Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 366: Tiên Vực thiếu chủ, phản bị nguyền rủa

Chương 366: Thiếu chủ Tiên Vực, phản bị nguyền rủa.
Nhưng so với đại đa số người mơ hồ và không hiểu chuyện, một số ít người của Hồng Trần Đạo Tông có hiểu biết về lịch sử. Hơn nữa, tầng lớp cao hơn có kiến thức và từng trải nhất định lại nắm bắt được một thông tin quan trọng trong lời nói của lão tổ bọn họ, càng thêm chấn kinh đến mức đồng tử hơi giãn ra. Yêu Tổ! Chẳng lẽ là Yêu Tổ trong ghi chép sử sách, người từng một mình dựa vào sức mạnh chỉ huy Yêu giới đi đến huy hoàng, người từng áp chế các chủng tộc Huyền Hoàng giới, bao gồm cả Nhân tộc sao? Theo ghi chép trong sách cổ, truyền thuyết kể rằng tu vi của Yêu Tổ đều đã đạt đến đỉnh phong Đại Đế. Đặc biệt là một vị được người đời tôn xưng là luân hồi Yêu Tổ, tu vi của nàng càng vượt qua phạm trù nhân đạo, bước chân vào cảnh giới tiên đạo trong truyền thuyết. Nhưng nghe đồn, vị Yêu Tổ này cuối cùng vẫn vẫn lạc. Cây lớn đón gió, người quá mạnh mẽ như vị Yêu Tổ này vào thời đại cổ xưa đó, phải đối mặt với sự vây công của các cường giả đứng đầu thế lực Nhân tộc, thậm chí là cả tiên nhân, sau cùng đã hoàn toàn chết đi. Nhưng điều này cũng đủ cho thấy thực lực đáng sợ của nàng!
Ngược lại, Tô Lãnh Nguyệt hoàn toàn không quan tâm đến suy nghĩ của những người xung quanh. Là một kẻ nổi danh cuồng ma hộ phu, nàng chỉ quan tâm đến ý nghĩ của Cố Hàn.
"A Hàn, ngươi nghĩ sao?"
"Tuy rằng thực lực của ta vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, đối phó lão già này cũng cần chút công phu."
"Nhưng cũng không phiền phức."
Lời này vừa nói ra, Hồng Trần lão tổ hoảng hồn, sắc mặt trở nên khó coi vô cùng. Nếu như trước kia có ai dám nói những lời ngông cuồng này với hắn, hắn tuyệt đối sẽ một chưởng đánh chết người đó! Nhưng hiện tại, hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Tô Lãnh Nguyệt!
Giờ phút này, ánh mắt mọi người của Hồng Trần Đạo Tông đều đổ dồn về phía Cố Hàn. Mỗi ánh mắt đều mang theo sự bất an, một loại bất an khi sinh mạng bị nắm giữ trong tay người khác, có thể bị tùy ý chi phối, xét xử....
Cùng lúc đó. Tại một tòa tiên điện rộng lớn ở một nơi nào đó trong Tiên Vực.
Bỗng nhiên có một tiếng kêu thảm thiết thống khổ vang lên. Chỉ thấy bên trong đại điện, một thanh niên mặc trường bào màu vàng kim, giống như bị một loại sức mạnh đáng sợ nào đó làm trọng thương. Giờ phút này hắn đang ôm đầu, ngũ quan đều vặn vẹo vì quá đau đớn. Hắn chính là người trước đó đã nhập ý chí của mình vào bên trong thần tượng hoàng kim mà Hồng Trần Đạo Tông tạo ra. Cũng là thiếu chủ của Lý gia Thái Hoang Tiên Vực. Là một thiếu chủ của thế lực lớn tai to mặt lớn trong Tiên Vực, thân phận của hắn vô cùng tôn quý. Sinh ra đã đứng ở đỉnh Kim Tự Tháp, được vô số sinh linh tu sĩ tôn sùng. Nhưng vừa rồi, hắn lại bị thiệt hại nặng! Ý thức buông xuống hạ giới, thế mà lại bị người cưỡng ép xóa bỏ! Tuy rằng chỉ là một tia ý thức, nhưng dù sao cũng có liên hệ với bản thể thần hồn của hắn. Giờ phút này bị người cưỡng ép xóa bỏ, sự đau đớn do thần hồn bị xé rách đã khiến hắn không thể chịu đựng được!
"Tên đáng chết..." Hai mắt của nam tử mặc kim bào đỏ ngầu. So với hận Tô Lãnh Nguyệt, hắn càng hận Cố Hàn hơn! Nếu không phải vì Cố Hàn kia xen vào việc của người khác, thì hắn đã sớm hoàn thành nghi thức rồi, sao có thể xảy ra nhiều biến cố như vậy? Lần này nghi thức không thành, ngược lại còn khiến hắn bị thương nặng!
Nhưng cũng không sao cả. Bởi vì trong lúc Cố Hàn và Hồng Trần Đạo Tông giằng co, hắn cũng không hề nhàn rỗi. Hắn đã sớm ngấm ngầm vận dụng một loại sức mạnh đặc thù, muốn khóa chặt khí tức vận mệnh của Cố Hàn. Tuy hắn không thể trực tiếp ra tay với Cố Hàn. Nhưng nếu có thể nắm giữ một tia khí tức vận mệnh của hắn, hắn có thể thông qua một vài thủ đoạn đặc thù để nguyền rủa hắn! Thế mà, ngay lúc nam tử mặc kim bào chuẩn bị vận dụng sức mạnh này, một cảnh tượng đáng sợ lại xảy ra lần nữa. Hắn vừa kết pháp quyết, niệm chú ngữ, cấu tạo ra đại trận cổ xưa thì một loại sức mạnh khó diễn tả bỗng nhiên xâm nhập đến! Ngay lập tức, minh văn cổ xưa màu vàng trong đại trận lóe sáng liên hồi, sau đó liền bị nhuốm một màu đen kịt. Cảnh tượng trước mắt giống như mực nước nhỏ vào canh trong, nhanh chóng lan rộng ra! Hắn vốn muốn thông qua đại trận này để nguyền rủa Cố Hàn, nhưng lại bị một sức mạnh nào đó ăn mòn, cũng bị nguyền rủa!
Hơn nữa. Cũng không biết có phải là ảo giác không. Trong khoảnh khắc, hắn nhìn thấy một nữ tử ngực có một lỗ đen, to lớn mà yêu tà khiến người ta không thể thở nổi, đang ở trên cao, lạnh lùng nhìn xuống hắn! Chỉ một ánh mắt, dường như đã mang theo ý chí khủng bố không thể chống cự! Sức ép trùng kích quá lớn đã khiến cho thần hồn của hắn vốn đã bị tổn thương, giờ lại bị thương nặng lần nữa, thậm chí cả tổ tiên phù hộ cũng không có tác dụng! Đau đớn kịch liệt như thủy triều cuốn đến khiến cho thanh niên mặc kim bào không kìm được phát ra tiếng kêu thảm thiết, thậm chí sùi bọt mép, cho đến khi ngất lịm đi!
"Không ổn rồi! thiếu chủ xảy ra chuyện!" Có lẽ do động tĩnh quá lớn, những người khác của Thái Hoang Lý gia đã bị kinh động, ào ào chạy về phía tòa đại điện này...
Cố Hàn không hề hay biết có một gã khôi hài muốn ngấm ngầm nguyền rủa mình, kết quả lại tự mình bị nguyền rủa. Giờ phút này, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn Hồng Trần lão tổ, khóe miệng nhếch lên một đường cong: "Việc người khác xử lý, để sau hãy nói." "Nhưng giữ lại lão già này, ta không yên lòng."
Dù sao, Hồng Trần lão tổ cũng là người có tu vi mạnh nhất trong Hồng Trần Đạo Tông. Dù cho khí huyết suy yếu, thực lực không bằng một phần ba đỉnh phong thì ông ta vẫn là một vị cường giả Chuẩn Đế cảnh. Cường giả Chuẩn Đế cảnh đã phá vỡ một loại ràng buộc của thiên địa. Dù cho gieo ấn nô lệ lên hắn thì hiệu quả cũng rất nhỏ, thậm chí rất dễ bị ông ta trốn thoát, phản phệ lại hắn. Hơn nữa, lão già này ở không gian thời gian kiếp trước chính là một trong những nguồn cơn đau khổ của hắn và Hoa Tiệp Dư. Để cho ông ta còn sống, lương tâm của hắn không thể nào chấp nhận được! Cho nên, rút lấy bản nguyên của ông ta, làm chất dinh dưỡng để các cường giả Thánh Vương cảnh phía sau đột phá lên Chuẩn Đế, đây mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
"Cố Hàn! Ngươi không thể giết ta!"
Tựa hồ đọc được ý tứ trong mắt Cố Hàn, sắc mặt Hồng Trần lão tổ đột biến, vội vàng lên tiếng nói: "Ta là cường giả Chuẩn Đế cảnh đấy!" "Nhìn khắp Huyền Hoàng đại thế giới này, thực lực của ta có thể đứng vào hàng đỉnh Kim Tự Tháp!" "Giữ lại mạng ta! Ta có thể giúp ngươi rất nhiều chuyện!" "Khi ta còn sống, giá trị của ta càng lớn! Ngươi ra tay với ta bây giờ không có chút nào...."
"A Hàn bảo ngươi chết, vậy ngươi ngoan ngoãn mà chết đi, ở đó nói nhảm nhiều làm gì!" Tô Lãnh Nguyệt đã hiểu rõ ý của Cố Hàn, không hề khách khí, lập tức bộc phát toàn bộ yêu lực. Trong khoảnh khắc, yêu khí đáng sợ bốc lên tận trời! Chín cái đuôi hồ ly trắng muốt sau lưng Tô Lãnh Nguyệt lập tức phồng lên. Vô vàn pháp tắc từ đó phóng thích ra, hóa thành một mảnh màn sáng trắng xóa che đậy cả thế gian!
Đến khi Hồng Trần lão tổ hoàn hồn thì hắn đã bị đặt mình vào một thế giới thuần trắng, nhưng hoàn toàn độc lập với thế giới hiện thực! Trong thế giới này, không có bất kỳ pháp tắc nào khác tồn tại, chỉ có một loại yêu khí khó diễn tả. Điều khiến người ta chú ý hơn cả chính là, một đôi tròng mắt dọc hoàn toàn ngưng tụ từ pháp tắc chí cao, ánh lên một màu vàng kim nhàn nhạt giờ phút này đang xé rách không gian, mở ra trong màn sáng trắng thuần, lạnh lùng nhìn xuống Hồng Trần lão tổ. Đây chính là thế giới lĩnh vực do Tô Lãnh Nguyệt khai mở. Ở bên trong thế giới lĩnh vực này, nàng chính là chúa tể duy nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận