Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 295: Phiêu Miểu Tiên Phủ đánh dấu, Táng Tiên môn!

Chương 295: Phiêu Miểu Tiên Phủ đánh dấu, Táng Tiên môn!
Tiếng nói vừa dứt.
Cố Hàn tay cầm Nhân Hoàng Phiên dùng sức vung lên.
Trong chớp mắt, vô số oán linh quỷ hồn bị nhốt bên trong Nhân Hoàng Phiên gào thét rú, giống như lũ hồng thủy vỡ đê, ào ạt kéo đến, điên cuồng xông ra.
"Đây là ma đạo chí bảo của Cố Hàn!?"
"Có thể giam cầm hồn phách tu sĩ sinh linh, đồng thời dùng cho mình!"
Có người lớn tiếng rống, chủ động chỉ huy trận chiến: "Đại gia đừng hoảng sợ! Số lượng hồn phách sinh linh tu sĩ này tuy nhiều, nhưng tu vi tương đương với chúng ta, thậm chí còn yếu hơn, chúng ta vẫn còn ưu thế!"
Bất quá, theo ba cỗ khí tức Chí Tôn cảnh nổi lên trong dòng oán hồn.
Đám đông tu sĩ vốn có chút tự tin vào thực lực của bản thân lập tức biến sắc mặt.
Chí Tôn cảnh, lại còn có ba cái!
Cái này thì bọn họ đánh thế nào?
Ba người Lâm Xuyên trên thực tế vẫn còn giữ lại một chút ý thức khi còn sống, thậm chí có thể dùng thần thông pháp thuật.
Nhưng giờ phút này hoàn toàn bị Nhân Hoàng Phiên giam cầm điều khiển, căn bản không cách nào sinh ra chút lòng kháng cự nào.
Bởi vậy, bọn hắn chỉ có thể trút hết oán hận ngập trời cùng không cam lòng trước khi chết lên người khác.
Một màn đáng sợ xuất hiện.
Dưới sự chỉ huy của ba chủ hồn Chí Tôn cảnh.
Vô biên vô tận vong linh quỷ hồn như hổ đói gặp bầy dê, nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ!
Mọi người lúc trước còn muốn ỷ vào ưu thế số người, bức ép Cố Hàn nhường ra cơ duyên, giờ phút này đã sợ mất mật, kêu la không ngừng.
"Một đám tôm tép không ra gì."
Ánh mắt Cố Hàn lạnh lùng quét qua đám đông.
Nơi đây đột nhiên vô cớ tụ tập nhiều người như vậy.
Không cần nghĩ nhiều, chắc chắn có người cố tình tung tin ra.
Thêm vào Tạo Hóa Tiên Trì vốn do Diệp Thanh Vân tìm được.
Diệp Thanh Vân lại liên tục bị thiệt mấy lần trong chuyện như này, chắc hẳn là đã mở mang đầu óc.
Cố ý dùng thủ đoạn này muốn để hắn trở thành mục tiêu công kích, mượn đao giết người.
Đây đều là thủ đoạn cũ của Diệp Thanh Vân, hắn đã quá quen thuộc.
Chỉ là, tên gia hỏa này cũng không biết có phải bị đánh ra tâm lý rồi không.
Kêu la tán loạn trong đám người, cũng không thấy bóng dáng hắn đâu.
Cố Hàn phất tay áo lên, không gian nhất thời nổi lên một trận gợn sóng.
Hàn Mộng Dao đã lui ra khỏi chiến trường, đột nhiên xuất hiện từ trong không gian.
"Cố Hàn đại nhân!?"
Hai mắt Hàn Mộng Dao lúc đầu còn có chút mờ mịt, sau khi nhìn thấy Cố Hàn thì bừng sáng, vô cùng mừng rỡ.
Cố Hàn khẽ gật đầu, "Mộng Dao, bảo vật này tên là Nhân Hoàng Phiên, tạm thời giao cho ngươi điều khiển."
Nói xong, Cố Hàn đem toàn bộ thông tin liên quan tới Nhân Hoàng Phiên truyền cho Hàn Mộng Dao.
Bây giờ cửa lớn Phiêu Miểu Tiên Phủ đã mở, không biết khi nào sẽ đóng lại.
Hắn không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở đám tôm tép này được.
Có ba chủ hồn Chí Tôn cảnh bên trong Nhân Hoàng Phiên, cùng một đám hồn phách thiên kiêu thực lực không tệ, đã đủ để ứng phó cục diện tiếp theo.
Hơn nữa, còn có một Diễm Linh cũng có thể bị hắn điều khiển.
"Diễm Linh, nhiệm vụ chủ yếu của ngươi là không tiếc đại giá bảo vệ tốt nàng."
"Hoàn thành chuyện này, ta nhất định không bạc đãi ngươi."
"Không dám, có thể vì đại nhân giải quyết lo âu là vinh hạnh của Diễm Linh!"
Diễm Linh được sủng ái mà kinh hãi, vội chắp tay bẩm báo.
Người này không chỉ là yêu nhân của Thiên Yêu Chân Tổ, mà càng là đại ca hư hư thực thực của Thôn Lôi Chân Tổ bọn họ!
Phàm là yêu quái nào có chút tinh ý, đều biết mình nên làm gì!
Không lãng phí thêm thời gian nữa, Cố Hàn xoay người bước vào cửa lớn Phiêu Miểu Tiên Phủ, thân ảnh rất nhanh biến mất trong vầng sáng thuần trắng.
. . .
Trong một thế giới không rõ ràng.
Vô số tinh tú tạo thành tinh hà lẫn lộn, chảy ra ánh sáng rực rỡ.
Nhưng rất nhanh, khung cảnh tinh không rực rỡ bị hắc vụ vô biên bao phủ, biến mất không còn gì như mây khói quá khứ.
Ánh mắt rơi vào nơi sâu thẳm hắc vụ, có vô số xiềng xích đan xen, dường như dùng để phong tỏa ngăn chặn một sự tồn tại không biết nào đó.
Nhìn không rõ lắm.
Giống như là một hình dáng mơ hồ được ngưng tụ từ hắc vụ, giống người mà lại không phải người.
Nhưng từ trong chỗ sâu vô tận tối tăm, chợt có một ánh sáng nhỏ theo một cánh cửa đồng đóng chặt thẩm thấu ra.
Hắc vụ bị vô số xiềng xích hình người vây khốn kia chợt có cảm giác, khẽ rung động, sau đó mở ra một đôi mắt màu đỏ sẫm.
Cùng lúc đó.
Cố Hàn sau khi tiến vào Phiêu Miểu Tiên Phủ chắp tay đi tới.
Phiêu Miểu Tiên Phủ tựa như một không gian khác, vô cùng rộng lớn.
Bất quá, so với vẻ ngoài hoa lệ thần thánh của Phiêu Miểu Tiên Phủ.
Không gian bên trong lại lộ ra bừa bộn, âm u quỷ dị, căn bản không giống như chỗ ở cũ của cái gọi là tiên nhân.
Những gì lọt vào trong tầm mắt, đều là sự sụp đổ đổ nát thê lương.
Từ những hoa văn chạm nổi tinh xảo kia, có thể thấy Phiêu Miểu Tiên Phủ này đã từng lớn và phồn hoa đến nhường nào.
"Vào rất nhiều năm trước, nơi này tựa hồ xảy ra một biến cố đáng sợ nào đó."
"Giống như là đã trải qua một trận đại chiến kinh khủng."
Ánh mắt Cố Hàn hơi lóe lên, trong lòng suy tư.
Không chỉ có cảnh tượng bên trong Phiêu Miểu Tiên Phủ khác hoàn toàn với những gì mình tưởng tượng.
Còn có một việc nữa là, mình đã đến Phiêu Miểu Tiên Phủ rồi.
Sao hệ thống vẫn chưa thông báo đánh dấu địa điểm?
Chẳng lẽ là do mình vẫn chưa đến địa điểm chỉ định?
Không còn cách nào, Cố Hàn chỉ có thể đi lung tung khắp đại điện đổ nát, tìm hiểu sâu hơn.
Cho đến khi hắn đi đến chỗ sâu nhất của Phiêu Miểu Tiên Phủ, đứng trước một cánh cửa đồng khắc đầy các loại tiên văn phức tạp, cách xa mấy trăm trượng.
Âm thanh thông báo hệ thống lúc này mới đột ngột vang lên.
【Đinh! Phát hiện chủ nhân đã thành công đến địa điểm đánh dấu mới, Phiêu Miểu Tiên Phủ!】
【Có tiến hành đánh dấu không?】
Cố Hàn không do dự.
Trực tiếp tiêu hao 2 vạn điểm phản phái để tiến hành bạo kích khen thưởng lớn nhất, mở ra một vòng đánh dấu mới!
【Đánh dấu thành công khen thưởng bạo kích lớn nhất! Chúc mừng chủ nhân nhận được — —Táng Tiên Quyết (thượng thiên phẩm giai không rõ): Tiên pháp do một tồn tại không biết trong Tiên Vực hao hết sở học suốt đời sáng tạo ra, tu luyện đến đại thành, có thể chôn cất trời, chúng tiên, thậm chí cả đại đạo.Chú ý: Công pháp này chia làm ba phần thượng trung hạ.Phiêu Miểu Tiên Chung · Hỏng (chủ nhân tấn thăng Đế cảnh mới có thể chữa trị hoàn toàn): Từng là tiên bảo truyền thừa của Phiêu Miểu Tiên Đảo, chuông tiên reo, thiên môn mở, vạn vật đều tàn.Chú ý: Ở trạng thái hư hỏng, Phiêu Miểu Tiên Chung có thể phát huy ra lực lượng gần với đế binh.Phiêu Miểu hạch tâm (hình thức ban đầu): Dung hợp với Phiêu Miểu Tiên Phủ, dùng linh khí đặc thù để bồi dưỡng, có thể làm cho Phiêu Miểu Tiên Phủ trở nên hoàn chỉnh.Chú ý: Phiêu Miểu Tiên Đảo là một phần của Phiêu Miểu Tiên Phủ.Thông qua Phiêu Miểu hạch tâm, có thể nắm giữ cả Phiêu Miểu Tiên Đảo.Tiên phủ thủ vệ *5: Tu vi Thánh Vương cảnh (đã thỏa mãn điều kiện tấn thăng Đế cảnh)Phụ gia: Mỗi một vị tiên phủ thủ vệ đều có 1000 Trấn Tiên quân dưới trướng, tu vi ngẫu nhiên, tối đa không quá Thần Tôn cảnh.Tiên linh chi hồn (thể chất): Sau khi thức tỉnh, miễn dịch với công kích thần hồn, thần hồn tự thân tăng lên rất nhiều, thân thể diệt, hồn bất diệt.Tiên dược * 10Tiên nhưỡng * 15. . . . .Chìa khóa Táng Tiên môn * 1(Mở Táng Tiên môn, chìa khóa duy nhất tiến vào Táng Tiên Chi Địa)Táng Tiên chi nguyên (chi tiết không rõ, cần chủ nhân tự mình tìm tòi) 】
Ánh mắt Cố Hàn luôn khóa chặt vào món đồ cuối cùng trong phần thưởng hệ thống.
Chìa khóa mở Táng Tiên môn?
Lần đánh dấu đầu tiên khi vào Tỏa Yêu Tháp, hắn đã nhận được một chiếc chìa khóa dẫn đến tầng phong ấn của Tô Lãnh Nguyệt.
Hiện tại lại cho hắn thêm một chìa khóa nữa.
Chẳng lẽ...
Cố Hàn ngẩng đầu nhìn cánh cửa đồng lớn trước mắt, trên đó khắc đầy vô số tiên văn cổ xưa.
Cánh cửa đồng này mang đến cho hắn một cảm giác rất không thích hợp, có lẽ rất có khả năng đây chính là Táng Tiên Môn trong truyền thuyết!
Cũng không biết có phải ảo giác hay không.
Hắn thậm chí có thể cảm nhận được, có một ánh mắt như có như không đang theo dõi mình từ phía sau Táng Tiên Môn.
Hơn nữa còn một điều khiến người ta phải suy ngẫm.
Phiêu Miểu Tiên Phủ tựa hồ không phải là nơi ở của tiên nhân.
Mà là nơi tiên nhân từng dùng để phong ấn một sự tồn tại nào đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận