấy mình như một chiếc lông vũ rơi xuống vực sâu, mãi không chạm được đáy sâu hun hút, dường như đã rơi xuống đáy vực sâu thời gian này. Một cảm giác an toàn “chân đạp đất” chợt tràn ngập khắp toàn thân. Vô số mảnh vỡ thời gian bị cắt đứt trước mắt Cố Hàn bỗng chốc hợp lại làm một. Ánh mắt Cố Hàn lần nữa khôi phục vẻ thoải mái.
"Đây là... "
Nhưng, hắn không kịp xem xét tình hình hiện tại, đã hoàn toàn kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt. Giờ phút này hắn như đang ở trong một vùng đất thần kỳ. Hàng vạn phù văn thời gian bốc lên, một dòng Trường Hà Thời Gian hư ảo nối tiếp nhau lượn vòng. Trong thế giới này, hắn nhìn thấy chín cánh cổng đặc biệt, một thứ cửa mà hắn vừa quen thuộc vừa xa lạ!
"Đây là cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian liên kết quá khứ và tương lai."
Thanh âm quen thuộc vang lên lần nữa. Tịch Diệt Chí Cao Thần bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Cố Hàn. Điều này khiến Cố Hàn giật mình, đồng thời cũng có chút cạn lời. Mình phải trải qua hàng vạn kiếp luân hồi, chịu đựng sự đau khổ tra tấn mới có thể chìm vào sâu nhất của Trường Hà Thời Gian này. Còn cái gọi là Tịch Diệt Chí Cao Thần này, đi vào Trường Hà Thời Gian giống như về nhà vậy! Nhìn dáng vẻ nhẹ nhàng như mây gió của đối phương, liền biết hắn vào nơi này căn bản không tốn chút sức lực nào. Tịch Diệt Chí Cao Thần tựa hồ không để ý đến những suy nghĩ trong lòng Cố Hàn, mở miệng cười nói: “Ngươi muốn nắm giữ triệt để sức mạnh bản nguyên Thời Gian của mình, ngưng tụ ra cửu thế thân của chính mình, vậy thì phải đẩy ra chín cánh cửa bản nguyên Thời Gian này.”
"Nhưng giống như ta đã nói ngay từ đầu, ngươi muốn ngưng tụ cửu thế thân là đang chạm vào quy tắc cấm kỵ của Trường Hà Thời Gian, có thể sẽ kinh động Thời Gian Trường Hà chi linh, thậm chí còn bị trừng phạt đáng sợ.”
“Nhưng ngươi cũng đừng sợ, thời kỳ đỉnh phong của ta cũng đã đ·á·n·h cái gọi là Thời Gian Trường Hà chi linh này, tuy hiện tại ta không có sức mạnh như thời đỉnh phong. Nhưng ta sẽ chuyển sức mạnh cho ngươi, ngươi đẩy ra chín cánh cửa bản nguyên Thời Gian, mười đời chúng ta quy nhất, giải quyết Thời Gian Trường Hà chi linh cũng không phải chuyện gì khó."
Cố Hàn có chút im lặng. Lúc trước trong lòng Cố Hàn, Tịch Diệt Chí Cao Thần vẫn rất cao lớn, vĩ đại, hiện tại lại luôn cảm giác đối phương thích mạnh miệng. Thời đỉnh phong còn không đ·á·n·h c·hết Thời Gian Trường Hà chi linh, hiện tại thực lực của ngươi còn kém xa lúc trước. Thực lực của ta như thế nào ta lại không rõ sao? Ngươi cho ta mượn sức mạnh, cả hai chúng ta cùng tiến lên cũng không đ·á·n·h lại được thì sao?
Nhưng Cố Hàn cũng chỉ đậu đen rau muống trong lòng. Giờ phút này đã bước một bước về phía cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian. Mở cung không có tên quay đầu. Thua thì chỉ có một con đường c·h·ế·t. Cố Hàn nhanh chóng tới trước cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian thứ nhất, đặt bàn tay lên trên cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian được làm từ chất liệu gì không rõ. Gần như cùng lúc bàn tay chạm vào cánh cửa, Cố Hàn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc từ cánh cửa. Bên trong cánh cửa này, tựa hồ có liên quan đến kiếp luân hồi thứ nhất của hắn, tức là khi vừa mới xuyên không đến thế giới này. Vô số sức mạnh thời gian hóa thành những ký ức không ngừng tràn vào trong não hắn. Những ký ức về hắn dường như bị thay đổi. Nếu ở kiếp thứ nhất hắn không ngốc nghếch vì sư tôn Mộc Bạch Lăng, sư muội Sở Ấu Vi, Liễu Như Yên, Lạc Bạch Chỉ liều mạng mà cố gắng hết mình, mà là lựa chọn con đường tu luyện chắc chắn thì có lẽ sẽ trở thành một con đường đại đạo khác. Sau trăm năm sẽ trở thành Đại Đế của đại thế giới Huyền Hoàng. Về sau phi thăng Tiên Vực, tốn vạn năm để trở thành Tiên Tôn.
"Đây là kiếp thứ nhất của ta, một kết cục khác của ta sao?"
Cố Hàn cười. Chuyện đã qua rồi, không có gì đáng để hồi ức. Cùng lúc đó, Cố Hàn bùng nổ tu vi, trực tiếp đẩy ra cánh cửa Bản Nguyên Thời Gian thứ nhất!
Ầm ầm!!
Trong khoảnh khắc, sức mạnh thời gian cuồn cuộn gào thét giống như vỡ đê lũ tràn trút ra bao phủ. Trong thoáng chốc, Cố Hàn thấy được một bóng hình mờ ảo trong dòng chảy Trường Hà Thời Gian sôi trào. Tuy không nhìn rõ mặt mũi của đối phương nhưng Cố Hàn vẫn cảm thấy rất quen thuộc, thậm chí có một cảm giác thân thiết không hiểu. Đó là hắn, là hắn ở kiếp thứ nhất, mang theo sự hiếu kỳ khi mới xuyên không đến thế giới này, thậm chí trên mặt còn mang theo vẻ non nớt. Cố Hàn cứ vậy nhìn hắn, như nhìn thấy bản thân mình ở kiếp thứ nhất trải qua một cuộc sống khác. Sau cùng dần trưởng thành, dần ổn trọng, cuối cùng phi thăng lên Tiên Vực, trở thành một trong những Tiên Tôn mạnh nhất Tiên Vực.
Mà Cố Hàn đứng ở dòng chảy thời gian kia dường như cũng nhìn thấy hắn. Dường như cũng nhìn thấy Cố Hàn trải qua sự đau khổ luân hồi chín kiếp. Ánh mắt hắn có chút phức tạp, cuối cùng chỉ nói ra hai chữ xin lỗi, rồi bước ra, hóa thành một dòng Trường Hà Thời Gian hư ảo, dung nhập vào trong thân thể Cố Hàn. Và khí tức của Cố Hàn cũng tăng lên ngay tại khoảnh khắc này, vậy mà trong nháy mắt đã bước vào Tiên Vương cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận