Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 39: Mới phản phái nhiệm vụ, ta lựa chọn kỹ viện nghe hát

Chương 39: Nhiệm vụ phản phái mới, ta chọn kỹ viện nghe hát
Hôm nay, Trung Châu vực náo nhiệt khác thường. Trên bầu trời, lưu hà không ngừng trôi. Vô số người từ các đại tông môn được mời đến đây, hoặc ngự không mà đi, hoặc dùng phi thuyền bảo, rộng rãi hoa lệ, tụ tập từ bốn phương tám hướng. Nam tử tướng mạo tuấn tú, khí độ phi phàm, thể hiện sự cao ngạo. Nữ tử dung mạo tinh xảo, khuôn mặt xinh đẹp, mỗi người một vẻ. Sắp mở ra bí cảnh Trung Châu, có thể ngược dòng tìm hiểu đến một thời đại cực kỳ cổ xưa, càng ẩn giấu rất nhiều cơ duyên đỉnh phong vượt quá sức tưởng tượng.
Trong lịch sử, cũng có không ít thiên kiêu trẻ tuổi vận khí bùng nổ, ở trong đó thu được một số di vật của những tồn tại cổ xưa, cuối cùng một bước lên mây, thậm chí dựa vào những cơ duyên này mà trở thành cự bá nơi đây. Trong ấn tượng của Cố Hàn, Diệp Thanh Vân chính là một đứa con cưng may mắn như vậy. Hơn nữa còn may mắn đến mức bất thường. Kiếp trước, hắn từng dùng đủ mọi thủ đoạn, vất vả lắm mới ngăn chặn được ảnh hưởng của cốt truyện, nhanh chân đến trước, cướp đi cơ duyên vốn thuộc về Diệp Thanh Vân. Ai ngờ, tên nhãi Diệp Thanh Vân này lại gặp họa mà được phúc, nhận được cơ duyên nghịch thiên hơn, vì vậy mà trở nên càng thêm khủng bố, cường đại.
Bất quá, ở kiếp này hắn có hệ thống, còn có danh hiệu đặc biệt thiên mệnh phản phái gia trì. Kế hoạch của mình chắc chắn có khả năng thành công lớn. Diệp Thanh Vân có hào quang nhân vật chính đúng không? Dễ dàng có thể có được rất nhiều cơ duyên vô thượng ở bí cảnh Trung Châu đúng không? Vậy hắn sẽ chuyên môn theo sau lưng nhặt nhạnh chỗ tốt, coi tên nhãi này như một con Tầm Bảo Thử, có thể cướp được bao nhiêu thì cướp bấy nhiêu!
Rất nhanh, phi thuyền của Vấn Kiếm tông hạ xuống ở thành lớn trung tâm Trung Châu vực. Đã có không ít người của các tông môn khác đến trước nơi đây. Nhưng cho dù người đông tấp nập, rất nhiều đệ tử tông môn đều rất tuân thủ quy tắc. Dù sao, đại hội Trung Châu lần này là do mấy thánh địa đứng đầu nhất của Trung Châu vực cùng nhau tổ chức. Nghe nói những thánh địa này đều có lão tổ cảnh giới Thánh tọa trấn. Chỉ cần không phải kẻ ngốc, sẽ không dám quá mức làm càn trên địa bàn của người ta.
Khoảng cách đại hội Trung Châu mở ra vẫn còn mấy ngày. Trong thời gian này, người của các đại tông môn chỉ cần tuân thủ quy tắc nơi đây, có thể thoải mái du ngoạn Trung Châu thành, cảm thụ phong thổ nhân tình ở đây. Ánh mắt của Cố Hàn thì lại đang tìm kiếm trong đám đông. Rất nhanh liền tìm được Diệp Thanh Vân đang lặng lẽ lùi về phía sau mọi người, cố gắng ẩn giấu khí tức, lặng lẽ tiến về một phương hướng nào đó.
[Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phản phái mới! Xin chủ nhân cắt đứt tất cả cơ duyên trực tiếp hoặc tiềm ẩn của nhân vật chính Diệp Thanh Vân ở Trung Châu vực!] [Cụ thể có thể chia thành mấy nhánh nhiệm vụ dưới đây:
Nhiệm vụ một: Xin chủ nhân dùng các loại thủ đoạn, ngăn cản Diệp Thanh Vân và Huyền Nguyệt thánh nữ trở thành hồng nhan tri kỷ của nhau, thưởng điểm phản phái: 7000 Nhiệm vụ hai: Xin chủ nhân vận dụng các loại thủ đoạn, ngăn cản Diệp Thanh Vân và Thiên Thanh thánh tử trở thành bạn tri kỷ huynh đệ, thưởng điểm phản phái: 7000 Nhiệm vụ ba: Ngăn cản Diệp Thanh Vân tiếp xúc với thanh mai trúc mã của mình, khiến hắn không thể thông qua sức mạnh, giúp mình giải cứu biểu đệ biểu muội đang bị kẹt ở Bắc Hoang sơn, thưởng điểm phản phái: 5000 Nhiệm vụ bốn: Sau khi bí cảnh Trung Châu mở ra, xin chủ nhân ít nhất chặn một đại cơ duyên của Diệp Thanh Vân, thưởng điểm phản phái: 15000] [Sẽ bổ sung thêm nhiệm vụ phản phái sau, căn cứ theo sự phát triển nội dung cốt truyện và tình huống biến hóa để ban bố.]
Nghe hệ thống ban bố một loạt nhiệm vụ, Cố Hàn rõ ràng có chút bất ngờ. Hai nhiệm vụ hệ thống đầu tiên, kiếp trước hắn cũng từng trải qua. Sở dĩ tên Diệp Thanh Vân này có thể nhanh chóng trỗi dậy sau hành trình đến Trung Châu, không chỉ là do có được cơ duyên vô thượng ở bí cảnh Trung Châu, mà còn nhân cơ hội này mà mở rộng quan hệ nhân mạch của mình. Nhờ vào hai vị thánh tử thánh nữ này, hắn kết giao với những thánh tử thánh nữ khác, thậm chí cả rất nhiều thiên kiêu Trung Châu khác. Thậm chí, bởi vì có biểu hiện xuất chúng trong thời gian này, mà còn được mấy nhân vật lớn của thánh địa ưu ái, từ đó triệt để lên như diều gặp gió. Nhưng nhiệm vụ thứ ba của hệ thống thì hắn lại chưa từng trải qua. Tuy nhiên, sự thay đổi này cũng nằm trong dự kiến của hắn. Dù sao, tên nhãi Diệp Thanh Vân này không chỉ được hào quang nhân vật chính gia trì, mà còn sở hữu Kim Long khí vận duy nhất từ vạn cổ. Chỉ cần mình động thủ với hắn, hắn luôn có thể nhờ vào hào quang đặc biệt và khí vận tài chính phát động “liễu ám hoa minh hựu nhất thôn”, hoặc là Buff đặc biệt “tuyệt xử phùng sinh”. Nếu là trước kia mấy đời không có thức tỉnh hệ thống, e rằng hắn sẽ sợ ném chuột vỡ bình, phải bàn bạc kỹ hơn. Nhưng bây giờ, hắn có danh hiệu thiên mệnh phản phái gia trì, lo lắng cũng không cần quá nhiều. Ngay lúc hắn cũng chuẩn bị lén đi theo Diệp Thanh Vân phía sau để hành động thì...
"Sư huynh..."
Phía sau đột nhiên vang lên một giọng nữ mềm mại, lại mang theo một chút chờ mong.
"Nghe nói tối nay Trung Châu thành tổ chức một hội đèn hoa cực kỳ lớn... Sư huynh đã từng nói, sau này sẽ dẫn chúng ta đi xem một hội đèn hoa đẹp nhất, bây giờ vất vả lắm mới tới được Trung Châu thành, lại có cơ hội tốt như vậy, huynh có thể hay không..."
Đôi mắt đẹp của Sở Ấu Vi lấp lánh nhìn Cố Hàn, trên khuôn mặt trắng nõn tuyệt mỹ xen lẫn vô vàn chờ mong. Liễu Như Yên và Lạc Bạch Chỉ thì sợ nói sai, đều đứng ở bên cạnh mím môi đỏ, giữ im lặng. Nhưng sâu trong con ngươi cũng lóe lên ánh sáng chờ mong, cho thấy ý nghĩ của họ cũng giống như Sở Ấu Vi. Các nàng hy vọng sư huynh có thể đồng ý yêu cầu của họ, cũng là để mượn cơ hội này hóa giải một chút quan hệ với sư huynh.
Cố Hàn không quay đầu lại, ngữ khí lạnh lùng: "Trước kia là trước kia, bây giờ là bây giờ. Đi xem hội đèn hoa với các ngươi cái gì đó, ta hoàn toàn không có bất cứ hứng thú nào." Tuy rằng trong lòng đã sớm đoán trước, nhưng hy vọng vừa lóe lên đã tan biến khiến cho ba người con ngươi rõ ràng trở nên ảm đạm hơn không ít.
Bất quá, Sở Ấu Vi vẫn cố gắng ngẩng mặt, khóe miệng gượng ép kéo ra một nụ cười: "Không sao sư huynh... Chúng ta biết huynh chắc chắn là có chuyện quan trọng muốn làm, khá bận, nên mới không có thời gian... Sau này chúng ta cũng có thể..." Chưa kịp Sở Ấu Vi tự mình an ủi xong, Cố Hàn đã quay người nhìn về phía Tiêu Lăng đang đứng một bên ăn dưa xem kịch, thỉnh thoảng còn tặc lưỡi cảm thán. Tiêu Lăng nhất thời ngơ ngác, trong lòng đột nhiên dấy lên một cảm giác "thành môn thất hỏa ương cập trì ngư".
"Không phải lúc trước ngươi đã nói với ta trên phi thuyền là muốn đến kỹ viện nghe hát, bồi dưỡng tình cảm sao?" "Đi thôi, vừa vặn ta đang rảnh, chúng ta cùng đi kỹ viện dạo chơi."
Tiêu Lăng: "..."
Nhất là lúc cảm nhận được ánh mắt oán hận mà ba người Sở Ấu Vi đang ném tới, hắn suýt chút nữa đã hét lên. Cố Hàn thì không quan tâm đến tình hình phía sau, chắp tay sau lưng, hướng về con đường náo nhiệt mà đi. Không sai, đúng là trong lúc rảnh rỗi, muốn làm cho ba tên kia khó chịu hơn nữa. Mấy đời trước, các nàng cũng đã từng đối xử với chính mình như vậy chỉ vì Diệp Thanh Vân. Cho các nàng cảm nhận một chút tình cảnh xấu hổ mà mình đã từng trải qua, cũng có thể đòi lại chút ít lợi tức. Về phần đối phương nghĩ như thế nào, lại liên quan gì đến hắn? Dù sao hắn bây giờ thật sự rất thoải mái.
"Thảo! Ngươi có thể chờ ta một chút không?" Tiêu Lăng nhỏ giọng chửi một tiếng, vội vàng đuổi theo. Đã bị coi như tấm mộc ném ra, hắn còn có thể nói cái gì? Chưa nói đến việc hắn thật sự muốn đi kỹ viện nghe hát. Hơn nữa, nếu tiếp tục ở lại chỗ này, hắn luôn cảm thấy ba kẻ có vẻ u ám và bệnh hoạn kia sẽ làm ra chuyện vô cùng quá đáng với mình! Không thể không nói, không chỉ có Cố Hàn đã hoàn toàn biến thành người khác. Ba người kia, vốn trong ấn tượng của hắn vẫn luôn là những kẻ bám theo Cố Hàn, cũng giống như thay đổi hoàn toàn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận