Trong Lúc Các Nàng Hoàn Toàn Tỉnh Ngộ, Ta Đã Là Tối Cường Phản Phái

Chương 619: Người một nhà chính là muốn chỉnh chỉnh tề tề

Chương 619: Người một nhà chính là phải chỉnh chỉnh tề tề.
Bất quá, chuyện của Diệp Trường Thanh vẫn chưa vội. Tên kia cũng là Hồng Trần Tiên ngũ trọng, thậm chí có khả năng đã đạt tới lục trọng. Tuy nhiên hắn có nắm chắc trấn áp được. Nhưng trên người Diệp Trường Thanh có khả năng có hậu thủ do cường giả vĩnh hằng Diệp gia lưu lại. Trừ phi hắn dựa vào thực lực tu vi tuyệt đối, trong nháy mắt nghiền ép, để hắn hoàn toàn không có khả năng thi triển hậu thủ này. Chuyện này còn cần hắn nâng cao thêm một cảnh giới. Nhưng muốn tiến thêm một bước cảnh giới, cần càng nhiều bảo vật. Bắc Cung Ngọc Ca xem như nhị tiểu thư của Thái Âm Thần Giáo hiện tại. Nhưng trên thực tế về địa vị cũng như quyền hành thao túng, kém xa Bắc Cung Yến, con gái lớn của Thái Âm Thần Giáo là Bắc Cung Thu Thủy. Nếu muốn dựa vào Bắc Cung Ngọc Ca, từ Thái Âm Thần Giáo mà lấy được nhiều tài nguyên tu luyện hơn thì có chút khó khăn. "Hơn nữa, so với Bắc Cung Ngọc Ca, Diệp Trường Thanh này hình như có quan hệ tốt với Bắc Cung Thu Thủy hơn..." Cố Hàn gõ ngón tay lên tay vịn ghế, khóe miệng chậm rãi cong lên một đường cong.
Trong lúc suy nghĩ miên man, trong lòng hắn đã có kế hoạch. Bắc Cung Ngọc Ca và mẫu thân Diệp Trường Thanh là Bắc Cung Nguyệt có quan hệ cực kỳ tốt. Muốn tiếp xúc Bắc Cung Nguyệt, nhất định phải mượn tay Bắc Cung Ngọc Ca. Nhưng muốn khống chế và biến Diệp Trường Thanh thành công cụ của mình thì tốt nhất nên bắt đầu từ Bắc Cung Thu Thủy. Thay vì xoắn xuýt, không bằng có hết, biến bọn họ toàn bộ thành công cụ của mình. Thậm chí còn có thể mua một tặng nhiều, tiện thể lôi cả Lê Tuyết xuống. "Tục ngữ có câu, người một nhà là phải chỉnh chỉnh tề tề mà!" Cố Hàn cười nhẹ lắc đầu, "Vừa nghĩ tới sau này phải tốn nhiều công sức, đem các ngươi chỉnh tề toàn bộ biến thành công cụ của ta, ta cũng cảm thấy mình thật là một người tốt a!" ...
Cùng lúc đó.
Tại một sân nhỏ hành cung khác của Thái Âm Thần Giáo. Nước chảy róc rách, trúc xanh tươi tốt. Trong lương đình, một nữ tử đang đàm luận gì đó với Diệp Trường Thanh bỗng nhiên chau mày, trong lòng không hiểu xuất hiện một dự cảm xấu.
"Thu Thủy biểu tỷ?" Ngồi đối diện, Diệp Trường Thanh thấy cảnh này, lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Không có gì, vừa mới nghĩ đến chút chuyện, hơi mất tập trung." Bắc Cung Thu Thủy không để ý đến cảm giác xấu vừa rồi, lại cười nói: "Trường Thanh, ta biết rõ lần này ngươi đến đây, không chỉ là gặp cô cô, cũng bởi vì Lê Tuyết. Ngươi yên tâm, biểu tỷ cũng hy vọng thấy ngươi và Lê Tuyết thành đôi. Mà không phải cái tên phế vật Diệp Thanh Vân. Ngươi yên tâm, trong khoảng thời gian này ta cũng sẽ nói giúp ngươi vài câu với Lê Tuyết. Nhưng có nắm chắc được cơ hội hay không thì phải xem vào chính ngươi."
"Đây là tự nhiên! Trường Thanh trước ở đây cảm tạ biểu tỷ trước!" Diệp Trường Thanh mừng rỡ, vội vàng đứng lên thở dài.
Đến khi đưa Bắc Cung Thu Thủy đi rồi. Nụ cười trên mặt Diệp Trường Thanh bỗng nhiên biến mất, trông có vẻ hơi băng lãnh hờ hững. Hừ! Một bộ ngoài mặt thì tốt với hắn, còn không phải là muốn lợi ích? Không cho lợi ích thì chẳng làm gì! Còn có cả tiện nhân Lê Tuyết kia! Tu vi cảnh giới của hắn tuy không bằng đại ca nhị ca, nhưng hắn trẻ nhất và có tư chất thiên phú nhất. Đại ca và nhị ca của hắn đều lớn hơn hắn mười mấy tuổi, mà trước đó không lâu mới tiến nhập Chân Tiên! Hắn hiện tại mới bất quá 150 tuổi, đã là Hồng Trần Tiên lục trọng! Tư chất như vậy mà xét toàn bộ Tiên Vực thì có thể xem là xuất chúng. Làm sao có thể so với Diệp Thanh Vân từ nhỏ đã bị đưa đến cái nơi man hoang Huyền Hoàng đại thế giới chứ? Nếu không phải gia tộc có lệnh, để hắn đè nén tin tức Diệp Thanh Vân đã chết. Hắn đã sớm nói cho Lê Tuyết, vị hôn phu của nàng sớm đã là vong hồn dưới kiếm của Cố Hàn rồi!
Trong mắt Diệp Trường Khanh lóe lên ánh sáng tự tin, "Bất quá không sao... Lê Tuyết, ta nhất định sẽ có được nàng!" ...
Cùng một lúc đó.
Sau khi có được một đống lợi ích từ chỗ của Diệp Trường Thanh, tâm trạng Bắc Cung Thu Thủy vô cùng tốt. Nàng vừa định dẫn theo thị nữ về hành cung của mình. Từ xa, một thị nữ vội vã chạy đến, khom người bẩm báo: "Thu Thủy tiểu thư, nhị tiểu thư mời ngài đến bách tiên lâm, nói có chuyện trọng yếu muốn nói chuyện với ngài."
"Bắc Cung Ngọc Ca muốn gặp ta?" Bắc Cung Thu Thủy hơi nhíu mày. Nói thật, quan hệ giữa nàng và Bắc Cung Ngọc Ca không tốt lắm. Thậm chí bản thân nàng rất xem thường Bắc Cung Ngọc Ca. Dù sao, quan hệ giữa mẹ nàng và Bắc Cung Yến rất tốt, lúc còn trẻ cũng là tỷ muội khuê mật cực kỳ thân thiết. Còn mẹ Bắc Cung Ngọc Ca thì khó sinh mà chết khi sinh Bắc Cung Ngọc Ca. Từ nhỏ Bắc Cung Nguyệt đã xem nàng như con gái ruột mà chăm sóc, nhưng giờ phút này cũng chỉ ở mãi trong thâm cung không ra ngoài. Ngoài việc mang cái danh nhị tiểu thư của Thái Âm Thần Giáo, Bắc Cung Ngọc Ca chẳng là gì, so với nàng là đại tiểu thư thì căn bản là không đáng.
Ban đầu, nàng không muốn đi. Nhưng thị nữ lại mở miệng nói: "Nhị tiểu thư nói, chỉ cần có thể thỏa thuận điều kiện với nàng, nàng sẽ trực tiếp tặng cho tiểu thư đồ vật mà tiểu thư muốn có nhất."
"Ồ?" Bắc Cung Thu Thủy lần nữa hứng thú. Nếu nói về đồ vật nàng có hứng thú từ Bắc Cung Ngọc Ca, thì chính là cây trâm ngọc do mẹ của nàng ta để lại trước khi chết. Mẹ nàng từng nói cây trâm ngọc kia là một vật phẩm tốt, xác suất cao là do một vị Tiên Tôn tự mình chế tạo, ẩn chứa một tia đạo vận Tiên Tôn. Nếu có thể thì tốt nhất nên lừa nó từ chỗ của Bắc Cung Ngọc Ca. "Vậy bản tiểu thư muội đi xem thử, cô em họ thân yêu của ta, lại có ý đồ gì."
Bắc Cung Thu Thủy cười cười, trực tiếp dẫn người về phía bách tiên lâm vắng vẻ. Dù nàng có chút nghi ngờ việc Bắc Cung Ngọc Ca chọn một nơi vắng vẻ như vậy, có thể là có ý đồ gì. Nhưng đây chính là bên trong Thái Âm Thần Giáo, cường giả vô số, Bắc Cung Ngọc Ca dám ra tay với nàng sao? ...
"Đại nhân, mắt của ta báo tin, Bắc Cung Thu Thủy đang đến chỗ này!" Bên trong bách tiên lâm, Bắc Cung Ngọc Ca cung kính bẩm báo với Cố Hàn. Cố Hàn đang ngồi xếp bằng, lơ lửng nửa thước, xung quanh tiên quang lượn lờ, khí tức dồi dào. "Ừm, biết rồi."
Đáp một tiếng, Cố Hàn không mở mắt, mà tiếp tục ngưng tụ khí tức. Để tránh đêm dài lắm mộng, sau cùng xảy ra sơ suất. Hắn định tốc chiến tốc thắng. Nhân lúc Bắc Cung Thu Thủy vừa tới bách tiên lâm này thì xuất thủ trấn áp trong nháy mắt, để nàng không kịp phản ứng!
"Tu vi của Bắc Cung Thu Thủy dường như là vào khoảng Hồng Trần Tiên bát trọng... Ta mà hiện tại toàn lực bạo phát có thể sánh ngang Hồng Trần Tiên thất trọng, lại thêm thể chất công pháp, còn có vài bí tự lớn... " Cố Hàn hơi nhếch môi.
Dưới Chân Tiên, hắn vô địch!
Không lâu sau. Bên ngoài bách tiên lâm có vài đạo cầu vồng rơi xuống. Bắc Cung Thu Thủy dẫn đầu, cùng đoàn người dọc theo đường mòn tiến vào chỗ sâu của bách tiên lâm.
"Các ngươi phải cẩn thận, con tiện nhân Bắc Cung Ngọc Ca kia có khả năng thiết lập phục kích gì ở chỗ này!" Dù tỏ ra không để ý, nhưng lúc này nàng vẫn đang cảnh giác trong lòng. Dù sao, trong những năm gần đây, nàng thường xuyên tranh chấp với Bắc Cung Ngọc Ca. Đương nhiên, việc Bắc Cung Ngọc Ca có thể ảnh hưởng đến nàng, thậm chí muốn giết nàng, tự nhiên không đáng để nàng quan tâm.
"Biểu tỷ, ta chờ ngươi đã lâu."
Đúng lúc này, phía trước đột nhiên vang lên một giọng nói thanh thúy. Bắc Cung Thu Thủy vô ý thức ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh. Vừa kịp thấy Bắc Cung Ngọc Ca. Một cảm giác nguy cơ vô cùng lớn đột nhiên nảy sinh! "Tiểu thư...!"
Mấy tên thị vệ sắc mặt đại biến, nhưng lời còn chưa dứt.
Khí tức đáng sợ như trời lật úp xuống, trực tiếp chấn cho chúng nằm sấp trên mặt đất, ý thức hôn mê! Bắc Cung Thu Thủy có tu vi thực lực mạnh nhất cũng chỉ kịp cảm thấy ý thức triệt để lâm vào hôn mê. Chỉ thấy một bàn tay to lớn, bao trùm đến sau đó vững vàng bắt lấy mặt của nàng! ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận