Thần Y Khí Nữ

Thần Y Khí Nữ - Chương 16: Nguyên lực quán đỉnh (length: 8107)

Trưởng lão Phong lúng túng sờ mặt, lại nhìn ánh mắt Tiểu Đế Sân, im lặng lên án đám người, thằng nhóc này chính là đầu sỏ gây tội.
Đám người lại cùng nhau nhìn về phía Tiểu Đế Sân.
Thằng nhóc mắt đỏ hoe, trông như đang đeo hai quả hạch đào.
Khuôn mặt như bánh bao, miệng nhỏ trề cao, đôi bàn tay bé xíu không yên phận vừa cào vừa cấu.
"Ê a (không muốn tháo hán tử, ta muốn giặt quần áo)"
Tiểu Đế Sân sau khi bị đánh với Diệp Lăng Nguyệt thì đầy bụng khó chịu.
"Hắn chính là thằng nhóc mang ngũ nguyên niết bàn thể kia?"
Chưởng giáo Vô Nhai mắt sáng lên, rất có cảm tình với cái bánh bao nhỏ đáng yêu đang giả bộ làm bé trai này.
"Bẩm chưởng giáo, chính là hắn." Trưởng lão Phong ôm Tiểu Đế Sân, mặt khổ sở.
"Thằng nhóc này thú vị thật, ôm nó lại đây."
Chưởng giáo Vô Nhai cười nói.
Trưởng lão Phong không thể chờ mà muốn vứt cục khoai lang bỏng tay Tiểu Đế Sân ra ngoài.
Chưởng giáo Vô Nhai ôm Tiểu Đế Sân, thằng nhóc liếc nhìn ông ta.
"Y — nha (Lão đầu này lại là ai? Nhìn qua có thân phận hơn cái tên tháo hán tử kia một chút)."
Tiểu Đế Sân không hổ là kết hợp thể của Phượng Sân và Vu Trọng, tuổi nhỏ đã học được bảy tám phần bản lĩnh nhìn người thế sự trên thương trường của Phượng Sân.
Hắn vừa khóc rống một đường, là để hy vọng tìm lại được quần áo của mình.
Nhưng khi phát hiện không cần thì hắn cũng lười tốn hơi sức.
Mắt hắn đảo quanh, bỗng nhiên nắm chặt râu của chưởng giáo Vô Nhai, ha ha ha cười lớn.
Trong đôi mắt to như tinh linh kia, lộ ra vẻ ngây thơ chất phác, lập tức khiến đám trưởng lão tim tan nát.
"Ha ha, ngoan, con có duyên với lão phu, từ nay về sau, con chính là đệ tử thứ sáu của ta."
Chưởng giáo Vô Nhai vừa thấy, mặt già cười như hoa cúc, gật đầu không ngừng, một câu nói đã nhận Tiểu Đế Sân vào môn hạ.
Bốn đệ tử còn lại, kể cả Hồng Minh Nguyệt, đều giật mình trong lòng, biết mình mất cơ hội trở thành đệ tử chưởng giáo.
Con quỷ nhỏ kia.
Hồng Minh Nguyệt hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Đế Sân, trong lòng ghen ghét vô cùng.
Trưởng lão Phong sờ những vết thương trên mặt, lại nhìn Tiểu Đế Sân vẻ mặt ngây thơ vô tội, bộ dáng vô hại với người vật, trong lòng thầm nghĩ.
Thằng nhóc này, chắc chắn là cố ý.
Nó vừa rồi còn là một tiểu ác ma, vừa gặp chưởng giáo liền lập tức biến thành tiểu thiên sứ.
Thật là thấy quỷ, lẽ nào, thằng nhóc này còn nhỏ mà đã biết mượn gió bẻ măng rồi sao?
Trưởng lão Phong bực mình không thôi, nhưng ý nghĩ này cũng chỉ lóe lên trong đầu, dù sao Tiểu Đế Sân còn nhỏ như vậy, làm sao có thể khôn khéo thế được.
Thấy chưởng giáo Vô Nhai đã thu nhận đệ tử, tứ đại trưởng lão phong hoa tuyết nguyệt cũng có chút thất vọng.
Bọn họ cũng rất muốn thu Tiểu Đế Sân làm đệ tử, nhưng ở Cô Nguyệt hải này, trừ vị kia ra, còn ai dám tranh giành đệ tử với chưởng giáo chứ.
Bọn họ chỉ có thể chọn người cao trong đám lùn, đành chọn một đệ tử vừa mắt.
Cuối cùng, Hồng Minh Nguyệt được Tuyết trưởng lão chọn, nàng cũng là người trẻ tuổi nhất trong bốn vị trưởng lão, và là nữ trưởng lão duy nhất.
Sau khi thu nhận đệ tử, mấy vị trưởng lão theo quy tắc các năm, tặng cho đệ tử của mình một phần lễ gặp mặt.
Lễ vật do trưởng lão nội môn Cô Nguyệt hải đưa ra, tự nhiên đều là không hề ít, có linh khí, cũng có một ít linh đan tẩy tủy phạt xương.
Tuyết trưởng lão tặng cho Hồng Minh Nguyệt một bản võ học tam lưu làm lễ gặp mặt.
Hồng Minh Nguyệt sau khi nhìn rõ võ học thì tâm trạng lại phấn chấn lên.
Không hổ là nội môn Cô Nguyệt hải, cần biết, lúc ở Tam Sinh cốc, bản thân Lạc Tam Sinh tu luyện Thương Hải Tam Sinh Khúc, cũng chỉ là một bộ võ học tam lưu.
"Xem ra các ngươi rất hài lòng với việc thu nhận đệ tử lần này, ra tay cũng thật hào phóng, vậy cũng làm khó bản tọa rồi. Ta nên tặng cái gì cho tiểu đồ đệ này."
Chưởng giáo Vô Nhai khó xử.
Tiểu Đế Sân tuy có thiên phú cao, nhưng tuổi còn nhỏ như vậy, dù là linh khí hay linh đan, hoặc là võ học, hiển nhiên đều không thích hợp với hắn.
? ? ? Bốn vị trưởng lão khác chỉ cười mà không nói.
Chưởng giáo Vô Nhai gật đầu một lát, bỗng nhiên giơ tay lên, bàn tay ấm áp, đặt lên đỉnh đầu của Tiểu Đế Sân.
Tiểu Đế Sân lần này rất ngoan, không hề giãy dụa, hình như hắn biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Chỉ thấy một luồng linh lực, giống như một dòng suối nhỏ chảy róc rách không ngừng, đi vào cơ thể Tiểu Đế Sân.
Trong khoảnh khắc, toàn thân Tiểu Đế Sân đều được dung nhập một luồng linh lực hùng hậu.
"Nguyên lực quán đỉnh!"
Chỉ trong nháy mắt, trong cơ thể Tiểu Đế Sân đã có được gần mười năm tu luyện của chưởng giáo Vô Nhai.
Bốn vị trưởng lão còn lại thấy vậy thì đều giật nảy mình.
Bọn họ tuy biết Tiểu Đế Sân có thiên phú khác thường, nhưng không ngờ chưởng giáo Vô Nhai lại chọn cách trực tiếp dùng một phần tu vi của mình làm quà gặp mặt cho Tiểu Đế Sân.
Như vậy, Tiểu Đế Sân chẳng khác nào được mười năm tu vi một cách vô duyên vô cớ.
Đến lúc so tài trong môn phái, môn hạ của chưởng giáo Vô Nhai vô hình trung đã chiếm thế thượng phong.
Công lực của chưởng giáo Vô Nhai đi vào cơ thể Tiểu Đế Sân.
Trong lòng ông ta đắc ý.
Hắc hắc, tứ đại trưởng lão phong hoa tuyết nguyệt, các ngươi cho rằng, các ngươi thu nhận đệ tử "lớn tuổi" thì có thể chiếm ưu thế sao?
Xem bản chưởng giáo đây thông minh cỡ nào, trực tiếp tới một chiêu nguyên lực quán đỉnh, dạy dỗ đệ tử, lão phu tuyệt đối không thua ở vạch xuất phát đâu.
Nếu nguyên lực quán đỉnh đúng phương pháp, có khi thằng nhóc sẽ khai mở linh trí sớm hơn, sớm biết đọc sách đi đường học võ đó.
Đúng lúc chưởng giáo Vô Nhai cảm thấy mười năm tu vi cũng đã đủ, định rút tay về.
Ông bỗng phát hiện, một lực hút từ trong cơ thể Tiểu Đế Sân truyền ra.
? ? Bàn tay ông như bị đóng chặt trên đầu Tiểu Đế Sân, nguyên lực đáng lẽ đã thu về, giờ như lũ vỡ đê, thế nào cũng không thu lại được.
Mười năm, hai mươi năm… Một lượng lớn nguyên lực, điên cuồng dâng tới cơ thể Tiểu Đế Sân.
Hỏng bét, lẽ nào ngũ nguyên niết bàn thể của thằng nhóc còn có thể hút cả công lực?
Chóp mũi của chưởng giáo Vô Nhai, rịn ra một chút mồ hôi.
? ? ? Cái gọi là ngũ nguyên niết bàn thể, chỉ một loại thể chất tu luyện cực kỳ đặc thù.
Người có loại thể chất này, tốc độ hấp thu linh lực từ thiên địa gấp năm lần so với người thường.
Điều này cũng có nghĩa, Tiểu Đế Sân sau này tu luyện bất kỳ võ học và công pháp nào, đều sẽ nhanh gấp năm lần người khác.
Cho nên, trước đó trưởng lão Phong và chưởng giáo Vô Nhai mới kích động đến vậy.
Nhưng chưởng giáo Vô Nhai không ngờ, ngũ nguyên niết bàn thể của Tiểu Đế Sân, lại ngang ngược đến thế, không chỉ là linh lực giữa đất trời, mà ngay cả tu vi của người khác, cũng bị hút với tốc độ gấp năm lần.
Chưởng giáo Vô Nhai kêu khổ thấu trời, đau lòng tu vi của mình một thì lo lắng cho Tiểu Đế Sân chịu được công lực năm mươi năm của ông ta.
Tuổi nó còn nhỏ, nhục thân không mạnh mẽ, nếu không thể gánh nổi tu vi, kinh mạch nghịch hành, thì cơ thể nhỏ bé sẽ phế bỏ mất.
Nhưng chưởng giáo Vô Nhai lại không thể cưỡng ép rút tay về, nếu không sẽ làm tổn thương Tiểu Đế Sân.
- ~ Xin lỗi vì lặp lại cập nhật, hệ thống đang điều chỉnh thử nghiệm, xin lỗi, sẽ đền bù sau! ! Hai chương này mất hơn một giờ mới cập nhật xong, say rồi, thành thật xin lỗi ~..
Bạn cần đăng nhập để bình luận