Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 576: Xảo trá hai đại Tiên Vực gia tộc!

Chương 576: Xảo trá hai đại Tiên Vực gia tộc!
Vân hải chỗ sâu.
Cố Hàn đứng chắp tay, nhìn luồng Luân Hồi chi quang lúc trước bạo phát đến cực hạn, giờ phút này đã hoàn toàn mờ đi.
Ánh mắt Cố Hàn bỗng nhiên trở nên có chút phức tạp.
Không chỉ mình hắn.
Tô Lãnh Nguyệt, Hoa Giải Ngữ, Hạ Băng Ly đứng bên cạnh hắn, ánh mắt đều có chút chấn kinh lại phức tạp.
Các nàng đồng dạng cảm nhận được cỗ luân hồi chi lực nồng đậm đến cực hạn kia.
Mạnh phi thường, thậm chí đã làm đảo lộn thời không, động tĩnh lớn đến mức các nàng đều cảm nhận được rõ ràng.
Bất quá, các nàng cũng không hề nghĩ đến, Sở Ấu Vi vừa mới thành đế thì vẫn lạc.
Đây có lẽ là vị Đại Đế có tốc độ vẫn lạc nhanh nhất trong lịch sử Nhân tộc, vừa mới đột phá đã vẫn lạc.
Nàng tựa hồ hiến tế hết thảy của mình, để đẩy ra cánh cửa Luân Hồi hư vô mờ mịt kia, chỉ vì trở lại quá khứ hư ảo mà xa không thể chạm.
Đương nhiên, có lẽ nàng thành công, đưa được một luồng ý thức của mình trở về một thời không nào đó trong quá khứ.
Cũng có thể đã triệt để thất bại, dù đã dâng lên hết thảy nhưng vẫn không thể hoàn thành ước nguyện cuối cùng của mình.
Nhưng dù thế nào, loại hành động đánh cược hết thảy, hiến tế tất cả như vậy thực sự làm người ta thổn thức.
Ý chí t·h·i·ê·n đạo tiền nhiệm sừng sững trên thương khung.
Vốn nên không có chút tình cảm nào, khóe mắt hắn lại mạc danh kỳ diệu rịn ra một giọt nước mắt.
Tuy rất kỳ quái, nhưng ý chí t·h·i·ê·n đạo tiền nhiệm tựa hồ cũng không suy nghĩ nhiều.
Sau khi mượn thân thể Mộc Bạch Lăng trọng sinh, trên thực tế hắn đã chính thức kế thừa cảm tình của Mộc Bạch Lăng.
Chỉ là, phần cảm tình này vẫn luôn không thể ảnh hưởng đến hắn mà thôi.
Vừa rồi, sau khi thân thể Sở Ấu Vi triệt để tiêu tán.
Ý thức và cảm tình cuối cùng liên quan tới Mộc Bạch Lăng còn gửi lại trong cơ thể hắn cũng đồng thời tiêu tán.
Không có bi thương, chỉ có một loại chờ mong và tan biến.
Tựa hồ cũng rơi vào chỗ sâu trong luân hồi thời không kia.
...
Về những chuyện sau đó.
Cố Hàn cũng lười suy nghĩ nhiều.
Dù sao kể từ ngày đó, thời không của bọn họ cũng đã không còn trùng điệp.
Sở Ấu Vi muốn làm gì, không liên quan gì đến hắn, càng không ảnh hưởng tới hắn.
Sau khi để ý chí t·h·i·ê·n đạo tiền nhiệm chuẩn bị sẵn sàng.
Cố Hàn nhấc tay khẽ vẫy.
Hư không đột nhiên nứt ra.
Mấy đạo thân ảnh liên tiếp bị ném chó chết, ba chít chít ngã rơi xuống đất.
Tổng cộng có bảy người, năm nam hai nữ, chính là thiên kiêu Vĩnh Hằng Diệp gia và Hoang Cổ Trương gia.
Mấy người cũng không còn vẻ anh tư phấn chấn, tài hoa xuất chúng như khi vừa mới xuống đây.
Giờ phút này một người so với một người càng chật vật hơn, toàn thân bị xiềng xích pháp tắc đặc thù trói chặt, như tù nhân thấp kém.
Thê thảm hơn nữa là lực lượng của bản thân mấy người cũng như bị rút đi hơn phân nửa, bản nguyên đan điền đã nứt rạn, chỉ cần thêm một chút lực nữa là có thể bị đánh nát hoàn toàn, biến bọn họ thành phế nhân.
"Cố Hàn! Ngươi cái tên tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ!"
Diệp Trần hai mắt đỏ bừng, giận dữ quát lên, "Trước đây ta còn cảm thấy ngươi cũng được đấy, tưởng rằng theo ngươi có thể hoành hành thống khoái!
Nhưng không ngờ, ngươi cũng là một tên tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ, chúng ta vừa mới ra khỏi nơi bế quan, ngươi đã đến trộm, lừa gạt!
Nếu ngươi là nam nhân, có gan thì thả ta ra, chúng ta đấu tay đôi!"
"Ngu ngốc."
Cố Hàn nhìn Diệp Trần như nhìn kẻ ngốc, "Luyện đồ ăn thì luyện cho nhiều, thua không nổi thì đừng có chơi.
Ngươi vì làm tiên nhân hạ giới, bản thân cũng đã mang yếu tố mạnh hiếp yếu, có tư cách gì nói ta?
Giờ còn ở đây nói lý với ta à?
Tiểu hắc tử, đi, lên tát cho hắn mấy phát, cho hắn biết ai mới là lão đại!"
Tiểu hắc tử có chút im lặng, không khỏi liếc mắt một cái.
Sao chính ngươi không đi?
Chỉ biết sai bảo bản đại gia!
Trong lòng thì hùng hùng hổ hổ.
Nhưng ai bảo nó hiện tại đánh không lại Cố Hàn chứ?
Đem bất mãn và lửa giận phát tiết lên người mấy Diệp Trần.
Cánh gà tiểu hắc tử khua một trận, lập tức quạt cho mắt Diệp Trần nổi đom đóm.
Diệp Trần đúng là một kẻ biệt khuất a!
Đường đường thiên kiêu đỉnh cấp của Vĩnh Hằng Diệp gia, giờ lại thua trong tay người hạ giới.
Còn bị một con gà đen liên tiếp tát mấy cái, quả thực là quá khinh người!
"Được rồi, ta cũng lười nói nhảm."
Cố Hàn đi thẳng vào vấn đề, "Ta người này vốn rất nhân hậu, có thể cho các ngươi cơ hội liên hệ cường giả gia tộc mình, chỉ cần cường giả gia tộc các ngươi đưa ra thẻ đánh bạc thích hợp, ta tự nhiên sẽ đại phát từ bi thả các ngươi."
Nói rồi, Cố Hàn lấy ra mấy khối ngọc bội được tuyên khắc đồ án đặc thù, tản ra khí tức mênh mông lung lay trước mặt mấy người.
Diệp Trần và những người khác thấy một màn này sắc mặt càng biến đổi.
Đó là ngọc bội thân phận của bọn họ.
Trước khi xuống hạ giới, cường giả phía sau bọn họ đã quán thâu một luồng khí tức đặc thù vào trong ngọc bội.
Thông qua khí tức đặc thù đó, bọn họ thậm chí có thể tiến hành giao lưu vượt giới đơn giản.
Lúc bọn họ hôn mê, Cố Hàn đã lén lút lấy đi ngọc bội thân phận của bọn họ!
"Cố Hàn!"
Hai mắt Diệp Trần đỏ bừng, càng thêm phẫn nộ, "Ngươi đúng là si tâm vọng tưởng, đừng hòng nghĩ đến chuyện đó!"
"Cho dù chúng ta có c·hết cũng tuyệt đối không coi bản thân như thẻ đánh bạc, để ngươi dùng uy h·i·ế·p gia tộc phía sau!"
Diệp Trần vừa mới dứt lời hiên ngang lẫm liệt không sợ c·hết thì nhanh chóng bị vả mặt.
"Cố Hàn! Ta có thể liên hệ gia tộc, ngươi có thể cùng cường giả nhà ta đàm phán, nhưng ta chỉ hy vọng sau khi ngươi nhận được thù lao thích hợp có thể thả ta ra!"
Người vừa lên tiếng là Diệp Phong Ca, lúc này trông hắn như người c·hết đuối vớ được cọc, cái vinh diệu gia tộc gì, khí phách thiên kiêu gì hắn đều không để ý nữa.
Phải biết, nếu thật sự c·hết rồi thì chính là mất trắng!
"Diệp Phong Ca ngươi dù sao cũng là thiên kiêu Vĩnh Hằng Diệp gia ta, vậy mà lại hèn nhát như thế!" Diệp Trần lập tức tức giận không nhẹ.
"Ta cái gì mà ta! Chúng ta xuống giới vốn là để hoàn thành nhiệm vụ!
Bây giờ nhiệm vụ không xong, lại còn muốn dựng cái m·ạ·ng mình vào, dựa vào cái gì chứ! Ta không muốn!
Ngươi muốn c·hết thì cứ đi mà c·hết, về sau gia gia ta mở thẻ đánh bạc cứu ta, ngươi có gan thì đừng lên tiếng!"
Diệp Phong Ca không chút khách khí mắng lại, "Trước khi xuống giới, ngươi cái tên này dẫn đội bộ dạng anh tư bừng bừng phấn chấn, mọi chuyện đều trong tầm khống chế!
Kết quả chưa bắt đầu đ·ộng t·hủ đã lật xe! Giờ ngươi bày ra cái vẻ ta đây cho ai xem!"
Lời này vừa thốt ra làm cho Diệp Trần và những người khác á khẩu không trả lời được.
Dù sao nếu theo như tình hình phát triển bình thường, bảy người bọn họ liên thủ, đừng nói chỉ một mình Cố Hàn, mà quét ngang cả hạ giới cũng là chuyện trong tầm tay.
Ai ngờ cốt truyện không đi theo lối thông thường, ý chí t·h·i·ê·n đạo lại rác rưởi như vậy!
Cố Hàn dùng chưa đến nửa ngày đã trấn áp được nó, thậm chí còn giăng thiên la địa võng ở chỗ bọn họ bế quan!
"Đặc sắc, quả nhiên đặc sắc! Chó cắn chó một miệng lông!" Cố Hàn vỗ tay cười.
Mấy người tranh luận cũng không sai biệt lắm.
Cuối cùng, với sự đồng ý ngầm của những người khác, Diệp Phong Ca và Trương Huyền chủ động phối hợp, Cố Hàn thành công thúc đẩy ngọc bội thân phận của Vĩnh Hằng Diệp gia và Hoang Cổ Trương gia.
Nhưng để hình chiếu màn sáng thành công lên Huyền Hoàng đại thế giới, đồng thời liên hệ với cường giả của hai đại gia tộc, cũng không thể thiếu sự trợ giúp của t·h·i·ê·n đạo lực lượng.
Sau khi hoàn thành một loạt chuẩn bị.
Hai đạo màn hình chiếu cùng nhau phát sáng lấp lánh, như sóng nước dập dờn, sau khi bình tĩnh lại thì hai giọng nói nóng nảy đồng thời vang lên từ trong màn hình.
"Huyền nhi!"
"Phong ca!"
Rõ ràng là từ sau khi đám thiên kiêu hạ giới hoàn toàn mất liên lạc, cường giả hai đại gia tộc đều vô cùng lo lắng.
"Tốt, cường giả gia tộc của các ngươi đều không sao cả, nhưng hiện tại bọn họ đều đã rơi vào tay ta rồi."
Cố Hàn đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của cường giả hai đại gia tộc, miệng hắn hơi cười, nụ cười rõ ràng rất rạng rỡ nhưng lại cho người ta một dự cảm không lành, "Nhưng chỉ là hiện tại không có việc gì thôi."
"Nếu các ngươi không thể cho ta một chút thù lao vừa ý, vậy thì ta không đảm bảo được bọn chúng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Cường giả hai đại gia tộc hơi sững sờ.
Sau khi lấy lại tinh thần càng giận tím mặt.
Thật to gan!
Tên mao đầu tiểu tử hạ giới Cố Hàn này lại dám xảo trá bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận