Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 249: Ngươi, có phải hay không từ tương lai trở về?

Chương 249: Ngươi, có phải hay không từ tương lai trở về? Chín đời luân hồi. Không sai, nàng đã biết, Cố Hàn đã trải qua luân hồi chuyển sinh chín lần. Mỗi một lần kết cục đều không tốt đẹp, đều không được yên lành. Coi như hắn vượt qua các loại nguy cơ, cuối cùng cũng sẽ rơi vào cục diện vô địch, không ai địch nổi. Trở thành một kẻ mà người người kêu đánh, người người đều muốn đến tiêu diệt phản phái đại ma đầu. Những ngày gần đây, tinh thần của nàng vẫn luôn ở vào trạng thái cực kỳ hoảng hốt, mê ly. Nhưng lại vào hôm qua. Khi đang nhắm mắt nghỉ ngơi, linh hồn nàng dường như thoát khỏi thể xác, bị một loại lực lượng không thể nói thành lời, kéo vào một thế giới như ảo cảnh, lại như một giấc mộng. Ở trong trạng thái kỳ dị, thông qua phương thức này, nàng đã thấy mấy kiếp trước hoàn toàn khác biệt. Không phải bằng thị giác của Cố Hàn, cũng không phải thị giác của đám người Sở Ấu Vi, càng không phải thị giác của chính nàng. Mà là bằng thị giác của một tồn tại vô danh không thể diễn tả, quan sát những cố sự đã xảy ra của mấy đời trước. Nàng đã thấy rất nhiều. Mười mấy năm trước, khi Cố Hàn còn nhỏ đã bị mình mang lên núi, ở tại Bạch Vũ phong trải qua một thế bình lặng nhưng ấm áp. Về sau Diệp Thanh Vân lên núi, ánh mắt của các nàng đều bị hấp dẫn, cuối cùng dần dần quên lãng hình ảnh Cố Hàn. Rồi lại thấy một đời nào đó, nàng, cùng Sở Ấu Vi ba người hoàn toàn công nhận Diệp Thanh Vân. Địa vị của tiểu nhân hèn hạ Diệp Thanh Vân ở trong lòng các nàng, thậm chí còn cao hơn Cố Hàn rất nhiều. Một đời đó, Diệp Thanh Vân cũng không ngoài dự liệu trở thành tuyệt đỉnh thiên kiêu của Huyền Hoàng đại thế giới. Quét ngang vô địch, quét sạch vô số thế lực Ma Môn, trở thành tồn tại được vô số sinh linh ở Huyền Hoàng đại thế giới ca tụng. Về sau. Thế lực Ma Môn đã bị Diệp Thanh Vân dọn dẹp, tàn tro lại cháy, sau khi hắn rời đi đã triển khai trả thù đối với những thân bằng hảo hữu của hắn. Trong đó, bao gồm cả các nàng đang ở Vấn Kiếm tông. Nàng thấy, cuối cùng là Cố Hàn đã rời tông môn, trong một đời kia đã sa vào ma đạo. Một người một kiếm giết vào đại bản doanh Ma Môn, máu nhuộm ba ngàn dặm. Cưỡng ép mang về thi thể của các nàng. Tà dương như máu, sau khi trải qua cuộc đại chiến thảm liệt, Cố Hàn hoàn toàn bị nhuộm thành một huyết nhân. Chính hắn, vì chính mình đã xây một ngôi mộ ở dưới ngọn núi nào đó. Để lại chút thể diện cuối cùng cho chính mình ở kiếp thê thảm đó. Buồn cười là. Diệp Thanh Vân, người mà ở kiếp đó địa vị của trong lòng các nàng còn cao hơn Cố Hàn, sau khi theo những thế giới khác quay về. Thì chỉ nói một câu: Xin lỗi, ta tới trễ! Điều khiến nàng đau lòng như dao cắt chính là. Diệp Thanh Vân còn thuận thế chụp cho Cố Hàn ở kiếp đó chiếc mũ bạo ngược Ma Tôn. Cuối cùng liên hợp với những cường giả cái gọi là danh môn chính phái, trực tiếp chém giết Cố Hàn của kiếp đó. Tương tự cũng đã thấy khi Sở Ấu Vi tiến vào Luân Hồi Luyện Ngục, Cố Hàn sẽ trải qua kiếp nạn tương lai. Diệp Thanh Vân của kiếp đó vẫn chưa bị giết hoàn toàn. Nhưng đã mạng sống như treo trên sợi tóc, vạn cổ khí vận bị đoạt, mệnh cách và bản nguyên đều bị luyện hóa. Ngoại trừ vẫn còn một hơi thở, thì không khác gì người chết. Thiên Đạo của Huyền Hoàng đại thế giới vì vậy mà giận dữ. Không tiếc hiển lộ chân thân, giáng xuống pháp chỉ, trực tiếp tuyên án Cố Hàn tội phải chết. Trong kiếp đó, Cố Hàn mạnh hơn bất kỳ thời điểm nào trước kia. Hắn tay nắm cổ lão đế binh. Sau lưng có ma khí biến thành quốc độ vĩ ngạn hiện ra. Đưa tay, liền khiến ma diễm già thiên tế nhật vỡ nát cả một đoạn giới thiệu hư không. Hắn nương tựa vào sức một mình, đã phá hủy trong nháy mắt vô số cường giả cùng thế lực đang thảo phạt hắn. Trong lúc nói cười, cột buồm mái chèo hóa thành tro bụi. Cố Hàn ở kiếp đó rất mạnh. Nhưng cũng rất cô độc. Cô độc đến mức... . Ngoại trừ một thanh ma kiếm nhuốm máu làm bạn. Bên cạnh, phía sau, lại không có một ai cùng hắn kề vai chiến đấu. Buồn cười là. Thì ngay cả các nàng ở kiếp đó, cũng đều đứng ở mặt đối lập với Cố Hàn. Vang ứng ý chí của Thiên Đạo, cùng những cái gọi là danh môn chính phái, đồng loạt ra tay thảo phạt Cố Hàn. Nàng đã thấy Cố Hàn bị bao vây tầng tầng lớp lớp, cười rất điên cuồng, cười rất là thoải mái phóng khoáng. Sau cùng, bị ép đến đường cùng, hắn nhảy vào vực sâu rơi tiên. Điều làm nàng đặc biệt khắc sâu là. Nàng không hề xem quá trình Cố Hàn ở kiếp đó nhảy xuống vực sâu rơi tiên bằng thị giác thứ ba. Mà là ngay khi Cố Hàn nhảy vào vực sâu rơi tiên, toàn bộ thế giới mộng cảnh liền biến thành thị giác thứ nhất. Nàng thấy Cố Hàn đã trọng thương hôn mê, đang rơi về phía mình! Không. . . . . Nói đúng ra, hẳn là Cố Hàn đang rơi về phía chủ nhân ban đầu của thị giác này! Bất kể có phải hay không là ám chỉ. Nàng đều đã xác định được, việc mình đã nhìn thấy những điều này trong mộng cảnh, chắc chắn có liên quan đến việc thân ở vực sâu rơi tiên! Mà người bí ẩn đó, thậm chí còn hy vọng nàng đến vực sâu rơi tiên tìm hắn! Cho nên, đây cũng là lý do vì sao nàng không tiếc bất cứ giá nào. Thậm chí không tiếc đối nghịch với tỷ tỷ mình, cũng muốn đến vực sâu rơi tiên để xác minh chân tướng! ... . . . Mộc Băng Hoàng không biết những suy nghĩ trong lòng muội muội mình. Chỉ thấy Mộc Bạch Lăng một bộ dạng kiên định, lại không chịu nhả ra. Nàng vẫn là thở dài, giọng nói nhẹ nhàng: "Vực sâu rơi tiên cũng giống như Phiêu Miểu Tiên đảo, chỉ tồn tại trong những ghi chép của sách cổ lịch sử.""Hoàn toàn không có ghi chép về vị trí chính xác.""Chưa nói đến việc ngươi có thể tìm được hay không.""Coi như ngươi có thể tìm thấy, chỗ đó cũng sẽ cực kỳ hung hiểm.""Làm sao có thể để cho một Chí Tôn cảnh như ngươi có thể đặt chân tới?" Mộc Băng Hoàng vẫn còn khuyên. Nàng không hy vọng muội muội của mình làm chuyện điên rồ. Dù sao thì nàng cũng chỉ có một người muội muội này, trên thế giới cũng chỉ có một người thân có cùng huyết mạch cội nguồn với mình. "Tỷ tỷ, tâm ý của ta đã quyết.""Nếu như không tìm được nơi đó, xác minh chân tướng mà ta muốn tìm, ta không cách nào ổn định tâm thần để điều trị cơ thể mình.""Coi như cuối cùng ta chết đi, cũng sẽ không được yên lòng." Mộc Bạch Lăng hướng về Mộc Băng Hoàng đang ngồi ngay ngắn ở phía trên, rất cung kính dập đầu một cái. "Ta biết tỷ tỷ đã giúp ta rất nhiều trong khoảng thời gian này.""Ta đối với tỷ tỷ cũng mang lòng cảm kích.""Nhưng chuyện này, vô luận như thế nào, ta cũng sẽ không nhượng bộ!" Thái độ cường ngạnh. Mộc Bạch Lăng cũng cam đoan, sau khi tăng thêm một bước tu vi thực lực, nàng mới lên đường đi tìm vực sâu rơi tiên. ". . ." Mộc Băng Hoàng trầm mặc. Tuy rằng sắc mặt đã hòa hoãn hơn, nhưng trong mắt đẹp ánh lên vẻ đau lòng càng nồng đậm. Mãi một lúc lâu sau mới mở miệng: "Hành động của ngươi, kết quả cuối cùng cũng bất quá chỉ là tự mình cảm động thôi!""Cát nắm không chặt, không bằng tung nó ra, sao ngươi lại muốn chấp mê bất ngộ như vậy!" ... Rời khỏi tẩm cung của tỷ tỷ mình. Mộc Bạch Lăng vẫn chưa về nơi nghỉ ngơi của mình. Ngược lại thôi thúc tu vi tiến về một khu vực khác. Rất nhanh, nàng đã tới đỉnh một ngọn núi trên hải đảo gần đó. Nhưng ở đó, dường như đã có một bóng hình áo đỏ chờ đợi từ trước. Người đó không ai khác, chính là Hoa Giải Ngữ! "Sao vậy?" "Ngươi truyền âm gọi đến đây, là muốn cùng ta thảo luận chuyện liên quan đến Cố Hàn sao?" Thấy Mộc Bạch Lăng rơi xuống trước mặt mình, Hoa Giải Ngữ cười khanh khách mở miệng hỏi. "Không phải vậy." Giọng điệu Mộc Bạch Lăng bình tĩnh, nhưng vẻ mặt lại nghiêm túc khác thường. "Ta chỉ là muốn hỏi ngươi một vấn đề.""Ngươi, có phải là từ tương lai trở về?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận