Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 662: Hỗn Độn không gian? Tất cả đều là ta nội ứng!

Chương 662: Không gian Hỗn Độn? Tất cả đều là nội ứng của ta!
Ánh mắt Huyền Hạc trưởng lão lóe lên.
Cuối cùng vẫn là hít sâu một hơi, nhẹ gật đầu.
"Được! Vậy trong lúc ta trở về, các ngươi cứ đợi tại chỗ bảo trì đề phòng! Nếu có dị thường, lập tức liên lạc với ta!"
Ánh mắt Huyền Hạc Tiên Vương nhìn về phía Cố Hàn, "La Thiên! Ngươi vừa rồi phản ứng còn coi là bình tĩnh tỉnh táo, ngươi rất tốt!"
"Trong ngọc phù này ẩn chứa khí tức của ta, nếu xuất hiện bất kỳ nguy cơ nào, ngươi liền lập tức bóp nát viên Tiên Vương ngọc phù này! Đến lúc đó ta sẽ lập tức trở về!"
Cố Hàn hơi sững sờ.
Rất nhanh tỏ vẻ thụ sủng nhược kinh.
"Trưởng lão quá khen! Ta nhất định không phụ lòng mong đợi của trưởng lão!"
Cố Hàn cúi đầu xuống, trên mặt lộ ra một tia ý cười.
Hắn cũng chỉ là thử một chút.
Xem có thể lừa gạt được lão già Huyền Hạc Tiên Vương này hay không.
Nhân cơ hội làm một vài thủ đoạn cùng sắp xếp khác.
Nhưng không ngờ đối phương lại đúng là một người tốt bụng!
Muốn đi thì thôi đi.
Lại còn cho hắn một khối Tiên Vương ngọc phù ẩn chứa toàn lực nhất kích của mình.
Tính cả ba cái Phù Hoa để lại cho hắn trước đó, trong tay hắn hiện tại đã có bốn Tiên Vương ngọc phù!
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện.
Huyền Hạc Tiên Vương cũng không do dự nữa.
Mang theo căm hận ngút trời, trực tiếp vận chuyển khí tức.
Hướng về phía sâu trong hạp cốc phá không mà đi.
Huyền Hạc Tiên Vương hiện tại cũng đang kìm nén một bụng tức giận.
Nếu để hắn bắt được kẻ nào dám ở nửa đường thiết lập cấm chế gây khó dễ bọn hắn.
Có hắn no đòn!
Cảm nhận được khí tức của Huyền Hạc Tiên Vương hoàn toàn biến mất tại nơi sâu trong hạp cốc.
Lần nữa chờ thêm mấy chục giây.
Đợi đến khi những thiên kiêu của Không gian Hỗn Độn đang căng thẳng hơi bình tĩnh lại, thậm chí coi nhẹ hắn về sau.
Cố Hàn lặng lẽ đến gần vị tỷ tỷ vừa mới mất đi đệ đệ không lâu.
"Nguyệt Hòa sư tỷ, xin người bớt đau buồn."
Cố Hàn lặng lẽ đến gần, thanh âm vô cùng dịu dàng an ủi.
Thiên kiêu của Không gian Hỗn Độn tên là Nguyệt Hòa chỉ giữ im lặng.
Ôm lấy di vật của đệ đệ mình thấp giọng nức nở.
Mỹ nhân rơi lệ, người nghe thương tâm.
Chuyện này khiến ta cũng không có ý tốt xuống tay.
Cố Hàn trong lòng lẩm bẩm một câu.
Nhưng theo ý niệm của hắn.
Xung quanh Tịch Diệt Vụ Mai nhận lấy ảnh hưởng.
Lặng yên không tiếng động hướng về phía khu vực hai người bọn họ bao phủ đến.
Trong lúc tất cả mọi người không hề phát giác, đã bao phủ hai người vào bên trong.
Không bao lâu.
Tịch Diệt Vụ Mai bao phủ tại khu vực kia hướng về bốn phương tám hướng tiêu tán.
Nguyệt Hòa vốn đang thấp giọng nức nở.
Không biết từ lúc nào đã ngừng lại.
Nhìn theo bóng lưng Cố Hàn rời đi, trong đôi mắt đẹp ngược lại tràn ngập một cỗ cuồng nhiệt cùng cung kính.
Hiển nhiên, nàng đã bị Cố Hàn khống chế, thậm chí bị thay đổi ý thức trở thành thuộc hạ của Cố Hàn.
"Huyền Vô Cực đạo huynh, ta biết một bí mật của Tịch Diệt Thần Thành! Ngươi theo ta một chút, ta nói cho ngươi!"
"Việc này thật sao!?"
Thiên kiêu của Không gian Hỗn Độn tên là Huyền Vô Cực cũng không nghĩ nhiều.
Theo Cố Hàn hướng về một nơi vắng vẻ mà đi.
Tịch Diệt Vụ Mai tràn ngập ở xung quanh lại lần nữa hội tụ, bao phủ thân hình của hai người trong đó.
Không bao lâu.
Nơi sâu trong khói sương mịt mờ ấy bỗng nổ ra một cơn chấn động.
Nhưng rất nhanh cơn ba động kia lại lần nữa trở về lắng lại.
Tịch Diệt Vụ Mai lại một lần nữa thối lui.
Cố Hàn mang theo Huyền Vô Cực từ đó đi ra.
Ánh mắt Huyền Vô Cực nhìn về phía Cố Hàn cũng trở nên có chút cung kính lại cuồng nhiệt.
"Ngọc Tuyền sư tỷ, có chuyện này. . ."
Sau khi Huyền Hạc Tiên Vương rời đi.
Cố Hàn lại bắt đầu kế hoạch của mình.
Dùng đủ loại thủ đoạn khiến thiên kiêu của Không gian Hỗn Độn buông lỏng cảnh giác.
Hoặc là đưa đến một nơi vắng vẻ.
Sử dụng Tịch Diệt Vụ Mai có thể che đậy dò xét thần thức.
Trong tình huống thần không biết quỷ không hay, biến bọn họ trở thành công cụ khôi lỗi của mình!
Đương nhiên, dù hắn làm rất cẩn thận.
Cũng có người chú ý tới hành vi của hắn.
Nhưng không mấy người để ý, chỉ là trên mặt có chút khinh thường.
"Hừ! Cái tên La Thiên này, thật sự cho rằng mình được Huyền Hạc trưởng lão coi trọng, liền nghĩ có thể nhân cơ hội này trở thành người dẫn dắt chúng ta! Thật sự là không có bản lĩnh!"
Một nhóm người tụ tập ở một khu vực khác.
Tu vi thực lực rõ ràng cao hơn một số người khác.
Hành động của Cố Hàn thu hết vào mắt.
Mặt lộ vẻ cười nhạo, vẻ khinh thường.
Rất hiển nhiên bọn họ cảm thấy hành vi của Cố Hàn là đang cố ý kéo bè kết phái, muốn tạo một đoàn thể của riêng mình.
Bọn họ cho rằng đây là một hành động vô nghĩa, lại rất buồn cười.
"Đúng vậy! Thiên Tâm điện mới là mạnh nhất, loại người khôn vặt như La Thiên, xách giày cho Thiên Tâm điện cũng không xứng!"
Mọi ánh mắt tụ tập vào một nam tử mặc xích kim trường bào dẫn đầu.
Nam tử tuy không nói gì, nhưng trên mặt lại mang theo sự cao ngạo cùng lạnh lùng bẩm sinh.
Dường như không để thế gian vào mắt.
Cũng khinh thường những người đồng bọn phía sau.
Hắn cũng là một trong tứ đại hàng ngũ của Không gian Hỗn Độn.
Một trong những cường giả trẻ tuổi xuất sắc nhất của Không gian Hỗn Độn.
Vai trò La Thiên của Cố Hàn ở Không gian Hỗn Độn cũng chỉ là bình thường.
Tự nhiên không được người này để vào mắt.
"Thiên Tâm điện. . ."
Nhưng Cố Hàn không cần quan tâm nhiều.
Rất nhanh liền xông tới.
"Có một việc ta muốn nói với điện hạ, không biết điện hạ có thể cho ta chút thời gian được không?"
Cố Hàn tự nhiên biết địa vị cùng thực lực của người này.
Nhưng so với hắn, vậy thì có là gì.
Trong khoảng thời gian này hắn giết Chân Tiên còn không biết có bao nhiêu.
Một tên tu vi thực lực còn không bằng hắn, lại còn ra vẻ lão sói trước mặt hắn.
Xem sau này hắn làm sao tóm hắn thì biết!
. . .
Cùng lúc đó.
Huyền Hạc Tiên Vương tốc độ cực nhanh, không hề che giấu mà bộc phát khí tức tu vi của mình.
Ước gì người phía trước phát giác.
Khi khoảng cách của hắn và đám người Diệp Thiên ngày càng gần.
Vậy nên Diệp Thiên và những người dẫn đường phía trước cũng đã phát giác.
Lần lượt dừng bước chân, nhíu mày quay đầu.
Tiên Vương!
Có khí tức Tiên Vương đang tới gần!
Nữ Tiên Vương của Sinh Mệnh Thần Giáo dừng lại một chút, cẩn thận cảm nhận một phen.
Nhất thời sắc mặt vui mừng!
"Là đạo hữu Huyền Hạc của Không gian Hỗn Độn! Hóa ra người đi theo sau chúng ta là hắn!"
Nhưng ngay sau đó vẻ vui mừng trên mặt nàng rất nhanh cứng ngắc.
Nữ Tiên Vương của Sinh Mệnh Thần Giáo còn chưa mở miệng, biểu lộ trên mặt các Tiên Vương khác cũng đồng loạt cứng đờ.
Bọn họ vừa rồi hình như nhớ không lầm, lúc bọn họ đến hình như có người liên tục chạm vào rất nhiều lần cấm chế mà?
Hơn nữa tâm tình vị Huyền Hạc Tiên Vương này dường như có sự dao động rất lớn.
Chẳng lẽ thiên kiêu Không gian Hỗn Độn của bọn họ trúng chiêu sao?
Diệp Thiên hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này.
Sắc mặt đột biến.
Nhưng cơ hồ ngay sau đó một khắc, một giọng nói pha lẫn sự căm giận ngút trời truyền đến.
"Mẹ nó chứ!"
"Thằng chó nào ở phía sau cứ thiết lập cấm chế! Cút ra đây cho bản vương!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận