Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 201: Bất diệt, giữ lấy sang năm sao?

"Chương 201: Bất diệt, giữ lấy sang năm sao?"
"Không sai, ta đúng là phóng to một phần." Cố Hàn tiếp lời, câu trả lời khiến mọi người có chút bất ngờ.
Không ai ngờ đối phương không những không phản bác, lại còn trực tiếp thừa nhận!
Nhưng câu tiếp theo lại khiến bọn họ trợn tròn mắt.
"Nhưng cho dù ta không phóng to, ta cũng có thể tái hiện môn công pháp này."
"Bởi vì, ta đã học xong công pháp này rồi."
Vừa nói, một tiếng kiếm ngân lạnh lẽo không hề báo trước vang lên.
Ngay sau đó, một vùng hư không sau lưng Cố Hàn nổi lên những gợn sóng.
Một thanh phi kiếm xé gió lao đi, thân kiếm quấn quanh tử kim lôi đình, mang theo uy năng đáng sợ, bổ thẳng xuống sân nhỏ phía bên kia!
Ầm!
Kiếm khí cuộn theo tử kim lôi đình ầm ầm sụp đổ, đại địa vỡ vụn từng tầng, tạo nên cơn bão năng lượng cao đến trăm trượng, như một ngọn núi lửa tử diễm trùng điệp!
"Ngọa Tào! Ngươi đại gia! Mù à! Bổ trúng ta rồi!"
Trong mơ hồ, mọi người còn nghe được tiếng mắng chửi của một con tiểu hắc kê đang vang lên trong tử sắc lôi đình.
Nhưng kỳ lạ thay, tiểu hắc kê bị lôi đình cuồng bạo như vậy đánh trúng mà vẫn còn sống nhăn răng!
Đừng hiểu lầm, đây là Cố Hàn cố ý.
Dù sao cũng định triển lãm, hắn cũng muốn thử xem thực lực thân thể của tiểu hắc kê đã tiến bộ tới đâu sau những ngày qua.
Liệu nó có thể chống đỡ được kiếm khí mang theo tử Tiêu lôi đình của hắn hay không.
"Cái này...."
Nhưng tận mắt chứng kiến cảnh này, Phù Dao Chí Tôn và những người khác đều kinh hãi đến tột độ, đồng tử co rút, mặt mũi đầy vẻ không thể tin.
Họ có thể cảm nhận được trong tùy ý một kiếm của Cố Hàn có khí tức bắt nguồn từ mạch chính của Tử Tiêu tông, nhưng ẩn chứa trong đó đạo và pháp còn cổ xưa hơn.
Nhưng họ nhớ không nhầm, từ khi Cố Hàn mở Tử Tiêu Kiếm Quyết đến khi họ nhận được tin tức, không màng tất cả chạy đến, mới chỉ chưa đầy một ngày thôi mà?
Gã này đã tu luyện Tử Tiêu Kiếm Quyết đến nhập môn rồi sao?
Phù Dao Chí Tôn nhìn Cố Hàn lần nữa với ánh mắt như thể nhìn một quái vật không nên tồn tại trên đời này.
Tu đạo nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên họ thấy một người trẻ tuổi có ngộ tính nghịch thiên đến vậy!
"Vậy mà đã học được Tử Tiêu Kiếm Quyết rồi... ?"
Thanh Lê Nhi cũng có chút ngơ ngác bừng tỉnh.
Là đệ tử thân truyền của Tử Tiêu tông, nàng biết độ khó khi tu luyện Tử Tiêu Kiếm Quyết cao đến mức nào.
Ngay cả nàng mà tu luyện, cũng phải mất ít nhất nửa tháng mới có thể nhập môn.
Nhưng người trước mắt không phải người của Tử Tiêu tông, thế mà chưa đến một ngày đã trực tiếp học xong!
"Cho nên, Tử Tiêu Kiếm Quyết này, các ngươi muốn hay không? Muốn thì phải lấy thứ gì khiến ta vừa ý đến đổi."
Cố Hàn không thèm để ý đến suy nghĩ trong lòng của đám người kia, nhẹ nhàng mở miệng cười nói.
Phù Dao Chí Tôn mấy người bỗng hoàn hồn, lông mày nhíu chặt, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ngộ tính thiên phú của Cố Hàn cao siêu thật, nhưng hắn không phải người của Tử Tiêu tông.
Nhưng hiện tại một ngoại nhân.
Lại học được công pháp truyền thừa đỉnh phong của Tử Tiêu tông.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, uy danh của tông môn sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
"Tô Trường Ca, lời này của ngươi chẳng phải là quá đáng rồi sao?"
Thanh Lê Nhi dường như tức giận không nhẹ, lên tiếng lần nữa: "Tử Tiêu Kiếm Quyết là bí thuật truyền thừa của Tử Tiêu tông ta, bây giờ ngươi lén lút học trộm, lại không cho Tử Tiêu tông chúng ta một lời giải thích hợp lý."
"Ngược lại còn muốn chúng ta cầm trọng bảo ra đổi, lời này của ngươi chẳng khác nào đang nói chuyện viển vông!"
"À."
Hoa Giải Ngữ cười khẩy vang lên trước khi Cố Hàn kịp lên tiếng.
"Cái giới tu luyện này rốt cuộc là thế nào vậy? Những kẻ đầu óc bị chó gặm sao lại càng ngày càng nhiều vậy?"
"Môn kiếm quyết chí cao này vốn dĩ là công tử nhà ta dùng tiền mua được, xử lý như thế nào thì có liên quan gì đến các ngươi?"
"Lĩnh hội bản công pháp này, còn phải nhìn sắc mặt của Tử Tiêu tông các ngươi à?"
"Không tự soi mình xem, xem có xứng không?"
"Ngươi..."
Thanh Lê Nhi nhất thời bị tức đến nghẹn họng, mặt đỏ bừng cả lên.
Nhìn thái độ của sư bá đối với nữ tử váy đỏ, nàng đã xác định được lai lịch người này không hề tầm thường, bối phận tương đương với sư bá của nàng.
Vậy mà giữa thanh thiên bạch nhật, còn dùng lời lẽ thô bỉ để nhục mạ nàng, thật sự là làm nhục thân phận của bản thân!
"Trường Ca công tử, Tử Tiêu Kiếm Quyết vốn là do tổ tiên tông ta lưu lại, ngươi không phải người của tông ta, lại lĩnh hội công pháp này, quả thực cần phải cho chúng ta một cái giá thỏa đáng."
Trầm ngâm một lát, Phù Dao Chí Tôn vẫn quyết định.
Theo như hắn tỏ thái độ, những cường giả Tử Tiêu tông còn lại cũng đều lộ vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Cố Hàn.
Bọn họ đang lấy lui làm tiến.
Dù sao, nguyên tắc cuối cùng của một tông môn, chính là tuyệt đối không để công pháp truyền thừa của mình bị người ngoài học được.
Nếu không, ý nghĩa việc họ xây tông lập phái là gì?
Hành động lần này của họ là để thể hiện lập trường của bản thân, bọn họ có thể phá lệ không truy cứu trách nhiệm của Cố Hàn.
Nhưng để trả giá, Cố Hàn nhất định phải thề.
Sẽ không tự ý truyền công pháp này ra ngoài, đồng thời phải để họ dùng một cái giá rất nhỏ để đổi về công pháp này.
Mặc dù nói sau lưng Cố Hàn dường như có một thế lực lớn hơn.
Nhưng dù sao họ cũng là người của Tử Tiêu tông, tông môn cũng có cường giả Thần Tôn cảnh, thậm chí là lão tổ chỉ còn nửa bước nữa là đạt Thánh cảnh.
Chắc hẳn người thông minh sẽ không vì chút chuyện này mà trực tiếp trở mặt với bọn họ.
Dường như đã liệu trước được phản ứng của đối phương, Cố Hàn tỏ ra không mấy quan tâm.
Chỉ là nụ cười trên mặt hắn đã tắt, ngũ quan lộ ra rất lạnh lùng.
"Bàn giao?"
Nhưng.
Một con tiểu hắc kê lại nhảy lên bàn trà trước khi Cố Hàn kịp lên tiếng.
Vẻ mặt ngạo nghễ, cả con gà trông rất nghênh ngang.
"Bàn giao với ai!?"
"Mấy người bọn ta đây ra ngoài lăn lộn, hắn mụ nó muốn bàn giao với ai chứ!"
Bầu không khí trong sân lập tức trở nên căng thẳng.
Chỉ có giọng nói có vẻ bá đạo của tiểu hắc tử đang vang vọng.
Tiểu hắc tử hơi ưỡn ngực.
Giờ khắc này, hắn cảm thấy mình thật sự rất ngầu!
Tuy hành động có chút ấu trĩ, nhưng hắn thực sự đã tìm lại được chút uy phong khi còn làm Chân Tổ ở Yêu giới!
Thanh xuân của đại gia đã quay trở lại rồi!
Cố Hàn bên cạnh thì khóe miệng hơi giật, im lặng nhìn tiểu hắc tử.
Không phải chứ. . . . Ngươi đã nói hết những lời ta định nói rồi, vậy ta nói cái gì đây?
Bốp!
Một bàn tay vỗ con tiểu hắc tử đang cố tỏ ra oai phong bị văng đi.
Cố Hàn với đôi mắt sâu thẳm nhìn về phía Phù Dao Chí Tôn và những người khác, giọng nói lạnh lùng.
"Nghe rõ rồi chứ?"
"Lời con gà này nói cũng là ý của ta."
Khi nói, Cố Hàn đã đưa ra quyết định.
Một môn phái của một nữ chính tông môn mà cũng dám làm càn trước mặt hắn như thế.
Đợi chút nữa không diệt, giữ lại làm gì, để sang năm sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận