Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 238: Kẻ gây tai hoạ thành công, không hiểu lên phải thuyền giặc

Chương 238: Kẻ gây họa thành công, không hiểu sao lại lên thuyền giặc Quả nhiên, lời nói này ngay lập tức tạo ra hiệu quả không tệ.
Ánh mắt La Thanh Liên lúc này kiên định lại, trực tiếp cự tuyệt: "Không được! Ngươi vốn là muốn đến giúp ta, đánh giết tên tu sĩ tàn nhẫn Tô Trường Ca kia! "
"Là ta đưa ngươi kéo xuống nước, sao ta có thể bỏ mặc ngươi ở đây, không quan tâm?"
"Muốn đi thì cùng đi!"
Nghe được những lời này, La Khiếu Thiên suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Đến lúc này rồi mà, hoàng tỷ hắn vẫn còn vướng vào yêu đương mù quáng!
Người sáng suốt đều nhìn ra được, Diệp Thanh Vân lấy danh nghĩa muốn giết Tô Trường Ca để giúp Nhân Ngư Vương tộc bọn họ báo thù, nhưng thực tế cũng chỉ là muốn tranh thủ hảo cảm của hoàng tỷ hắn thôi.
Nhân Ngư Vương tộc bọn hắn là nhân vật gì?
Tru sát một tên tán tu Nhân tộc, lại cần đến sự giúp đỡ của một tán tu khác?
Thằng nhóc này rõ ràng là muốn cố ý tới làm màu mè, sau đó tranh thủ cảm tình của hoàng tỷ hắn mà thôi!
Chết nỗi là hoàng tỷ hắn còn cứ ra vẻ tự mình đa tình như vậy.
Thật sự là muốn tức điên hắn lên mất!
Thực ra, không chỉ La Khiếu Thiên.
Thanh Lê Nhi một bên thu hết tình cảnh này vào mắt.
Không biết vì sao, cũng cảm thấy tức giận đến tê cả da đầu.
Thậm chí bây giờ cô muốn ngay sau lưng đâm một nhát dao, trực tiếp cho hai người này mỗi người một kiếm.
Bây giờ là cái tình huống gì chứ?
Bọn họ đang bị vô số cường giả Yêu tộc bao vây!
Diệp Thanh Vân và La Thanh Liên, hai tên này cứ như mắc bệnh nặng vậy.
Ngay giữa chiến trường thì đẩy đẩy đưa đưa, lại còn tình tứ nhìn nhau, diễn cảnh phim tình cảm sướt mướt.
Thật sự khiến cô nổi da gà đầy cả người.
Những tu sĩ Yêu tộc cũng không khá hơn là bao, bị tình cảnh này làm cho tức giận đến điên người.
Cái cặp đôi chó chết!
Thật coi bọn họ là tấm phông nền hay sao?
Thế mà còn dám ở trước mặt bọn chúng diễn vở tình cảm sướt mướt!
Oanh!!
Đúng vào khắc sau đó, ở sâu trong đảo đá đột nhiên có một cột sáng chói mắt bắn lên trời.
Động tĩnh khổng lồ nhất thời khiến hai phe lâm vào ngưng trệ trong một thoáng, tất cả mọi người đều cứng đờ mắt, vô thức nhìn về cùng một hướng.
"Nơi đó là..."
Ám Tiêu dẫn đầu kịp phản ứng, sắc mặt nhất thời thay đổi: "Hướng cửa vào di tích!"
"Chết tiệt! Có lũ chuột nhắt thừa dịp chúng ta giao chiến, lẻn vào trong di tích!"
Bọn hắn đã hao tổn rất nhiều công sức, tập hợp đông đảo tu sĩ Yêu tộc lại, chính là để đào di tích Tông Tạo Hóa vùi sâu trong cát vàng ra.
Chỉ còn một bước cuối cùng nữa thôi là có thể hái quả ngọt.
Nhưng lại bị người khác nhanh chân đến trước một cách khó hiểu!
Điều này khiến sao bọn họ có thể chấp nhận được?!
....
Bên trong di tích của Tạo Hóa Tông.
Luồng kiếm khí rực rỡ sau một vòng bạo phát cuối cùng, dần dần bình ổn trở lại.
Lưu Ly kiếm thai trong tay Cố Hàn cũng hoàn toàn trở nên tĩnh lặng.
Hiển nhiên, việc hắn không tiếc tiêu hao bản nguyên lực cũng không phải là vô ích.
Đã thành công giúp kiếm linh Bạch Tiêu khống chế được kiếm thai.
Nhưng vì kiếm thai vẫn chưa hoàn toàn thành hình.
Kiếm linh Bạch Tiêu cần tạm thời ngủ say một thời gian.
Cũng trong quá trình này, thông qua sức mạnh của bản thân thai nghén hoàn thành kiếm thai, biến thành một thanh thần binh lợi khí chân chính.
Sau khi hoàn thành mục tiêu lớn nhất của chuyến đi này.
Theo nguyên tắc đến rồi thì phải lấy hết, Cố Hàn không hề do dự, trực tiếp vận dụng Hành Tự Bí và Binh Tự Bí.
Hành Tự Bí có thể gia tăng cực lớn tốc độ cơ thể hắn, giúp hắn trong thời gian nhanh nhất thăm dò toàn bộ di tích.
Còn Binh Tự Bí thì có thể điều khiển các pháp khí.
Những pháp bảo đặc biệt mà các cường giả Tạo Hóa Tông từng chế tạo, đều tự mình cộng hưởng với Cố Hàn dưới hiệu quả đặc biệt của Binh Tự Bí, không tốn nhiều sức đã bị hắn bỏ vào túi.
Tốc độ của hắn cực nhanh.
Tất cả bảo vật và cơ duyên có giá trị của Tạo Hóa Tông, đều bị hắn lấy hết sạch.
Bản thân hắn không dùng được, thì cũng có thể mang về cho hai tông môn của mình đúng không?
Hắn, tông chủ hai đại tông môn này, đúng là vì sự phát triển của tông môn mà vắt óc suy nghĩ!
Trước khi dùng Hành Tự Bí rút lui.
Cố Hàn còn cố tình dùng sức đặc biệt, làm cho giọng nói của mình to hơn mấy lần, đảm bảo tất cả mọi người bên ngoài di tích đều có thể nghe rõ ràng.
"Phương Diệp huynh! Kế hoạch thành công mỹ mãn! Bảo vật di tích đều đã vào tay!
"Các ngươi mau rút lui, đừng tiếp tục dây dưa, sau này chúng ta hẹn ở địa điểm cũ, chia đều bảo vật!"
Để lại câu này, Cố Hàn đem Hành Tự Bí thôi động đến cực hạn, căn bản không cho ai nhìn rõ hình dáng của hắn.
Cả người đã biến mất ở chân trời.
Nhưng tiếng vang của hắn vẫn vọng lại trong thiên địa yên tĩnh.
Diệp Thanh Vân thì có chút choáng váng, đầu óc xuất hiện vô số dấu hỏi chấm.
Tình huống gì vậy?
Hắn có quan hệ gì với cái thằng nhãi kia?
Còn chia đều bảo vật?
Sao hắn lại không biết gì về việc này?
"Chết tiệt! Quả nhiên chúng ta trúng kế ly gián của đám người Nhân tộc xảo trá này!"
Âm Thiên Tử kịp phản ứng, tức đến mặt mày tím tái, toàn thân khí tức bùng nổ.
Hắn nắm chiến kích trong tay, chỉ thẳng vào đám Diệp Thanh Vân: "Đám người kia cố tình dây dưa với ta, để tạo cơ hội cho đồng bọn của bọn chúng nhanh chân vào di tích trước!"
"Chúng ta đều bị tên chó chết kia lừa gạt rồi!"
Ám Tiêu, người luôn trầm ổn, lúc này cũng đã hoàn toàn nổi cơn giận dữ, thậm chí mất đi cả lý trí.
Bọn hắn nỗ lực lâu như vậy vì cơ duyên ở đây.
Bây giờ lại bị người khác hớt tay trên một cách khó hiểu, sao hắn có thể không giận chứ?
Nhưng người biệt khuất nhất cũng chính là Diệp Thanh Vân.
Đầu tiên là bị chụp cho cái mũ đánh giết người Yêu tộc một cách vô cớ, bị đám tu sĩ Yêu tộc đánh cho một trận tả tơi.
Bây giờ lại bị người hắt nước bẩn, trở thành hiệp sĩ chịu tội thay.
Cái tên kia thật độc ác mà!
Hai mắt Diệp Thanh Vân gần như chuyển thành màu đen, một ngụm máu tươi suýt chút nữa thì phụt ra.
"Nói bậy! Đây là vu khống!"
Lấy lại tinh thần, Diệp Thanh Vân lớn tiếng hét lên: "Ta căn bản không quen biết cái tên kia!"
"Ngươi không quen biết hắn? Sao người kia lại biết tên của ngươi?"
"Giao cơ duyên cho chúng ta!"
Âm Thiên Tử và Ám Tiêu đã quá lười quản nhiều như vậy, bọn hắn hoàn toàn coi Diệp Thanh Vân là đồng bọn của Cố Hàn rồi.
Cướp đoạt cơ duyên, như thể giết cha mẹ của bọn hắn!
...【Đinh! Phát hiện chủ nhân cướp đi cơ duyên, đồng thời khiến nhân vật chính Diệp Thanh Vân nhận rủi ro, trở thành hiệp sĩ chịu tội thay, phù hợp hành động của vai phản diện, nhận được 3000 điểm phản diện!】 Cố Hàn đang chạy trốn xa, nghe được tiếng thông báo hệ thống đột nhiên vang lên, khóe miệng hơi nhếch lên.
Mặc dù hắn còn có thể thừa cơ hội làm những trò khác.
Nhưng hành động đó không phải là một lựa chọn khôn ngoan.
Không nói đến chuyện trên người Diệp Thanh Vân có át chủ bài hay không.
La Thanh Liên đã trải qua quá trình yêu đương mù quáng, chắc chắn sẽ liều mạng bảo vệ Diệp Thanh Vân.
Biến số thực sự quá lớn, không đáng để hắn tiếp tục ra tay.
Hơn nữa, hệ thống yêu cầu đánh dấu Phiêu Miểu Tiên Phủ, cũng cần Diệp Thanh Vân công cụ người này giúp hắn cùng tìm.
"Tiếp theo, là tìm kiếm manh mối của Tạo Hóa Tiên Trì..."
Cố Hàn thu lại suy nghĩ, nhanh chóng nghĩ đến những việc cần làm tiếp theo.
Đây là điều hắn đã sớm hứa với Hoa Giải Ngữ.
Chuyện đã hứa với người ta thì không thể thất hẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận