Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 627: Chí Cao Thần gia trì vị cách, Sinh Mệnh đại đạo chi nguyên!

Chương 627: Vị thế Thần Tối Cao gia trì, cội nguồn đại đạo Sinh Mệnh!
Trong khoảng thời gian này Diệp Trường Thanh cũng thường xuyên tìm đến nàng. Hắn hay kể chuyện xảy ra ở Thái Âm Thần Thành, thậm chí còn nói cho nàng tục danh của Cố Hàn. Cố Hàn nghe vậy chỉ cười, không để tâm. Hành Tự Bí bộc phát, thân ảnh hắn biến mất ngay tại chỗ, rồi lại lao đến chỗ Lê Tuyết tấn công. Thực lực của bản thân đại tướng đã ở vào tình trạng trọng thương, Lê Tuyết tự biết không phải đối thủ, nên không có ý định đối đầu trực diện với Cố Hàn. Nàng muốn dùng chút hơi tàn còn lại để lượn vòng, câu giờ với Cố Hàn.
Nhưng nàng lại quên mất, ngoài nàng và Cố Hàn ra, nơi đây còn một người nữa. Lê Tuyết lấy ra một khối ngọc bội chứa đầy khí tức sinh mệnh dồi dào, định bóp nát nó. Bỗng sau lưng nàng nổi lên một cơn ớn lạnh! Nó khiến da đầu Lê Tuyết tê dại, nàng vừa định quay người thì đã chậm mất nửa nhịp. Một thanh trường kiếm đâm tới, xuyên thủng vai nàng, máu như suối tuôn ra từ vết thương, cơn đau kịch liệt khiến Lê Tuyết loạng choạng, suýt chút ngã xuống đất.
Quan hệ của nàng với Bắc Cung Ngọc Ca vốn rất tốt, tốt đến mức dù đối phương có hạ độc nàng, nàng vẫn tiềm thức cảm thấy người này không gây hại cho mình. Chỉ một chút lơ đãng, nàng đã trúng chiêu! Trường kiếm của Bắc Cung Ngọc Ca dường như có bôi bột Cửu Thiên Phu Linh Thạch, sức áp chế bị phong ấn nhất thời xâm nhập cơ thể, khiến tu vi nàng sụt giảm thêm, trực tiếp rớt xuống cảnh giới sơ nhập Hồng Trần Tiên!
"Tại sao...?" Lê Tuyết hai mắt đỏ hoe, khuôn mặt thanh lãnh xinh đẹp cũng trở nên dữ tợn. Nàng thật không hiểu, vì sao Bắc Cung Ngọc Ca lại phản bội mình?
"Không hiểu cũng không sao, sau này ngươi sẽ hiểu. Ta thậm chí còn có thể cho ngươi gặp vị hôn phu mà ngươi đã lâu không gặp." Một giọng nói mang theo ý cười truyền đến. Lê Tuyết vô thức ngẩng lên, một bàn tay đã chụp về phía mặt nàng. Ngay sau đó ý thức nàng chìm vào bóng tối....
"Tên tiểu tử này rốt cuộc đang làm gì? Bảo ta kiềm chế tên Diệp Trường Thanh kia, sao mãi vẫn chưa thấy hắn lộ diện?" Bên trong hành cung, Bắc Cung Nguyệt nhíu mày. Trong lòng nàng luôn có một dự cảm chẳng lành. Dù sao nàng cũng sống cả ngàn năm, gặp không biết bao nhiêu người. Ấn tượng đầu tiên của nàng về Cố Hàn không tốt chút nào. Hắn là loại người vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, lại còn điên cuồng, như chuyện hắn vừa đến Thái Âm Thần Giáo đã gây ra hỗn loạn trong thần thành, đủ thấy rõ điều này.
Ngọc Ca đã xảy ra chuyện.... Lê Tuyết... Liệu có gặp chuyện gì không? Có phải hắn cố ý để mình ở đây kiềm chế Diệp Trường Thanh, còn hắn lại ra tay với Lê Tuyết?
Trong lòng Bắc Cung Nguyệt trăm mối tơ vò.
"Không biết di nương còn có gì căn dặn?" Tiếng của Diệp Trường Thanh từ phía dưới vọng lên, hiển nhiên hắn đợi lâu cũng thấy mất kiên nhẫn, muốn sớm rời khỏi nơi này.
"Hừ! Thay ta nói với phụ thân ngươi một câu, năm xưa nợ ta, từ hôm nay ta sẽ đòi lại gấp trăm ngàn lần!" Giọng Bắc Cung Nguyệt lạnh lẽo, mang theo hận ý ngút trời, "Đừng tưởng rằng hắn đoán được tất cả, loại người vô tình có thể hi sinh cả huyết mạch con nối dõi như hắn, sớm muộn cũng sẽ bị người xa lánh, cuối cùng tay trắng mà thôi!" Lời nói này dường như là để xả giận, lại cũng tựa như một cách cưỡng ép tiêu tan. Nàng bây giờ cũng có chút điên cuồng. Đứa con trai mà nàng quan tâm nhất đã chết, mà Diệp Thiên chính là nguyên nhân chủ yếu gây ra cái chết ấy. Nàng mất tất cả, dù có mất thêm một vài thứ quan trọng, thậm chí là mất mạng, thì có làm sao?....
Bên trong hành cung của Bắc Cung Ngọc Ca.
"Cố Hàn, tên nhãi này, mới đến Tiên Vực được bao lâu mà đã giở trò với phụ nữ rồi? Để Tô Lãnh Nguyệt biết thì thế nào cũng sẽ cho ngươi đi thiến đó!"
"Cút ngay!" Cố Hàn đạp bay tên tiểu tử hay giễu cợt bên cạnh. Mặt hắn cũng hơi khó coi. Lê Tuyết, con nhỏ này có vị cách linh hồn cực cao, tựa như nhận được sự gia trì từ một số tồn tại! Hắn không thể hoàn toàn chi phối được nàng, chỉ có thể thay đổi hoặc khống chế một phần ý thức chủ quan của nàng. Còn lực lượng gia trì linh hồn cho Lê Tuyết kia, khiến hắn có chút quen thuộc. Nó chính là một trong những ánh mắt vô đạo lúc hắn đột phá Đại Đế ở đại thế giới Huyền Hoàng! Lại là thủ bút của cái gọi là Thần Tối Cao! Cố Hàn nghiến răng. Lũ cẩu vật này, hết lần này đến lần khác đối đầu với hắn. Đợi sau này hắn có thành tựu, nhất định sẽ tìm cách diệt sạch đám người kia! Chỉ là không biết chuyện hắn làm có tính là chi phối hay không, có được xem như hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống không.
Một lát sau. Lông mi Lê Tuyết khẽ run, từ từ tỉnh lại, đầu nặng trĩu. "Ta đây là...?" Không giống Bắc Cung Ngọc Ca, nàng hoàn toàn quên những chuyện vừa xảy ra. Một đoạn ký ức trong đầu đã bị Cố Hàn tốn không ít thủ đoạn để xóa đi, thậm chí còn bị sửa đổi chút ít. Mà vết thương của nàng cũng đã được hồi phục hoàn toàn. Nên nàng không biết chuyện vừa rồi rốt cuộc là như thế nào.
"Tỷ tỷ tỷ không sao chứ!" Bắc Cung Ngọc Ca vội bước lên, lo lắng hỏi: "Dạo này tỷ cứ không chịu nghỉ ngơi, vừa nãy lại mệt quá độ, đột ngột ngất xỉu thôi mà!"
"Ta ngất xỉu...?" Lê Tuyết có chút nghi hoặc. Nhưng theo ký ức của nàng thì đúng là dạo gần đây nàng nghỉ ngơi không được tốt do chuyện của bá mẫu. Cộng thêm việc vừa nãy thưởng thức chút đồ ăn đặc biệt, hồi quang phản chiếu lại thì đột nhiên ngất xỉu cũng không có gì lạ. Thế là nàng ném hết mọi nghi hoặc trong đầu ra sau. Bỗng trong lòng Lê Tuyết nghĩ đến một người rất quan trọng với mình. Tên là Cố Hàn...Không rõ vì sao, dù sao đối phương cũng là người vô cùng quan trọng với nàng, thậm chí còn quan trọng hơn cả Bắc Cung Nguyệt. Gần như cùng lúc ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Lê Tuyết. Hệ thống vang lên tiếng thông báo bên tai Cố Hàn.
【Đinh! Chúc mừng chủ nhân thành công chi phối người thừa kế của giáo chủ Sinh Mệnh Chí Cao Thần Lê Tuyết, nhận được phần thưởng 15 vạn điểm phản phái! Nhận được cội nguồn đại đạo Sinh Mệnh*5 】
Cố Hàn mừng rỡ khôn xiết. Không uổng công hắn dốc hết gia tài để đánh cược một phen này! Tuy hắn không hoàn toàn chi phối được Lê Tuyết, nhưng hình như hắn đã chiếm một vị trí quan trọng trong lòng nàng. Dù đối phương vẫn giữ một chút ý thức chủ quan của mình, nhưng vẫn có thể bị hắn khống chế thậm chí là thay đổi, vậy cũng không thành vấn đề lớn. Hơn nữa, hắn đã nhận được điểm phản phái quan trọng nhất. Những chuyện còn lại không vội. Lê Tuyết về sau có thể giúp ích cho hắn, có thể cung cấp thông tin tốt nhất. Không cung cấp được thì đánh chết cũng không lỗ.
"Khó khăn nhất là giải quyết được Lê Tuyết rồi...." "Vậy thì đi giải quyết tên tiểu tử Diệp Trường Thanh kia thôi." Thân ảnh Cố Hàn lần nữa biến mất, hướng về hành cung của Bắc Cung Nguyệt. Còn chuyện Bắc Cung Nguyệt có phát hiện ra, có trở mặt với hắn không? Trước đây hắn còn lo lắng. Nhưng giờ thì hắn chắc chắn phía sau hắn có người! Đã biết rõ có người ủng hộ hắn ở Tiên Vực và có nhiều chuyện như vậy, vậy thì có thể bớt đi nhiều cố kỵ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận