Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 333: Bảy đám thiên địa dị hỏa tán thành, lại bị nhanh chân đến trước!

Chương 333: Bảy đốm thiên địa dị hỏa tán thành, lại bị nhanh chân đến trước! Bị Nam Cung Uyển Nhi cố ý dẫn người ngăn trở, Nam Cung Nhã Tình bọn người giờ phút này sắc mặt khó coi vô cùng. Có thể hết lần này tới lần khác, bọn hắn xác thực không tìm được lý do gây khó dễ. Bởi vì dựa theo quy tắc cố định. Bất luận kẻ nào cũng không được tự tiện can thiệp nghi thức cộng minh thiên địa dị hỏa. Mà lại trong nghi thức, nếu do người cộng minh tự gây ra tình huống đặc thù ngoài ý muốn thì người đó phải tự gánh trách nhiệm. Nói cách khác, coi như Cố Hàn thật bị thiên địa dị hỏa thiêu chết, vậy cũng chỉ có thể trách hắn thực lực không tốt, không oán được ai. Nam Cung Nhã Tình ánh mắt chớp động, cuối cùng nhìn về phía lão giả bạch bào, kiên trì mở miệng: "Đạo Huyền trưởng lão, biểu hiện của Hàn Cố lúc trước ngài cũng thấy đấy!" "Luận về Luyện Đan chi đạo, hắn phóng tầm mắt cả thế hệ trẻ tuổi, đều tuyệt đối là người nổi trội nhất, thậm chí còn đưa tới thiên đố chi tượng trong truyền thuyết!" "Ngài thật sự muốn trơ mắt nhìn người này hoàn toàn chết đi sao?" Đạo Huyền trưởng lão, là lão giả có tạo nghệ luyện đan cao nhất ở luyện đan phường trung ương Thái Hoa tiên triều của bọn họ. Cũng là người duy trì trật tự của đại hội luyện đan này. Đạo Huyền trưởng lão vốn có thiện cảm đặc biệt với những người trẻ tuổi có thiên phú luyện đan xuất sắc. Hiện tại nàng chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Đạo Huyền trưởng lão xuất thủ cứu Cố Hàn. Thế nhưng, Đạo Huyền trưởng lão chỉ thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu: "Không nói đến đây là quy tắc do chính chúng ta đặt ra." "Ta mà phá lệ ra tay, sẽ khiến đại hội luyện đan lần này trở nên vô nghĩa." "Hơn nữa, bảy đốm thiên địa dị hỏa này bởi vì dưới sự cộng minh của Hàn Cố, đã hoàn toàn thiêu đốt sôi trào, thậm chí hòa lẫn vào nhau, hóa thành một thể." "Muốn cưỡng ép dập tắt bảy đốm dị hỏa đang bùng cháy dữ dội, vốn là một việc cực kỳ khó khăn." "Cho dù ta cưỡng ép ra tay dập tắt ngọn lửa thiên địa dị hỏa đang bốc cháy, e là khi đó đã muộn, Hàn Cố cũng đã sớm bị dị hỏa sôi trào thiêu đốt đến hồn phi phách tán." Lời này vừa nói ra. Có người không khỏi tiếc hận vô cùng. Quả nhiên thế sự vô thường. Lúc trước Cố Hàn còn biểu hiện ưu dị, thậm chí còn dẫn tới thiên đố chi tượng. Thế mà trong nháy mắt, lại vì cộng minh thiên địa dị hỏa thất bại mà chết hẳn. "Đây có lẽ là ý trời định đi! Người quá mức ưu tú, thường hay nghịch thiên, thường vì đủ loại tình huống đột ngột mà bất ngờ vẫn lạc!" "Chỉ tiếc rằng, trong tương lai đỉnh cao luyện đan của đại thế giới Huyền Hoàng ta, lại mất đi một truyền kỳ chói mắt!" Có người tiếc hận, cũng có người trong lòng thoải mái, cảm thấy hả dạ mà mở miệng: "Đáng đời!" Bạch Quân Lâm nhếch mép cười lạnh mỉa mai: "Chết theo kiểu này, cũng coi như tiểu tử kia may mắn!" "So với việc sau này bị ta chém thành muôn mảnh chết không có chỗ chôn, bị thiên địa dị hỏa đốt không còn chút cặn, ngược lại cũng xem như hắn bớt đi một phần đau khổ!" "Tiểu tử này vậy là hết thật sao?" Thương Ngạo Vũ thì vì tình huống bất ngờ này mà cứ ngơ ngác như đang trong mộng. Hắn trước đó còn cảm thấy tiểu tử Cố Hàn này không hề đơn giản. Trên người hắn hư hư thực thực có Tổ Long huyết, là một kẻ cực kỳ khó đối phó. Không ngờ bây giờ lại mạc danh kỳ diệu bị thiên địa dị hỏa đốt thành tro! "..." Niệm Tịch thì vẫn luôn trầm mặc không nói. Con ngươi bạc ánh lên hình ảnh thiên địa dị hỏa đang cháy hừng hực. Cố Hàn thật sự chết như vậy sao? Nàng tin tưởng rằng, một người được Thương Long Yêu Tổ mà bọn họ đang truy tìm lựa chọn, đồng thời thành công đánh thức huyết mạch Tổ Long thì chắc chắn không phải người tầm thường. Nếu quả thực cứ thế mà chết một cách khó hiểu, thì không khỏi quá kịch, quá cẩu huyết. "Xùy." Diệp Thanh Vân cười khẩy một tiếng, trong đáy mắt cũng hiện lên ý cười trên nỗi đau của người khác. "Cũng đúng là tham lam quá độ, vậy mà lại muốn trực tiếp thu được sự tán thành của bảy đốm thiên địa dị hỏa." "Ta còn không dám có ý nghĩ đó, không biết tên kia lấy đâu ra can đảm." "Bây giờ thì tốt rồi, muốn ăn trộm gà mà không được lại mất nắm gạo, tự mình tìm đường chết!" Bảy đốm thiên địa dị hỏa vẫn đang thiêu đốt hừng hực, đã được hai phút rưỡi, Cố Hàn vẫn không hề nhúc nhích. Những người còn ôm tâm lý may mắn ban đầu đều thở dài sâu sắc. "Xem ra kết cục đã định, Hàn Cố là thật sự chết rồi..." "Ai ở đó nói ta chết rồi vậy?" Nhưng ngay sau đó, một âm thanh trong trẻo đột nhiên vang lên từ nơi sâu thẳm của ngọn lửa thiên địa đang bùng cháy! Âm thanh này giống như sấm sét giữa trời quang, bất ngờ nổ vang trong lòng mọi người. "Đây là...?!" Tất cả mọi người ở đây kinh hãi, đều hướng về phía phát ra âm thanh đó với ánh mắt chấn động. Chỉ thấy bảy đốm thiên địa dị hỏa đang cháy như mặt trời thần hỏa, cùng lúc bị một sức mạnh khó hiểu áp chế, co lại và hấp thụ nhanh chóng. Ngay sau đó, mọi người thấy được, Cố Hàn người mà vốn đã bị thiên địa dị hỏa thiêu thành hư vô, thân ảnh lại một lần nữa trở nên rõ ràng, chân thực. Dù ngọn lửa của thiên địa dị hỏa đã giảm bớt đi rất nhiều, nhưng độ cao thiêu đốt vẫn ở mức gần trăm mét. Không gian xung quanh đều đang vặn vẹo với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, đài cao được làm bằng vật liệu đặc biệt cũng đã tan chảy hoàn toàn. Mọi người cũng không thể không lùi xa xung quanh mấy mét để tránh bị những luồng khí nóng hừng hực đốt cháy. Nhưng điều khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là. Thiên địa dị hỏa rõ ràng nóng rực đến mức có thể dung luyện cả quy tắc phù văn, vậy mà lại không gây ra chút ảnh hưởng nào cho Cố Hàn. Sắc mặt Cố Hàn chẳng những vẫn bình tĩnh mà ngay cả quần áo mặc trên người cũng không bị cháy! So với những người khác đã cố gắng duy trì khoảng cách an toàn. Vẫn còn bị ảnh hưởng bởi ngọn lửa, tóc lông mày bị cháy xém, quần áo trên người bị rách thủng lỗ chỗ, lộ ra vẻ vô cùng chật vật. Còn Cố Hàn một bộ dáng không bị ảnh hưởng chút nào, vẫn duy trì được phong độ của bản thân, thật sự khiến tâm lý của mọi người gần như sụp đổ! Không phải... ngươi vừa mới bị thiên địa dị hỏa nuốt chửng cả người! Ở trong ngọn lửa nóng bỏng như vậy mà cả người ngươi lại không chịu ảnh hưởng gì thì thôi đi. Đến tột cùng là ngươi đã làm thế nào mà giữ được quần áo nguyên vẹn như thế? "Thiên địa dị hỏa... Bảy đốm thiên địa dị hỏa, giống như đều công nhận Hàn Cố!" Trong đám đông đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô, ngay lập tức làm cho tất cả mọi người bừng tỉnh khỏi cơn hoảng hốt. Lúc này họ mới giật mình nhận ra. Bảy đốm thiên địa dị hỏa vốn đang cháy hừng hực giờ đây lại chậm rãi thu lại ánh lửa, dần dần lắng xuống! Thành công rồi! Thật khó tin, Cố Hàn thế mà thật sự nhận được sự tán thành của bảy đốm thiên địa dị hỏa! Bảy đốm thiên địa dị hỏa đã hóa thành những mầm lửa cỡ lòng mắt, bay lượn xung quanh thành một vòng, không ngừng trôi nổi trong lòng bàn tay của Cố Hàn. Trong thời gian ngắn vừa qua. Cố Hàn chẳng những nhận được sự tán thành của bảy đốm thiên địa dị hỏa. Mà còn có thể sơ bộ dùng phương thức cộng minh để tiến hành dung hợp bảy đốm thiên địa dị hỏa ở một mức độ nào đó. Hóa chúng thành một loại vật chất ngọn lửa hoàn toàn mới, nhưng lại đáng sợ hơn rất nhiều. "Gã này đạt được sự tán thành của bảy đốm thiên địa dị hỏa, vậy ta phải làm sao!?" Ngay lúc này, một tiếng hô lớn đầy phẫn hận đã kéo mọi người trở về thực tại. Diệp Thanh Vân gần như phát điên! Dựa theo quy tắc ban đầu, sau khi Cố Hàn cộng minh hết thiên địa dị hỏa thì sẽ đến lượt hắn. Nhưng bây giờ Cố Hàn đáng chết này lại đạt được sự tán thành của bảy đốm thiên địa dị hỏa. Trên đài cao bây giờ không còn một chút thiên địa dị hỏa nào, vậy hắn còn cộng minh cái gì? Đạo Huyền trưởng lão lấy lại tinh thần, hơi xấu hổ, nhưng cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Bởi vì trước đó Cố Hàn đã hỏi ông, nếu đạt được sự tán thành của cả bảy đốm thiên địa dị hỏa, thì có thể mang tất cả thiên địa dị hỏa đi không? Lúc đó ông còn tưởng Cố Hàn tuổi trẻ khí thịnh, quá tự tin. Ai ngờ đối phương lại làm thật! "Khụ khụ..." Đạo Huyền trưởng lão hắng giọng một cái: "Chuyện này đúng là ta thiếu suy nghĩ." "Bảy đốm thiên địa dị hỏa này là thiên địa dị hỏa còn sót lại của luyện đan phòng trung ương ta, muốn thu thập lại lần nữa, sẽ còn tốn một khoảng thời gian rất dài." "Chi bằng ta ghi cho ngươi cái phiếu nợ trước, đợi sau này tìm được thiên địa dị hỏa thích hợp, tiểu hữu ngươi lại đến thử xem?" Lời này vừa nói ra, Diệp Thanh Vân càng tức giận đến đỏ cả mắt. Thiếu nợ cái đầu nhà ngươi! Cái cảm giác đáng chết này, Diệp Thanh Vân không hiểu sao mà quen thuộc đến lạ! Coi như lần này hắn chẳng được lợi lộc gì! Phần thưởng đáng lẽ thuộc về hắn lại gián tiếp bị Cố Hàn nhanh chân đến trước, bỏ hết vào túi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận