Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 194: Đã từng quá cẩn thận, lần này cần không tiếc bất cứ giá nào

Có lẽ sau khi đã hiểu rõ điều này, Tuyên Ngưng Băng càng có chút không thể tiếp nhận. Lúc trước rõ ràng là có tiên nhân trong truyền thuyết ra tay, thế mà vẫn không giết được tên tiện nhân kia. Mạng của tên tiện nhân kia sao lớn vậy? Chẳng lẽ hắn có được sự giúp đỡ của một vài tồn tại đặc thù nào đó? Nhưng còn chưa đợi nàng kịp suy nghĩ thêm, tiểu hắc tử đã phát động đợt công kích thứ hai. "Cũng nhờ phúc của ngươi, nhớ năm đó lão tử đường đường phong lưu phóng khoáng, là giấc mộng của ức vạn vạn nữ yêu! Cũng bởi vì ngươi cái tên phản đồ đáng chết này mà biến thành một con gà!" "Sáu mươi lăm thiên! Theo ta sống lại đến bây giờ, trải qua tròn sáu mươi lăm thiên! Ngươi biết sáu mươi lăm thiên này ta đã sống như thế nào không!? Ngươi có biết không!?" Tiểu vũ trụ của tiểu hắc tử lúc này cũng bắt đầu thiêu đốt bộc phát. Phẫn nộ, uất ức giờ khắc này hoàn toàn bùng nổ. Rõ ràng chỉ là một con gà con màu đen nhỏ xíu bằng hai bàn tay, giờ phút này lại bộc phát ra một sức mạnh kinh người. Tiếng gào thét lôi đình xung quanh hắn tạo thành một vùng đại dương tím mênh mông. Hư không dường như cũng bị ảnh hưởng, người đến gần khu vực đó sẽ lập tức bị dư uy lôi đình tác động đến, thân thể sẽ bị tê liệt. "Gia hỏa này... Rõ ràng thân thể yếu đuối như thế, sao lại có thể nắm giữ sức mạnh đáng sợ đến vậy?" Tuyên Ngưng Băng sắc mặt đại biến. Vị trí của nàng và tiểu hắc tử vốn ngang nhau, về thần thông thiên phú nàng cũng không thể hoàn toàn áp chế hắn. Thêm vào đó, tiểu hắc tử bây giờ đang cực kỳ phẫn nộ, hóa lửa giận thành sức mạnh. Đánh trực diện, nàng căn bản không phải là đối thủ, chỉ có thể chuyển công sang thủ, ngưng tụ thành một lớp sương trắng bông tuyết xung quanh, tạo thành một bình chướng phòng ngự, gắng gượng chống đỡ đợt tấn công điên cuồng của tiểu hắc tử. "Tại sao có thể như vậy...? " "Tiểu Bạch lại bị tiểu hắc kê chế trụ...? " Diệp Thanh Vân thu hết cảnh tượng này vào mắt cũng đầy vẻ không thể tin được. Tiểu Bạch là cái tên hắn tùy tiện đặt cho Tuyên Ngưng Băng. Đối với việc con tiểu bạch xà này nắm giữ sức mạnh đáng sợ đến cỡ nào, hắn rất rõ, thậm chí ngay cả Bạch lão cũng đã từng đánh giá cực cao. Tuyên bố huyết mạch căn nguyên của nó còn cao quý và đáng sợ hơn cả một số Thượng Cổ Linh Thú. Nhưng bây giờ lại bị một con tiểu hắc kê xấu xí đè ép. Điều này khiến hắn vừa chấn kinh vừa không thể tiếp nhận. "Chết!" Lúc này, Liễu Như Yên đã cầm tụ kiếm bôi độc dược lần nữa đánh tới. Sắc mặt Diệp Thanh Vân đại biến, Liễu Như Yên thiêu đốt bản nguyên tinh huyết, giờ phút này tựa như một kẻ điên không biết đau đớn. Dù Bạch lão đã tiếp quản thân thể hắn cũng không thể chiếm được ưu thế lớn. Mỗi lần Liễu Như Yên tấn công đều là lấy thương đổi thương bất chấp tất cả. Mà tình thế hiện tại đối với hắn cực kỳ bất lợi. Tuyên Ngưng Băng tạm thời bị tiểu hắc tử ngăn cản. Sở Ấu Vi rảnh tay lại tiếp tục đánh tới hắn. "Ngạo Thiên!" Lại một tiếng kinh hô vang lên, Thanh Lê Nhi không biết từ đâu chạy đến. Tuy rằng tình hình hỗn loạn có chút khó hiểu, nhưng nàng vẫn hiểu được, Vân Ngạo Thiên thực tế là Diệp Thanh Vân ngụy trang. Khi còn ở tông môn, nàng cũng đã nghe được không ít chuyện liên quan đến Diệp Thanh Vân và Vấn Kiếm tông. Nhưng trải qua những ngày ở chung này, nàng cảm thấy Diệp Thanh Vân là một người tốt, không hề đáng ghét như lời đồn. Không hề do dự, Thanh Lê Nhi lúc này rút kiếm xông lên, va chạm với Sở Ấu Vi. "Ngươi là Sở Ấu Vi!? Sư tỷ từng là của Diệp Thanh Vân?" Thanh Lê Nhi vừa chống đỡ công kích của Sở Ấu Vi vừa lạnh giọng chất vấn: "Bây giờ ngươi vất vả lắm mới gặp lại hắn, sao vừa thấy mặt lại muốn ra tay tàn độc với hắn!?" "Ngươi là cái thá gì, mà cũng xứng chất vấn ta?" "Hắn là cội nguồn của mọi đau khổ, hắn đáng chết, tất cả những ai đứng cạnh hắn, đối nghịch với sư huynh, đều đáng chết!" "Chỉ cần các ngươi chết, sư huynh sẽ không phải chịu đau khổ về sau nữa!" Nhưng những lời của Thanh Lê Nhi như chọc giận Sở Ấu Vi. Khí tức của nàng lại lần nữa tăng lên, Luân Hồi pháp tắc đáng sợ hơn giống như hồng thủy vỡ đê bộc phát. Thậm chí phía sau Sở Ấu Vi còn hình thành sáu vòng xoáy màu trắng tạo thành từ lực lượng Luân Hồi pháp tắc. Dưới ảnh hưởng của luồng sức mạnh này, linh hồn của Thanh Lê Nhi dường như bị rút cạn, trong khoảnh khắc, thậm chí nhìn thấy hình ảnh tiền kiếp của chính mình, giống như đang quan sát đèn cù! "Cút đi!" Nhân cơ hội này, Sở Ấu Vi không hề do dự, vung kiếm chém ra. Phụt-- Dù Thanh Lê Nhi có bảo vật hộ thân do trưởng lão trong tông môn ban cho. Nhưng kiếm khí sắc bén vẫn chém lên người nàng một vết thương đáng sợ, máu tươi bắn tung tóe. Cả người lập tức mất khả năng chống cự, đau đớn vô cùng theo giữa không trung ngã xuống đất, không còn cách nào ngăn cản được hành động của Sở Ấu Vi nữa. Cảnh tượng này khiến Diệp Thanh Vân sợ hãi vỡ mật. Điều ngược lại là hắn không lo Thanh Lê Nhi bị một kiếm này chém cho sống chết không rõ. Mà là Ấu Vi sư tỷ vốn thành thục ổn trọng trong ấn tượng của hắn, giờ đây lại như biến thành kẻ điên. Lúc trước dù sao cũng là một mỹ nhân ôn nhã hàm súc, hiện tại lại như người nghiện lên cơn vậy! Chỉ cần ai dám cản trở nàng giết hắn đều sẽ cùng nhau giết hết, hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả do hành động lỗ mãng của mình gây ra! ... Trước kia Cố Hàn rời khỏi tông môn. Tô Lãnh Nguyệt muốn giễu cợt châm chọc, đến tận bây giờ vẫn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng Sở Ấu Vi. Nàng trước kia làm việc cũng quá mức cẩn thận, luôn thích đem mọi chuyện cần thiết chuẩn bị chu đáo xong xuôi mới chính thức bắt đầu thực hiện. Cũng chính vì tính cách này mà khiến nàng sớm đã đoán được chân tướng, nhưng không lập tức giết chết tên Diệp Thanh Vân này, dẫn đến một loạt hậu quả sau đó. Bây giờ cơ hội lần nữa đặt trước mặt mình, nàng không còn quan tâm đến bất cứ hậu quả gì nữa. Ai dám ngăn cản nàng giết Diệp Thanh Vân, vậy thì tất cả cùng nhau chết! "Bạch lão! Ngươi rốt cuộc được hay không vậy?" "Nữ nhân điên Sở Ấu Vi giết tới rồi! Không tránh liền phải chết!" Diệp Thanh Vân đã giao quyền khống chế thân thể cho Bạch lão, chỉ có thể trong ý thức não hải liên tục mù quáng chỉ huy. "Ngươi nói cho ta làm sao mà tránh!? " "Liễu Như Yên cái nữ nhân điên kia còn điên hơn! Dù biết một kích này của Sở Ấu Vi sẽ liên lụy đến mình nhưng cô ta hoàn toàn không hề có ý định né tránh!" "Thậm chí còn không tiếc lấy việc mình trọng thương để tạo cơ hội cho Sở Ấu Vi!" Bạch lão tạm thời chưởng khống thân thể Diệp Thanh Vân cũng rất bực mình. Không nói đến chuyện cơ thể Diệp Thanh bây giờ vốn đang bị trọng thương, lại còn liên tục bị tàn dư thiên cương chi độc ăn mòn. Bây giờ bị hai nữ nhân điên này bao vây, cho dù là hắn cũng không cách nào đối phó trôi chảy! Cũng không biết tên Diệp Thanh Vân này đã phạm vào tội gì mà bị hai người vốn là sư tỷ này điên cuồng nhắm vào như vậy! Oanh!! Sở Ấu Vi đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy. Sáu vòng xoáy ánh sáng do lực luân hồi ngưng tụ thành hội tụ phía sau nàng. Không do dự chút nào, khi nàng vung tay xuống, vòng sáng đó như một vầng trăng tròn rơi xuống nhân gian, hung hăng đập về phía Diệp Thanh Vân! Ầm ầm!! Trong nháy mắt, hồng quang lan tỏa, bụi mù bốc lên mù mịt, vùng màn đêm này ngắn ngủi hình thành một mảnh ban ngày, thân hình Diệp Thanh Vân hoàn toàn bị nhấn chìm trong đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận