Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 52: Không quản được miệng, ta đến thay các ngươi quản

Chương 52: Không quản được miệng, ta đến thay các ngươi quản
Nghe xung quanh bỗng nhiên xôn xao cả lên một đám người. Diệp Thanh Vân khóe miệng âm thầm nhếch lên một đường cong. Hắn về mặt tu vi tuy không phải đối thủ của Cố Hàn. Nhưng có thể mượn dùng các yếu tố hoàn cảnh đúng không? Xem đi, chỉ cần một chút tạo ra thủ đoạn, là hắn có thể tùy tiện chọn cách động đến lòng người. Để đám người kia trong lúc vô hình trở thành trợ lực công kích mình cũng như áp chế Cố Hàn.
"Sư huynh..." Sở Ấu Vi ba nàng rất muốn mở miệng vì sư huynh mình giải thích. Nhưng sư huynh của mình cự tuyệt lời mời của các nàng, nói là muốn đi trước kỹ viện nghe hát, sau cùng lại tự mình đến trung tâm đường phố sầm uất thưởng thức hoa đăng, thật sự làm cho người quá mức thất vọng đau khổ....
Đang rời đi, bước chân Cố Hàn hơi dừng lại, trong lòng cười lạnh. Châm ngòi lòng người cho mình sử dụng, đây quả thật là thủ đoạn thường dùng của gã Diệp Thanh Vân này. Lúc đầu lần đầu tiên lựa chọn phản phái lập trường cùng gã này giao phong, hắn đã bị đối phương dùng thủ đoạn như vậy hãm hại rồi. Lúc đó hắn cũng nhớ đến rất rõ ràng.
Mấy cái Đại Ma môn ở Tây Huyền vực bạo động, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, dân chúng lầm than. Thậm chí rất nhiều cường giả Ma Môn còn khởi xướng tập kích đối với đạo thống tông môn. Lúc đó các tầng lớp cao của tông môn để tránh cương vực bản thổ của Vấn Kiếm Tông bị chiến hỏa ảnh hưởng, liền dẫn dắt rất nhiều tinh nhuệ của tông môn chủ động xuất kích, muốn ngăn cản tu sĩ Ma Môn ở bên ngoài dãy núi Đại Vũ.
Về sau, có một bộ phận nhỏ tu sĩ Ma Môn vòng qua tuyến phòng ngự chính diện, muốn phát động tấn công vào bản bộ Vấn Kiếm Tông nơi nhân lực không đủ của bọn họ. Nhưng những cường giả Vấn Kiếm Tông ở lại dựa vào hộ tông trận pháp cũng có thể miễn cưỡng ngăn cản. Nhưng sự việc phát sinh sau đó hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của mọi người. Không biết từ nơi nào xuất hiện một lượng nhỏ Yêu thú triều, cũng gia nhập vào trận tấn công này, khiến cho cục diện ban đầu trở nên càng thêm hỗn loạn.
Tồi tệ nhất là tông môn lại có một tên phản đồ, mở ra một góc của hộ tông trận pháp Vấn Kiếm Tông. Cuối cùng, tu sĩ Ma Môn cùng rất nhiều Yêu thú xông vào bản bộ Vấn Kiếm Tông, khiến cho rất nhiều trưởng lão đệ tử lưu thủ của Vấn Kiếm Tông phải chiến tử.
Những người đứng đầu Vấn Kiếm Tông sau khi nhận được tin tức gấp gáp trở về nhìn thấy một khu vực lớn của Vấn Kiếm Tông biến thành phế tích, càng vì vậy mà hoàn toàn nổi giận. Cũng chính là lần đó, Diệp Thanh Vân - kẻ chủ mưu của sự kiện - thông qua thủ đoạn châm ngòi lòng người, đem cái mũ tai mắt Ma Môn chụp lên trên người hắn.
Chi tiết cụ thể hắn cũng lười nhớ lại. Sư muội trước đây được hắn sủng ái đặc biệt, sư tôn được hắn tôn kính đặc biệt, cũng đều tin vào Diệp Thanh Vân khi chứng cứ không xác thực, trong tình huống có nhiều đệ tử tùy ý bịa ra mấy câu. Mở miệng chính là cái gì mà, hóa ra ngươi là loại người như vậy, ngươi quá làm ta thất vọng các loại. Nếu không phải cuối cùng hắn lấy lời thề Thiên Đạo để tự chứng minh trong sạch. Kiếp đó của hắn, kết cục sợ rằng sẽ càng thêm thê thảm.
Cũng chính là kiếp đó, đã giúp hắn xác định thân thế của gã Diệp Thanh Vân này không đơn giản. Hắn có thể trăm phần trăm xác định kẻ chủ mưu cũng chính là Diệp Thanh Vân. Thế nhưng khi Diệp Thanh Vân hướng Thiên Đạo phát thệ nói mình không phải kẻ cầm đầu thì Thiên Đạo lại không hạ xuống lôi phạt! Nếu không phải là hào quang nhân vật chính của Diệp Thanh Vân đang quấy phá. Nếu không phải cái gọi là Thiên Đạo kia, khả năng lớn cũng là thuộc về phe của Diệp Thanh Vân!
Suy nghĩ dần dần tập trung lại. Cố Hàn bên ngoài vẫn chưa hề lộ ra một chút thần sắc khác thường nào. Nếu như là trước khi còn chưa giác tỉnh hệ thống. Hắn có lẽ sẽ áp dụng biện pháp châm ngòi lòng người như cũ để cùng Diệp Thanh Vân tranh đoạt dư luận. Nhưng bây giờ... Phía sau đối phương có Thiên Đạo, có cái gì đó đại nhân vật ở Tiên giới. Phía sau hắn thì có hệ thống. Thêm nữa, thực lực của hắn hôm nay vốn đã mạnh hơn tất cả mọi người ở đây không ít. Trước thực lực tuyệt đối, bất luận mưu kế gì cũng sẽ trở nên vô dụng.
"Các ngươi đang chó sủa cái gì?"
"Ta làm cái gì, nói cái gì, liên quan đến cái rắm nhà ngươi?"
Lời vừa thốt ra trong nháy mắt. Một cỗ uy áp pháp tắc kinh khủng lấy Cố Hàn làm trung tâm, lập tức khuếch tán mạnh mẽ ra bốn phương tám hướng. Uy áp nặng nề làm cho người ta không thở nổi đồng thời, không gian cũng trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo thấu xương, làm người kinh hồn bạt vía. Không khí ồn ào huyên náo nhất thời bị ngưng đọng. Những đệ tử Vấn Kiếm Tông trước đó còn đang xì xào bàn tán, thỉnh thoảng ném về phía Cố Hàn các loại ánh mắt, trong chớp mắt này sắc mặt đều trắng bệch như tờ giấy, trên mặt tràn đầy vẻ e ngại cực độ.
Nhất là Tiêu Lăng đang đứng bên cạnh hắn, trong lòng không khỏi sinh ra một nỗi kinh hoàng có nguồn gốc từ sâu trong linh hồn. Rốt cuộc tên này dạo gần đây đã làm gì mà thực lực lại tăng lên tới mức đáng sợ như vậy? Cố Hàn hai tay buông lỏng phía sau, quay đầu lại, cằm hơi nhếch lên. Giọng nói vừa lạnh lùng vừa khinh thường: "Theo quy tắc của tông môn, Vấn Kiếm Tông ta có thể tùy ý tiến hành luận bàn, chỉ cần không xuống tay tàn độc, bảo toàn tính mạng của đối phương là được."
"Nếu không quản được miệng của mình, vậy ta đến thay các ngươi quản."
"Chư vị sư đệ sư muội, các ngươi hiểu ý ta chứ?"
"...!?"
Vô số đệ tử Vấn Kiếm Tông nhất thời rụng rời cả hồn, đây chẳng phải là đang uy hiếp bọn họ một cách rõ ràng sao? Nếu bọn họ còn dám nói những điều làm cho đối phương không vui, Cố Hàn sẽ trực tiếp ra tay cho bọn họ một bài học nhớ đời! Nhất là Diệp Thanh Vân. Giờ phút này càng bị uy áp hàn khí trực diện xông tới, toàn thân tế bào đều dường như bị một lực lượng nào đó trấn áp lại, khiến hắn khá khó chịu.
Bất quá, may là do nguyên nhân huyết mạch đặc thù cùng việc Bạch lão gia trì phương diện thần hồn. Dù có chút khó chịu, nhưng vẫn miễn cưỡng ứng phó được. Hắn cũng hoàn toàn không nghĩ đến, Cố Hàn lại chọn cách ứng phó đơn giản mà bạo lực đến như vậy. Hắn quả thật đã đánh giá thấp sự cường thế của Cố Hàn rồi. Nhưng hắn cũng không định cứ vậy mà lùi bước.
"Sư huynh... Ta biết huynh cố ý mượn cớ nói là đi kỹ viện nghe hát, sau cùng lại đến trung tâm đường phố sầm uất, là có mục đích của riêng mình.... Ta thật sự không có gì để nói....”
Khóe miệng Diệp Thanh Vân lộ ra một tia cười lạnh: "Nhưng ta thế nhưng là nghe nói, hôm qua có tu sĩ Ma Môn gây sự gần trung tâm đường phố sầm uất! Còn giết không ít cường giả!"
"Ta còn nghe nói, ở thành Trung Châu có một tu sĩ trẻ tuổi ngấm ngầm liên hệ với tu sĩ Ma Môn!"
"Sư huynh.... Huynh cố ý mượn cớ từ chối lời mời của mấy người sư tỷ, mà lại tự mình ngấm ngầm đến đường phố sầm uất Trung Châu, rốt cuộc là muốn làm gì?"
"Hay là có mục đích nào không thể lộ ra ngoài ánh sáng....?"
Vừa nói ra lời này, không khí một lần nữa rơi vào ngưng đọng, hết thảy dường như bị đảo ngược hai cực. Lời nói của Diệp Thanh Vân quá có tính nhắm vào. Vì sao Cố Hàn lại cố ý viện cớ cự tuyệt lời mời của ba người Sở Ấu Vi? Sau cùng lại một mình đến đường phố sầm uất Trung Châu thưởng thức cái gọi là đèn hoa? Lẽ nào... hắn từ đầu đến cuối cũng chỉ muốn mượn cớ để gây khó chịu cho ba người Sở Ấu Vi một phen thôi sao?
Nhưng trong ấn tượng của bọn họ, Cố Hàn không phải là người như vậy! Lại liên tưởng đến sự việc xảy ra gần đây. Tất cả mọi người không khỏi nghĩ đến một khả năng. Sư huynh của bọn họ cố ý mượn cớ, vụng trộm đến đường phố sầm uất trung tâm, có thể là liên hệ với tu sĩ Ma Môn! Nếu nói như vậy... Sư huynh của bọn họ có thể là nội gián của Ma Môn! ?
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận