Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 532: Tử vong chí cao sứ đồ, Huyền Minh Yêu Tổ

Chương 532: Sứ đồ tử vong tối cao, Huyền Minh Yêu Tổ
Không ai biết rằng, ngay khoảnh khắc Cố Hàn bước vào thế giới này, tại nơi sâu thẳm của khu rừng quỷ bí, nơi phát ra nguồn khí tức tử vong, sương mù tử vong vốn yên ắng bao năm giờ phút này như bị kích thích, nổi lên từng đợt gợn sóng quỷ dị. Đồng thời, một giọng nói khô khốc, khàn khàn vang vọng như độc thoại từ sâu thẳm: “Khí tức này phát ra từ đâu….” “Sao lại tương tự với lực lượng Thần Minh ban cho ta như vậy?”
Dường như bị một loại khí tức nào đó thu hút, một sinh vật nào đó ẩn sâu trong sương mù tử vong trở nên hứng thú. Cùng với sương mù tử vong xoáy trào một hồi, một thân ảnh hình dáng có vẻ mơ hồ từ xa tiến lại gần, chậm rãi bước ra từ chỗ sâu của sương mù tử vong. Đó là một sinh vật to lớn toàn thân mọc vảy đỏ sẫm, đi bằng hai chân, chi dưới mạnh mẽ cường đại, đầu giống thằn lằn, cao đến mấy chục mét. Điều đáng chú ý nhất là sinh vật này còn có một đôi cánh đen nhánh ở bên ngoài, bên trong cánh lại là lớp màng cánh màu đỏ tươi, nó tỏa ra khí tức tử vong nồng nặc… Không! Phải nói là sinh vật này dường như đã hoàn toàn chết rồi, toàn thân nó tràn ngập khí tức tử vong. Mà giờ khắc này, sinh vật to lớn này dường như đã biến thành một cỗ xác chết bị điều khiển bởi một loại sức mạnh nào đó.
Nếu Tô Lãnh Nguyệt hoặc các Yêu Tổ đệ nhất khác có mặt ở đây, nhất định có thể nhận ra thân phận của sinh vật to lớn này. Đây chính là một trong năm Yêu Tổ đệ nhất, Huyền Minh Yêu Tổ!
“Ha ha……” “Không ngờ, vừa mới thức tỉnh, đã có mấy kẻ thèm máu chủ động đưa tới cửa.” “Nếu thôn phệ hoàn toàn sinh mạng của bọn chúng, lực lượng Thần Minh ban cho ta chắc chắn sẽ lại tiến hóa, thậm chí ta còn có thể có thêm mấy cỗ xác có thể khống chế…”
Huyền Minh Yêu Tổ cười nham hiểm, tiến về phía Cố Hàn và những người khác.
Một nơi khác.
Có lẽ là do sự an bài của vận mệnh, hoặc có lẽ là chỉ có một con đường duy nhất thông đến chỗ sâu trong rừng quỷ bí. Cố Hàn và Tuyên Ngưng Băng, những người đi vào rừng quỷ bí theo những hướng khác nhau, oan gia ngõ hẹp gặp nhau.
Nói một cách chính xác, hẳn là Cố Hàn phát hiện Tuyên Ngưng Băng trước. Khí tức tử vong phiêu đãng trong không khí có thể ngăn cách hoàn toàn cảm giác của sinh linh, nhưng đối với Cố Hàn người nắm giữ táng đạo chi ý, ảnh hưởng này gần như không đáng kể.
"Không tìm thấy Huyền Minh Yêu Tổ, ngược lại lại có thu hoạch bất ngờ."
Cố Hàn đang tiến lên dừng bước, khóe miệng hơi nhếch, nhìn về một hướng.
"Ý gì?"
"Ngươi nói là, ngươi cảm nhận được Tuyên Ngưng Băng rồi?"
Tiểu Hắc Tử hơi sững sờ, nhanh chóng phản ứng. Dù sao trước khi tiến vào rừng quỷ bí, Cố Hàn đã xác định rằng Tuyên Ngưng Băng cũng giáng xuống khu vực này.
"Hay là chúng ta dứt khoát làm màn bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp sau?"
Nói thì nói vậy, nhưng tiểu Hắc Tử đột nhiên có chút sợ. Dù sao theo tình báo hắn điều tra được, Tuyên Ngưng Băng hư hư thực thực đã hợp tác với Vẫn Diệt Yêu Tổ. Mặc dù hắn cũng là Yêu Tổ, nhưng dù sao cũng là đời sau, hơn nữa thực lực còn chưa khôi phục về trạng thái đỉnh cao. Thêm nữa, về uy năng, hắn còn kém xa Yêu Tổ đệ nhất! Lại thêm hắn không biết gì về những đột phá và trưởng thành của Cố Hàn những ngày này, thậm chí còn chưa từng nghe Cố Hàn kể chuyện hắn chém giết Loạn Cổ Đại Đế. Vô thức cho rằng hai người bọn họ liên thủ cũng không phải đối thủ của hai Yêu Tổ đệ nhất.
Vậy mà, Tiểu Hắc Tử vừa dứt lời, thì thấy Cố Hàn nhếch mép, hướng về phía Huyên Ngưng Băng đi đến.
“Sợ cái gì?” “Trước kia yếu như gà, còn muốn liều chết, bây giờ thực lực đã khôi phục hơn phân nửa, sao mới thấy gà liền sợ?” “Ta vô địch, ngươi cứ tự nhiên, theo sau lưng nhặt chiến lợi phẩm là được.” Vừa trêu chọc vừa nói, vừa rút Hàn Tiêu kiếm từ hư không ra. Trong chớp mắt, cả người lập tức được kiếm khí bao phủ, trong đáy mắt tràn ngập kiếm ý, khí thế cả người trở nên vô cùng sắc bén.
Ngay khi nắm chắc chuôi kiếm, Cố Hàn đã bộc phát lực lượng. Tiên hạ thủ vi cường, chém về phía Tuyên Ngưng Băng và Vẫn Diệt Yêu Tổ một đạo kiếm quang sáng chói như ánh trăng, xuyên qua không gian!
Không thể trách hắn lỗ mãng. Đừng nói trước việc tiến vào rừng quỷ bí, Cố Hàn đã có cảm giác bị một tồn tại nào đó để ý khiến hắn cảm thấy không thoải mái. Hơn nữa, Huyên Ngưng Băng và Vẫn Diệt Yêu Tổ, không ai là người lương thiện, đều là những kẻ cực kỳ khó đối phó. Hắn cũng không có niềm tin tuyệt đối rằng đối phương không phát hiện ra hắn và tiểu Hắc Tử. Nếu đối phương đã phát hiện tung tích của hắn và Tiểu Hắc Tử, sau đó dùng kế, trực tiếp bày mai phục thì bọn họ sẽ hoàn toàn bị động, không còn chút sức phản kháng nào.
Vì vậy, so với việc đánh bạc, việc có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn, thì không bằng nắm chắc cái ngoài ý muốn và nguy hiểm tiềm ẩn đó trong tay mình từ trước.
Oanh – Kiếm khí rực rỡ phóng lên cao, thậm chí tràn ngập táng đạo chi ý mà Cố Hàn đã dung nhập vào. Kiếm quang chói mắt trong thế giới tràn ngập khí tức tử vong, giống như một ngôi sao chổi xé tan màn đêm, mang theo ánh sáng chói lòa!
"Không hay rồi! Có người đánh lén!"
Cùng lúc đó, Huyên Ngưng Băng và Vẫn Diệt Yêu Tổ, những người luôn thận trọng hành động, cố gắng thu liễm khí tức của mình, vì có cùng cảm giác như bị một tồn tại không biết nào đó để ý. Cũng đột nhiên cảm nhận được kiếm khí đáng sợ đang nhanh chóng tiếp cận mình.
Nhưng khi cả hai kịp phản ứng thì đã muộn. Kiếm khí từ trên không trung đã cách bọn họ chỉ hơn mười trượng! Uy năng đáng sợ phóng ra, chém nát không gian, khí lãng sắc bén ập tới, khiến da thịt bọn họ nhói lên!
Hai yêu không thể ngờ được, ở nơi tràn ngập khí tức tử vong bất tường này, nơi ngay cả pháp tắc cũng bị áp chế, thậm chí phải ngưng tụ lực lượng bản nguyên để chống lại, ngăn chặn khí tức tử vong xâm nhập cơ thể, vậy mà lại có một tồn tại khác xâm nhập, thậm chí phát hiện ra họ từ sớm, trực tiếp mạnh mẽ ra tay với bọn họ!
"Chút tài mọn cũng dám múa rìu qua mắt thợ!""Để ta ra tay!"
Vẫn Diệt Yêu Tổ là người đầu tiên phản ứng. Dù sao, mặc dù hắn cũng là Yêu Tổ đệ nhất như Tuyên Ngưng Băng. Nhưng trận chiến năm đó cũng khiến hắn bị thương không nhẹ, bản nguyên chưa khôi phục hoàn toàn. Thêm nữa, Tuyên Ngưng Băng hiện tại lại gần gũi với thiên đạo ý chí, mà hắn lại đang có việc nhờ đến thiên đạo ý chí. Nay thật vất vả gặp được cơ hội thể hiện thực lực của bản thân, tự nhiên hắn không dễ gì bỏ qua.
Oanh!!
Đối mặt với kiếm khí đáng sợ trực diện, Vẫn Diệt Yêu Tổ không tránh không né, trực tiếp bộc phát toàn bộ khí thế, định chính diện đánh tan nó. Yêu khí ngập trời bao phủ lên nắm tay của hắn, hóa thành một bóng quyền to lớn thông thiên triệt địa, lao thẳng vào kiếm khí đang mãnh liệt ập tới!
Thế mà...
Đối diện với đạo kiếm quang cực hạn này, năng lượng Vẫn Diệt Yêu Tổ bộc phát trong nháy mắt lại có vẻ ảm đạm, giống như đom đóm so với trăng sáng, bị làm cho nhỏ bé vô cùng.
Chớp mắt, yêu khí cuồn cuộn bị một kiếm chém tan tành, kiếm khí dư uy không giảm, cực kỳ mạnh mẽ chém vỡ quyền ấn của Vẫn Diệt Yêu Tổ, đập thẳng vào người hắn.
Chỉ trong nháy mắt, tay phải của Vẫn Diệt Yêu Tổ giống như giấy, cùng với tiếng gào thét của hắn, tay phải đã bị chém đứt lìa, sau đó bị kiếm khí cuốn trôi mà biến mất. Theo vết thương bắn ra máu tươi tràn ngập không gian!
Bạn cần đăng nhập để bình luận