Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 207: Lớn nhất nhanh thành tựu 7 liên thắng, vô địch tiểu hắc tử

Trên lôi đài.
Cố Hàn, người đang cải trang thành Tô Trường Ca, tùy ý vung kiếm, thiên kiêu Yêu tộc đối diện khó có thể chống đỡ, cả người giống như chiếc lá khô trong biển rộng.
Tên kia kêu thảm thiết như diều đứt dây, bay ngược ra khỏi lôi đài, hoàn toàn mất hết động tĩnh.
"Tán tu Tô Trường Ca! Giành được chiến thắng thứ sáu tại lôi đài thi đấu!"
Theo tuyên bố của cường giả phụ trách giám sát, vô số tu sĩ sinh linh đang quan sát tại võ đài nhất thời xôn xao.
"Giây! Lại đập chết tươi luôn!"
"Ngọa Tào! Tên này có thực lực đáng sợ như vậy mà lại là tán tu?"
"Tê! Người này từ khi lên lôi đài, mới không đến nửa canh giờ, liền đã đạt được sáu trận thắng liên tiếp rồi?"
"Vừa nãy bị một kiếm đánh bay Yêu tộc kia, chính là Thiết Giáp Hổ tộc nổi tiếng với nhục thân cường đại! Một kiếm cũng không đỡ nổi, liền trực tiếp không còn động tĩnh!"
"Kiếm khí của tên này, e rằng đã có thể tùy ý chém giết cường giả Đạo Hợp!"
"Thực lực người này mạnh đến không hợp lẽ thường, lúc trước ta còn không coi trọng tên này, tên này từ trận thứ hai bắt đầu gặp thiên kiêu, một người so với một người càng mạnh."
Có người thở dài nói: "Nhưng ta hoàn toàn không ngờ, tiểu tử này một đường giết ra, không ai cản nổi!"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tên này hẳn là có thể trở thành người nhanh nhất trổ hết tài năng, đạt được tư cách vào Phiêu Miểu Tiên đảo thăm dò trong trận lôi đài thi đấu này!"
Cố Hàn đang ở trên lôi đài.
Hắn không thèm để ý đến những tiếng bàn tán ồn ào xung quanh.
Thật ra, hắn vốn có thể dựa vào Bạch Long điện hoặc Huyết Nguyệt Ma Tông để được đặc cách, trực tiếp vào Phiêu Miểu Tiên đảo thăm dò.
Nhưng lần này chiến trận mà Phiêu Miểu Tiên đảo tạo ra thực sự quá lớn, người đến cũng rất nhiều.
Thậm chí xác suất lớn sẽ có người quen biết.
Hắn không muốn kế hoạch của mình bị đám người này làm nảy sinh biến cố nào đó.
Đặc biệt là Mộc Băng Hoàng.
Tên kia có thể điên cuồng vô cùng.
Nếu hôm nay nhìn thấy hắn, biết đâu nàng sẽ dùng một vài thủ đoạn hạ lưu, để buộc hắn đi gặp Mộc Bạch Lăng.
Tuy rằng có cường giả Bạch Long điện và Huyết Nguyệt Ma Tôn ở đây, xác suất xảy ra chuyện này rất thấp.
Nhưng hắn không muốn thêm rắc rối.
Hơn nữa, hiện tại hắn lại có rất nhiều thể chất bên người, thực lực mạnh đến mức ngay cả bản thân cũng không biết rõ.
Cũng vừa hay có thể nhân cơ hội này, đem các tộc thiên kiêu xem như đá mài đao, để hắn thử đao.
"Thôn Lôi Chân Quân giành được chiến thắng thứ năm! Thành công tấn cấp!"
Ở một lôi đài khác, lại có một giọng nói hùng hậu vang lên.
Cố Hàn vô thức nhìn theo hướng giọng nói.
Chỉ thấy tiểu hắc tử ngực ưỡn thẳng, đầu gà ngẩng cao, chân gà lúc này đang giẫm lên một thiên kiêu Yêu tộc toàn thân mọc lông đen.
"Ai! Đây là thế hệ trẻ đương đại của Yêu tộc ta sao?"
"Kém quá! Thật sự quá kém á!"
"Ta còn chưa bắt đầu phát lực, liền bị ta đánh ngã rồi?"
Hình thể tiểu hắc tử gần đây tuy có lớn lên chút ít, nhưng vẫn chỉ cỡ một quả bóng rổ.
Nhìn bề ngoài, vẫn cứ như một con gà ta nuôi ở nông thôn.
Kết hợp với cái bộ dáng điểu tạc thiên kia, càng làm cho đám người Yêu tộc trên khán đài tức giận, chửi ầm lên.
"Móa! Ngươi rốt cuộc có biết đánh hay không vậy!"
"Một đại hán Yêu tộc cao mét tám, lại bị một con gà đánh gục! Thật là mất mặt Yêu tộc ta!"
"Sau này ra ngoài đường, ngươi đừng nói là người của Yêu tộc ta!"
"Tên này không những phách lối, hơn nữa còn rất buồn nôn! Cố tình lấy cái tên từng làm nhục tổ tiên Yêu giới ta, thật đáng hận!"
"Thôn Lôi Chân Tổ của Yêu tộc ta, oai phong tuấn tú, phong lưu phóng khoáng biết bao?"
"Một con gà ta chết tiệt, mà cũng dám lấy cái tên này, chẳng sợ bị quả báo hay sao! ?"
Vốn dĩ hoàn toàn không để tâm đến sự nhục mạ và lời lẽ kỳ quái của đông đảo Yêu tộc, nhưng khi nghe được câu này tiểu hắc tử liền nổi giận.
"Mấy tên tiểu bức tử mù à! Lão tử chính là Thôn Lôi Chân Tổ của các ngươi!"
"Mấy tên con non dáng vẻ, hôm nay ta toàn bộ đều nhớ kỹ! Chờ sau này ta về Yêu giới! Ta nhất định giết chết các ngươi!"
"Ta **! Con gà đất chết tiệt này thực sự quá phách lối! Đã giở tay, lão tử đi lên chơi chết nó!"
"Chú nhịn được, thím cũng không nhịn được, ta thấy ngươi con gà đất này muốn bị lão tử làm thành gà rán!"
Rất nhiều Yêu tộc vốn nóng tính, bị lời của tiểu hắc tử triệt để chọc giận.
Thậm chí muốn bất chấp quy tắc thi đấu trên lôi đài xông lên đánh cho tiểu hắc tử một trận.
"Đến đến đến! Có một cái tính một cái, hôm nay đại gia sẽ dạy các ngươi làm yêu! Tiện thể cho các ngươi biết tại sao hoa lại đỏ như vậy!"
Nhưng tiểu hắc tử cũng có tiếng là đầu sắt, trực tiếp kích động mở mạch phản bác với đám người này.
Cố Hàn thấy cảnh này khóe miệng co giật.
Hắn vốn muốn để Hàn Mộng Dao trực tiếp mang tiểu hắc tử vào.
Nhưng tên này cứ một mực khẳng định, rằng hắn đường đường là Chân Tổ Yêu giới hô phong hoán vũ, danh trấn tứ hải, lại khinh thường dùng loại phương thức này.
Cho dù thực lực của hắn bây giờ chỉ còn một phần trăm, thì hắn vẫn là vô địch trong giới yêu!
Nói thì hay vậy thôi, nói trắng ra không phải là muốn lên đài giả bộ sao?
Giả bộ thì thôi đi, nói chuyện còn phách lối như vậy, đến cả hắn còn muốn lên đánh cho một trận.
Bây giờ thì sao?
Đột nhiên cảm thấy nuôi con gà này, thật sự là mất mặt!
Vừa thu hồi tầm mắt, cơ thể Cố Hàn không khỏi cứng đờ, khẽ rùng mình.
Gần như theo bản năng nhìn về phía vị trí cao nhất của võ đài.
Không biết có phải ảo giác hay không, ở đó có một ánh mắt chăm chú nhìn hắn, trong đó ẩn chứa một loại nhiệt tình bệnh hoạn.
Ta dựa vào...
Không phải là Hạ Băng Ly cái cô nàng bệnh kiều đó chứ?
Càng nghĩ Cố Hàn càng thấy lạnh người.
Trong khoảng thời gian này hắn không liên lạc với Hạ Băng Ly, cũng là bởi vì "dính" Tô Lãnh Nguyệt nên hắn không thể không tạm thời tránh mặt Hạ Băng Ly một thời gian.
Nhỡ đâu cô nàng phản phái Boss bệnh hoạn này, đến lúc đó não bộ đình công, trói hắn lại nhốt trong Phi Tiên lâu thì sao.
Để cho nhân vật chính Diệp Thanh Vân bên ngoài phát triển lớn mạnh, đến lúc đó đám vai phụ phản phái bọn họ tất cả đều đến tàn đời.
Bất quá, trong lòng hắn vẫn ôm một tia may mắn.
Hôm nay chỉ những tông môn nội tình không đủ, không có đặc cách mới đến tham gia thi đấu tại võ đài này.
Còn những thế lực đỉnh cao như Phi Tiên Lâu đều có đặc cách, ít nhất phải chờ thêm mấy ngày nữa, khi Phiêu Miểu Tiên đảo sắp mở cửa, bọn họ mới tập trung lại nơi đây.
Hơn nữa Phi Tiên Lâu có danh tiếng không nhỏ, Hạ Băng Ly lại là thần nữ Phi Tiên Lâu, đột nhiên xuất hiện ở đây, chắc chắn sẽ gây ra không ít động tĩnh mới phải.
Sau khi tự thuyết phục mình bằng ý nghĩ này, Cố Hàn cũng không để ý đến ánh mắt kia nữa.
Mà cùng lúc đó, Hạ Băng Ly đang ngồi ngay ngắn trong phòng, khóe môi cong lên càng rõ rệt vẻ nghiền ngẫm.
Trong đôi mắt lưu ly xinh đẹp, rõ ràng phản chiếu hình bóng người mặc áo trắng trên lôi đài, giống như đã tìm thấy con mồi của mình.
Đến lúc này, nàng mới trả lời câu hỏi của thuộc hạ lúc nãy.
"Không chắc sẽ chiêu nạp hắn về Phi Tiên Lâu."
"Bởi vì, hắn vốn là người của ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận